Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12: Cô hủ nữ Sunny.

Tiểu thuyết gốc · 2489 chữ

Lòng sầu dạ bảo về đâu

Tim sầu tự bảo về nơi cuối trời.

Ai cũng sống một kiếp người

Rồi ai cũng một nấm mồ chôn sâu.

Đời người rồi sẽ về đâu

Về nơi thanh tịnh giấu bao nỗi niềm

Sunny đang khá là buồn, cô có cảm giác thật sự P'No cần một người che chở chứ không phải đi che chở người khác, không biết có phải cô yêu P'No không hay chỉ là mến mộ một nụ cười một cử chỉ dịu dàng, nhẹ nhàng của anh. Nó vốn dĩ khó phân biệt được, cô muốn gây áp lực, muốn kích động để khiến P'Kla chịu nói ra lòng mình, vốn dĩ cô còn khá nhỏ tuổi để hiểu hỉ nộ ái ố của tình yêu nhiều, nhưng Sunny nhìn thấy được ánh mắt P'Kla khi nhìn P'No, nó chứa dựng sự quan tâm đặc biệt trong đó, một ánh mắt chứa chan biết bao dịu dàng cùng cưng chiều chỉ dành riêng cho P'No, nhưng tại sao P'No lại ngốc nghếch đến mức không hiểu được thứ tình cảm đó chứ, phải chăng chỉ vì P'Kla là con trai mà P'No mới lơ đi ánh mắt ấy. Cô thì không thể nói với P'No được nếu không chuyện càng thêm loạn, hơn nữa P'Kla đang còn là học sinh trung học, nên để anh ấy tự ngược mình cho tới khi tốt nghiệp, nó sẽ khiến anh ấy trưởng thành hơn.

- Ao, P'Kla.

Sunny đang ngồi trên xe mãi suy nghĩ vẫn vơ thì ngạc nhiên thấy bóng dáng ai đó bên ngoài cửa kính xe quần áo ướt đẫm đang đi lang thang dưới trời mưa, lòng tốt trong người Sunny lại nổi dậy, cô chỉ là mến mộ P'No chứ không phải thật sự yêu, thật ra người phía ngoài đường kia mới là yêu P'No nhất cô chẳng qua chỉ là vị khách qua đường của P'No mà thôi, lúc rời đi cô đã thấy P'Kla khóc, cái bản chất hủ nữ nổi lên trong người cô.

- Chú Kaiser dừng xe một chút.

Người tài xế thắng xe lại, Sunny cầm chiếc dù mở cửa xe bước ra ngoài che cho Kla.

- P'Kla, ngoài trời mưa to lắm sao lúc nãy anh không lái xe đi mà để tài xế đưa đi, giờ lại đi về trời mưa như vậy, anh sẽ bị cảm đấy.

- Anh không sao, anh không cần Sunny thương hại.

- Em quyết định rồi, em sẽ không quen với P'No nữa.

Cô bé nói nhẹ nhàng như vậy, nhưng trong thâm tâm cô cũng có chút chua xót, ai bảo người con trai Kla này lại yêu P'No nhiều như thế nhiều hơn cô gấp trăm ngàn lần, cô quen biết Kla chưa được lâu nhưng cô cũng biết nhìn người, nhìn cử chỉ cùng ánh mắt họ, vậy mà chỉ mỗi P'No lại cứ ngây thơ không hiểu gì sất.

- Sao Sunny lại nói vậy.

Kla quay đầu nhìn Sunny, tóc mái ướt rũ xuống trước trán, từng giọt nước trên tóc cứ nhỏ xuống trán, ánh mắt đỏ lên nhìn là biết khóc rất nhiều, Sunny cảm giác mình tội lỗi vô cùng.

- Vì tình yêu em dành cho P'No không bằng tình yêu anh dành cho P'No, được chứ.

Sunny ánh mắt vẫn trong trẻo ngây thơ như thế, vẫn khiến người khác không thể ghét được.

- Tại sao em biết anh yêu P'No nhiều hơn em.

- Nhìn khóc tới đỏ mắt như vậy sao không biết cơ chứ, chỉ có P'No ngốc mới không biết thôi.( tác giả : công nhận No ngốc thật)

- Với lại ước mơ của em là đi khắp nơi trên thế giới để lưu diễn võ thuật.( tác giả : sặc máu với má Sunny này, nhỏ mà có võ nha), em thì không bảo vệ P'No được đâu, em còn muốn thực hiện ước mơ của em không thể bắt em ở tại Thái Lan và bên cạnh P'No nhưng mà anh thì có thể đấy.

Sunny nói với chất giọng thoải mái nhưng sâu thẳm tâm hồn cô có một chút mất mát, một chút tiếc nuối cho tình yêu chóng vánh của mình. Đúng cô còn muốn đi khắp nơi, tình yêu của cô dành cho P'No vẫn chưa đủ lớn để cô giành giật làm của riêng mình, cô cũng chỉ là cảm mến một đàn anh mà thôi. Cố dặn lòng mình là như thế.

- Lên xe em đưa anh trở về.

Kla gật đầu bước lên xe với tâm trạng rối bời, thật ra cậu cũng không đủ rộng lượng để nhường P'No cho người khác như Sunny, cậu ích kỷ dù biết P'No không hề biết đến tình cảm của mình.

  • Tình yêu là thứ không dễ dàng nhường, không thể mang ra trao đổi như vậy được.

    Sunny lắc đầu.

  • Đúng vậy, nhưng em mới chỉ cảm mến P'No vì tính cách của anh ấy, nhưng chưa đủ gọi là yêu sâu sắc, em vẫn có thể rời đi được, anh thì khác đã lún sâu vào rồi.

    Sunny liếc nhìn Kla một cái rồi cười nhẹ.

- Thật ra em lúc đầu nói anh tránh xa P'No ra vì P'No không chịu được định kiến xã hội, nhưng giờ em nghĩ lại rồi, anh yêu anh ấy như vậy, anh cố gắng trưởng thành đi sẽ có thể dìu dắt anh ấy vượt qua mọi thử thách mà đúng không? Nên nếu như người khác em sẽ không bao giờ nhường P'No lại cho bất cứ ai đâu, nhưng P'Kla thì khác, anh đã cho em biết cái gì mới gọi là chân tình, cho dù hiện tại anh mới chỉ yêu đơn phương, nhưng không phải sẽ yêu đơn phương mãi, em tin rồi có một ngày anh ấy sẽ biết và chấp nhận tình yêu của anh.

Kla cảm thấy được sự buồn bã trong mắt Sunny, anh hiểu cô bé này có ước mơ của riêng mình, tình cảm của cô ấy như một lứa tuổi học trò giản dị nhưng có lẽ quá ngắn với cô ấy.

- Anh thật sự nể phục và cảm ơn em nhiều lắm, bây giờ anh sẽ quyết định giữ vững người anh yêu cho tới khi anh tốt nghiệp, lúc đó anh đã trưởng thành để có thể bảo vệ anh ấy.

Kla nở một nụ cười chân thành, một nụ cười mà anh dành riêng cho một người bạn, một người em rất hiếm hoi.

--------

Một tuần sau.

Sunny nói cô ấy có đam mê võ thuật nên muốn đi Nhật Bản khám phá môn võ Karate, Sunny chính thức bỏ rơi No chia tay một cách cực kỳ hoành tráng khiến No cứ ngơ ngác nhớ lại lời chia tay của Sunny.

- Thực ra em chỉ rất hâm mộ idol anh vì anh khá hiền lành dễ thương nhưng đó không phải tình yêu anh à, và P'No cũng không hề yêu em đâu, em nói thật đó, nhìn em vậy thôi chứ em biết tỏng nha, tặng anh bó hoa hồng màu xanh dương nè, nó chính là màu của sự tươi mới sự mở đầu và cũng là màu của hy vọng, Sunny hi vọng anh sẽ tìm được người anh thật sự yêu, dù là CON TRAI đi chăng nữa cũng không sao đừng ngần ngại gì hết , miễn mình yêu là được, không sao. Anh cứ tiến tới, nhất định trong tương lai anh sẽ hạnh phúc.

Kết thúc hồi tưởng mà No cũng chẳng hiểu đầu đuôi tai nheo gì cả.( tác giả : No không phải ngố vừa đâu mà là quá ngố)

Thực ra Sunny chia tay với anh anh chỉ buồn một chút chứ không đến nỗi thất tình, có lẽ Sunny nói đúng, anh cũng giống Sunny chỉ xem cô bé như em gái chứ không hẳn là yêu, nhưng anh vẫn khó chịu, khó chịu vì số mình là số con rệp chả thể nào có người yêu được.

- No mày có chuyện gì mà nhập tâm, khuôn mặt biến đổi sắc thái liên tục thế.

Tybe vỗ vai No.

- Số tao đen lắm mày ơi, cứ tưởng được có người yêu cho oai với người ta, ai dè chia tay lãng xẹt mà tao cũng chả hiểu gì luôn, số con rệp mà.

Mồ hôi túa ra trên trán No chảy xuống, mặt anh nhăn nhó đến buồn cười.

- Bình tĩnh nào P'No ơi, rồi có một ngày xa xa không biết xa cỡ nào, anh sẽ có người yêu mà đúng không nhỉ P'No, lúc đó P’ phải bao em ăn một bữa no nê nà.

Can phi thân từ sân tập về phía ghế cầu thủ, mặt vẫn còn đỏ rực vì nóng, theo sau là Ae và Pete.

- P'No đừng có buồn, chuyện buồn sẽ qua mà, cố gắng lên.

Ae bước đến vỗ vai an ủi anh, còn Pete giúp đưa một cái khăn ướt cho No lau mặt.

- Bộ Em ăn của tôi chưa đủ no hay sao còn làm phiền người khác vậy?

Một giọng nói mang vẻ trách cứ và một chút nuông chiều.

- Chưa no.

Can ngồi phịch xuống sân cỏ mếu máo.

- Mày chê tao ăn lắm chứ gì.

- Không có, tôi mang bánh ngọt cho em.

Mắt Can chợt sáng rực khi nhìn thấy bánh trong tay Tinn, Tinn bước lại gần kéo Can đứng dậy rồi lấy khăn lau mồ hôi cho nó.

- Thôi chúng mày tâm sự đi tao với Pete đi trước.

Nhìn cảnh tình tứ của Tinn Can, Ae nắm tay của Pete kéo đi để khỏi phải nhìn cái cảnh buồn nôn trước mắt.( tác giả : mi chả không buồn nôn đâu nhỉ)

  • Ờ tao cũng đi đây, tao hôm nay phải dạy kèm cho Kla, tao về chuẩn bị.

    Tự nhiên nay Nic nói Kla muốn anh chỉ một số bài vì vậy tối Kla sẽ sang nhà anh, cậu bé thật hiền lành và ngoan ngoãn. Bây giờ anh chuồn đi đỡ phải nhìn cảnh tình tứ khiến kẻ FA như anh phải mệt tim.

- Tao cũng đi đây.

Tybe cũng chuồn sớm để lại hai kẻ sến xúa hết mức kia.

- Lần sau muốn ăn gì nói tôi, tôi mua cho em.

Vừa nói Tinn vừa tiếp tục nhẹ nhàng cầm khăn ướt lau mặt đang nhễ nhại mồ hôi của bảo bối.

- Được, mày cõng tao về đi.

- Được.

Tinn chẳng trách gì cả, trực tiếp ngồi xuống cho Can trèo lên lưng mình rồi cõng Can đi ra phía cổng, Can ôm cổ hắn bắt đầu thao thao bất tuyệt.

  • Tao muốn ăn mực.

  • Được, em ăn gì tôi đều mua.

  • Tao muốn ăn Caramen.

  • Được tôi đưa em đi ăn Caramen.

    Hắn tiếp tục chiều những lời nói của Can, còn Can nói một lúc thì ngủ luôn trên lưng cậu thiếu gia học trường Quốc tế kia.

-----------

Phân cách tuyến

6 giờ tối căn hộ của Ae và Pete.

- Ưm…Ae … nhẹ nhẹ thôi.

- Tao nhẹ hết mức có thể rồi.

- Aaa… Ae thật đáng ghét mà.

Vâng đến đây các vị cứ tưởng chúng nó đang XXOO đúng không? Xin chúc mừng quý vị đã đoán trật lất.

- Ai mượn, để tao nấu cho, chạy vào đây làm gì, xắt cà rốt bị đứt tay.

- Chỉ là,.. Chỉ là mình muốn phụ Ae thôi mà.

Thì ra Ae nấu ăn tối, Pete lẽo đẽo theo vô, rồi xin phụ bếp này nọ, rồi bị đứt tay khi xắt cà rốt. Cậu ấm coi bộ đau lắm, Ae nhéo nhéo cái mũi của người yêu rồi bất ngờ đẩy bảo bối của mình xuống bàn phía trong gian bếp, hôn vào cái môi anh đào đang chu chu ra của người nào đó.

- Ra ngoài đi, tao làm đồ ăn ngon cho mày ăn.

Pete đỏ mặt gật đầu đồng ý rồi đi ra ngoài chờ món ăn của Ae làm.

( tác giả : mấy má đừng mong chờ cảnh H, vì đây là đất diễn của Ngài Kla và bé No của chúng ta, ngài Kla chưa được ăn thì đừng mơ đứa nào được ăn trước 😂😂😂😂)

Nhà của Techno.

- Anh có buồn chuyện Sunny không? Cô bé nói với em cô bé muốn đi Nhật Bản để thực hiện ước mơ của mình.

Kla đang hỏi dò tâm trạng của P'No nhà cậu xem biểu hiện của anh ra sao.( tác giả : vâng hẳn là nhà cậu đi)

- Cũng không buồn lắm, dù gì cũng mới quen, có lẽ giữa tao với Sunny như anh em cảm mến nhau một chút có lẽ chưa hẳn là yêu nên không đến mức đau lòng.

Kla nghe được câu đó của No thì cười đến không thấy mặt trăng. Đi ra đằng sau No.

- P'No chỉ em bài này đi.

No đang ngồi trên ghế tay cầm một cây bút đang viết viết lên vở. Đằng sau là Kla đang đứng, hai tay bao hai bên No chống xuống hai bên cạnh bàn. Lúc này nhìn anh lọt thỏm giữa vòng tay của mình, Kla cười tà thực chất mấy bài này cậu biết làm hết không làm khó được cậu đâu, chỉ là cậu muốn gặp P'No của cậu mà thôi. Cậu ghé sát tai anh nói rồi tiện thể phả hơi thở của mình vào tai và gáy anh khiến anh rùng mình một cái.

- Anh...anh xuống lấy cho mày bánh ngọt, mày làm bài tiếp đi.

No vừa nói xong thì đẩy Kla ra chạy chối chết xuống lầu. Anh không hiểu vì sao anh lại ngại, chỉ vì cậu nhóc này quá vô tư đi khiến anh cảm giác mình phạm tội gì đó vậy. Chia tay với Sunny anh cũng không buồn lắm, chỉ tiếc nuối một chút nhưng cũng đâu tới mức anh thất tình chuyển qua động lòng với con trai chứ, nếu không vì sao khi Kla đứng sau anh thở vào cổ anh anh lại có cảm giác mình có ý tưởng quá đen tối đi,

trực tiếp đánh tan cái suy nghĩ vớ vẩn trong đầu đi, vừa đi vừa lẩm nhẩm.

- No là trai thẳng, No là trai thẳng.

Kla ở trong phòng cười một nụ cười gian xảo vô cùng. Con cừu nhỏ của cậu có chút phản ứng rồi, cậu sẽ từ từ để P'No thành người của cậu, cậu sẽ không hấp tấp nếu không sẽ hỏng hết bánh kẹo.

Lòng buồn anh chẳng nhớ thương

Sầu tôi vẫn đứng đơn phương một mình.

=> bắt đầu bước qua giai đoạn tính kế lâu dài vậy Kla sẽ tính kế P'No như thế nào? P'No sẽ ra sao? Muốn biết hãy chờ xem chương 13 nhé.

Bạn đang đọc Tình Cờ Em Gặp Anh( KengKla x TechNo). sáng tác bởi BảoBảo27397
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BảoBảo27397
Thời gian
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.