Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6

Phiên bản Dịch · 1502 chữ

chap 6

Tối đến, nó lại suy nghĩ về lời cậu ta nói, nó càng bực mình, tưởng mình là ai chứ, đồ kiêu ngạo, chảnh…nó ** cậu ta một hồi rùi ngồi dậy lên mạng

Hoangtukieungao : 222222222,mới lên hả ?

Tieuthunhangheo : 2222,uhm cậu lên lâu chưa ?

Hoangtukieungao : lâu rùi, ở nhà bùn quá chẳng có gì chơi nên lên đây suốt ak

Tieuthunhangheo : sao ko rủ bạn bè đi chơi, con trai gì muk

Hoangtukieungao :uk, tại tính tui thế đó, ko thik kết bạn nhìu.

Tieuthunhangheo :thiệt hok đó, nếu sống như zậy thì sao gọi là cuộc sống chứ, nói thiệt là tui cũng rất ngại khi tiếp xúc với nhiều người lắm nhưng ai đó chủ động kết bạn với tui là tui đồng ý ak, như cậu chẳng hạn,hehehe

Hoangtukieungao : uhm tui thấy bạn cũng vui tính hi, chắc có nhiều bạn lắm hả ?

Tieuthunhangheo : bạn thì cũng có nhưng hok nhìu như bạn nghĩ đâu, đủ để tui xả street ak,hihi

Hoangtukieungao : thế ak, tui toàn kết bạn trên này hok ak, nhưng nói cuyện với ai cũng ko hợp cả, nói dc vài câu thì thấy chán phèo nên cũng ít có ai nc được lâu lắm

Tieuthunhangheo : thế còn tui, thì sao ?

Hoangtukieungao : hên xui ak

Tieuthunhangheo :ek nek cướp 2 từ đó của tui ak, 2 từ tủ của tui đó ngen

Hoangtukieungao : tui dùng có sao hok, cậu cấm được ak

Tieuthunhangheo :ak, uhm ....thui hok nói cái đó nữa, tui đang có tâm sự nek

Hoangtukieungao : gì thế ? nói tui nge đi, tui giải quyết dùm cho

Tieuthunhangheo :thui đi xạo quá ak, trên lớp tui có 1 thằng tui rất chi là ghét, lúc nào nc với hắn tui cũng cáu lên ak, ghét lắm.

Hoangtukieungao : thế ak, ghét đến mức nào ?

Tieuthunhangheo :uhm thì nói chung là ko muốn nhìn mặt hắn, ko muốn nc với hắn

Hoangtukieungao : hắn làm gì cậu muk cậu ghét dữ zậy ?

Tieuthunhangheo : hok biết nữa ?

Hoangtukieungao :pó tay cậu lun, nek coi chừng ghét của nào trời trao của ấy đó nge.

Tieuthunhangheo : ui, đừng có mơ, tui hok bao giờ thik cậu ta đâu mà trao với chả gửi

Hoangtukieungao : biết đâu được, hay tới lúc đó cậu nói là sẽ ko thể quên dc hắn

Tieuthunhangheo : sao cậu nói y chang hắn zậy, chả lẽ con trai ai cũng nghĩ như zậy hả ?

Hoangtukieungao :ak, chẳng qua trùng hợp thui, mình đùa cậu tí ấy muk

Tieuthunhangheo : hớ, bữa ni cậu cũng đừ tui dc hả ?

Hoangtukieungao :nếu mình nói bạn hok thik thì cho vào lỗ tai này rùi lột wa lỗ bên kia là dc chứ gì.

Tieuthunhangheo : thui hok nc với cậu nữa, tui đi ngủ đây

Hoangtukieungao :giận tui rùi ak

Tieuthunhangheo :ai thèm giận vu vơ thế chứ, tui hok để bụng ba chuyện như thế đâu, tui như cậu nói đó, cho vào tai này rùi lột tai kia ak, hihi, thui pp nha

Hoangtukieungao :uhm, zậy ngủ ngon nha, pp

Tieuthunhangheo :metoo

Nó vừa đặt lưng xuống thì điện thoại reo lên :

Là la lá là la lá la lá la là

- a lô ! gì thế ?

- sao giọng cậu nge vẻ khói chịu zậy ? Đầu kia là Gia Kiệt

- gì đâu, có gì hok, tại mình bùn ngủ ý mà.

- Mình làm phiền cậu hả ?

- Chứ còn gì,hihihi

- Zậy cậu ngủ đi nge.

- Nói zậy là cúp mấy hả ? thế điện mình có gì hok ?

- Thì mình nói sáng mai mình đến chở cậu đi học nha.

- Uhm, được thui.

Sáng sớm tại nhà nó, Gia Kiệt đã đứng trước cửa chờ nó ra, nó vừa ra thì cũng có 1 chiếc ôtô đậu trước nhà nó, nó hơi ngạc nhiên nhưng mặc kệ nó ngồi lên xe Gia kiệt thì bỗng

- cậu qua đây tui chở đi học. – Đó là Thiên Hoàng.

Nó và Gia Kiệt không khỏi ngạc nhiên nhưng :

- cậu ngĩ cậu là ai chứ, cảm ơn tui đi với Gia kiệt rùi.

Thiên hoàng ko nói nẵng gì hết kéo nó vào trong xe, mặc dù nó cự lại nhưng lần này cậu ta nắm chặt wa nên nó ko vùng ra dc. Nó ngồi trên xe muk mặt hầm hực, tức giận. Chiếc xe lăn bánh để lại gia Kiệt dứng ngớ người ra không hiểu chuyện gì đang xẩy ra.

Trên xe :

- đây là cách muk cậu nói thik tui đó hả ?

- uhm, tui sẽ làm cho đến khi nào cậu thik tui mới thui.

- Cậu điên thật rùi, cậu tưởng cậu là ai chứ, tui là ai ? được rùi tùy cậu thui nhưng đây là lần đầu cũng như lần cuối đây, nếu lặp lại thì đừng trách tui đó. Nó quay mặt ra ngoài với vẻ mặt rất bực mình.

Về phần Gia Kiệt, vừa đến lớp thấy Thiên hoàng đã vội cho cậu ta một cú đấm vào mặt

- cậu làm gì zậy ? cậu tưởng cậu là ai ? Kiều My để cậu lôi kéo kiếu đó hả ?

- thì sao nào ? tôi thik cô ấy, tôi sẽ đến chở cô ấy đi học hằng ngày, chứ cậu là ai mà có quyền ngăn cấm.

- Bốp. Thêm 1 cú vào mặt Thiên hoàng nữa, lần này cậu ta ko nhịn cũng đanh trả lại, hai bên giằng co nhau trước mặt nó.

- Đừng đánh nữa được hok ? – nó hét lên làm cả 2 cũng phải ngưng trận. – tui là cái gì muk để 2 cậu giành nhau zạ ? tui là con búp bê hả ? Tui cấm ko dc phép tuit hì ko ai đến chở tui di hết, tui tự đi được cảm ơn nhiều, giờ các cậu ko cần quan tâm tui làm chi. Còn cậu (nó chỉ về phía Thiên hoàng), đừng có ngạo mạng như thế nữa nge chưa, nếu một lần nữa thì tui ko khách sáo đâu đó, tui hok dễ như cậu tưởng đâu nha, thik đùa kiểu gì cũng được nha. Nói rùi nó bỏ ra ngoài, Diễm Hồng chạy theo gạn hỏi :

- Có chuyện gì thế mày ? sao 2 ông ấy lại trở nên như thế ?

- ................... Nó kể hết mọi chuyện cho Diễm Hồng nge

- Dzời ơi, hắn thật quá đáng mà, thế muk tao tưởng hẵn cũng được lắm chứ ai lại như thê được, bó tay lun.

- Thì đó, giờ ta chúa ghét hắn rùi đó, ước gì cậu ta có thể chuyển trường được thì zui biết mấy, từ khi cậu ta ở đây ko ngày nào là tao thấy zui cả

Hôm nay cũng là ngày cô phát bài kiểm tra lý, y như nó dự đoán nó đươc 9=0, nó khóc tức tưởi, nó thầm nghĩ, hôm nay là ngày gì muk gặp toàn chuyện xui xẻo ko ak, cả tiết đó nó ko học gì cả chỉ úp mặt xuống bàn mà khóc. Hết giờ nó cũng ko nói gì với ai hết đi lang thang một mình. Ai khuyên gì nó cũng zậy, vù thế mọi người ko ai nói ai cũng đều im lặng đi bộ theo nó chứ sao

- các cậu zề trước đi, mình muốn yên tĩnh chút, muốn ở một mình.

- để mình chở cậu zề ? Gia Kiệt lên tiếng

- ko cần đâu.

Thế là cả bọn đi về hết. Nó đi như người mất hồn ko muốn ngĩ được gì hết. Bỗng

- Muốn ra biển hok ? – thì ra Gia Kiệt Quay trở lại , biết đâu xa xa cũng có một người đang có ý định tiến lại gần nó nhưng thấy thế liền quay lưng đi

- Giờ hả ? trưa mà ?

- Có sao đâu, ra hít thở không hkis ở đó sẽ làm tâm trạng cậu nhẹ nhành hơn đó.

- Uhm zậy cũng được.

Ra đến biển, đúng là không khí nơi đây làm nó thấy thỏa mái hơn rất nhiều, nó muốn hét thật to lên.

- có muốn hét lên hok, ở đay hok có ai đâu. – Dường như cậu ta đọc được suy nghĩ của nó

Rồi sau dó nó hét thật to vừa hét vừa khóc, Gia Kiệt thấy muk ko khoit xót xa, liền ôm nó vào nó như một đứa trẻ không biết gì hết dựa vào vai cậu ta mà khóc nức nở. Sau khi khóc xong nó cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

- cảm ơn cậu nhìu nha, mình thấy đỡ hơn nhiều rùi, thui mình zề đi chứ trễ rùi.

- Uhm.

Bạn đang đọc Tiểu thư nhà nghèo và hoàng tử kiêu ngạo của khiconhaudau
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.