Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạt tai (2)

Tiểu thuyết gốc · 2170 chữ

Màn hào quang dần dần biến mất, cảnh vật xung quanh Lux dần phục hồi như cũ. Tên lính vẻ mặt vui mừng ngay bên cạnh nàng, cái vẻ mặt đó của hắn ngưng đọng lại trông thật buồn cười. Thời gian phục hồi lại, nàng cảm giác như đã qua cả một năm trời . Nàng từ từ đứng dậy, hít mạnh một hơi không khí trong lành. Tên lính giật mình “tiểu thư đứng lên từ khi nào? “ hắn vội vàng đứng dậy đỡ lấy Lux rồi hỏi :

“Tiểu thư Luxana, cô không có việc gì chứ? “

“Gọi là Lux thôi, Ta không sao, cảm ơn .”

“Vâng có gì tiểu thư cứ căn dặn, tôi đi thông báo cho mọi người tới “

“Ừ “ Lux gật nhẹ đầu.

Linh hồn cùng thần cách dung hợp hoàn mỹ , khiến cô cảm giác thân thể thoải mái như muốn bay lên ,các nguyên tố ánh sáng xung quanh nàng như hân hoan, như nhảy nhót vui đùa . Nàng có một loại cảm giác các nguyên tố ánh sáng xung quanh mình luôn có một loại phục tùng không điều kiện với nàng . Nasus bò lên vai Lux nói với nàng :

“ Tiểu thư , người nên từ từ thích ứng với sức mạnh của mình ,chủ nhân đã truyền toàn bộ công pháp cho tiểu thư, người nên tu luyện chắc từ trụ cột rồi đến khi đạt được cảnh giới Á Thần hẵng hấp thụ hoàn toàn thần cách trở thành Thần Ánh Sáng chính thức “

Lux ngạc nhiên, quay sang nhìn lại Nasus hỏi :

“Ta chẳng phải thành Thần rồi sao? “

“Không hẳn vậy thưa tiểu thư , tiểu thư đã dung nhập thần cách vào trong cơ thể, khi người hấp thụ hoàn toàn thần cách người mới chân chính trở thành Chân Thần “ Nasus đáp

Vẻ mặt Lux ỉu xìu hỏi lại :

“Thế phải mất bao nhiêu lâu mới đến Á Thần “

“Tiểu thư đã được nguyên tố ánh sáng tẩy lễ cùng thừa nhận, lại có Hào Quang tâm kinh cùng quyền trượng Hào Quang của chủ nhân tốc độ hấp thụ ma pháp Ánh Sáng phải gấp trăm gấp ngàn lần người bình thường . Ngay cả tuyệt thế thiên tài thời trước chiến tranh Cổ Ngữ cũng không thể nào sánh được với tiểu thư . Hiện tại tiểu thư mới tới cảnh giới Đại Pháp Sư còn cách Á thần khá xa… “

“Từ từ đã “Lux vội vàng ngắt lời Nasus hỏi “Đại Pháp Sư? Cảnh giới Đại Pháp sư là gì? “

Nasus đáp :” Những người tu luyện pháp thuật được chia cấp theo thời chiến tranh Cổ Ngữ là Phù Thủy tập sự, Phù thuỷ, Pháp sư, Đại Pháp sư, Pháp Thần,Bán Thần, Á Thần, Chân Thần . Cũng giống như người luyện thân thể cùng võ học bọn họ cũng được chia thành Chiến Sĩ, Đấu Sĩ, Đấu Sư, Đại Đấu Sư, Đấu Thần. Như tôi cũng là luyện thân thể cùng võ học nhưng tối đa cũng chỉ là Đấu Thần, nhờ có Đĩa Mặt Trời mà tôi cùng em trai tôi Renakton mới thành được thể Thăng Hoa có sức mạnh ngang với bán thần “

“Các ngươi rèn luyện bao lâu? “

“Tôi đạt được cảnh giới Đại Đấu Sư năm tôi năm mươi tuổi và đạt được Đấu Thần sau năm mươi năm nữa lúc đó tôi đã hơn một trăm tuổi , còn những pháp sư, bọn họ tu luyện lâu hơn một chút “

“Lâu hơn một chút… “Lux thì thào “Vậy ta phải mất bao lâu … một trăm năm ...hai trăm năm? “

“Khụ khụ… tiểu thư à, người đã được ánh sáng tẩy lễ cùng thừa nhận rồi, người hiện tại đã là Đại Pháp Sư, một Đại Pháp Sư mười hai tuổi đấy , với thiên phú của tiểu thư, nhanh thì hai ba năm, chậm lắm cũng không quá sáu năm là tiểu thư cũng đến Pháp Thần rồi “

“ Ây… vẫn lâu còn cách nào không Na? “

Nasus trợn trắng mắt, chỉ muốn ngất luôn tại chỗ. Đối với tính cách vị tiểu thư này Nasus cũng chỉ bó tay.

“Tiểu thư à, muốn thành công thì không nên nóng vội , vội vã quá sẽ không có kết quả tốt .Còn nếu tiểu thư muốn thăng cấp nhanh cũng chỉ còn cách đi tìm toàn bộ trang bị của bộ thần khí Hào Quang, hoặc được vị chân thần nào đó truyền thừa nếu không tiểu thư quá nóng lòng trong tu luyện sẽ dẫn đến hậu quả không tưởng được “

“Ừ, ta cũng hiểu được như vậy, chẳng qua ta mới tới thế giới này, vẫn còn khá là lạ lẫm , ta muốn nắm giữ được sức mạnh, muốn nắm giữ lấy vận mệnh của mình “

Cảm khái một hồi Lux thấy mình cần phải nỗ lực thật nhiều, được sống lại lần nữa, nàng càng quyết tâm nắm chắc lấy vận mệnh của chính mình.

“Tiểu thư, có ba đội quân đang tiến về phía này, người nên thu lại hết nguyên tố pháp thuật dao động. Đây là Demacia, trước khi người có thực lực để bảo vệ mình tốt nhất là không nên để lộ ra thân phận pháp sư của mình “

“Ừa, ta biết điều đó “ Từ trong kí ức của Lux, nàng hồi tưởng lại câu chuyện thơ ấu của cô bé này.

Thời thơ ấu đó cách đây cũng phải sáu năm, khi cô cùng anh trai của mình Garen cùng chơi một trò chơi. Cả hai đang bày trò với đám hình nhân đồ chơi mà quý tộc Demacia vẫn thường dùng để cho trẻ con thích ứng với chiến tranh. Garen bên đội chiến binh, còn Lux bên đội pháp sư. Chiến binh của anh lao vào đám pháp sư của cô, sẵn sàng tàn sát hàng loạt . Cô bảo anh thế không công bằng; họ có ma thuật, nên trận chiến phải ngang tài ngang sức. Garen bật cười hất văng đống pháp sư đất sét đi bằng những chiến binh làm từ kim loại. Tức giận, Lux hét lên và bất chợt bắn ra tia sáng từ đầu ngón tay, và anh lóa mắt, bối rối, sợ hãi. Cô bị mẹ đưa đi, nhưng trước khi rời phòng, cô quỳ xuống và bảo anh không nhìn thấy thứ anh tưởng đã thấy đâu. Đó không phải sự thật – chỉ là một trò chơi. Cậu bé gật đầu. Phải… Chỉ là một trò chơi .

Garen không ngốc, Lux dám chắc điều đó bằng sinh mạng của mình ,từ ngày hôm đó trong ánh mắt của Garen ,nàng nhìn thấy ngoài tình cảm sâu đậm còn có một chút gì đó … Sợ hãi… Khó chịu… Ghê tởm.

Lúc đó, Lux cảm thấy đau khổ, nàng biết anh trai của mình đang che chở cho mình, nhưng tình cảm đó ngày càng xa cách , liệu anh trai mình có thực thi công lí Demacia lên chính em gái mình không? Câu hỏi đó luôn quanh quẩn trong đầu nàng như một tâm ma

Dừng lại những hồi ức trước kia, Lux hít sâu một hơi để tâm tình mình thoải mái hơn đôi chút. Nàng nhìn về hướng Nasus nói , chi thấy xa xa một đội nhân mã đang thúc ngựa lao nhanh về phía này. Đi đầu là một người đàn ông trung niên khôi ngô vạm vỡ, vẻ mặt lạnh tanh, hơi dữ tợn. Trên mặt còn có thêm một vết thẹo thật dài càng tô thêm vẻ dữ tợn nhưng không làm mất đi vẻ đẹp của đàn ông trung niên thậm chí còn pha chút “Ngầu”. Bên cạnh đó là một cậu thanh niên phóng ngựa sát theo sau mặc trên mình bộ giáp cồng kềnh được thợ rèn tài ba dùng một chất liệu đặc thù rèn ra có thể kháng được ma pháp . Hai người một trước một sau phi nhanh về phía Lux.

Thân thể Lux hơi run nhẹ, đây là cha ta sao. Nàng vẫn cứ ngơ ngác nhìn người đàn ông đó đến gần , nàng cảm thấy an toàn , vui vẻ khi ở cạnh người đàn ông đó . Từ sâu trong linh hồn luôn có một cảm giác ỷ lại cùng kính sợ với người đàn ông trung niên này. Nàng vẫn ngẩn ngơ như vậy cho đến khi :

“Ba”

Một tiếng bạt tai vang lên, đầu óc Lux hơi choáng váng. Từ trong kí ức của Lux nàng biết từ bé đến giờ ông ấy chưa bao giờ đánh cô dù chỉ một lần. Nàng ngước mắt lên nhìn vào ông, chỉ thấy trong mắt ông tràn đầy lo lắng , vui mừng , quan tâm cùng hối hận. Nước mắt nàng không tự chủ được dâng lên . Nàng tự hỏi, đã bao lâu chưa được hưởng cái sự quan tâm như thế này ,trong tâm nàng vui mừng, không tự chủ được mỉm cười rồi nói :

“Con sai rồi, con xin lỗi, cảm ơn thưa cha “

Một câu nói thật không đâu vào đâu, nhưng nó đã thể hiện ra được tâm trạng vui mừng của nàng. Nếu không phải còn lí trí nàng đã nhào vào lòng ông và khóc thật to rồi.

~~~~

Pieter Crownguard đứng sững người thật lâu, nhìn chăm chú cô con gái của mình. Ông ngàn vạn lần cũng không nghĩ ra con gái ông sẽ nói như vậy. Ông dùng tay xoa xoa đầu Lux, thở dài một hơi rồi quay người bước đi . Đi được một đoạn ông quay lại rồi nói :

“ Về thôi con gái, mẹ con đang ở nhà lo lắng lắm đó “

Nước mắt Lux đã chảy ra, nàng sờ lên đầu “Dạ” một tiếng rồi bước theo ông. Garen vội vàng đi cùng Lux khẽ nói :

“Em đừng tức giận với cha, ông đã rất lo lắng cho em đó, ông đã thức cả đêm chưa ăn uống… “

Garen chưa nói hết câu Lux đã nhẹ nhàng đáp lại :

“Em biết, cả anh cũng vậy. Anh yên tâm, em hiểu rõ điều đó mà “

Lux không muốn nghe Garen nói hết, nếu nàng tiếp tục nghe chỉ sợ nước mắt vừa mới kìm nén được lại tuôn hết ra. Garen ngẩn người nhìn em gái mình, anh không thể nào hiểu được một đứa con nít mới mười hai tuổi lại hiểu chuyện như vậy. Garen không nói nữa quay sang phân phó tên cận vệ :

“Ngươi đến thị trấn gần nhất tìm lấy một cỗ xe ngựa, ngươi phi ngựa cấp tốc về thông báo cho mẹ ta nói tiểu thư đã an toàn, những người còn lại chúng ta sẽ tháp tùng tiểu thư về nhà “

“Rõ , tháp tùng tiểu thư về nhà ” Cả đám lính liền vâng lệnh chuẩn bị khởi hành.

Lux cảm thấy trong lòng ấm áp, hướng về phía mọi người mỉm cười nói :

“Vì ta mà mọi người đã vất vả cả đêm, ta biết mọi người chắc có đôi chút khó chịu trong lòng, Luxana Crownguard ta ở đây xin lỗi cùng cảm tạ mọi người”

Nói xong nàng hướng về phía đám binh lính cúi người.

Mọi người vội vàng hành quân lễ đáp lại Lux. Pieter ngồi trên ngựa mắt ông luôn dõi theo từng hành động cử chỉ của Lux, nếu không phải khí tức huyết mạch quen thuộc của Lux, có lẽ ông đã hoài nghi đây có phải là con gái mình không. Một đứa con gái thường ngày bướng bỉnh, ham chơi, thậm chí vì không muốn đi học viện học tập mà bỏ nhà đi, lại chỉ vì hai ba câu nói khiến cho mọi bất mãn khó chịu trong lòng binh sĩ bay biến. Ánh mắt ông lóe lên một tia phức tạp, lại nhìn qua đám sói đen hoang dã to hơn cả con ngựa kia, một con sói phải một binh sĩ tinh nhuệ trong đội cận vệ của vua Javar Đệ Tam mới đối phó được. Một đàn sói hơn chục con có thêm con đầu đàn chỉ huy là một điều cực kì đáng sợ, vậy mà đã chết hết, ông dám khẳng định đám sói đó chỉ bị kết liễu trong cùng một loại thủ đoạn. Pieter lại liếc nhìn tên đeo mặt nạ, nhìn các vết thương trầm trọng trên người hắn khiến ông cũng phải rùng mình, rồi phủ định không phải hắn. Nhìn các vết cháy, với nguyên tố ma pháp dao động nhàn nhạt ,ông lại quay sang nhìn thật sâu con gái mình.

“Dù con có là gì đi nữa, con gái ta, con sẽ mãi là Luxana Crownguard “

Bạn đang đọc Tiểu Thư Ánh Sáng sáng tác bởi Myuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Myuki
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.