Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn giao

Phiên bản Dịch · 852 chữ

Thẩm Dịch Giai không nghĩ nhiều như vậy, nàng thấy mọi người đều không nói lời nào, đành phải tiếp tục nói ra dự định của mình: "Con vốn muốn dỡ bỏ hết các phòng chúng ta đang ở nhưng nếu như vậy chúng ta không có chỗ nào để ở. Cho nên con muốn mua hết đất trống xung quanh, xây dựng chung quanh nhà chúng ta hiện tại, sau khi xây xong nhà mới chúng ta chuyển vào ở, lại đem nhà cũ ra làm thành một đại viện."

"Ngày mai ta đi tìm trưởng thôn mua đất." Tống Cảnh Thần mở miệng.

Thẩm Dịch Giai gãi gãi cái đầu nhỏ, thật ra một mình nàng đi cũng được. Từ biểu hiện bình thường của Tống Cảnh Thần có thể thấy kỳ thật hắn không thích ra ngoài lắm. Lần này nếu như hắn chủ động nói muốn đi theo nàng, tuy rằng tò mò nhưng nàng cũng không nói ra lời từ chối.

Lý thị thấy Tống Cảnh Thần đã đồng ý, đương nhiên cũng không nói thêm gì.

Hai cục bông nhỏ càng không cần phải nói. Có nhà mới ở, bọn họ vui còn không kịp.

Thẩm Dịch Giai cho rằng chuyện bạc có thể cứ như thế bỏ qua không đề cập tới, chỉ chờ mua đất xây nhà là được.

Kết quả sau khi trở về phòng, nàng giúp Tống Cảnh Thần ngâm chân xong, hắn lại không ngủ cũng không đọc sách như thường ngày, ngược lại nhìn nàng chằm chằm.

Thẩm Dịch Giai bị nhìn đến mức tê cả da đầu, mới nghe thấy hắn mở miệng: "Nói đi, bạc ở đâu ra?"

Thẩm Dịch Giai cố gắng giãy giụa thêm một chút, cười ha ha: "Ta nói rồi, ta cứu được một người. Người đó trực tiếp đưa ta ba trăm lượng, có thể là kẻ ngốc nhiều tiền, ha ha..."

Tống Cảnh Thần tiếp tục quan sát nàng, Thẩm Dịch Giai bỗng thấy sợ. Nàng nhún nhún cái đầu nhỏ không có chút tự tin nói: "Đi đấu trường ngầm đánh nhau."

Cuối cùng giãy giụa thêm một câu: "Không bỏ tiền đặt cược, cũng không cướp bạc của người khác."

Tống Cảnh Thần: "..."

Chỉ là khi nhìn thấy vẻ mặt kinh sợ của nàng, hắn bất đắc dĩ thở dài: "Có bị thương không?"

Cái đầu nhỏ của Thẩm Dịch Giai lắc như lục lạc: "Không có không có, bọn họ đều không phải đối thủ của ta, nắm đấm của ta..."

Thẩm Dịch Giai nhất thời nhịn không nổi đắc ý vênh váo khoe khoang công tích vĩ đại của mình, nói xong nàng còn khua tay múa chân mấy cái.

Tống Cảnh Thần đỡ trán, hắn đã nhìn ra, đây là người thích đánh nhau, mặc dù biết mình nói Thẩm Dịch Giai cũng không nhất định sẽ nghe nhưng hắn vẫn không nhịn được dặn dò: "Lần sau không thể đi nữa, lòng người luôn phức tạp hơn nàng nghĩ, lỡ như nàng xảy ra chuyện gì ta cũng không kịp đi cứu nàng."

Những đấu trường ngầm ở Đại Hạ không hiếm thấy, ở kinh thành hắn đã từng nghe người ta nhắc tới, phần lớn là nơi tiêu khiển của con cháu quyền quý.

Bên trong có người nghèo vì tiền mà chủ động lên đài tham gia tỷ đấu, nhưng phần nhiều là những tên nô lệ bị ngoại bang bắt tới.

Nói trắng ra là kiểu một sòng bạc khác. Có thể chống đỡ một nơi như vậy cũng không phải người đơn giản, không nghĩ tới trấn Thanh Dương nhỏ như thế mà cũng có.

Xem ra nơi này còn phức tạp hơn hắn tưởng.

Hắn không trách nàng là tốt rồi, Thẩm Dịch Giai lập tức đứng yên ngoan ngoãn gật đầu: "Ta sẽ bảo vệ mình thật tốt."

Vốn dĩ Thẩm Dịch Giai còn định khoe khoang chuyện mình đánh mấy tên lưu manh, nhưng hiện tại nàng hoàn toàn không có ý nghĩ này. Nàng sợ sau này Tống Cảnh Thần sẽ không để nàng tùy tiện ra ngoài.

"Không chỉ chút bạc đó chứ." Tống Cảnh Thần đột nhiên hỏi.

Thẩm Dịch Giai trợn to mắt: Tướng công ngươi thật thần kỳ.

Nàng ngoan ngoãn móc toàn bộ ngân phiếu trên người ra. Cộng thêm số trước đó tổng cộng có bảy tám trăm lượng.

"Lúc ra ngoài có bị người ta theo dõi không?"

Thẩm Dịch Giai chớp mắt: Nàng nghi ngờ tướng công theo dõi mình nhưng nàng không có chứng cứ.

Vừa nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Dịch Giai, Tống Cảnh Thần đã biết mình đoán đúng.

Thẩm Dịch Giai vội nói: "Ta đã cắt đuôi người đó, hơn nữa lúc ta đi vào còn cố ý thay nam trang. Bảo đảm sẽ không bị người khác nhận ra."

Tống Cảnh Thần nhướng mày, đã học được cách ngụy trang, cũng không phải ngốc nghếch như hắn nghĩ.

Hết chương

Nhóm dịch: Team Qi Qi

Edit: Linh Tâm

Beta: Jully

Check: Trân Trân

Bạn đang đọc Tiểu Phúc Thê Vừa Ngọt Vừa Ngầu Của Thế Tử Bệnh Yếu của Tiểu Tiểu Tiểu Bình Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieukyky
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.