Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên không

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Thần vực

Chỉ từ tên gọi thôi cũng để thấy được ý nghĩa tồn tại của nó.

Nơi sinh sống của các vị thần.... , chắc là thế.

Dù sao Lâm Thần cũng không biết Thần vực chính xác ở đâu, nơi đó như thế nào, sống ở đó có thật là thần không, vân vân..

Ông nội Lâm Tiêu kể rằng: (theo truyền thuyết)

Thế gian có thần,

Thần là đấng toàn năng không gì không làm được, không gì không thông suốt, không gì có thể cản bước, siêu thoát hết thảy, vượt lên hết thảy.

Thần vực ở đâu, chỉ có thần mới biết.

Vượt qua Thiên đạo, trở thành thần thì có thể tiến về Thần vực hưởng thụ cuộc sống vĩnh hằng bất hủ chân chính.

Nghe có vẻ rất xa vời, nhưng cũng rất có sức cám dỗ, có lẽ là vì trường sinh, cũng có thể là vì không gì không làm được..

Tuy nhiên, từ khi đến thế giới này, Lâm Thần đã biết mình không phải nhân vật chính tóc tím có em gái bị đưa đi nên sẽ không liều mạng đi xác minh tính chân thực của truyền thuyết làm gì. Cái hắn muốn là mau mau tu luyện để có thể trở về Trái Đất, dù nghe mục tiêu này có vẻ còn xa hơn đến Thần vực nhiều.

Như bao anh chị xuyên không khác (trừ mấy anh được triệu hồi làm anh hùng xong được nữ thần ban phước mà éo đánh được con slime), Lâm Thần có cho mình một cái hệ thông hack mang tên Hệ thống Hoàn Mỹ.

Hệ thống Hoàn Mỹ đáng tiếc chỉ mới khởi động Lv.1, các công năng chưa hoàn thiện, Lâm Thần coi như là tải bản tool hack free về chơi chứ chưa phải là hacker hàng au, có chút làm mất mặt các anh chị xuyên không...

"Haizz.. Đến bao giờ ta mới có thể giống như những nhân vật chính khác..."

Ngay lúc Lâm Thần đang ngồi thở vắn than dài trong căn nhà gỗ nhỏ, một thiếu nữ mặc đạo bào màu xanh dương có hình ráng mây đã lặng yên đứng ở ngoài cửa. Thiếu nữ tóc dài tới eo, dung mạo tuyệt mỹ mang theo vài phần non nớt, khí chất hòa ái, trong sáng, giống như một đóa hoa hướng dương- tượng trưng cho sự đáng yêu, trung thành và trường thọ.

Thiếu nữ lên tiếng:

"Sư huynh, sư phụ có lời, để huynh lập tức đến thư phòng."

Giọng nói nàng ấm áp dễ nghe, giống như tiên nữ trên trời.

"Ừm, đã biết.". Lâm Thần không nhanh không chậm trả lời một câu cụt ngủn.

"Vậy sư muội không làm phiền sư huynh tu hành." Thiếu nữ nhanh chóng quay đầu bước đi. thiếu nữ tên là Tô Ngọc Linh, sư muội Lâm Thần, nhập môn sau hắn vài ...phút.

Quên không nói, Tiêu Dao Tiên Tông- một trong thập đại tiên tông Đại Vũ đế quốc, là tông môn tu tiên đầu tiên Lâm Thần gia nhập. Ông nội hăn trước khi lâm chung đã giao hắn cho một người bạn cũ gọi là Vô Ưu đạo nhân. Sau đó, Vô Ưu đạo nhân đưa Lâm Thần về Tiêu Dao Tiên Tông, còn nhận hắn làm đệ tử, truyền dạy cho pháp thuật tu tiên.

Lâm Thần năm ấy chỉ có bảy tuổi, hắn là đệ tử đầu tiên của Vô Ưu đạo nhân.

Tiêu Dao Tiên Tông có quy định, trưởng lão có tu vi Tiên Thiên trở lên mới có tư cách thu đồ, hơn nữa phải chờ đến Khai Sơn đại điển trăm năm một lần mới có thể chính thức bái nhập môn hạ Tiêu Dao Tiên Tông.

Thế là, mãi đến năm Lâm Thần 13 tuổi, hắn mới đươc khoác lên trên mình bộ đạo bào nằm trong top 10 bộ đạo bào danh giá nhất đế quốc.

Tô Ngọc Linh khi nhập môn phải trải qua vô số bài khảo nghiệm khó khăn trắc trở như để tay lên quả cầu thủy tinh, leo bậc thang đá, mặc thử đạo bào xem có phù hợp hay không, v.v... Sau đó là màn chọn đệ tử toát mồ hôi hột, cuối cùng thành quả không tệ, bái Vô Ưu đạo nhân tu vi Tiên Thiên tầng 8 làm sư phụ.

Vô Ưu đạo nhân thuộc nhóm đệ tử thiên phú tốt nhất trong 2 khóa trước, có Kim Tiên chi tư. Trừ chưởng môn cùng với mấy vị thái thượng trưởng lão, hầu như ai cũng phải nể y ít nhất 3 phần.

Lại nói, Vô Ưu đạo nhân đạo linh mới hơn 200 năm đã có tu vi gần đến Tiên thiên đỉnh phong, coi như một cái thiên tài tu đạo...

"Sư phụ, đệ tử đã tới." Lâm Thần đứng trước một cửa gỗ lớn, làm một cái vái chào nhẹ. Trước mặt Lâm Thần là một tòa tiểu viện khá lớn, phương viên mấy chục trượng, linh khí lượn lờ, tựa như nhân gian tiên cảnh.

"Vào đi. " Âm thanh khàn khàn vang ra, tuy không lớn nhưng Lâm Thần nghe rất rõ.

Hắn mở cửa, nhẹ nhàng đi theo lối đi đã được lát gạch sạch sẽ.

Trong khi bước đi, hắn làm vỡ từng mảng sương mù bằng linh khí, linh khí giống như những giọt sương, đọng lại trên quần áo và mái tóc của thiếu niên.

Mở cửa thư phòng, tiếng kẹt kẹt của cánh cửa gỗ làm Lâm Thần bỗng thấy bình tâm đi rất nhiều. Trước mặt hắn, một vị trung niên có vẻ thuần phác đang ngồi trên một cái bồ đoàn màu vàng đặt trên bục cao. Trung niên chính là Vô Ưu đạo nhân.

Đưa mắt nhìn sang, ở một vị trí thấp hơn, tiểu sư muội lặng lẽ ngồi trên một cái bồ đoàn màu xám. Ngoài ra, còn có một cái bồ đoàn nữa, cũng màu xám, đang chờ hắn....

Bạn đang đọc Tiêu Du của Bông Cải Xanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi satluctienquyet.ai
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.