Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1407 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 44

Team Just T

Sau khi Oh Se-chan tắt radio, anh ta đưa nó cho người nhân viên bên cạnh anh, người đang quan sát anh và nói,

“Như thế này có thật sự ổn không? Nếu Kim Woo-jin thật sự giết chết Jin-ah…”

Oh Se-chan nhìn người thuộc hạ của mình với biểu cảm lạnh lùng trên gương mặt.

“Nếu cậu ta làm thế, thì Kim Woo-jin sẽ trở thành kẻ thù của chúng ta. Thứ tao cần là người chơi có khả năng kết thúc trò chơi này. Ngoài ra Jin-ah đâu dễ giết như vậy.”

“Không phải sẽ rất tệ khi vội vã như thế này sao?”

‘Nếu Park Yong-wan sống sót trở về từ hầm ngục, thì sẽ có một cuộc chiến tranh.’

Oh Se-chan dừng nói khi anh ta trầm tư suy nghĩ.

‘Nếu thông tin là chính xác, thì Bậc Thầy Kiếm Sĩ sẽ sớm hành động.’

Quả cầu tuyết mà Kim Woo-jin tạo ra đang chậm rãi lăn xuống ngọn núi và trở nên lớn dần hơn.

‘Thực tế thì cuộc chiến giữa Guild Phượng Hoàng và Guild Đầu Lâu đã thể hiện những dấu hiệu của sự bùng nổ rồi.’

Tình hình này không còn có thể xem là cầu tuyết nữa mà nó đã phát triển thành một trận lở tuyết.

‘Bất kể Kim Woo-jin có tuyệt vời đến đâu, thì cậu ta vẫn luôn bị giới hạn bởi cấp độ và Halo của cậu ta.’

Trận lở tuyết này không phải tình huống lý tưởng, nhưng nó vẫn quá tốt.

‘Vì điều này là thứ khiến cho trò chơi trở nên thú vị hơn.’

Trên hết, để sống sót trong thế giới này, thì bạn cần nhiều hơn thay vì chỉ với những kỹ năng của bạn. Và đó là điều mà Oh Se-chan đang cố thể hiện cho Kim Woo-jin thấy. Nhưng giờ anh ta lại đang tự hỏi liệu có đáng khi đầu tư vào Kim Woo-jin hay không.

“Chất Dịch Dạ Dày của con Rồng Vàng ở đâu?”

“Nó vừa đến Busan và hiện đang trên đường đến Seoul.”

Khi đó một người thuộc hạ rút ra một chiếc điện thoại được đánh dấu với miếng băng keo đen. Miếng băng keo đen là dấu hiệu để nhận biết rằng chỉ có thể được sử dụng trong những tình huống khẩn cấp. Khi Oh Se-chan thấy nó, biểu cảm của anh đơ cứng lại.

“Vâng?”

Người thuộc hạ ngay lập tức đưa điện thoại cho Oh Se-chan.

“Cái gì? Đã tìm thấy một hầm ngục hạng A+ 2 tầng à?!”

[Giết 1111 con Kobold để tiến vào tầng tiếp theo.]

Ngay khi họ tiến vào hầm ngục, một thông báo với những điều kiện phải hoàn thành để đi tiếp, hiện ra trước mặt họ.

“1111 con Kobold, cậu sẽ phải làm việc chăm chỉ để bắt tất cả chúng rồi.”

Lee Jin-ah lẩm bẩm.

“Để xem…”

Khi anh ta lẩm bẩm, Lee Jin-ah lấy ra một thanh chocolate (socola) từ rương vật phẩm.

“Ngay cả khi cậu bắt 100 con 1 ngày thì vẫn sẽ mất đến 11 ngày, nên tốt hơn hết là cậu phải dự trữ thức ăn, còn không thì cậu sẽ phải ăn xác đấy. Hãy nhớ lấy lời khuyên này.”

Dĩ nhiên, đó không thật sự là một lời khuyên.

Nhoàm! Nhoàm!

Ít nhất thì người vừa đưa ra một lời khuyên nghiêm túc cũng không nên làm thế trong khi ăn thanh chocolate từng miếng một.

Dĩ nhiên Kim Woo-jin không quan tâm về những chuyện đó, cậu thậm chí không thèm chớp mắt khi cậu thấy cảnh tượng xung quanh cậu. Cậu đã chuẩn bị cho cuộc săn này ngay cả trước khi cậu biết mục tiêu lần này sẽ là lũ Kobold.

‘Địa Hình Dãy Núi huh.’

Kim Woo-jin kiểm tra xung quanh và nhìn kỹ xem có bất kỳ dấu vết nào không.

‘Với một số lượng mục tiêu lớn thế này, thì đồng nghĩa với việc phải có một số lượng lớn Kobold. Loài Kobold thường sống theo bầy đàn mà tôn trọng và bảo vệ lãnh thổ của chúng, nên chúng hiếm khi xâm chiếm lãnh thổ nhau. Mình nghe được mùi máu, có lẽ vừa có một cuộc săn.’

Cậu chạy một mô phỏng ở trong đầu.

‘Hai ngày sẽ là đủ.’

Kim Woo-jin nhìn sang Lee Jin-ah và hai mắt họ nhìn nhau khi Lee Jin-ah nói,

“Oh, nếu cậu cứ nhìn tôi như thế thì tôi sẽ sợ lắm đấy. Dù gì tôi cũng bị yếu tim mà.”

Khi anh ta nói thế, Lee Jin-ah lắc đầu, một cách bất lực.

“Có lẽ nếu cậu chịu quỳ xuống và lạy 3 lạy thì tôi sẽ thương tình và giúp đỡ cho cậu.”

Vào khoảnh khắc này, Kim Woo-jin đang chạy một mô phỏng khác ở trong đầu.

‘Dù gì thì anh ta cũng có Phước Lành của Dòng Sông Styx mà, nên chắc sẽ không sao nếu mình có thô bạo một xíu.’

Sau khi nghĩ thế, Kim Woo-jin bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc săn.

Con mồi đầu tiên của cậu là một con Kobold Trinh Thám kém may mắn đang đi một mình.

Khịt! Khịt!

Kek!

Trong khi sự chú ý của con Kobold bị thu hút bởi mùi từ một miếng vải nằm trên đất, tay của Kim Woo-jin quấn quanh cổ nó.

Kek!

Con Kobold nhanh chóng bị chết ngạt.

“Đây là…”

Lee Jin-ah đang quan sát từ khoảng cách xa xuất hiện và bắt đầu vỗ tay.

“Có hơi kỳ lạ khi cậu nằm trên đất và bò xung quanh như một con rắn, nhưng kỹ năng của cậu cũng khá tốt đấy chứ.”

Anh ta liền giơ ba ngón tay lên.

“Tôi cho cậu 3 điểm.”

Dĩ nhiên, đó không phải đánh giá tệ.

“Cái gì? Cậu nghĩ cậu xứng đáng được 10 trên 10 à?”

Ngay từ đầu, đây không phải là một bài kiểm tra mà đòi hỏi một thứ như điểm số. Trên hết, Kim Woo-jin vẫn chưa thể hiện bất kỳ kỹ năng thật sự nào của cậu cả.

“Triệu Hồi Lính Xương.”

Kim Woo-jin ngay lập tức triệu hồi một con xương sử dụng xác chết con Kobold như vật hiến tế. Da và thịt trên cơ thể tan chảy ra và xương cốt dần dần trở nên thức tỉnh.

Fwoosh!

Đột nhiệt hai đám lửa bắt đầu cháy trong hai hốc mắt của con xương.

“Oh!”

Lee Jin-ah không khỏi ngạc nhiên trước cảnh tượng mà anh vừa chứng kiến.

[Xương Đen đã được kích hoạt.]

Xương trên người con Lính Xương vừa được triệu hồi dần dần chuyển sang màu đen.

“Oh!”

Lee Jin-ah một lần nữa thốt lên với sự ngạc nhiên khi anh không chút sợ hãi bước đến con xương để quan sát nó, chạm nó ở đủ chỗ.

“Dễ thương thế! Tôi cho cậu 5 điểm vì độ dễ thương của con này!”

Vào khoảnh khắc này, con xương quay đầu và cắn vào tay Lee Jin-ah.

Dak!

Lee Jin-ah cố rút tay lại khỏi miệng nó, âm thanh đó khiến Kim Woo-jin quay đầu về phía họ.

“Này, thứ đó dơ lắm! Sao mày lại cho thứ dơ bẩn như thế vào miệng hả?!”

Con Lính Xương liền nhả tay của Lee Jin-ah ra và quay sang nhìn Kim Woo-jin.

Đến ngay trước mặt nó, Kim Woo-jin đưa một thanh kiếm từ trong rương vật phẩm cho con xương. Đó là một thanh kiếm Nhật từng thuộc sở hữu của Matsumoto.

Con Lính Xương nhìn thanh kiếm đó và Lee Jin-ah không khỏi cười phá lên trước cảnh tượng đó.

“Giờ tôi đã hiểu tại sao cậu có thể hoàn thành hầm ngục một mình rồi. Không có gì mà cậu không thể làm được nếu cậu sở hữu những cậu nhóc dễ thương như thế.”

Lee Jin-ah, người đang thích thú với con Lính Xương, bắt đầu vỗ tay.

“Giờ chúng ta sẽ được chứng kiến cách cậu nhóc dễ thương này chiến đấu đúng không?”

Kim Woo-jin một lần nữa mặc kệ anh ta. Không cần thiết phải trả lời vì ngay từ đầu cậu triệu hồi nó ra để thể hiện bản lĩnh của nó.

‘Tôi cực kỳ hạnh phúc khi được trình diễn khả năng cho anh xem.’

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.