Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 3600 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 41

Team Just T

Hầu hết những con Người Thằn Lằn đều không có vũ trang.

Chúng không trang bị giáp, mũ trụ và cả vũ khí.

Lý do cho việc này có hai phần.

Với loài Người Thằn Lằn sống trong đầm lầy hoặc nước, giáp trụ và vũ khí là những thứ trở ngại cho đời sống thường ngày của chúng.

Ngay cả một con Người Thằn Lằn không vũ trang gì cũng đủ mạnh để giết một con Orc trang bị giáp trụ và vũ khí đầy đủ.

Dĩ nhiên, không phải vì chúng không thể mặc giáp.

Nếu chúng muốn mặc giáp thì chúng có thể mặc được. Nếu chúng muốn dùng kiếm thì chúng cũng có thể sử dụng được.

Đương nhiên, khả năng chiến đấu của một con Người Thằn Lằn có vũ trang vượt trội hoàn toàn so với một con không có vũ trang.

Kaa!

Đó là cách mà con Chiến Binh Thằn Lằn trở thành quái vật Boss của hầm ngục 2 tầng này.

“Arrg!”

Vào khoảnh khắc này, con Chiến Binh Thằn Lằn đó đang trong trận chiến với không ai khác ngoài những tên người chơi được gửi đến từ Guild Đầu Lâu để giết Kim Woo-jin!

Kim Woo-jin đang quan sát từ khoảng cách xa trong khi kéo cung, không chút ngạc nhiên gì.

“Đúng như mong đợi.”

Thay vậy, cảnh tượng mà Kim Woo-jin đang quan sát đúng với những gì cậu kỳ vọng.

Đó cũng là điều mà cậu đã dự tính.

‘Chúng chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài dùng Kế Hoạch B khi chúng bất ngờ được gửi đến tầng 2.’

Kim Woo-jin nhanh chóng hoàn thành điều kiện để kết thúc tầng 1 của hầm ngục sau khi xử lý xong tổ đội của Jung Hoon-young.

Cậu đã giết con Goblin ẩn mà cậu đã bắt được và bất ngờ chuyển sang tầng 2. Có 2 lợi ích đến từ việc này.

‘Chúng sẽ không biết năng lực của mình thế nào cho đến khi chúng tìm thấy mình.’

Một trong 2 lợi ích đó là cậu có thể che giấu năng lực của mình.

Nếu cậu vẫn còn ở tầng 1, có khả năng cao rằng những khả năng của cậu sẽ bị lộ tẩy, ngay cả khi cậu có cố gắng hết sức để che giấu chúng.

‘Và mình chắc chắn rằng chúng sẽ tưởng tượng đến viễn cảnh tồi tệ nhất.’

Lợi ích thứ hai là Guild Đầu Lâu sẽ cố tưởng tượng ra viễn cảnh tệ nhất trong đầu của chúng.

‘Chẳng có gì bất thường nếu một tên chuyên phản bội lại trở mặt lần nữa.’

Ví dụ như, tình huống mà Jung Hoon-young không hề phản bội Kim Woo-jin mà lại phản bội chúng.

Nói cách khác, từ quan điểm của Guild Đầu Lâu, chúng không còn cách nào khác ngoài việc nghĩ về khả năng Jung Hoon-young và Kim Woo-jin đã ở cùng một phe.

Sự thiếu thông tin, thay đổi đột ngột trong bối cảnh, và khả năng cho viễn cảnh tồi tệ nhất… đều do những yếu tố bất lợi như thế, ưu tiên hàng đầu của chúng chỉ có thể sống sót thoát khỏi nơi này.

Và để làm thế, chúng phải giết chết Chiến Binh Thằn Lằn.

‘3 người.’

3 người từ Guild Đầu Lâu đang ở đây chiến đấu với con Chiến Binh Thằn Lằn.

‘Một tên còn lại có thể ở phía sau.’

Và đó là lý do tại sao Kim Woo-jin nhanh chóng quay người lại.

Sss!

Một thứ sắc bén bay đến Kim Woo-jin.

Kim Woo-jin cúi thấp người để né tránh thứ đó và ngay lập tức bắn tên về hướng đó.

Ting!

Mũi tên bay ra từ phía Kim Woo-jin tạo ra một âm thanh như thể nó bị chặn bởi một vật cứng.

Chỉ có thế.

Chẳng có thông báo nào báo hiệu rằng mục tiêu đã bị dính máu độc của cậu.

Không khó để xác định tại sao nó không có tác dụng.

Vì người đàn ông ở trước mặt cậu, người trông đã đầu 30 tuổi, sử dụng đôi găng tay dày mà hắn ta mang để bảo vệ bản thân khỏi mũi tên.

Naoki Matsumoto, một sát thủ bay từ Nhật Bản sang để đảm bảo rằng Kim Woo-jin sẽ chết.

Một người như thế xuất hiện trước mặt Kim Woo-jin.

Nói cách khác, Guild Đầu Lâu cũng đã dự đoán cách hành xử của Kim Woo-jin.

Chúng biết rằng Kim Woo-jin sẽ cố nhắm đến chúng một khi cậu biết chúng chuyển sang Kế Hoạch B và cố giết chết Chiến Binh Thằn Lằn.

Chúng cố bắt cho bằng được cả hai thứ cùng một lúc.

“Giờ tao tóm được mày rồi nhá, con chuột thối tha!”

Mục tiêu của chúng đang ở trước mắt chúng.

Dĩ nhiên, Naoki Matsumoto không vội vã lao đến Kim Woo-jin.

Siig!

Naoki Matsumoto, người đang chạy về phía cậu, vung kiếm trong khi giữ khoảng cách.

Nhát chém từ dưới lên trên, một nguồn kiếm khí hình bán nguyệt được giải phóng từ thanh kiếm Nhật Bản.

‘’Đó là Bán Nguyệt Kiếm.’

Bán Nguyệt Kiếm!

Một đòn tấn công bất ngờ được tạo ra bởi một kỹ năng độc quyền của Vệ Sĩ Thánh của Ánh Sáng, Kim Woo-jin ném người sang một bên.

Seuguk!

Rồi cái cây to dày phía sau Kim Woo-jin bị cắt ra làm đôi thay vì cậu.

Nhưng chẳng có thời gian cho cậu để ngạc nhiên.

Sau khi rút ngắn khoảng cách trong khi Kim Woo-jin đang dùng thời gian để né tránh kỹ năng bán nguyệt kiếm, Naoki Matsumoto vung thanh kiếm từ trên xuống.

Ngay cả nếu Kim Woo-jin có né về phía sau, thì hắn vẫn chỉ việc sử dụng bán nguyệt kiếm một lần nữa.

Sát thương sẽ không thể tránh khỏi.

Vì thế, Kim Woo-jin chạy thẳng đến Naoki Matsumoto.

Trước khi thanh kiếm chạm vào cơ thể cậu, cậu húc vào người của hắn ta.

Kuang!

Kim Woo-jin và Naoki Matsumoto va chạm và bắt đầu ngã lăn trên mặt đất.

Rồi hai người họ đẩy nhau ra như thể đã hẹn trước, và hai người một lần nữa đối mặt với nhau.

Surug!

Kim Woo-jin rút ra thanh mã tấu treo trên lưng cậu.

Cuộc đối đầu lại tiếp diễn.

Họ liếc nhìn nhau.

“Thằng khốn nạn Hàn Quốc chó chết kia.”

Rồi Naoki Matsumoto trút cơn giận của hắn lên Kim Woo-jin bằng tiếng Nhật mà không chút do dự.

“Tao sẽ móc mắt mày ra trong khi mày còn sống, cắt bỏ đôi tai của mày, và cúng tế cho những vong hồn của những đồng đội đã chết của tao. Rồi sau khi bắt mày ói ra hết những gì mày biết, tao sẽ cắt lưỡi mày.”

Đó là một lời tuyên bố khủng khiếp.

Tuy nhiên, đó chưa thể xem là một lời khiêu khích đối với Kim Woo-jin.

Chừng đó cũng chưa hẳn là một lời khiêu khích gì nặng nề vì hắn không nghĩ Kim Woo-jin biết tiếng Nhật.

Chính xác hơn mà nói thì hắn chỉ trút hết cơn giận trong lòng ngực ra mà thôi.

Tuy nhiên, Kim Woo-jin biết tiếng Nhật.

Không chỉ tiếng Nhật mà Kim Woo-jin còn thành thạo nhiều ngôn ngữ khác nhau khi liên quan đến khả năng nghe.

Dĩ nhiên, Kim Woo-jin không muốn nói chuyện với tên đó chỉ vì cậu biết tiếng Nhật.

‘Hắn ta là một tên khốn nạn với tính cách như cứt không giống như trong ký ức của Park Yi-yeon. Không lẽ hắn chỉ giả vờ lịch thiệp trước Park Yi-yeon?’

Thay vì nói, cậu muốn săn.

Một người tính khí như thế càng dễ bị tổn thương hơn với sự khiêu khích.

Cách thông thường để đánh lạc hướng con mồi là khiêu khích chúng.

Cậu không cần dùng đến lời nói.

Kim Woo-jin giơ ngón tay giữa lên thẳng về phía Naoki Matsumoto và chế nhạo hắn ta, bảo hắn có ngon thì nhào vô.

Sự khiêu khích khiến gương mặt Naoki Matsumoto dưới mũ trụ trở nên cực kỳ xấu xí.

Thấy sự khiêu khích đó, hắn ngay lập tức lao đến Kim Woo-jin.

‘Tao sẽ giết mày!’

Trong đầu Naoki Matsumoto, kẻ đang lao đến Kim Woo-jin, từ ‘bại trận’ không hề tồn tại.

Vệ Sĩ Thánh của Ánh Sáng, Halo tốt hơn những Halo khác. Như là một người sở hữu Halo này, hắn không thể tưởng tượng được bản thân mình thua trong một trận đối kháng 1 vs 1 với Kim Woo-jin.

‘Thực tế là những người sở hữu Halo Vệ Sĩ Thánh của Ánh Sáng, đều quá tự cao tự đại như nhau dù là cấp thấp hay cao.’

Kim Woo-jin cũng không kiềm chế nữa.

Cậu cũng lao về phía trước.

Khoảng cách giữa hai người rút ngắn trong tích tắc và thanh kiếm của họ chạm vào nhau!

Thanh mã tấu và thanh kiếm Nhật đập vào nhau, tạo ra âm thanh của sắt thép va đập và run lên.

Puhu!

Kim Woo-jin nôn ra thứ gì đó ở trong miệng.

Thứ cậu nôn ra không gì khác chính là máu của cậu.

Máu của Kim Woo-jin, thứ chảy ra bằng việc cậu tự cắn vào thịt trong miệng mình, phun đầy mặt Naoki Matsumoto.

“Keuk!”

Naoki Matsumoto rên rỉ.

Nhưng hắn không hề nhắm mắt lại.

Với đôi mắt đỏ ngầu vì dính máu của Kim Woo-jin, hắn ta đặt nhiều sức lực thêm vào thanh kiếm để phá vỡ thế khóa của Kim Woo-jin.

Hắn dự định đối kháng với Kim Woo-jin bằng vũ lực.

Kkigigik!

Hai thanh kiếm trong tay họ rít lên do dồn lực quá nhiều.

Nhưng cuộc giằng co sức mạnh không kéo dài lâu.

Ngay lập tức một phía bắt đầu thất thế.

‘Đây, đây là…’

Naoki Matsumoto, kẻ bị đẩy lùi bởi Kim Woo-jin.

Đây là lý do tại sao Kim Woo-jin đầu tư tất cả chỉ số cậu nhận được vào thể chất.

Bất kể con chuột có cố đến mấy thì nó cũng không thể bắt được con sư tử.

Vào khoảnh khắc đó, cuộc đối đầu gần như đã kết thúc.

“Keuuuu!”

Việc duy nhất Naoki Matsumoto có thể làm bây giờ là giằng co.

Không, hắn thậm chí còn không được phép giằng co.

‘Đầu tiên mình cần phải thoát khỏi thế khóa này…’

Ngay khi Naoki Matsumoto bước lùi về để thoát khỏi thế khóa thì Kim Woo-jin nhận ra chuyển động của hắn và cố khớp với hướng của hắn ta.

Khi Naoki Matsumoto di chuyển chân trái để bước lùi về, Kim Woo-jin đá vào bụng hắn ta.

Koong!

Naoki Matsumoto ngã về phía sau.

Và cậu vung thanh mã tấu của mình vào giữa hai mắt của Naoki Matsumoto.

Ppagik!

Với một âm thanh khủng khiếp, cơ thể Naoki Matsumoto trở nên bất động.

Kim Woo-jin nhận được một tràng cổ vũ từ Halo của cậu.

Tuy nhiên, Kim Woo-jin chưa bao giờ đắm chìm trong sự vinh quang hay đánh giá cao một trận chiến.

Vì ngay từ ban đầu đây chỉ là một cuộc săn.

Không có kẻ săn mồi nào cảm thấy thích thú và cảm kích trước số phận của con mồi sau một cuộc săn vất vả cả.

Đó là trường hợp như thế đối với Kim Woo-jin.

Như tất cả những con chó săn, thứ duy nhất cậu có trong tâm trí là có được thứ cậu muốn từ con mồi.

Vào khoảnh khắc đó, đôi mắt Kim Woo-jin chuyển sang màu đen.

Trong giây lát, cậu đọc ký ức của Naoki Matsumoto.

Có nhiều gương mặt thân quen.

Bên trong ký ức của hắn ta, Naoki Matsumoto có nhiều gương mặt mà Kim Woo-jin nhận ra.

Hầu hết chúng đều là những gương mặt đáng nhớ vì chúng đều là con mồi của cậu.

Trí nhớ của Kim Woo-jin không đủ tốt để nhớ những người mà không phải là con mồi của cậu.

Đó là bằng chứng để Kim Woo-jin, người đã tóm được đuôi của chúng, rằng cậu đã đến gần cơ thể rồi.

Nói cách khác, cậu không còn phải tìm kiếm đuôi của chúng và không cần phải tìm hiểu thêm về chúng.

‘Giờ mình phải thay đổi phương pháp rồi.’

Cậu thay đổi phương pháp săn của mình.

Kim Woo-jin, người đã đọc những ký ức cần thiết, rời mắt khỏi Naoki Matsumoto. Đôi mắt của Kim Woo-jin ngay lập tức hướng sang thanh kiếm của Naoki Matsumoto.

Ngay cả cậu cầm lấy thanh kiếm, cậu có thể thấy những chỉ số của thanh kiếm.

Rùa Sắt.

Con quái vật Boss chỉ xuất hiện ở hầm ngục từ 3 tầng trở lên, những vật phẩm tao ra từ việc nung chảy lớp nai của nó đều thành vật phẩm từ hạng độc nhất trở lên với yêu cầu là từ cấp độ 20 trở lên, không hề có ngoại lệ.

Thanh kiếm này là một vật phẩm độc nhất sản xuất hàng loạt.

Giá trị của nó là khổng lồ và lợi thế lớn nhất là không chỉ chất lượng của bản thân vật phẩm mà những chỉ số của vật phẩm đều giữ nguyên ngay cả khi hình dạng có bị thay đổi.

Vật phẩm yêu thích trong số những món mà những tên môi giới chuyên xử lý hàng trộm cắp. Vì thế, giá trị trên thị trường cho những vật phẩm như thế này là cao hơn rất nhiều.

Tuy nhiên, điều hấp dẫn Kim Woo-jin không phải là giá trị của vật phẩm đó.

Thứ thu hút cậu là biệt danh của một người chơi ‘Bậc Thầy Kiếm Sĩ’ mà đã được đề cập trong ký ức của Naoki Matsumoto.

‘Bậc Thầy Kiếm Sĩ…’

Bậc Thầy Kiếm Sĩ.

Người chơi mạnh nhất được sinh ra tại Nhật Bản, người có cùng Halo, Vệ Sĩ Thánh của Ánh Sáng, với Đấng Cứu Thế Lee Se-joon.

Vào thời điểm này, hắn ta đã là một người chơi được thế giới công nhận đang làm rung chuyển thế giới.

‘Một bộ mặt không thể quên được.’

Hắn cũng là người khiến cho chó săn Kim Woo-jin nổi tiếng.

‘Nếu đây là vũ khí của Bậc Thầy Kiếm Sĩ, thì dư sức làm trầy xước dây thần kinh của Liên Đoàn Yamato.’

Sau một lúc, Kim Woo-jin lấy những vật phẩm còn lại.

Cậu lấy đi nhẫn, dây chuyền, mũ trụ và áo giáp. Cậu bỏ tất cả chúng vào rương vật phẩm của mình.

Thứ duy nhất cậu không cất đi là thanh kiếm của hắn ta.

Sau khi đi bộ một lúc, cậu nghe một âm thanh.

Kayaa!

“Khốn khiếp!”

Và khi cậu đến chỗ phát ra âm thanh đó, những người chơi và Chiến Binh Thằn Lằn, những kẻ đang chiến đấu với nhau cho đến một lúc trước, giờ lại đang đối mặt chống lại một con Orc Xương Đen và 4 con Người Thằn Lằn xương.

Puk!

Và một con lính xương khác đang bắn tên vào hai người chơi đã ngã xuống để chắc chắn rằng chúng đã chết.

“Mày, mày là!”

Vào khoảnh khắc đó, kẻ phát hiện ra sự hiện diện của Kim Woo-jin hét lên trong kinh ngạc.

“Làm, làm cách nào?”

Hắn không thể ngăn bản thân khỏi giật mình.

‘Ma, Ngài Matsumoto đã bị đánh bại ư? Không, không thể như thế được! Làm sao một tên như hắn ta lại có thể đánh bại Ngài Matsumoto người kế thừa Bậc Thầy Kiếm Sĩ…’

Đó là vì Naoki Matsumoto người đi bắt giữ Kim Woo-jin, là một bậc thầy có khả năng giết bất kỳ ai dưới cấp độ 30.

Thay vì trả lời hắn ta, Kim Woo-jin kéo cung.

Như cách một vận động viên bắn cung chuyên nghiệp nhắm cây cung vào mục tiêu, cậu nhắm cây cung của mình vào người chơi đó.

Gương mặt của người chơi đó, đã bị biến sắc với nỗi sợ hãi do sự xuất hiện của Kim Woo-jin, giờ trở nên trắng toát.

“Không, không…!”

Ngay khi tiếng hét kết thúc, Kim Woo-jin buông dây cung ra và mũi tên bay thẳng vào mặt người chơi đó.

Như dự kiến, người chơi đó giơ tay lên để chặn mũi tên.

Vấn đề là những thứ đến sau đó.

Tteolgeuleog! Tteolgeuleog!

Những con lính xương, đã thấy sơ hở, liền lao mình đến hắn ta không chút chần chừ.

Chúng đâm thanh kiếm của chúng vào kẽ hở trên bộ giáp đã bị vỡ được gây ra bởi cuộc chiến đấu liên tục trước đó.

“Keuk!”

Máu chảy ra.

Kayaa!

Đối mặt với một tình huống như thế, con Chiến Binh Thằn Lằn cũng la hét kinh khủng.

Và Kim Woo-jin nhắm cây cung về phía con Chiến Binh Thằn Lằn.

Một chàng trai xuất hiện giữa sân golf bị bỏ hoang.

Hầm ngục, thứ khiến cho sân golf này còn hoang tàn hơn nữa sau khi nó bị bỏ hoang, đã được hoàn thành.

“Nó được hoàn thành rồi!”

“Hầm ngục đã được hoàn thành!”

Và đó cũng là lúc cho mọi người trở về nhà của họ khỏi một nơi bi thảm như thế này.

“Woaahhh!”

Mọi người đều cổ vũ.

Một nhân viên của đội quản lý hầm ngục đang đợi, và tiếp cận người chơi đó với nụ cười chúc mừng.

“Cảm ơn, Ngài Kim Woo-jin. Xin hãy nói cho tôi biết nếu cậu cần bất cứ thứ gì.”

Người nhân viên của đội quản lý đối xử với người chơi đó cực kỳ tôn trọng.

Người chơi dọn dẹp được hầm ngục 1 tầng và người chơi dọn dẹp dực hầm ngục 2 tầng là cách biệt nhau rất lớn như giữa một tên nghiệp dư và một cầu thủ bóng chày chuyên nghiệp, đây là lý do tại sao cậu lại được trân trọng đến thế.

Kim Woo-jin nói với người nhân viên lịch sự đó.

“Tôi nói chuyện quan trọng trước. Mọi người ngoại trừ tôi đều đã chết.”

“Cái gì?”

“Mọi người đã bị quét sạch ngoại trừ tôi. Tôi sẽ kể thêm cho anh về chuyện đó sau khi tôi nghỉ một lát.”

“Ý, ý cậu là sao…”

Nghe một tin bất ngờ như thế này, nhân viên đội quản lý trưng ra một biểu cảm ngạc nhiên.

Và ngay khi anh ta bắt đầu hiểu ra tình hình thì gương mặt anh ta trắng bệch.

“Ôi trời ơi.”

Chỉ duy nhất một trong 10 người chơi còn sống sót. 9 người chơi đã có kỹ năng dọn dẹp hầm ngục 2 tầng đều đã chết. Một kết quả như thế làm lu mờ đi việc hầm ngục đã được hoàn thành.

Nhân viên đội quản lý hầm ngục trở nên tái nhợt.

Để lại đội quản lý phía sau, Kim Woo-jin ngay lập tức đi đến nhà club. Những bước chân của Kim Woo-jin thong thả hơn mọi thường.

Chẳng bao lâu, Kim Woo-jin đến club và hướng đến phòng VIP, nơi được chuẩn bị cho những người chơi sau khi hoàn thành hầm ngục.

Không giống như bãi phế tích bị bỏ hoang, thức ăn, nước uống và thậm chí có cả rượu vang được chuẩn bị sẵn. Kim Woo-jin đứng trước két sắt và mở cái ở xa nhất bên phải.

Kim Woo-jin lấy ra một cái điện thoại nắp gập từ két sắt, thứ chứa đầy những đồ cá nhân của Kim Woo-jin.

Kim Woo-jin lấy cái điện thoại ra và bấm số.

Piik! Piik!

Không giống như điện thoại thông minh, âm thanh từ nút bấm vang vọng khắp nội thất yên tĩnh của căn phòng.

Cheobeogcheobeog!

Những bước chân của Kim Woo-jin theo sau âm thanh, mà vang khắp không gian bên trong.

Bước chân của Kim Woo-jin dừng trước một cái TV mà cậu nghĩ dùng để trang trí.

Kim Woo-jin nhìn vào cái TV.

“Tôi đây.”

Vào lúc đó, cuộc gọi bắt đầu.

“Phải, mọi việc đã được lo liệu. Phải, đúng rồi.”

Kim Woo-jin tiếp tục nói khi cậu hơi dựa vào TV.

“Đúng như dự kiến của Ngài Park Yong-wan. Liên Đoàn Yamato dường như đang mượn danh nghĩa của Guild Đầu Lâu. Vì những tên sát thủ được cử đến lấy mạng tôi sở hữu một vật phẩm thuộc về Bậc Thầy Kiếm Sĩ. Chúng ta không phát hiện thêm gì khác nữa. Tuy nhiên, nếu chúng ta cứ liên tục đáp trả Guild Đầu Lâu, thì tôi chắc chắn chúng ta sẽ có nhiều kết quả hơn.”

Kim Woo-jin nhớ một thứ gì đó từ Guild Đầu Lâu khi cậu đang nói.

Matsumoto. Kim Woo-jin, nhớ lại ký ức của mình, nở một nụ cười mỉa mai.

‘Park Yong-wan, tao sẽ làm cách nào đó để mày trở thành người cứu lấy quốc gia khỏi tay Nhật Bản.’

Kim Woo-jin, cuối cùng cũng dựng lên một trận đấu lớn.

Một trận đấu lớn mà không bên nào có thể kết thúc mà không có sự mất mát của bên còn lại!

Dĩ nhiên, Kim Woo-jin cũng không quên.

“Tôi nghĩ chúng ta có thể làm được nếu Ngài Je-hoon cố thêm lần nữa.”

Trong khi trận đấu lớn sắp diễn ra, cậu vẫn sẽ khiến cho con mồi của mình mò vào bãi săn.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.