Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 3850 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 33

Team Just T

Những bước di chuyển của chúng lén lút như những con sư tử rình rập con mồi của chúng.

Seug!

Chúng thậm chí còn không chạm vào những cái xác của lũ Hobgoblin đang nằm rải rác cùng với những vũng máu.

Thứ khiến cho những bước di chuyển như thế này trở nên khả thi là một kỹ năng được gọi là “Night Vision (Tầm Nhìn Đêm)”. Đó là một kỹ năng chỉ có sẵn cho những ai có Halo của họ là Thợ Săn Thầm Lặng.

Kỹ năng này, thứ có tác dụng tương tự như kính nhìn trong đêm, cho phép Park Yi-yeon và người của ả nhìn được trong bóng tối.

Điều đó không có nghĩa là dễ dàng nhìn thấy mọi thứ như ban ngày.

Tầm nhìn của họ bị nhuốm màu xanh lá và nhận thức của họ không còn sắc bén như bình thường.

Nó tương tự như sự khác biệt giữa một người đeo kính di chuyển khi không có kính của họ vậy.

‘Dừng lại!’

Đó là lý do Park Yi-yeon dừng người của ả lại trước xác chết của một con Hobgoblin.

Park Yi-yeon cúi thấp người xuống gần xác của con Hobgoblin và bắt đầu kiểm tra.

Sau khi nhìn xung quanh một lúc, ả thấy một vài ngọn giáo đang giơ lên như những búp măng.

Đó là một cái bẫy.

Một cái bẫy dành cho những ai quyết định không tránh những cái xác của lũ Hobgoblin.

Park Yi-yeon chẳng ngạc nhiên gì khi nhìn thấy thế này.

‘Hắn ta khá cẩn thận.’

Thay vậy ả mỉm cười.

‘Gã này đang giấu gì đó.’

Chúng đã biết rằng Kim Woo-jin không phải một người bình thường.

Bằng chứng là Park Yi-yeon và người của ả được ở đến đây.

Chúng không phải những thợ săn người chơi thông thường.

Chúng thuộc dạng chuyên gia trong lĩnh vực này rồi người chuyên dọn dẹp sau những lỗi lầm của những thợ săn người chơi khác có liên kết với Guild Đầu Lâu.

Dĩ nhiên, cấp độ kỹ năng của chúng vượt trội hơn hẳn những thợ săn người chơi tầm thường.

‘Ta chắc chắn sẽ có được thông tin gì đó từ tên này.’

Có một khoảng cách lớn về kỹ năng giữa chúng và những thợ săn thông thường, và khoảng cách thậm chí còn lớn hơn nữa về độ quyết tâm của chúng.

Sau khi phát hiện những cái bẫy giấu giữa xác của những con Hobgoblin, ả ra hiệu cho người của ả ở phía sau.

‘Có bẫy ở đây, nên cẩn thận hơn.’

‘Rõ.’

Chúng đáp lại bằng dấu hiệu riêng.

Rồi chúng tiến lên thậm chí còn lén lút hơn nữa.

Chúng di chuyển, tìm kiếm những cái bẫy nhỏ giấu giữa những đống xác chết của lũ Hobgoblin, từng cái một mỗi lúc.

Đó là một việc nhàm chán và tẻ nhạt nhưng chẳng ai dám phàn nàn.

Cuối cùng, chúng đã tìm thấy thứ chúng đang tìm kiếm.

Ánh đuốc xuất hiện trong thế giới màu xanh lá cây lờ mờ.

‘Dừng lại!’

Park Yi-yeon dừng người của ả lại. Cùng lúc, mọi người cẩn thận đưa tay đến những mũi tên của chúng.

Rồi chúng nắm lấy và giữ những mũi tên.

Tất cả những hành động của chúng đều được thực hiện chậm rãi.

Khoảnh khắc chúng để mũi tên lên dây cung và kéo cung cũng được thực hiện như thể đó là phim chiếu chậm.

Trong hoàn cảnh này, đó là một lợi thế khi sử dụng cung.

Chẳng có ý nghĩa gì khi vung một thanh kiếm chậm rãi cả. Nhưng trái lại, bất kể có kéo cung chậm cỡ nào, thì không có sự khác biệt nào về mặt sức mạnh một khi dây cung được thả ra.

Thợ Săn Thầm Lặng. Đó là lý do tại sao ông ta áp đặt việc sử dụng cung đối với những người tin tưởng và muốn nối nghiệp theo ông.

‘Hắn đang di chuyển.’

Rồi ánh sáng di chuyển sang hơn.

Điều này không khiến cho Park Yi-yeon và người của ả bối rối.

Cũng chẳng cần ra dấu hiệu gì.

Chúng chậm rãi di chuyển với những cây cung đã kéo sẵn; từ tốn rút ngắn khoảng cách với ánh sáng đó. So với những gì chúng đã chịu đựng cho đến bây giờ, thì cố kiên nhẫn thêm xíu nữa cũng chẳng có gì khó khăn.

Ngay cả vào giây phút này đây, Park Yi-yeon cũng không dễ dàng bị phân tâm.

‘Vào đội hình chiến đấu.’

Từng người một, ả đưa từng người của ả lên phía trước.

Đó là một phương pháp giữ cho mọi người tránh khỏi rắc rối ngay cả khi có gì đó xảy ra.

3 người bọn chúng từ từ di chuyển theo cách này.

Puuhoo!

Rồi, hai người ở phía trước Park Yi-yeon bắt đầu mất thăng bằng dựa theo tiếng gió phát ra.

“Uh, uh?”

Hai người của ả, đang nín thở cho đến thời điểm này, đã quá hoảng sợ mà chẳng còn minh mẫn nữa và không thể làm gì khác ngoài việc hét toáng lên.

“Aah!”

Ugh!”

m thanh của chúng ngay tức khắc chuyển thành tiếng gào thét.

Đó là âm thanh biểu thị rằng cơ thể của chúng đã bị đâm xuyên qua bởi những ngọn giáo chĩa thẳng lên từ độ sâu 5 mét bên dưới mắt đất như một cây tre.

“Cái, cái quái gì vậy?”

Đôi mắt của Park Yi-yeon mở to hết mức, mở to trong sự ngạc nhiên.

Vì ả chưa bao giờ tưởng tượng một thứ giống như thế này có thể xảy ra với ả và cấp dưới của ả.

Liệu như vậy có ít bất ngờ hơn không so với khi thấy một cái bẫy từ phim Indiana Jones?

‘Làm… Làm cách nào mà?’

Tuy nhiên, Park Yi-yeon không có cơ hội để hỏi những câu hỏi như thế.

Puk!

‘Ugh!’

Một mũi tên xuyên qua vai của Park Yi-yeon.

Vào năm 2020, khi thế giới biến thành một trò chơi, suy nghĩ thông thường từng có ý nghĩa trong thế giới này đã hoàn toàn sụp đổ.

Các quy luật của xã hội, thứ giữ cho thế giới vận hành, cũng sụp đổ theo khoảng thời gian đó.

Kim Woo-jin biết rõ hơn ai hết về những điều đó.

Trong khi sẽ kỳ lạ với người khác khi đào sâu xuống lòng đất tận 5 mét để tạo nên một cái bẫy, thì như vậy chẳng có gì kỳ lạ với Kim Woo-jin.

Cũng không có lý do gì để cậu không làm thế cả.

Tất cả những gì nó cần là thời gian.

Park Yi-yeon và người của ả cho Kim Woo-jin tất cả thời gian mà cậu cần.

Dĩ nhiên, bên cạnh đó, Kim Woo-jin có rất nhiều mồi nhử rải khắp nơi.

Sử dụng nhiều cái bẫy nhỏ, Kim Woo-jin làm chậm đi tiến độ di chuyển của Park Yi-yeon và người của ả, từ tốn rút đi sự tập trung và thể lực của chúng, và để cho chúng nhận thức sai lầm về tình hình hiện tại của chúng.

Điều đó khiến chúng tin rằng chúng đã hoàn hảo vượt qua được những cái bẫy mà cậu đã đặt ra. Cậu khiến chúng nghĩ rằng chúng đang săn quá hoàn hảo.

Cuối cùng, thì chính những người đi săn lại bị rơi vào bẫy.

Tất cả những gì còn sót lại là săn cho sạch con mồi của cậu!

Kim Woo-jin kéo cung về phía con mồi mà không rơi vào bẫy của cậu.

Ting!

Mũi tên bay ra khỏi cây cung của Kim Woo-jin xuyên qua và đâm sâu bên trong vai trái của Park Yi-yeon.

Cậu không nghĩ rằng cậu sẽ bắn trượt.

Mặc dù Kim Woo-jin không có khả năng để nhìn thấy trong bóng tối như Tầm Nhìn Đêm, thì cậu lại có đôi tai thính.

Kim Woo-jin đã học được cách xác định vị trí của mục tiêu nhờ vào âm thanh từ người cung thủ giỏi thứ hai mà cậu biết, và cậu mài dĩa kỹ năng của cậu qua vô số lần đi săn sinh tử.

Đương nhiên, nó chỉ có thể được sử dụng một lần.

Trừ khi kẻ thù của cậu là một lũ ngốc thì chúng sẽ di chuyển ngay khi chúng bị bắn trúng bởi một mũi tên, khiến cho gần như không thể lần ra được vị trí của chúng nếu chỉ dựa vào âm thanh.

Vì thế, Kim Woo-jin gắn một sợi tơ nhện cực kỳ đắt tiền vào phần đuôi của mũi tên.

Sợi tơ tương tự như cái mà cậu đã sử dụng để bắt con Slime biến hình trong quá khứ!

Kkwaag!

Kim Woo-jin ngay lập tức kéo sợi tơ nhện.

Ting!

Sợi tơ giật một phát mạnh và cơ thể của Park Yi-yeon bị kéo về phía Kim Woo-jin. ‘Kuk!’

Tình huống bất ngờ khiến Park Yi-yeon bấn loạn.

Hơn nữa, có một cái hố trước mặt ả đã nuốt chửng hai tên thuộc cấp của ả rồi.

Chỉ còn duy nhất một điều trong tâm trí của ả vào lúc này.

‘Chẳng còn cách nào thoát được.’

Chẳng có cách nào để sống sót cả!

‘Thế thì chết chung cho vui!’

Ả ta tràn đầy quyết tâm chạy thẳng về phía trước và nhảy qua cái hố nơi mà người của ả đã chết. Thay vì để bị kéo đi bởi sợi tơ của Kim Woo-jin, thì ả chạy thẳng tới chỗ của cậu.

‘Tao sẽ giết mày.’

Đột nhiên, một con dao kukri xuất hiện trong tay ả.

Không thể nào mà ả có thể bắn tên khi một bên vai đã bị thương. Mà cũng thật vô nghĩa khi bắn tên ở khoảng cách gần như thế.

Kim Woo-jin, người đã đoán trước được những hành động của ả qua sợi tơ bị chùng xuống, liền bỏ sợi tơ ra.

‘Mình không thấy bất kỳ mũi tên nào. Ả chuyển sang dùng dao rồi à? Ả chắc chắn đã được đào tạo bởi một bậc thầy thật sự.’

Vứt bỏ đi mạng sống và chuyển sang dùng dao thay vì cố gắng giằng co trong trận chiến về sức mạnh là điều gì đó mà người ta không thể làm được nếu không được rèn luyện và giáo dục thích hợp.

‘Dẫu vậy thì mình cũng đã chuẩn bị cho điều đó rồi.’

Nói cách khác, hành động đó cũng nằm trong dự đoán của cậu.

Puk!

Chân của Park Yi-yeon đột nhiên mắc kẹt xuống đất.

“Kuk!”

Cậu đã chuẩn bị cho tình huống mà phía bên kia quyết định nhảy qua cái bẫy.

Hai mắt cá chân của Park Yi-yeon bị mắc kẹt vào một trong những cái hố mà Kim Woo-jin đã đào sẵn cho viễn cảnh như vậy.

Cùng lúc đó, cái bẫy cũng chỉ rõ vị trí của Park Yi-yeon cho Kim Woo-jin biết.

Kim Woo-jin rút ngắn khoảng cách giữa bản thân và Park Yi-yeon trong tức khắc.

Puk!

Chẳng mấy chốc, thanh mã tấu của Kim Woo-jin đâm sâu vào ngực của Park Yi-yeon.

Rồi đôi mắt của Kim Woo-jin chuyển sang màu đen.

Có một người đàn ông trong ký ức của Park Yi-yeon.

Với vẻ ngoài của một người ngoài 30, ông ta là người với dáng người mảnh khảnh và khuôn mặt nam tính có râu.

Trước mặt ông ta, 10 người đang mặc đồng phục Lực Lượng Tự Vệ Nhật Bản đứng thẳng như ma-nơ-canh và lắng nghe người đàn ông đó.

Người đã chỉ dạy cho Park Yi-yeon là như thế.

‘Đừng tự săn bản thân mình.’

Và ông ta cũng là người đã chỉ dạy cho Kim Woo-jin.

‘Noda.’

Thần Cung Hijiro Noda.

Ông ta là người có đủ tư cách để được gọi là sư phụ của Kim Woo-jin.

Đó là lý do tại sao Kim Woo-jin sẵn lòng đưa lưng về phía ông ta.

Cậu tin tưởng vào lòng quyết tâm của sư phụ mình vào việc chấm dứt trò chơi này cùng với cậu để cứu lấy thế giới, tin tưởng vào lòng tin của ông ta, và tin tưởng vào kỹ năng của ông ta.

‘Vậy lão cũng theo lệnh của tên khốn đó.’

Nhưng giờ, Kim Woo-jin cuối cùng đã nhận ra tất cả những thứ đó chỉ là lừa dối.

‘Vì lão ta gia nhập Guild Messiah một năm sau khi nó được thành lập… Mình đoán điều đó cũng không quá bất ngờ.’

Kim Woo-jin cuối cùng đã mơ hồ biết được về cách mà mọi chuyện diễn ra.

Hijiro Noda thức tỉnh thành một người chơi vào năm 2020 và nhanh chóng trở thành người chơi giỏi nhất Nhật Bản, lao về phía trước cùng với vật phẩm huyền thoại của lão, Cung của Achilles. Lão luôn được xếp hạng trong top 5 về cấp độ tại Nhật Bản.

Khi lão ta gia nhập Guild Messiah vào năm 2021, cả thế giới tán thưởng cho lựa chọn của lão, nhưng nhiều người cũng nghi vấn về điều đó.

Tại sao lão lại trì hoãn việc gia nhập Guild Messiah cho đến tận năm 2021?

Nếu lão thật sự đồng ý với những giá trị của Guild Messiah, tại sao lão không gia nhập ngay khi lão trở thành một người chơi? Tại sao lão phải đợi đến tận một năm sau?

‘Điều đó chẳng có gì ngạc nhiên.’

Kim Woo-jin cũng nghi ngờ lão với lý do đó.

‘Dẫu vậy mình vẫn không ngừng cảm thấy điều đó thật rác rưởi, bẩn thỉu.’

Khoảnh khắc cậu nhìn thấy điều đó bằng chính mắt của cậu, cậu không thể ngăn được những cảm xúc của cậu thoát ra ngoài. Hơn nữa, Hijiro Noda và Park Shin-hye là khác nhau.

Nói thẳng ra, cậu chẳng có nhiều mối quan hệ với ả ta. Cạu cũng hiếm khi chiến đấu cùng với ả ta trong khi đặt tính mạng vào chỗ nguy hiểm.

Tuy nhiên, cậu đã dọn dẹp vô số hầm ngục cùng với Thần Cung.

Trong Guild Messiah, sự kết hợp giữa Chó Săn và Thần Cung được xem như là sự kết hợp mạnh nhất.

Cậu đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ.

Kim Woo-jin đặc biệt ấn tượng với quyết tâm của lão ta khi lão quyết định chiến đấu theo phe của Guild Messiah, ngay cả khi Nhật Bản thể hiện tham vọng của họ hướng đến Bán Đảo Triều Tiên.

Khi Kim Woo-jin thấy thế, cậu có thể tự đảm bảo với bản thân rằng Thần Cung sẽ sẵn lòng hy sinh mạng sống cùng với cậu.

‘Chó chết.’

Nhưng đó chỉ ảo tưởng của Kim Woo-jin mà thôi. Với Thần Cung, Kim Woo-jin vẫn chỉ là một con chó săn mà lão sẽ thịt luôn sau khi tất cả cuộc săn cuối cùng đã hoàn thành.

Thế lão sẽ nghĩ gì khi lão thấy một con chó săn mà lão có thể thịt bất cứ lúc nào, đang mạo hiểm mạng sống của nó để săn ngược lại lão?

Chỉ tưởng tượng đến đó thôi cũng đã khiến Kim Woo-jin muốn lấy súng bắn vào đầu lão ta ngay tức khắc rồi.

Nhưng Kim Woo-jin kiềm chế bản thân lại.

‘Điều quan trọng nhất trong một cuộc săn là không để bị săn ngược trở lại.’

Cậu đã học được trực tiếp sẽ ngu ngốc như thế nào khi nhắm đến con mồi bởi sự giận dữ. Lao đến con mồi mà không có kế hoạch là điều mà cậu đã học là không được làm, từ kẻ mà hiện đang khiến cho cậu cảm thấy tức giận.

Vì vậy, cảm xúc cá nhân của Kim Woo-jin dần dịu xuống.

Cậu dập tắt cơn giận dữ bên trong trái tim cậu.

Thay vì trở nên giận dữ, cậu nghĩ về những gì cậu vừa thu thập được.

‘Ít nhất thì mình có được vài thông tin.’

Giá trị của thông tin mà cậu có được lần này đủ sức đè bẹp cơn giận của cậu.

Bản thân Thần Cung đã xác nhận rằng có sự liên kết giữa Guild Đầu Lâu và Liên Đoàn Yamato.

Park Yi-yeon là con mồi khá lớn mà cậu bắt được.

Một con cá đủ lớn để khiến cho không chỉ Guild Đầu Lâu phải hành động mà cả Liên Đoàn Yamato cũng phải hành động!

‘Nếu ả ta nắm giữ vai trò như thế này thì chúng sẽ không thể bỏ qua chuyện này được.’

Không hề có chuyện Guild Đầu Lâu hay Liên Đoàn Yamato sẽ giữ im lặng khi một con cá khổng lồ như vậy mất mạng.

‘Park Yong-wan cũng sẽ thích thú với con cá lớn như vậy.’

Và Park Yong-wan, người đảm bảo bằng chứng như thế, cũng sẽ không ngồi yên được.

Tương tự vậy, Kim Woo-jin cũng không hề có kế hoạch sẽ giữ yên lặng.

‘Vậy thì mình chỉ cần thiết lập một ngày để chúng gặp nhau thôi.’

Khoảnh khắc hạnh phúc nhất với một thành viên của đội hỗ trợ hầm ngục là khi những người chơi bước ra khỏi cánh cổng hầm ngục mà họ phụ trách.

Thành viên của đội hỗ trợ sẽ được thưởng thời gian nghỉ ngơi cũng như tiền thưởng cho những đóng góp của họ khi người chơi bước ra ngoài sau khi dọn dẹp hầm ngục.

Đó là lý do tại sao Park Hyun-moo, một nhân viên của đội hỗ trợ hầm ngục, đang cảm thấy không mấy vui vẻ. ‘Trời ạ, cũng chẳng có dấu hiệu gì là hầm ngục sẽ được hoàn thành vào ngày hôm nay cả.’

Đã 4 ngày trôi qua kể từ khi các người chơi tiến vào hầm ngục.

Nhìn vào bầu không khí tĩnh lặng xung quanh cánh cổng hầm ngục, Park Hyun-moo cảm thấy cảm giác của déjà vu.

Cảm giác tương tự như khi những người chơi trước đó thất bại trong việc hoàn thành hầm ngục này.

‘Mình biết điều này sẽ diễn ra mà.’

Thành thật mà nói thì anh không hy vọng gì nhiều.

‘Mình thật ngu ngốc khi kỳ vọng vào một nhóm bị từ chối từ nhiều Guild khác nhau có thể thành công khi những người từ cùng một Guild với khả năng kha khá mà còn thất bại.’

Sẽ thật kỳ lạ khi có kỳ vọng cao vào những người cố hoàn thành hầm ngục, nơi mà người khác đã thất bại đến hai lần, mà những người đó lại là một nhóm chuyên gây rắc rối cho Guild của chính họ.

‘Chết tiệt, vậy ngay từ đầu đừng có cố thử là được rồi.’

Anh ta thậm chí còn bực bội với việc họ cố gắng tiến vào hầm ngục.

‘Ai lại muốn hoàn thành một hầm ngục mà những người chơi khác đã thất bại đến tận ba lần cơ chứ?’

Đó quá rõ ràng là cách mà một hầm ngục, nơi mà những người chơi khác đã thất bại đến ba lần, sẽ bị đối xử.

“Kahak!”

Park Hyun-moo nhìn vào hầm ngục, rồi anh ta định khạc đờm ra ngay đó.

Nhưng rồi.

‘Huh?’

Một chàng trai bước ra khỏi cánh cổng hầm ngục.

Ực!

Park Hyun-moo nuốt cục đờm mà thậm chí còn chẳng nhớ đến nó và chạy thẳng đến chỗ người chơi mà đã bước ra khỏi cánh cổng hầm ngục.

“Oh, chúc mừng đã hoàn thành hầm ngục.”

Trước tiên, anh chúc mừng cậu ta.

Người chơi nói với anh.

“... Xin hãy thông báo với Guild.”

“Huh? Cậu định… Uhh!”

Chỉ khi đó, Park Hyun-moo mới có thể nhìn thấy đùi, vai và bụng của người chơi đó bị đâm thủng bởi những mũi tên.

“Chữa, cậu cần phải được chữa trị đã…”

Vô cùng ngạc nhiên, Park Hyun-moo yêu cầu người chơi phải được chữa trị.

Người chơi đó bảo với anh ta.

“Hãy gửi lời của tôi đến Guild thay vì lo lắng về việc chữa trị. Rằng Guild Đầu Lâu săn những người chơi khác.”

“Kim Woo-jin bước ra một mình ư?”

Người thư ký gật đầu và trả lời ‘dạ vâng’ với câu hỏi của Park Yong-wan.

“Và hắn ta nói rằng Guild Đầu Lâu đã tấn công hắn?”

Người thư ký trả lời tương tự như lúc nãy.

“Thế phản ứng của Guild Đầu Lâu như thế nào?”

“Bên mình vẫn chưa nhận được thông tin gì từ Guild Đầu Lâu. Chủ Guild sẽ triệu tập một cuộc họp khẩn cấp sớm thôi. Tuy nhiên, bất kể Guild Phượng Hoàng có làm gì, không hề có khả năng rằng Guild Đầu Lâu sẽ xác nhận chuyện này.”

“Sau khi viện ra lý do giả sao?”

“Chúng rất cẩn trọng. Vì chẳng có lý do gì để hành động khi sự chú ý của mọi người đều tập trung vào chúng.” Park Yong-wan suy nghĩ với đôi mắt nhắm lại sau khi nghe ý kiến của cô thư ký.

“Bao nhiêu người biết chuyện này?”

“Nhóm trưởng đội hỗ trợ Jeong Woo-suk người đã nhận báo cáo từ nhân viên hỗ trợ hầm ngục, cũng như Chủ Guild, và Kim Woo-jin.”

Park Yong-wan nói trong khi mở một con mắt ra.

“Ta có thể giấu kín chuyện này không?”

Người thư ký gật đầu đáp lại.

“Dù chuyện này không thể che giấu mãi, nhưng có thể che giấu trong khoảng 3 hoặc 4 tháng. Nhưng tại sao lại phải che giấu?”

“Nếu cô có thể giấu kín được chuyện này, những thằng nhóc Guild Đầu Lâu sẽ gửi thêm nhiều con cá thậm chí còn lớn hơn để giết Kim Woo-jin. Và khi con cá lớn hơn hành động thì dấu vết chúng để lại sẽ càng lớn hơn.”

Park Yong-wan, người đang nói thế, lại nhắm mắt.

“Còn bao nhiêu kỹ năng mà tôi sở hữu trong kho chứa danh sách các kỹ năng mà dành riêng cho Sứ Giả của Địa Ngục?”

Người thư ký ngay lập tức tìm kiếm sử dụng iPad trong tay cô ấy.

“Có 54 kỹ năng.”

“Bao nhiêu trong số đó là hạng Độc Nhất?”

“3 ạ.”

“Tên các kỹ năng đó là gì?”

“Chúng là Golem Lửa, Phù Thủy Xương, và Hút Máu.”

“Yêu cầu cấp độ của những kỹ năng này là bao nhiêu?”

“Golem Lửa là cao hơn cấp độ 60, Phù Thủy Xương là cao hơn cấp độ 80, và Hút Máu là cao hơn cấp độ 20.”

“Vậy Hút Máu là đủ. Gói nó thật đẹp và chuẩn bị sẵn đi.”

“Gói nó?”

Park Yong-wan nói với cô thư ký đang ngạc nhiên với một nụ cười gượng.

“Đó là quà cho người bệnh. Chẳng phải trông nó sẽ đẹp hơn khi gói lại sao?”

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.