Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2673 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 25

Team Just T

Năm 2020, khi người chơi xuất hiện từ khắp nơi trên thế giới, mọi người đã hy vọng rằng điều kiện sống cuối cùng sẽ được cải thiện. Họ từng mơ về việc các người chơi sẽ giải cứu thế giới này.

Khi thời gian trôi qua, thì tuy nhiên, các điều kiện sống của mọi người ngày càng trở nên khổ sở hơn thay vì tốt lên.

Đặc biệt khi quái vật không thể bị giết bởi hỏa lực xuất hiện vào năm 2025. Hy vọng cuối cùng mà những người bình thường có để bảo vệ bản thân họ bằng cách sử dụng những món vũ khí hiện đại cực kỳ mạnh mẽ đã tiêu tan.

Một số người đã mất hết hy vọng bắt đầu bạo loạn và những vụ cướp bóc đốt phá diễn ra thường xuyên hơn.

Giữa tai họa này, các quốc gia bắt đầu đấu tranh dữ dội hơn để đảm bảo được các vật phẩm mạnh hơn và các người chơi tài năng hơn.

Luật pháp cũng trở nên vô nghĩa trong bối cảnh như thế.

Các người chơi có thể làm và muốn làm gì thì làm tất cả mọi thứ bên trong hầm ngục, nơi mà chẳng có thứ gì quản thúc họ được.

Có những lúc, việc đồng đội hay đồng minh phản bội họ và chiến đấu tranh giành các vật phẩm trở thành một việc bình thường.

Đó là khởi đầu cho thời đại mà mọi người quan tâm hơn về việc phân chia vật phẩm loot được còn hơn là hoàn thành chuyến đi săn.

Kim Woo-jin, người đã sống sót qua khoảng thời gian khốc liệt và tàn nhẫn đó trước đây, đã nhận thức rõ được tầm quan trọng của việc để tâm đến mối nguy hiểm tiềm ẩn phía sau lưng cậu.

‘Như mình dự đoán.’

Khi đang chiến đấu với con Orc Vô Địch, Kim Woo-jin đã biết có người quan sát xung quanh cậu.

‘Như mình dự đoán, có một người đảm nhận vai trò trinh thám từ mỗi tổ đội.’

Cũng có dự đoán được rằng việc do thám không phải mục đích duy nhất của họ.

Điều đó được dựa trên thực tế rằng chẳng có lời đồn nào được lan truyền về việc Kim Woo-jin đã lấy được Nanh của Chúa Orc từ con Orc Vô Địch.

Không thể nào có chuyện là chẳng có nhân chứng nào hết.

Ngay cả khi đó là ngày đầu tiên, chắc chắn sẽ có nhiều hơn một tổ đội gửi trinh thám của họ đi kiểm tra tình hình của con Orc Vô Địch.

Đồng nghĩa với việc có khả năng cao là có ai đó đã khử những tên do thám rồi.

Dĩ nhiên, đó không phải là Kim Woo-jin.

‘Nếu bạn muốn săn phân nửa người chơi trong hầm ngục này, thì nên loại bỏ tai mắt của họ trước sẽ là câu trả lời hợp lý.’

Đó là kế hoạch được soạn sẵn bởi một nhóm người để đi săn các người chơi ở đây.

Dù gì điều đó cũng chẳng có gì xa lạ đối với Kim Woo-jin.

Thực tế, đó giống như công việc thường ngày đối với cậu.

Cậu đã trải qua nhiều tình huống tương tự như vậy, đến mức mà cậu phát ốm vì nó. Cậu biết cách hoàn hảo để đáp trả lại kế hoạch đó.

Lý do tại sao Kim Woo-jin cố tình thư giãn sau khi săn con Orc Vô Địch cũng là vì cho những tên do thám có thời gian hành động.

“Mày. Thằng chó. Làm sao…”

Rõ ràng là không thể nào để con mồi của cậu nhận ra được chuyện gì đang thật sự diễn ra.

“Đợi, đợi đã! Chắc phải có gì nhầm lẫn…”

Con mồi vô cùng bối rối đến mức hắn còn chẳng thể nhận ra nỗi hắn đã mắc sai lầm.

“Việc, việc này, chuyện đã xảy ra ở đây là…”

Mặc dù hắn biết hắn đã bị rơi vào bẫy của Kim Woo-jin, và có hẳn một xác chết của người chơi mà hắn vừa giết nằm kế bên hắn, hắn vẫn cố gắng suy nghĩ hết sức để tìm ra một lý do.

Hắn rõ ràng là vô cùng hoảng loạn.

Kim Woo-jin chẳng thèm bận tâm nói chuyện với hắn ta. Cậu thậm chí còn chẳng thèm nhìn vào mắt hắn.

Cậu chắc chắn sẽ không cần phải giải thích làm cách nào mà cậu lập ra một cái bẫy như vậy và dự định của cậu là gì.

Đã có quá đủ kẻ xấu giải thích mọi thứ cho kẻ thù của họ nghe trước khi thực hiện kế hoạch của họ ở trong phim ảnh rồi.

Cậu cũng không có ý định thu thập thông tin thông qua việc tra tấn vô nghĩa nữa.

Seug!

Cây Mã Tấu của con Orc Vô Địch trong tay Kim Woo-jin cắt qua cổ họng của hắn ta với một nhát. “Khuk!”

Con mồi của cậu cố gắng hấp hối níu kéo sự sống.

“Hukk, huk…”

Thời điểm đó, sự sống trong đôi mắt của hắn ta dần phai mờ.

Ngay khi ánh sáng biến mất khỏi đôi mắt đó, Kim Woo-jin mới nhìn vào đôi mắt của hắn.

Thông báo vang lên trong tai cậu.

Ngày thứ hai của trận chiến kết thúc một cách đột ngột.

“Rút lui!”

“Rút lui! Rút lui khỏi đây ngay!”

Tất cả người chơi rút khỏi chiến trường cùng một thời điểm.

“Chúng ta cần tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra trước!”

“Chúng ta chưa biết chuyện gì đang diễn ra, nên cứ rút lui trước đã!”

Dĩ nhiên, cái chết của con Orc Vô Địch là điều ép buộc các người chơi phải rút lui.

Ai đã đánh bại con Orc Vô Địch?

Họ không rút lui vì họ tò mò.

‘Sự tập trung của mọi người đã bị phá vỡ.’

‘Nếu chúng ta chiến đấu như thế này, tỷ lệ thương vong sẽ cao.’

Lý do đầu tiên mà sự tập trung của các người chơi có thể bị phá vỡ là do cái chết không thể ngờ đến của con Orc Vô Địch.

‘Chúng ta vẫn chưa rõ lũ Orc sẽ phản ứng thế nào với sự mất mát thủ lĩnh của chúng.’

‘Sẽ ổn thôi nếu chúng cũng rút lui, nhưng cũng có khả năng là lũ Orc sẽ mất trí rồi lao về chúng ta trong giận dữ do mất đi thủ lĩnh.’

Lý do thứ hai là họ không biết lũ Orc sẽ phản ứng ra sao trước sự mất đi thủ lĩnh của chúng.

‘Chúng ta cũng phải có một kế hoạch mới.’

‘Mình chắc rằng họ cũng cảm thấy tương tự vậy. Chúng ta phải gặp và nói chuyện với những người khác để tránh sự nghi ngờ.’

Lý do thứ ba là họ phải bỏ đi kế hoạch bắt con Orc Vô Địch của họ.

Tuy nhiên, chẳng có người nào chịu lùi bước khỏi chiến trường vì lý do đó.

“Những người còn lại đâu?”

Nhưng lý do mà các nhóm đeo mặt nạ đầu lâu rút khỏi chiến trường thì lại khác.

“Tao nghĩ bọn nó đang dọn dẹp.”

Guild Đầu Lâu.

Mặc dù chỉ mới hơn một năm kể từ khi nó được thành lập, nó đã trở nên khá nổi tiếng do sức mạnh tài chính vững chắc và các mối quan hệ, thứ cho phép họ sử dụng những người nổi tiếng để tăng cường hình ảnh trước công chúng của họ.

Guild cũng nổi tiếng với việc có tất cả người chơi của họ đeo mặt nạ hình đầu lâu.

Cuối cùng, họ cũng có thể tham gia vào một hầm ngục hạng A+, nơi đang là trung tâm của sự chú ý của toàn thể thế giới.

“Dù sao thì tên đó thật sự đã hạ gục được con Orc Vô Địch một mình ư?”

“Phải, tao thấy mừng khi Guild Phượng Hoàng không nằm trong danh sách.”

Nhưng mục tiêu của Guild Đầu Lâu không liên quan đến việc săn lũ Orc.

“Yeah, tụi mình không cần phải giết con quái vật đó.”

Con mồi của chúng không ai khác chính là các người chơi.

Lý do vô cùng đơn giản.

“Tuy hắn ta có thể có trong tay một món vật phẩm huyền thoại… nhưng sao chúng ta không thử bám theo hắn xem sao?”

“Nếu thật sự như mày nói thì chúng ta sẽ thắng đậm khi chúng ta bắt được hắn!”

Đương nhiên sẽ có nhiều lợi ích hơn nhiều khi bắt những người chơi thay vì lũ quái vật.

Thực tế thì sự so sánh đó thật vô nghĩa.

Trong khi lũ Orc thường chỉ rơi ra những vật phẩm thường và có thể là vật phẩm hiếm nếu họ đủ may mắn, nhưng hầu hết các người chơi ở đây đều mang trên mình những vật phẩm độc nhất.

Nói cách khác, điều đó có nghĩa rằng giết các người chơi sẽ mang lại cho chúng lợi nhuận hàng tỷ won với mỗi mạng.

“Đừng có quá tham lam. Chẳng phải chúng ta đã quyết định nhắm đến lũ người chơi vì chúng ta chẳng tự tin trong việc chiếm được vật phẩm huyền thoại sao?”

“Yeah, mày nói cũng đúng.”

“Các vật phẩm như thế là dành cho Guild Messiah hoặc là Guild Phượng Hoàng chiếm giữ.”

Sẽ hợp lý hơn khi để cho Guild Messiah hoặc Guild Phượng Hoàng đảm bảo vật phẩm huyền thoại đó.

“Tất cả những gì chúng ta phải là là để cho tất cả mọi người biết được hắn ta là ai. Rồi sẽ có ai đó khác xử lý chuyện đó. Tất cả những gì chúng ta phải làm là tránh bị chú ý, tạo ra đủ lợi nhuận, và rồi ngậm mồm lại. Nếu chúng ta chịu ngậm mồm lại thì chẳng ai biết chuyện gì đã xảy ra ở đây.”

“Phải. Trong một hầm ngục, ngay cả khi mày chết thì đó chỉ xem như một tai nạn.”

“Còn đối với các vật phẩm, thì chúng ta chỉ việc bán chúng ra nước ngoài.”

Khi xem xét đến các khía cạnh đặc biệt của môi trường trong hầm ngục, chẳng có việc kinh doanh nào tốt hơn trong này.

“Uh, có ai đó đang đến.”

Khoảnh khắc đó, đồng đội của chúng xuất hiện.

“Huh?”

“Cái gì? Sao nó lại bỏ chạy?”

Một thành viên cấp thấp trong Guild trong lớp mặt nạ đầu lâu đang bỏ chạy về phía chúng trong sự hối hả.

Mọi người mang mặt nạ đầu lâu đều ngay lập tức cảnh giác.

Ngay sau sự xuất hiện của thành viên trong Guild, người dẫn dắt cuộc trò chuyện nãy giờ lên tiếng.

“Chuyện gì vậy?”

“Hắn ta ở đây?”

“Hắn?”

“Gã đã giết con Orc Vô Địch. Hắn đang đến cùng với những con Xương của hắn sau khi phát hiện ra danh tính của chúng ta.”

“Đằng đó! Lũ Xương ở đằng đó!”

Kết thúc lời báo cáo, có 3 con Orc Xương xuất hiện trước mắt chúng.

Cảnh tượng những con Lính Xương trang bị kiếm, khiên và mũ trụ trông đã đáng sợ rồi.

“Mẹ nó!”

Đối mặt với tình huống nguy hiểm như thế, các thành viên của Guild Đầu Lâu cũng rút vũ khí ra. Chúng không hề thư giãn khi rút vũ khí ra.

Chúng không thể thư giãn được nữa.

‘Con quái vật đó đến ư?’

‘Mẹ kiếp, sao chuyện này lại xảy ra?’

Trong khi hầu hết các người chơi trong hầm ngục không biết rằng người đang tấn công chúng chính là con quái vật đã tự mình ra tay giết chết con Orc Vô Địch, nhưng chúng thì biết.

Nên mới lấy làm lạ nếu chúng không hoảng sợ.

Áp lực và sự căng thẳng được cảm nhận bởi Lim Sun-joon, thủ lĩnh của tổ đội này, thậm chí còn lớn hơn nữa. “Danh tính của chúng ta đã bị bại lộ rồi ư?”

“Phải.”

Rõ ràng là Lim Sun-joon vô cùng sốc khi biết rằng danh tính và ý định của chúng có thể đã bị bại lộ.

‘Làm cách nào mà?’

Giữ bí mật là chuyện vô cùng quan trọng.

Chẳng phải đã quá rõ ràng một khi mà sự thật đó bị tiết lộ ra bên ngoài thì mạng sống của chúng cũng như sự tồn tại của Guild Đầu Lâu sẽ đi đến hồi kết ư?

‘Hắn ta đã biết được bao nhiêu? Đừng nói là Guild Phượng Hoàng đã biết chúng ta là ai rồi ư? Sao mà thông tin lại bị rò rỉ?’

Một hiện thực phũ phàng đầy rắc rối bám víu tâm trí của Lim Sun Joon.

‘Chúng ta cần nắm bắt tình hình thực tế là như thế nào. Chỉ có một mình hắn ta biết được chúng ta là ai, hay cả Guild Phượng Hoàng cũng biết…?’

Chúng có thể bỏ chạy nếu kẻ thù chỉ muốn tấn công chúng.

Chúng thật sự cũng chẳng muốn chiến đấu.

Nhưng nếu những người khác biết chúng là ai, thì đó không phải là điều có thể giải quyết được chỉ bằng cách bỏ trốn.

Vì thế, Lim Sun-joon không thể nào lựa chọn việc bỏ chạy.

‘Nếu Guild Phượng Hoàng biết, thì chúng ta sẽ bị truy lùng bởi tất cả các người chơi ngay khi chúng ta bỏ chạy.’

Không, chúng thật ra cũng chẳng có nơi nào để trốn cả.

‘Thà chết còn hơn để bị bắt rồi tra tấn để moi thông tin ra. Chúng ta không thể để tập đoàn bị tổn hại được.’

Trên hết, có một thứ còn quan trọng hơn đối với Lim Sun-joon.

Ngay khi hắn đến với một quyết định, Lim Sun-joon đã chuẩn bị chiến đấu.

“Chuẩn bị săn thôi!”

Hắn nắm lấy cây cung để trên vai của hắn và ra lệnh.

Mệnh lệnh khiến cho gương mặt của các thành viên trong Guild Đầu Lâu cứng đơ.

‘Chiến đấu với con quái vật đó ư?’

‘Sao không bỏ chạy?’

Mệnh lệnh mà chúng đang chờ đợi không phải là mệnh lệnh chiến đấu, mà là mệnh lệnh tản ra.

‘Má nó. Liệu mình có nên bỏ chạy không?’

Chúng đang nghĩ đến việc bỏ chạy, nếu chúng phải làm thế.

“Nếu danh tính của chúng ta bị bại lộ thì chúng ta sẽ tiêu đời ngay khi chúng ta rời khỏi hầm ngục. Nếu tụi mày muốn sống thì cả đám phải giết hắn ta ngay tại đây!”

Tuy nhiên, những lời nói của Lim Sun-joon buộc chúng phải từ bỏ suy nghĩ bỏ chạy.

‘Chó chết!’

Chúng nhận ra rằng chẳng còn nơi nào để bỏ chạy ngay cả khi chúng muốn như vậy. Dựa vào việc nhận ra điều đó, mọi người nghiến chặt răng.

Tteolgeuleog! Tteolgeuleog!

Trong khi đó, lũ Xương lao thẳng về phía chúng.

Để chiến đấu chống lại những con Lính Xương, mọi người cần tập trung toàn bộ giác quan và chuyên tâm vào những con Lính Xương đó.

Lim Sun-joon chuẩn bị hét lên.

“Chiến đấu!”

Hắn đang định đưa ra một mệnh lệnh như thế.

Seug!

“Kekk!”

Nhưng khoảnh khắc đó, thứ phát ra từ miệng hắn là âm thanh của một vật sắc bén xuyên qua cổ họng của hắn ta.

‘Đư, đứa nào?’

Lim Sun-joon cố hét lên cầu cứu, nhưng hắn cũng chẳng thể làm vậy.

‘Cứ!’

Thậm chí miệng của Lim Sun-joon cũng bị bịt lại nên hắn thậm chí còn không thể la hét. Chỉ khi đó Lim Sun-joon mới nhận ra.

‘Không, không thể nào?’

Người tiếp cận hắn ta.

Và thứ người đó muốn.

Lim Sun-joon, kẻ đã biết được sự thật, nuốt những lời trăn trối lại.

‘ちくしょう…’

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.