Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dùng bữa

Tiểu thuyết gốc · 1660 chữ

"Này hệ thống, ngươi có phải là đang bức người quá mức không vậy" hắn bực tức chửi.

"Keng, ngài cũng chả thể làm gì khác đâu, dù gì cũng là tán gái thôi mà đừng để thua cả tiểu Cường chứ" Javis giọng điệu khinh thường nói.

"Kéttt" tiểu Cường cũng kêu lên một tiếng dài biểu thị cho lời nói của Javis là chính xác.

"A a a a a a a, điên cái đầu thiệt chứ" hắn ta vừa thay quần áo vừa vung chân múa tay đập phá xung quanh cho bõ ghét.

Một lát sau hắn đi ra chỉ mặc mỗi cái quần ở trền cởi trần sau lưng vác theo cái chảo tay cầm lấy một cái xẻng xào.

-"A a, dâm tặc, biến thái" Huân Nhi kêu lên rồi che mặt lại.

-"Biến thái hay gì kệ nhà ta ý kiến gì" hắn ta cọc tính đáp lại.

-"Tiểu Cường một là ngươi tự kiếm đồ ăn về đây để ta nấu, hai là ngươi nhịn" Tiểu Cường cũng không kém bị tai bay vạ gió.

"Kétttt" tiểu Cường kêu lên rồi cũng ngoan ngoan bay đi tìm đồ ăn.

-"Vừa được tí niềm vui xong lại đá phải thiết bản mọe nó" hắn làu bà làu bàu trong miệng đi vào khu bếp lấy nồi ra để nấu cơm.

-"Nè còn ngồi đấy làm gì, không sợ tên biến thái ăn thịt sao nhóc con" hắn ta hướng tới Huân Nhi vẫn đang đứng che mặt ở kia hỏi.

"Nếu không phải muốn điều tra ngươi một chút thì ta cần ở lại chắc" Huân Nhi chửi thầm, nhưng thái độ của hắn cũng khiến Huân Nhi khá bất ngờ, vì mọi người xung quanh đều như muốn lấy lòng cô, còn hắn thì đuổi cô như đuổi thứ gì đó vậy.

-"Ta là khách ngươi không mời ta ở lại dùng bữa lại muốn đuổi ta đi sao, người gì đâu hẹp hòi thế" Huân Nhi cũng chỉ nhẹ nhàng đáp lại.

"Veooo" một bó rau muống bay lại chỗ Huân Nhi khiến cô cũng giật mình bỏ tay che mặt xuống để chụp lại.

-"Cần Lao Vi Tiên Thủ

Nâng Cán Dĩ Đắc Thực

Vu Vi Thực Đầu B**i

Thực C*t Thế Cho Nhanh"

Hắn không ngần ngại dạy cho Huân Nhi một tiết học của Thầy Huấn.

-"Ngươi....ngươi..." Huân Nhi tức xì khói chỉ tay vào mặt hắn. Đường đường là một thiên kim đại tiểu thư nhiều người còn muốn quỳ xuống mà phục tùng cô vậy mà hôm nay có một kẻ không những không thèm để ý cô còn sai cô như chân sai vặt, nghĩ xem có tức không.

Lúc này trong bóng tối cũng có hai lão già cười khúc khích, một người cười vì lần đầu thấy đại tiểu thư của nhà mình tức giận đến thế kia, còn người còn lại cười sặc nước miếng lăng bồ cào ra đất cười không ngừng đưa ngón tay cái về phía hắn.

-"Lặt rau rửa rau đi ta nấu cho ăn, phụ nữ phải biết tam tòng tứ đức chứ, có mỗi lặt rau làm không được thì về nhà chơi với búp bê đi" hắn tay vo gạo miệng không ngừng chê nói Huân Nhi.

-"Ngươi.....được ta làm cho ngươi xem" Huân Nhi bực tức lại một bên dòng sông bắt đầu làm việc.

Sau một hồi thì hắn cũng bắc cơm lên và.....cơm chín rồi vị đại tiểu thư đằng kia vẫn chưa làm xong rau.

-"Nè ngươi định ngủ luôn ngoài đấy à nhóc con" hắn ta mặt đầy hắc tuyến hỏi.

-"Ngươi nóng vội gì chứ, ta sắp xong rồi" Huân Nhi đỏ mặt ngại ngùng đáp lại.

-"Haizzzz, đã không làm được còn ăn to nói lớn" hắn thở dài thì một con heo theo đúng nghĩa đen rơi xuống chỗ hắn.

"Uỳnh" con heo rơi xuống ngay trước mặt hắn, đáp xuống là tiểu Cường với trạng thái vui vẻ và hớn hở.

-"Được tốt, ra ngoài kia chờ đi ra nấu cho ăn" hắn lấy trong hắc sắc giới chỉ ra hai con dao bếp sắc bén và bắt đầu xử lí con heo mặt lợn.

"Hừmmm, có lẽ đông người nên làm món thịt heo sốt cà chua và nướng vậy" hắn nói xong thì lựa lấy phần ba chỉ băm nhỏ ra để lăn tròn thành cục để sốt cà chua, phần đùi hắn cắt ra miếng để nướng.

Gần nửa tiếng trôi qua hắn cũng đã xử lí xong con lợn mặt heo, xốt xong thịt và cung đã ướp xong thịt nướng và......vẫn chưa có món rau muống luộc.

-"Rốt cuộc là nhóc tính làm đến bao giờ hả trời đã tối rồi đấy nhóc con ạ" hắn vỗ tay mặt chán nản nói.

-"Đây xong rồi" Huân Nhi đưa cho rổ rau cho hắn xem.

Ôi mẹ ơi thánh thần thiên địa ơi, vặt rau kiểu hai tỷ IQ, lá một bên thân một bên, thậm chí cuống già còn không bỏ ra, hắn ta đứng hình năm giây hết nhìn rổ rau rồi lại nhìn qua nhóc con khù khờ thè lười cười gãi đầu đằng kia.

-"How, làm cách nào, what the f*ck, hơn cả một tiếng, rau.....+#¶(%/¶#" hắn nhận được rổ rau mà điên hết cả người, bất lực tận cùng của sự bất lực.

Hắn lặng lẽ đi nhặt lại và bắt đầu luộc rau. Sau gần một khắc thì tất cả món ăn cũng được dọn lên đương nhiên không thể thiếu thịt ướp đã được nướng.

-"Mời cả nhà ăn cơm" hắn bớt đầu dùng bữa ăn của mình.

-"Mời cả nhà ăn cơm" Huân Nhi cũng bắt trước hắn rồi ăn cơm.

-"Không ngờ ngươi cũng nấu ăn ngon như vậy" Huân Nhi cũng không tiếc lời khen dành cho hắn.

Hắn nhìn bộ dáng ăn của Huân Nhi cũng cảm thấy lâu lắm rồi mới ăn cơm cũng với nữ nhân mặc dù kiếp trước hắn khá ghét điều này, hắn chợt nhớ lại hai đứa con gái của hắn cũng là hai con nhóc này khiến một kẻ máu lạnh cho hắn biết sợ, sợ rằng sẽ hai đứa nó sẽ gặp nguy hiểm, sợ rằng bản thân sẽ không nhìn thấy được nụ cười vui vẻ của hai đứa nhóc.

-"Này ngươi nhìn ta gì chứ, mặt ta có dính gì sao" Huân Nhi thấy hắn chỉ ngắm mình mà không ăn tò mò hỏi.

Hắn lấy khăn nhẹ nhàng lau miệng cho Huân Nhi, quen miệng nói một câu.

-"Từ từ nào, ta không ăn hết của con đâu, cứ từ từ thưởng thức món ăn chứ"

-"Hả..." Huân Nhi nhìn thấy trong ánh mắt hắn là niềm yêu thương vô hạn nhưng nó không phải dành cho cô.

Hắn lúc này cũng đã bình tĩnh lại bóp bóp lấy đầu, nói.

-"Xin lỗi, một thói quen khó bỏ của ta, ngươi ăn nhanh đi trời tối rồi ở một nơi hoang vu hẻo lánh thế này ở cùng một tên biến thái không tốt đâu"

Hắn lôi bình hồ lô rượu từ trong giới chỉ ra uống, đồ ăn ngon cũng phải đi kèm với đồ uống ngon chứ, rượu này cũng là do hắn ta rảnh rỗi tự nấu lấy.

"Hắn rốt cuộc là bị sao vậy" Huân Nhi tò mò nhưng cũng lắc đầu bỏ qua không nghĩ nhiều tiếp tục ăn.

Ba mươi phút sau hắn nhìn một bàn đồ ăn đã sạch bách đồ ăn và một nữ nhi ngủ khò khò với vẻ mặt đỏ chót trên bàn miệng không ngừng lẩm bẩm.

"Ta không phải là nhóc con...."

Hắn ta cũng chỉ biết cười khổ, lúc hắn đang uống rượu thì cô nàng cũng đua đòi uống thử thì bị hắn gọi là nhóc con, có vẻ khá cay cú nên cô nàng giật lấy hồ lô củ hắn tu lấy tu để mà không biết rằng hồ lô tuy nhỏ msf có võ khi nó có thể chứa vô hạn nước và sau khoảng chưa tới một phút tu lấy tu để cô nàng đã ngất ra đất luôn rồi.

-"Haizzzzz, trông trẻ con thật khó" hắn thở dài rồi bế cô vào phòng mình để cô nằm ra giường đấy rồi ra ngoài.

-"Rồi rồi lại là mình rửa bát" hắn lại dọn mâm ra rửa hết đống bát đấy.

Một lát sau ở cây đại thụ gần dòng sông có một bộ bàn ghế đá ở đó có một thân hình đến đêm rồi vẫn còn đếm sao.

"Cảm giác yên bình này kéo dài được bao lâu nữa nhỉ Javis" hắn ta tu lấy một hơi nói.

"Không lâu nữa đâu, cốt truyện của thế giới này đã chuyển bánh rồi, thời gian chơi của ngài cũng đã hết" Javis đáp lại.

"Kéttt" tiểu Cường bay lại nằm bên cạnh hắn.

"Keng, nhiệm vụ mới của hệ thống và đây là nhiệm vụ chính tuyến của ký chủ ở thế giới này"

×Tạo ra được một Bang, Môn Phái hoặc Thế Lực nào đó của riêng mình

×Tu vi nhánh phụ đạt Cực Hạn Lục Đạo

×Tu vi đạt Đấu Đế

×Thành công lên được Cửu Phẩm Luyện Dược Sư.

×Số dị hỏa thu được 0/23

×Số nữ nhân thu được 0

Hắn ta nhìn lại bảng nhiệm vụ mà hắn mong chờ nhất, nhiệm vụ chính tuyến rồi đọc được dòng cuối hắn chỉ biết cười khổ. Bộ thật sự xuyên không mà không lập harem là vi phạm luật sao.

"Vì đây là nhiệm vụ chính tuyến của hệ thống nên sẽ không trừ vào số nợ nhiệm vụ của hệ thống mà sẽ có phần thưởng riêng, mong ký chủ cố gắng" Javis nói cho hắn biết.

"Ai, thật mong chờ ha" hắn ta hứng thú đáp.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Vạn Giới Hệ Thống sáng tác bởi Talàkẻlangthang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Talàkẻlangthang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.