Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường Tam thứ ba hồn hoàn

Tiểu thuyết gốc · 2468 chữ

Nhưng bất ngờ đột biến lại xảy ra, nhanh đến mức giấu ở chỗ tối Đường Hạo đều không kịp phản ứng gì.

Một con cực lớn màu đen gà rừng xuất hiện tại phía trên Nhân Diện Ma Chu.

Mà Đường Tam chủy thủ lúc này cũng đã đi vào cơ thể của nó.

Lập tức một đạo màu vàng tươi nhợt nhạt hồn hoàn hiện lên, tại tất cả mọi người chưa kịp phản ứng phía dưới, dung nhập đi vào cơ thể của Đường Tam.

“Là Lạt Kê, 100 năm hồn thú Lạt Kê"

"Làm sao lại xuất hiện tại đó cơ chứ?” Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực đồng thời kinh hô.

Nhưng mà đã muộn, vì là loại thông thường nhất hồn thú, thậm chí không cần Đường Tam làm cái gì, một đạo màu vàng hồn hoàn thứ ba đã xuất hiện trên thân Đường Tam.

Nhất thời toàn trường yên tĩnh, ngay cả trong chỗ tối Đường Hạo cũng ngẩn cả người.

Sau đó đợi hắn kịp phản ứng, thì trên thân Đường Tam đã có ba vòng hồn hoàn theo thứ tự là vàng, vàng và vàng.

Đường Hạo rống lên giận dữ mà thả ra kinh khủng hồn lực tìm kiếm xung quanh.

Hắn muốn xem ai có gan trời mà ám hại con của hắn.

Bao nhiêu hi vọng của hắn đều đặt vào đứa con trai này, hiện tại vòng thứ ba hồn hoàn lại là 100 năm Lạt Kê loại này cấp thấp nhất hồn thú, ngươi bảo hắn làm sao nhịn cho được.

“Ai, là ai hại con của ta?” Đường Hạo gầm lên giận dữ, hồn lực tuôn trào mà ra muốn nhìn là ai ra tay.

Tuy nhiên, cho dù tìm kiếm cả khu vực rộng lớn vô cùng sâm lâm này, hắn cũng không tìm thấy bất cứ một ai khác ngoài bọn hắn một nhóm người.

Đúng vậy, hiện tại sự thật đã không thể chối cãi là Đường Tam vòng thứ ba hồn hoàn chính là một trăm năm hồn hoàn, xuất từ Lạt Kê hồn thú.

Giấu ở chỗ tối Nham Kiều đang cố nén không cười ra tiếng, quá sảng khoái, quá thoải mái.

Hắn đều có thể tưởng tượng ra hình ảnh Đường Tam đang thi đấu trên lôi đài, mở ra hồn hoàn của mình, cùng với xung quanh vi diệu tràn cảnh.

Mà bọn người Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực cùng Ninh Vinh Vinh thì bị hồn lực kinh khủng của Đường Hạo ép không thở nổi.

“Phụ thân???” Đường Tam nhìn xem phụ thân của mình đột nhiên xuất hiện, lại bị khí thế của hắn làm cho giật mình vô cùng.

Hắn nhất thời quên đi vấn đề hồn hoàn thứ ba của mình, mà kinh hỉ tại ba ba đồi phế của mình lại mạnh đến như vậy.

“Hạo Thiên miện hạ”

Mà Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực thì vội vàng khom người chào hỏi.

Hai người đã sớm biết thân phận của Đường Tam.

“Hạo Thiên Đấu La, cha của Đường Tam lại là Hạo Thiên đấu la Đường Hạo!!!!” Ninh Vinh Vinh mở to hai mắt, che miệng kinh hô

Mấy người còn lại cũng vô cùng giật mình, không nghĩ tới Đường Tam sẽ có lai lịch lớn như vậy.

“Tiểu Tam, xin lỗi..."

"Ta không kịp phản ứng, người kia ra tay quá nhanh, thực lực thậm chí cao hơn cả ta!” Đường Hạo không để ý mọi người phản ứng.

Sau khi hiện thân, lập tức áy náy nhìn về phía Đường Tam ba cái hồn hoàn, than nhẹ nói.

Mà nghe hắn nói vậy, mọi người lại lần nữa nhớ lại lúc trước một chuyện.

Nhìn xem dưới chân Đường Tam ba vòng hồn hoàn màu vàng, mọi người không biết nên nói cái gì cho phải.

Bọn hắn lúc này điều ý thức được là có người đang nhằm vào Đường Tam.

Càng khiến bọn hắn khiếp sợ là người này cũng là Phong Hào Đấu La, ngay cả Hạo Thiên miện hạ đều không thể ngăn cản kịp thời.

“Là ai chứ? ta nhất định không tha cho các ngươi…!!!” Đường Tam cũng đã phản ứng lại, lập tức đỏ bừng hai mắt, rống lên giận dữ.

Hắn không hiểu được vì sao lại có tồn tại này hãm hại chính mình kia chứ.

Mà đứng ở một bên Đường Hạo bắt đầu suy nghĩ ngàn vạn.

Ban đầu hắn nghĩ là Võ Hồn Điện người, nhưng hắn và con trai hắn đều không lộ ra dấu vết gì những năm qua, không có lý gì Võ Hồn Điện lại biết được mà ra tay với con hắn.

Hơn nữa theo hắn nghĩ, nếu đã làm được đến một bước này...tại sao không trực tiếp ra tay với Đường Tam, mà lại làm loại thủ đoạn này.

Hắn vạn phần không hiểu.

Nếu như Nham Kiều biết ý nghĩ của hắn, nhất định sẽ hô to.

"Ta nếu không e ngại Tu La thần vương mà nói, ngươi và con trai ngươi hiện tại cũng đã đi địa ngục ngồi xổm rồi được hay không hả?"

Đường Hạo nhìn con trai mình thất lạc như vây, an ủi nói “Không sao, cố gắng tu luyện võ hồn này thật tốt, về sau con còn có võ hồn thứ hai kia mà”

Nghe ba ba mình nói vậy, Đường Tam ánh mắt lập tức hơi sáng lên.

Đúng vậy a, hắn còn có đỉnh cấp khí võ hồn Hạo Thiên Chùy đâu.

Lập tức Đường Tam cảm thấy mình không còn thất lạc nhiều như vậy.

“Ân, ta biết rồi phụ thân!"

"Nhưng ta chắc chắn không bỏ qua cho người đã hại ta!” Đường Tam kiên định nói.

Mọi người xung quanh nghe vậy cũng nhẹ nhàng thở ra.

Mà việc Đường Tam còn có võ hồn Hạo Thiên Chùy, đây là bọn hắn mới biết được, cũng thêm nhận thức được trình độ yêu nghiệt của hắn.

Ninh Vinh Vinh âm thầm cân nhắc liên hệ ba ba của nàng, nếu có thể mời chào được Đường Tam thì thật tốt.

Thế là đoàn người bọn hắn lên đường quay về.

Lần này Đường Hạo không ẩn giấu đi nữa, hắn chân chân chính chính ngoài sáng bảo vệ Đường Tam.

Nham Kiều nghe bọn hắn nói vậy, hắc hắc nỡ nụ cười.

Hắn dám đảm bảo khi nào Đường Tam lại hấp thu hồn hoàn lần nữa, Nham Kiều tự nhiên có cách để hắn lấy thêm một cái 100 năm hồn hoàn lạt kê nữa nha.

Sau khi lẩm bẩm, thân hình hắn biến mất.

Quay về bồi lấy mấy vị mỹ lệ kiều thê mới là việc quan trọng nên làm.

Giáo Hoàng điện nơi sâu, trên giường lớn.

Độc Cô Nhạn hơi thở thô trọng nằm phía trên, nàng hiện tại trắng nõn thân thể trần như nhộng mà nằm trên giường.

Bên dưới cố ý mở ra hai chân thon dài của mình, híp lấy đôi mắt như thu thủy, bờ môi phát ra tiếng rên rỉ mê người.

“Phu quân, của thiếp đẹp không?” nàng mở ra đôi mắt động tình, nhìn xem Nham Kiều bên dưới đang dùng đầu lưỡi trêu chọc lấy xuân cốc ướt át, tươi non của mình.

Cảm nhận được hắn chăm chú thưởng thức mật huyệt của mình nơi đó, Độc Cô Nhạn hài lòng híp mắt, môi đỏ khẽ mở, than nhẹ liên tục mà hỏi

“Ân, nàng rất xinh đẹp!!” Nham Kiêu ngẩn đầu lên, tiến lên ôm lấy thân thể ấm áp, kiều diễm của nàng.

Nhìn xem kiều mị vô cùng Độc Cô Nhạn, hắn nhịn không được hôn lên môi đỏ.

Mà Độc Cô Nhạn cũng động tình vô cùng, hai tay ôm lấy cổ của hắn, chủ động vươn ra đầu lưỡi mà nghênh hợp lấy phu quân của mình.

Một lát sau hai người mới tách ra, nàng mê ly nói “Phu quân, ta muốn cái kia, muốn được giống như đại tỷ hằng đêm như vậy!”

Nói xong, nàng vươn lấy tay ngọc bắt lại cái kia lửa nóng thô to, nhẹ nhàng ma sát tại cửa vào xuân cốc của mình.

Khoái cảm lập tức lan tràn toàn thân, làm cho nàng dâm thủy càng ra ồ ạt tuông ra, che kín cả lối vào mật huyệt.

Nhìn xem dưới người kiều thê mị ý, Nham Kiều yêu thương hôn nàng một ngụm, sau đó mở ra cặp đùi đẹp của nàng.

Nhất thời mật huyệt hồng hào ướt át của nàng hiện ra rõ ràng, hắn nhẹ nhàng dùng đoàn thô to lửa nóng của mình tại khe huyệt của nàng ma sát lấy.

Bởi vì quá nhiều dâm thủy, nơi đó liên tục phát ra âm thanh mê người.

Hai mép thịt mềm múp míp hai bên gắt gao bao lấy long đầu, làm cho Nham Kiều thoải mái vạn phần.

“Ư, ư… phu quân, thoải mái quá, thật tốt,...nhanh cho vào đi, thiếp muốn…”

Độc Cô Nhạn uốn éo lấy eo nhỏ, cái mông đầy đặn gợi cảm nâng lên hạ xuống, hi vọng có thể càng thêm nhận được khoái cảm.

“Tốt” Nham Kiều nhẹ nhàng tiến vào.

“Ân...ân...sướng quá...thì ra nó sướng như vậy…không trách đại tỷ nàng luôn phát ra rên rĩ lớn như vậy…thật sự sướng quá” Độc Cô Nhạn nhục động bị chen đầy, nhịn không được vừa rên rỉ vừa nói.

Trong miệng nàng đại tỷ chính là Bỉ Bỉ Đông, còn nhị tỷ là Thiên Nhận Tuyết.

Nhất thời trên đời thiếu đi một thiếu nữ, nhiều thêm một nữ nhân.

Gian phòng bên trong tiếng rên rỉ của Độc Cô Nhạn liên tục vang lên, làm cho Bỉ Bỉ Đông đang nghỉ ngơi bên cạnh mở mắt ánh ra, nhìn xem hai người.

Đúng vậy, nơi đây là phòng của nàng.

Nhưng vì Độc Cô Nhạn cái này muội muội nói muốn ở chung với nàng để thêm thân cận mà tiến đến, nhưng hiện tại xem ra mục đích chính là việc này đây.

Không để ý hai người dâm mỹ quấn lấy nhau, Bỉ Bỉ Đông tiếp tục híp mắt nghĩ ngơi.

Lúc nãy nàng và Nham Kiều đã làm với nhau rất lâu, hiện tại cũng đã mệt mỏi hết sức.

Cảm nhận dưới thân chưa tiêu tan hết khoái cảm, cùng với bên trong mật huyệt đều là chứa lấy lượng lớn tinh hoa của hắn.

Bỉ Bỉ Đông khóe miệng nhịn không được cong lên, nhu tình mật ý nhìn Nham Kiều một mắt, sau đó thiếp đi.

Một lúc lâu sau.

Khi Độc Cô Nhạn thảm hề hề mà cầu xin tha thứ, Nham Kiều mới ôm nàng đến bên cạnh Bỉ Bỉ Đông.

Hắn chú tâm đem hai người cùng nhau cho ôm vào trong ngực, thật tốt để hai nàng lâm vào mộng đẹp.

Đêm mai là bồi lấy Tuyết nhi a, cuộc sống như vậy thật tốt.

'Ta nhất định phải càng mạnh mẽ, như thế mới có thể bảo vệ cuộc sống như hiện tại'

Nham Kiều vừa nhắm mắt nhập thần tu luyện, vừa có ý nghĩ như vậy.

Một tuần sau.

Nham Kiều mở ra ánh mắt, bình phục lại hồn lực sôi trào như thủy triều trong cơ thể, hài lòng gật đầu “Cuối cùng cũng đạt 98 cấp, xem ra dược lực của Tiên Thảo cũng tiêu hao hoàn toàn!”

Mà bên cạnh, Bỉ Bỉ Đông mỉm cười tiến đến dịu dàng tựa vào lòng hắn, ngọt ngào nói “Ngươi tu luyện thật nhanh, đã bắt kịp ta rồi!”

Nàng hiện tại cách 99 cấp còn có một tí tẹo như vậy.

Nhớ đến hắn chỉ lớn hơn Tuyết nhi có năm tuổi mà thôi, thiên phú như vậy quả thật kinh khủng.

Bất chợt nàng nhớ tới nhiều năm về trước, chính tên bại hoại này chạy tới chạy lui để mà hòa hoãn mối quan hệ của mẫu nữ các nàng hình ảnh.

Khóe miệng hiện lên thú vị nụ cười, nàng yên lặng nằm tại trong lòng hắn, mặc cho hắn ôm ấp.

“Đông nhi, hiện tại lão già Thiên Đạo Lưu kia ta cũng có thể cho hắn nến thử nấm đấm!"

"Có muốn ta giáo huấn hắn một trận giúp muội hả giận?” Nham Kiều ôm lấy cơ thể ấm áp của nàng, ôn nhu nói.

Bỉ Bỉ Đông có chút ý động, nhưng sau đó lại lắc đầu nói “Thôi được rồi, dù gì hắn cũng là gia gia của Tuyết nhi!”

“Tốt, nghe theo nàng vậy!”

Nham Kiều nghĩ nghĩ cũng phải, nếu thật đánh lão già kia một trận, đêm nay bị Tuyết nhi cho ngủ dưới sàn nhà làm sau bây giờ?

Hai vợ chồng cứ như vậy nhu hòa tâm sự với nhau, ấm áp không vì ngoại nhân nói.

Cho đến khi Độc Cô Nhạn trở lại phòng, Nham Kiều lại đi đón lấy Thiên Nhận Tuyết trở về, cứ như vậy cuộc sống về đêm của Nham Kiều cùng ba vị kiều thê lại bắt đầu.

Sử Lai Khắc học viện.

Ngọc Tiểu Cường sau khi đến, lại biết rõ tình trạng của học viện bọn tiểu quái vật sau, hắn cũng có chút im lặng.

Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn thì thành bộ dạng bán nam bán nữ, đồ đệ của hắn Đường Tam càng bị người ám hại.

Hiện tại tình trạng của Đường Tam hắn cũng không biết giải quyết như thế nào,!

Cũng chỉ có thể nghe theo thần tượng của hắn là Hạo Thiên Đấu La mà giúp Đường Tam cố gắng trải đường tốt nhất có thể, để sau này tu luyện võ hồn thứ hai Hạo Thiên Chùy.

Đầu tiên, lần sau khi đi săn hồn hoàn nhất định không thể để xảy ra sơ sót, nếu lại thêm một cái 100 năm hồn hoàn nữa, thì đúng thật là tai họa.

Nhưng cho dù vậy, hiện tại Đường Tam mỗi khi mở ra hồn hoàn của mình, nhìn xem ba đạo màu vàng hồn hoàn, hắn đều có loại muốn khóc xúc động.

Tuy nhiên vẫn có người thu hoạch ngoài ý muốn, đó là Mã Hồng Tuấn.

Bị phế đi nam căn sau đó, hắn thế mà không còn bị ảnh hưởng của tà hỏa nữa, quả thật là cái may trong cái rủi a!!!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 53
Lượt đọc 1987

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.