Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ôn nhu hương H

Tiểu thuyết gốc · 2114 chữ

Đêm khuya, ánh trăng nhẹ chiếu vào trong phòng, lờ mờ ánh sáng kết hợp với hương thơm của giai nhân tỏa ra trong không khí, vô cùng mê người.

Trên giường lớn truyền đến từng tiếng hít thở nhẹ, Thiên Nhận Tuyết, Thanh Liên, Độc Cô Nhạn, Thủy Băng Nhi, Mộ Kiếm Ly các nàng lúc này thân hình yêu kiều đều được phủ lấy chăn mỏng mà ngủ say.

Trên khóe miệng các nàng đều treo lấy thỏa mãn mỉm cười, rõ ràng đều bị phu quân mình sủng ái đến thỏa mãn mới lâm vào ngủ say, lúc này các nàng nhìn vô cùng mỹ lệ, như những đóa hoa lộ ra kiều diễm sau khi được người mình yêu tưới nhuần.

Nham Kiều nằm ở giữa các nàng, ôm lấy Bỉ Bỉ Đông thơm ngát trắng nõn cơ thể, một bàn tay tại trên mái tóc bạc kim của nàng nhẹ vuốt lấy, ôn nhu nói "Nàng vẫn mê người như vậy đâu, dù cho mười mấy năm trước, hay lúc này đều làm ta không muốn rời mắt khỏi"

"Lúc đó ta đều biết, ngươi một lúc đánh cả hai mẫu tử chúng ta chủ ý"

"Ban đầu ta đều kém một chút một chưởng chụp chết ngươi cái này gan lớn bằng trời" Bỉ Bỉ Đông toàn thân không mãnh vãi, đôi nhũ phong quy mô mê người ép trên ngực Nham Kiều, tay ngọc trên ngực hắn nhẹ vuốt, đầu tựa ở hổm vai của hắn, híp mắt nỉ non nói.

Nham Kiều bàn tay từ lưng ngọc của nàng nhẹ trượt xuống, vuốt ve lấy bờ mông đẫy đà này, cười nói "Nhưng đến cuối cùng, nàng lại cam tâm tình nguyện cùng Tuyết nhi làm nữ nhân của ta đây"

"Lúc đó ta cùng Tuyết nhi bị ngươi cái này hoa tâm quỷ lừa thảm rồi" Bỉ Bỉ Đông nghĩ lại quá khứ đủ mọi việc, nhịn không được lộ ra động lòng người nụ cười.

"Ân...nhẹ một chút...hô...chàng đúng là thích...thích ở đó mà" Bỉ Bỉ Đông đột nhiên phát ra một tiếng than nhẹ, hai tay ôm lấy Nham Kiều càng chặc hơn.

Cảm nhân được Nham Kiều bàn tay tại mật huyệt vẩn chứa đầy dương tinh của nàng nhẹ nhàng vuốt ve, biết hắn luôn thích như vậy, Bỉ Bỉ Đông ôn nhu mở rộng đùi đẹp, để cho mật huyệt mê người càng lộ rõ cho hắn tiện đùa bỡn.

Hiện tại Bỉ Bỉ đông đang nghiên người, nữa cơ thể mê người đều đang nằm sắp trên ngực Nham Kiều, cho nên Nham Kiều có thể nhìn thấy mê người mông lớn của đại lão bà.

Bàn tay tại khe huyệt trơn trượt nhẹ nhàng chà xát, phía trên ôn nhu hôn lấy đôi môi kiều diễm của nàng, đầu lưỡi thuần thục đi vào mà quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho của vưu vật kiều thê này.

...

Tuy lúc nãy vừa bị Nham Kiều thật sâu thỏa mãn, nhưng lúc này Bỉ Bỉ Đông cũng đã bị Nham Kiều trêu chọc cho động tình vô cùng, mật huyệt mật dịch đã vô cùng tràn trề, tay ngọc duỗi xuống mà nắm lấy thô to dương căn cả hắn, chậm rãi triệt động.

Hai người vuốt ve nhau như thế một lát, Nham Kiều đem lão bà đặt tại dưới thân, cứng rắn vô cùng dương căn tại khe huyệt của nàng nhạ nhàng trêu chọc lấy.

"Ân...ân...Phu quân...thiếp muốn..." Bỉ Bỉ Đông hai tay ôm lấy eo Nham Kiều, chăm chú nhìn hắn, mê người than nhẹ.

"Tuân lệnh phu nhân" Nham Kiều nhìn động tình mỹ lệ nàng, cười nói, sau đó chậm rãi cúi đầu chiếm lấy môi đỏ lần nữa.

Bỉ Bỉ Đông nhiệt tình mà đáp lại phu quân mình, nàng cảm thấy thô to dương căn lại lần nữa chen đi vào đào nguyên ấm áp của mình, hai tay ôm Nham Kiều càng dừng sức, một bên hưởng thụ bên dưới phu quân mạnh mẽ thao lấy mật huyệt, một bên cảm nhận phu quân đầu lưỡi trêu chọc.

"Phốc...phốc..." va chạm hạ thể kèm theo mật dịch bị kéo ra, vang lên từng tiếng dâm mỹ ma thanh.

"Hì hì, đại tỷ lại ăn vụng, ta cũng muốn" đột nhiên bên cạnh Thanh Liên bị hai người động tĩnh làm tĩnh lại, nhìn xem đại tỷ cùng phu quân quấn lấy nhau tràng cảnh, nhịn không được cười nói.

Nói xong nàng chống lên cơ thể, lại chú ý đến mật huyệt của mình vẩn còn chứa lấy dương tinh của phu quân, híp lại ánh mắt chậm rãi đi đến bên cạnh đại tỷ mà nằm xuống, mở lấy đùi đẹp lộ ra mê người múp míp mật huyệt.

Nham Kiều thấy vậy, một tay mở ra, tại cái này như hoa sen mê người mật huyệt vuốt ve, một ngón tay đi vào ấm áp nơi chốn, nhẹ nhàng ra vào.

"Ân...thật tuyệt...phu quân...ngươi thật tốt..." Thanh Liên hơi thở như lan, trở tay nắm lấy đại tỷ một cái nhủ phong mà xoa nắn, híp mắt rên rỉ.

Bỉ Bỉ Đông hiện tại bị phu quân thao đến khoái cảm lan tràn, lại bị muội muội kích thích, nhẹ giọng nỉ non "Liên nhi, đừng xoa...ân...ân"

...

Sáng hôm sau, Nham Kiều cùng các kiều thê dùng xong điểm tâm, sau đó bước vào không gian chi môn, đi đến Tinh Nguyệt Tông.

"Phu quân, nhớ mang Di Dạ đến chơi với chúng ta a" Độc Cô Nhạn không quên hướng Nham Kiều hô.

"Ân, Nhạn nhi ngươi đều nhắc mười lần rồi" Nham Kiều thanh âm buồn cười quanh quẩn.

Di Dạ đáng yêu trình độ làm cho ngay cả Thủy Băng Nhi cái này bề ngoài lạnh lùng cũng bị manh hóa, cho nên Thiên Nhận Tuyết, Thanh Liên các nàng càng là vô cùng yêu thích chơi đùa với nàng.

Mà vì công pháp nguyên nhân, Di Dạ phần trẻ con cũng rất lớn, thường thường đều một tiếng tỷ tỷ, hai tiếng tỷ tỷ kêu chúng nữ vui vẻ không thôi, đều ưa thích ôm nàng mà tiễn đưa đồ ngọt.

Đêm qua Thanh Liên bị âm thanh làm tĩnh lại sau, các kiều thê khác cũng nhao nhao thức giấc, Nham Kiều lại chăm chú cho các nàng lên cao trào một lần nữa, lúc này cả nhà mới thật sự chìm vào mộng đẹp.

Hôm nay Nham Kiều định mang theo Tiết Thanh Thu đi Thiên Đấu hoàng thành, làm cho Hạo Thiên Tông thêm một kẻ thù.

...

Nham Kiều bước ra khỏi không gian chi môn, thì gặp Tiết Thanh Thu đang ngồi tại đại điện cùng Lưu Uyển Hề, Nhạc Tiểu Thiền đang trò chuyện với nhau.

Trác Thanh Thanh các nàng thì ngồi cùng Tần Vô Dạ tại gần đó, như chăm chú lắng nghe điều gì.

Còn về Di Dạ, nàng vẫn như củ vui thích ngồi trên ghế mà ăn lấy bánh ngọt, dù sao đây là món ưa thích của nàng đây.

"Phu quân" gặp hắn đến, Lưu Uyển Hề kinh hỉ hô, lập tức đứng dậy, vui vẽ vô cùng mà đi đến ôm lấy cánh tay Nham Kiều, khuôn mặt đều là hạnh phúc thần sắc.

Bên trong tất cả các nữ nhân của Nham Kiều, Lưu Uyển Hề không nghi ngờ chút nào là tối dựa vào hắn nhất, nàng nhu thuận trình độ làm cho Nham Kiều đều không nở để nàng rời khỏi vòng tay vậy, hằng đêm trên giường, nàng giống như thu thủy mà yếu đuối hầu hạ làm người ta thương tiếc.

"Ân" Nham Kiều cười gật đầu, một tay ôm lấy eo nàng, ôm lấy giai nhân ngồi trên ghế.

"Đang bàn chuyện gì đấy" Nham Kiều đem Lưu Uyển Hề đặt trên đùi, hôn nàng một ngụm, hỏi.

"Là về chuyện giang hồ, hiện tại mấy nơi kia đều bị chúng ta hành động làm cho sợ bóng sợ gió đứng lên, chỉ có mấy ngày nay thấy chúng ta dừng lại triệt để mới tạm ổn định lại" Tiết Thanh Thu chậm rãi đi lại, một cách tự nhiên mà tại một bên khác ngồi vào lòng Nham Kiều, nhẹ nhàng tại trên mặt hắn hôn lấy, cười nói.

"Bọn hắn đây là sợ chúng ta ra tay không biết dừng, đến lúc đó thật sự nhiều thế lực bị liên lụy lắm" Tần Vô Dạ khuôn mặt mang theo kiều mị thần sắc, đi đến sau lưng Nham Kiều, kề lấy môi mềm vào bên tai Nham Kiều, hơi thở thơm ngát mà nói "Vô Dạ chờ phu quân đêm nay a"

Nàng đúng là một yêu tinh thật sự, câu người trình độ làm cho Nham Kiều đều trong lòng ngứa ngáy không thôi, thật có một cổ xúc động ôm nàng mà sủng ái a, chỉ nhẹ nói "Phu quân đêm nay thật tốt hảo hảo yêu ngươi"

Nghe Nham Kiều nói nhỏ, Tần Vô Dạ vui vẻ nở nụ cười hôn lấy Nham Kiều một cái, sau đó cứ như vậy hai tay ôm lấy Nham Kiều đằng sau, cái cằm đệm trên vai hắn.

...

"Hừ, hồ ly tinh" Nhạc Tiểu Thiền kiều hừ một tiếng, cũng đi tới ngồi tại một bên mà ôm lấy Nham Kiều.

Trác Thanh Thanh chư nữ thì ngồi tại gần bên Nham Kiều, nhìn hắn mang theo tình ý tràn đầy.

"Một lát ta mang Thanh Thu làm một chút chuyện, các ngươi qua bên kia bồi bồi đại tỷ của các ngươi một chút" Nham Kiều ôm lấy Tiết Thanh Thu cùng Lưu Uyển Hề trong lòng, cười nói.

"Cần năng lực của ta?" Tiết Thanh Thu tay ngọc giúp Nham Kiều chỉnh lại một chút mái tóc, nhẹ hỏi.

"Ân, cần khống chế một người"

"Ân, ta biết" Tiết Thanh Thu nhu thuận gật đầu.

Nham Kiều lại bồi các nàng dùng một chút điểm tâm, sau đó mang theo tất cả quay về Giáo Hoàng Điện.

Để chúng nữ cùng nhau một bên trò chuyện, một bên xử lý lấy sự vụ. Nham Kiều mang theo Tiết Thanh Thu đi tới Thiên Đấu hoàng thành.

...

Thiên Đấu hoàng thành, vũ hồn điện phân điện.

Bình thường phong quang vô hạn, quyền uy ngập trời Bạch Kim giáo chủ Áo Tư Phất, một tên cấp 87 Hồn Đấu La, tiềm lực đã hao hết, cả đời không còn cơ hội đột phá Phong Hào.

Lúc này đang cung kính đứng bên dưới, cúi đầu hướng về Nham Kiều báo cáo tin tức.

"Miện Hạ, lão nô đã nắm được tin tức xác thực, hôm nay đại đấu hồn tràng có một tên Hồn Đế trực hệ của Lam Phách Bá Vương Long cùng với dòng chính của Hạo Thiên Tông Hồn Đế đối chiến"

Hạo Thiên Tông bên trong không phải tất cả người đều có Hạo Thiên Chùy cái này võ hồn, cho nên sẽ phân ra chi thứ cùng dòng chính, chỉ có thức tỉnh Hạo Thiên Chùy cái này đỉnh cấp khí võ hồn mới có thể xem như dòng chính của Hạo Thiên Tông, đãi ngộ cùng địa vị hơn xa chi thứ.

"Ân, nhớ kỹ lau hết mọi dấu vết để lại, không nên để bất kỳ ai biết được Võ Hồn Điện từng dò xét qua tin tức này" Nham Kiều ngồi trên cao, ôm lấy Tiết Thanh Thu, nghiêm túc nói.

"Vâng, Miện Hạ xin yên tâm việc này chính lão già ta đích thân xử lý" Áo Tư Phất chăm chú đáp

Nham Kiều hài lòng gật đầu, Áo Tư Phất cái khác không nói, trung thành cung tận tâm ngược lại có bảo đảm.

"Chú ý đừng để lộ tin tức ta xuất hiện ở đây, không khéo một vài lão già ăn ngủ không yên" Nham Kiều hí hư nói

"Vâng" Áo Tư Phất đáp, sau đó thuận tiện vuốt một cái mông ngựa "Miện Hạ thực lực bày ra ở đây, nếu biết ngài đến đương nhiên ăn ngủ không yên"

Nham Kiều cười nhạt, Áo Tư Phất nói cũng có phần đúng, hắn hiện tại 99 cấp Cực Hạn Đấu La cũng không có giấu giếm ý tứ, cho nên thiên hạ đều rõ ràng.

Cũng vì thế mà địa vị của Võ Hồn Điện hiện tại vô cùng siêu nhiên.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 23
Lượt đọc 1088

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.