Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phế Đái Mộc Bạch

Tiểu thuyết gốc · 2413 chữ

Trong hội trường vô số tiếng nghị luận vang lên.

Nghe như vậy làm cho La Chấn cùng Đái Mộc Bạch đều cảm thấy hơi lân lân, khuôn mặt không tự chủ được hiện lên thần sắc kiêu ngạo.

Bất quá rất nhanh hai người lại đối mắt với nhau, ánh mắt đều mang theo âm trầm.

Rõ ràng cả hai điều xem đối phương không vừa mắt đứng lên, đây là đối thủ cạnh tranh mỹ nhân đó a.

Đái Mộc Bạch chỉ đơn thuần vì tìm nữ nhân mà thôi.

Nhưng La Chấn lại khác hẳn, hắn mục đích đến đây là muốn vì Phương Thanh Tuyền thân phận đặc thù mà đến, nhưng hiện tại xem ra hôm nay đối thủ chỉ có Tinh La nhị Hoàng Tử cái này.

Vị này biến mất thời gian khá lâu, hiện tại không biết hồn lực ở đẳng cấp bao nhiêu, nếu là thực lực quá yếu, hắn không ngại giáo huấn tên này một phen.

Người khác sợ thân phận này, nhưng hắn La Chấn thì không.

Nhất là tên hoàng tử này lúc trước nghe qua đã từng bỏ lại hôn thê chạy trốn, thì càng là như vậy.

Mà trên đài Tinh di cùng Phương Thanh Tuyết nhìn thấy vậy, đều đưa mắt về phía thanh niên kia vừa mới lên tiếng báo ra danh tính hai người kia.

Người nọ mang theo mái tóc màu vàng, khuôn mặt tuấn tú, nhìn hết sức lịch sự cùng tao nhã.

Bàn về vẻ bề ngoài cùng khí chất, quả thật không thua hai người kia, không biết thực lực sẽ như thế nào?

Phương Thanh Tuyết ẩn ẩn mang theo một tia hiếu kỳ, nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi.

Lôi đài trung tâm, hiện tại mọi người không ai muốn lên bêu xấu.

Hiện tại có hai người kiệt xuất như vậy tồn tại, bọn hắn biết mình không có cơ hội gì, thật tốt tham gia náo nhiệt là được rồi.

Phương Thanh Tuyền thấy bầu không khí như vậy, đành mềm mại lên tiếng nói “Nếu đã như vậy, xin mời La công tử cùng Đái công tử mở khai nhãn giới cho mọi người ở đây vậy"

"Tiểu nữ cũng rất hy vọng được nhìn xem thiên tài cao cấp các vị đây tranh tài!”

Mà nghe nàng nói vậy, La Chấn cùng Đái Mộc Bạch đều liếc đối phương một mắt, chậm rãi lên đài.

“La Chấn, 16 tuổi, võ hồn Đại Địa Kim Ngô, 39 cấp” La Chấn hơi đắc ý báo ra hồn lực của mình, dưới chân tam đạo hồn hoàn Vàng Vàng Tím hiện ra

Không trách hắn đắc ý như vậy, độ tuổi này thì sắp đạt đến hồn tông, cũng là thiên tài chân chính.

“Đái Mộc Bạch, 15 tuổi, võ hồn Tà Mâu Bạch Hổ, 38 cấp” Đái Mộc Bạch khuôn mặt lạnh nhạt nói, dưới chân cũng Vàng ,Vàng, Tím ba cái hồn hoàng hiện lên, trang bức phong phạm mười phần.

La Chấn con mắt cũng hơi co rút lại, khuôn mặt biến âm trầm hơn.

Hắn hiện tại địa vị tại Thủy Hồ sơn trang đang lung lay, bắt buột phải có được Phong Hoa Các ủng hộ để triệt để ổn định.

Mà Phương Thanh Tuyền có địa vị đặc thù, lại là mỹ nhân hiếm gặp, nếu nhứ có thể lấy được nàng thì càng có thể nhận được tỷ tỷ của nàng ủng hộ.

Như vậy, dù cho hắn tại Thủy Hồ sơn trang không còn chỗ dựa cứng, vẩn có thể an tâm không lo về sau.

Nhưng hiện tại xem ra tình hình này không ổn!

Vốn lấy thực lực cùng tuổi tác, hắn đã có nắm chắc lọt vào mắt của Phương Thanh Tuyền, nhưng hiện tại lại nhảy ra một cái Đái Mộc Bạch khó gặm xương cứng như vậy xen vào muốn đoạt nữ nhân của mình.

La Chấn đáy lòng đã hiện lên hận ý.

“Hô…” Nghe hai người báo hồn lực cùng tuổi tác, phía dưới vang lên liên tục âm thanh thán phục.

Thiên tài đi đến nơi đâu, cũng đều là tiêu điểm.

Bầu không khí như vậy càng làm cho Đái Mộc Bạch thêm phần đắc ý.

Hắn thích hưởng thụ mọi người tung hô như thế này, liếc nhìn trên đài Phương Thanh Tuyền mỹ mạo, ánh mắt lại nhìn về La Chấn cũng vô cùng chán ghét “Dám đoạt nữ nhân với ta!”

“Như vậy, hồn đấu bắt đầu” Trong tài hô lớn nói

Cả hai người đều là Thú võ hồn, tuy La Chấn đẳng cắp cao hơn một cấp, nhưng Tà Mâu Bạch Hổ về mặt phẩm chất lại cao hơn nhất tuyến, càng chiến đấu, La Chấn càng thêm rơi vào hạ phong.

“Tà Mâu Phụ Thể" cuối cùng, tại Đái Mộc Bạch toàn lực nhất kích cuối cùng, La Chấn chịu không nổi, bị đánh bay ra khỏi lôi đài.

Bên dưới trị liệu hồn sư nhanh chóng chửa trị cho hắn.

“Như vậy người thắng chính là Đái Mộc Bạch” Trọng tài ra hiệu kết quả.

“Lợi hại, lợi hại”

“Không hổ là thiên tài của Tinh La hoàng tộc”

"..."

Mà Mã Hồng Tuấn cùng Oscar đều hưng phấn la lớn

“Lão đại uy vũ”

Đái Mộc Bạch nghe vậy nhếch miệng cười, nhìn về mọi người phía dưới nói “Hiện tại còn có ai?”

Phía dưới La Chấn sau khi hồi phục lại, nhìn Đái Mộc Bạch đắc ý khuôn mặt, lại nhìn Phương Thanh Tuyền đã không chú ý hắn, thần sắc hiện lên hận ý, chính tên này phá hoại kế hoạch của hắn, chờ xem.

La Chấn nhìn về Đái Mộc Bạch với ánh mắt căm thù, sau đó âm trầm mang theo người hầu rời đi.

Đái Mộc Bạch tuy thấy được nhưng không để trong lòng, bại tướng dưới tay mà thôi.

...

Nghe Đái Mộc Bạch nói vậy, mọi người im lặng, tuổi trẻ các thiên tài không ai nghĩ mình có khả năng thắng được

Đang lúc Đái Mộc Bạch định xuống đài, bỗng nhiên một người bước lên.

“Như vậy để ta lên cùng ngươi luận bàn vậy” Một người thanh niên tóc vàng mỉm cười bước lên.

Đái Mộc Bạch híp mắt nhìn người này, lại có người muốn tranh với hắn, không thể tha thứ a.

Mà Phương Thanh Tuyền ánh mắt hơi sáng lên.

“Như vậy đi, ngươi đã tiêu hao khá nhiêu, nếu đỡ được ta một chiêu, xem như ngươi thắng”

Thanh niên kia nhàn nhạt mở miệng nói, mọi người thậm chí nghe ra trong giọng nói khinh thường chi ý.

“Cuồng vọng” Nghe thế, Đái Mộc Bạch ánh mắt bốc lên lửa giận, lại có người dám xem thường hắn như vậy?

Mà dưới đài đã lặng ngắt như tờ, im lặng chú ý xem người này có mạnh như vậy sao?

“Hi vọng ngươi không khoác lác” Phương Thanh Tuyền hơi hứng thú mỉm cười

Mà kế tiếp một màn làm tất cả mọi người mở rộng tầm mắt, đúng như thanh niên kia nói, hắn thậm chí không mở võ hồn, chỉ dùng một cước đã đem Đái Mộc Bạch đá ngũ lao thất thương rơi xuống đài.

Đường Tam bọn người vội vàng chạy tới, lo lắng nhìn xem hôn mê bất tĩnh Đái Mộc Bạch.

“Các hạ ra tay không thấy hơi tàn độc hay sao?” Đường Tam âm trầm lớn tiếng nói

“Cái này không trách ta được, chỉ trách hắn quá phế vật mà thôi” Thanh niên kia lạnh nhạt, khinh thường nói

Nghe vậy Đường Tam bọn người cắn răng, đang muốn ra tay lấy lại công đạo.

Đột nhiên Phương Thanh Tuyền lên tiếng nói “Đái công tử là thua tại trận đấu công bằng, nên không thể nói tàn nhẫn hay không được, với lại hắn cũng chỉ hôn mê mà thôi, không bị thương quá nặng”

Ai cũng nghe ra vị này Phương cô nương trong giọng nói thiên về thanh niên tóc vàng này.

Đường Tam cùng Mã Hồng Tuấn hai người liếc nhau, chỉ có cắn răng mang theo Đái Mộc Bạch hôn mê trở về.

Nhìn xem biến mất bọn hắn, Phương Thanh Tuyền mỉm cười ưu nhã đến bên cạnh thanh niên tóc vàng, đỏ mặt nói nhẹ “Công tử, có thể cùng tiểu nữ tâm sự một lát hay không?”

Mà bất ngờ là, người kia trong ánh mắt hiện lên quái dị, khoát tay nói “Ta chỉ nhìn hắn quá ngứa mắt cho nên mới ra tay mà thôi, mong cô nương thông cảm!”

Nói xong không để Phương Thanh Tuyền cùng bọn người bừng tĩnh, đã nhanh chóng biến mất tại cửa đại sảnh.

Mà Phương Thanh Tuyền sau khi phản ứng lại, đầu tiên chính là khuôn mặt lạnh xuống, cái này là ý gì? chê nàng hay sao?

“Tinh di, mang hắn quay về!” Nàng nghiến răng mà nói

“Được” Tinh di thân hình lao nhanh đuổi theo.

Mà thanh niên kia hiện tại nào có trên đường phố nha, hiện tại người này đã xuất hiện tại Võ Hồn Điện phân điện.

Nhìn xem thanh niên tóc vàng tiến đến, Nham Kiều mỉm cười nói “Tuyết nhi, làm sao không cùng hoa khôi nhân gia tâm sự đâu?”

Nghe vậy, trên thân người kia quang mang thoáng hiện.

Thiên Nhận Tuyết tuyệt thế khuynh thành dung mạo xuất hiện trước mặt Nham Kiều, kiều mị trắng hắn một mắt “Huynh thật là, không biết tại sao lại trêu bọn hắn như vậy!”

Đúng vậy, thanh niên tóc vàng lúc nãy không ai khác ngoài Thiên Nhận Tuyết biến hóa mà thành.

Nham Kiều cũng không muốn Đái Mộc Bạch hưởng không Phương Thanh Tuyền cái này mỹ nhân đây.

Nham Kiều cười cười, tiến đến ôm lấy tiểu kiều thê này vào lòng, hít sâu hương thơm mê người trên người nàng, cười nói “Bọn hắn tương lai không đơn giản, ta chỉ là từ từ dồn ép bọn hắn một tí mà thôi!”

Thiên Nhận Tuyết cũng không hỏi nhiều, chỉ ngoan ngoãn nằm trong lòng phu quân mình, ôn nhu nói “Ngày mai chúng ta xuất phát đúng không?”

“Ân, ngày mai” Nham Kiều vuốt ve mái tóc vàng óng mỹ lệ của nàng, sau đó nói “Nàng đợi ở đây một lát, ta đi làm một việc sau đó quay lại ngay!”

“Ân” Thiên Nhận Tuyết hôn hắn một ngụm, nhu thuận gật đầu.

Phía bên này, Đường Tam bọn người mang theo Đái Mộc Bạch nhanh chóng chạy về Sử Lai Khắc trên đường.

“Đường Hạo không có đi theo, tốt lắm” Nham Kiều thình lình đang đứng tại trên cây cao, nhìn xem đang đến gần bọn hắn, trong tay nhiều hơn một thanh chủy thủ.

Đêm nay xác định là một đêm ác mộng của Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn, một đêm không ngủ của cả Sử Lai Khắc học viện.

“Tiểu Tam, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy?” Phất Lan Đức nhìn xem nằm trên giường đang được trị liệu hai người.

Hắn vô ý thức kẹp lại hai đùi, quá thảm đi, cả khối đều bị cắt mất.

“Chúng ta trên đường trở về, thì bị một tên hắc bào nhân cho đánh lén"

"Đợi đến chúng ta kịp phản ứng thì Hồng Tuấn cùng Đái lão đại đã bị hạ độc thủ"

"Khi chúng ta phản ứng lại thì người đó đã thoát đi, thật đáng giận!” Đường Tam khuôn mặt bị đánh xưng phù, tức giận nói.

Ánh mắt hắn hiện tại đã đỏ bừng.

Mà một bên Oscar vừa may mắn vừa sợ lấy, run rẩy nói “Nhất định là La Chấn tên kia trả thù!"

"Hắn vì thua tại Đái lão đại cho nên không cam tâm, cho nên âm thầm phái người hạ độc thủ!”

“Kể lại tất cả mọi chuyện cho chúng ta nghe xem!” Triệu Vô Cực trầm giọng nói

Thế là Đường Tam nói ra tất cả mọi chuyện, từ lúc hợp mặt đi Thác Tác thành, cho đến vì nữ nhân mà lên xung đột.

Bên ngoài phòng.

Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ nghe đến hết câu chuyện về sau, đều lạnh lùng hừ một cái

“Đáng đời, có Trúc Thanh ngươi vị hôn thê ở đây, lại còn ra ngoài tìm hoa khôi cái gì, hiện tại tốt rồi, cái kia cũng bị mất" Ninh Vinh Vinh bất bình nói

“Nhưng mà hai người bọn họ thật thảm a, ra tay độc ác như vậy, hiện tại đều bị mất đi cái kia kia…thì còn xem là nam nhân không?” Tiểu Vũ một bên may mắn Tam ca của nàng không có bị như thế, nếu không cuộc sống sau này của nàng sẽ như thế nào đây?

Một bên vì Đái Mộc Bạch bọn người thông cảm.

Chỉ có Chu Trúc Thanh lạnh lùng không nói gì, bởi vì nàng thất vọng, thất vọng về Đái Mộc Bạch.

Nhìn xem nàng như vậy, Ninh Vinh Vinh nói nhỏ “Trúc Thanh, hiện tại Đái Mộc Bạch bị như vậy, hôn ước của các ngươi như thế nào?”

Nghe vậy Chu Trúc Thanh im lặng, đôi mắt chỗ sâu hiện lên kiên quyết.

Huyễn Dạ đại sâm lâm chổ sâu!

Nham Kiều hiện tại đang ôm trong ngực Thiên Nhận Tuyết hạ xuống bên cạnh một hang động rộng lớn.

Mà bên trong lúc này đang nằm lấy một cái hơn 10 vạn năm Thánh Quang Kim Điêu.

Hiện tại nó đã sắp đến đại nạn, cộng thêm Thiên Nhận Tuyết hứa hẹn sẽ phục sinh nó khi nàng đạt được 100 cấp.

Cho nên quá trình hiến tế rất là thuận lợi.

Nham Kiều cẩn thận ở bên cạnh chú tâm quan sát lấy lão bà của mình động tĩnh, ngưng thần đề phòng xung quanh.

Bởi vì nơi đây là Huyễn Dạ sâm lâm chỗ sâu, bá chủ hồn thú không ít.

Hắn phải thật tốt bảo vệ báu vật của hắn!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 51
Lượt đọc 1693

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.