Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma đạo mục đích

Tiểu thuyết gốc · 2128 chữ

Nhất thời chính đạo nhân sĩ khuôn mặt đều âm trầm ra nước.

Ngọc Lân cùng Thạch Lỗi khuôn mặt cũng ngưng trọng vô cùng, bởi vì bọn hắn đã thấy được rất nhiều Nhập Đạo, Uẩn Hồn cao thủ của ma môn các đạo hiện diện.

Rõ ràng là có chủ tâm từ trước, không phải chỉ là do Hoành Hành Đạo giở trò.

Ma môn các phái lần lượt có người lên tiếng.

"Khi Thiên Tông Hư Tịnh hữu lễ"

Một người mặc áo cà sa, nhưng mang theo búi tóc, có phần giống đạo sĩ, híp mắt mà chắp tay, làm cho người ta có cảm giác nham hiểm vô cùng.

"Diệt Tình Đạo, Lệ Cuồng ở đây, chư vị chính đạo hữu lễ" Một tên cao to đại hán chắp tay cười to, ánh mắt mang theo khát máu cùng điên cuồng.

"Hợp Hoan Tông Hoa Tử Mị ra mắt chư vị tuấn kiệt" yêu diễm mỹ phụ ranh mãnh yêu mị cười nói.

"Tung Hoành Đạo Tiền Đa Đa, đắc tội chư vị rồi"

"Vô Ngân Đạo Quân Nhất"

Sau lưng bọn hắn đều là cao thủ, nhìn xem chính đạo đoàn người với ánh chế nhạo có, hí hư có, sát ý có.

Tiết Mục cùng thân vệ Viêm Dương tông giấu ở trong đoàn người chính đạo, ánh mắt lắp lóe "Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau a"

Ngọc Lân, Thạch Lỗi đều ngưng trọng vô cùng, nơi đây đã gôm đủ Nhị Tông Tứ Đạo của ma môn, sức mạnh nghiền ép bọn hắn quá xa.

...

"Các ngươi bày mưu tính kế đưa chúng ta vào cục, hiện tại là dự định toàn bộ chém giết chúng ta tại đây hay sao?"

"Không sợ chính đạo các phái hợp lực đem các ngươi đánh về cống ngầm như trước kia sao?" Ngọc Lân đánh giá xung quanh, lạnh nhạt hỏi.

"Ha ha, chúng ta đã nói rồi, có tuấn nam mỹ nữ, tài bảo, đan được, bí kiếp đều giao ra đây, bọn ta chỉ cướp tài cướp sắc, không muốn mạng các ngươi làm gì" Hạ Trung Hành càn rỡ mà cười to.

Xung quanh ma môn nhân sĩ đều cười lớn, càn rỡ vô cùng.

Khuôn mặt của Ngọc Lân, Thạch Lỗi cùng với một vài bang chủ, tông chủ đều đen như đáy nồi.

Lời này quả thật như đánh rắm, nếu thật sự làm vậy, bọn hắn về sau đều không cần lăn lộn trên giang hồ rồi.

Nhưng Hạ Trung Hành những lời ấy cũng không phải nói không.

Hắn ý định chỉ vì cướp bóc, mà không phải đồ sát võ giả ở đây.

Hai việc hoàn toàn không giống nhau, nếu thật sự đồ sát tất cả mọi người tại đây, thiên hạ nhân sĩ sẽ phẫn nộ mà phát khởi vây quét ma môn, đến lúc đó ma môn cũng không thể tồn tại như hiện nay nữa rồi.

Nhưng nếu là chỉ cướp bóc thì lại hoàn toàn khác biệt, nếu truyền ra ngoài thiên hạ cũng chỉ cười nhạo bọn hắn chính đạo, ngay cả bản thân còn lo chưa xong mà đồi hô hào trừ ma vệ đạo cái gì.

"Các ngươi muốn chiến cứ tiến đến, muốn chúng ta buông xuôi để các ngươi đạt được mục đích là không thể nào" Ngọc Lân khinh thường hừ lạnh.

"Không hổ danh liệt tiềm long bảng đệ nhị, Ngọc Kỳ Lân của Huyền Thiên tông, quả nhiên anh dũng vô cùng"

"Nhưng ngươi cùng Thạch Lỗi chịu chết, cũng không có nghĩa là các vị còn lại cũng nguyện ý a"

Hư Tịnh chấp tay, âm hiểm nở nụ cười.

Quả nhiên, nghe hắn nói vậy, Ngọc Lân quay lại nhìn người phe mình, đa số đều đã lòng mang thoái ý.

Dù sao thực lực hai bên chênh lệch lớn như vậy, ai lại nguyện ý đi chịu chết đây.

Mà nếu chịu cướp bóc rời đi, mất đi danh tiếng cũng không phải là bọn hắn, mà là cầm đầu Ngọc Lân cùng Thạch Lỗi dạng này giang hồ danh túc, người của chính đạo bát tông.

Nhất thời Ngọc Lân rơi vào lưỡng nan, người bên mình đều không có ý chí như vậy, còn đánh cái rắm a.

...

Chổ tối, Nham Kiều đang mang theo Nhạc Tiểu Thiền chư nữ hăng say mà nhìn xem trận này hí kịch.

"Hư Tịnh tên kia cảnh giới là Động Hư đỉnh phong, lại giả làm Nhập Đạo đỉnh, thú vị thú vị"

Nham Kiều ôm La Thiên Tuyết mảnh khảnh thân thể, hứng thú cười nói.

"Cái gì, Hư Tịnh của Khi Thiên Tông lại là Động Hư đỉnh phong, đều cao hơn Lận Vô Nhai, bằng với sư phụ" Nhạc Tiểu Thiền kinh hô.

Mai mắn nơi đây đã bị Nham Kiều ngăn cách với ngoại giới, nếu không kịch hay đều không còn rồi.

Còn lại chúng nữ đều vô cùng chấn động

Một mực bình thường điệu thấp Hư Tịnh lại là cao thủ đỉnh tiêm của thiên hạ, ẩn giấu sâu như vậy là có âm mưu gì?

Nghĩ lại, các nàng đều rùng mình.

Động Hư đỉnh phong lại thêm trấn tông chi bảo Mang Thiên Quá Hải Bàn, trên thiên hạ này đúng là ngoài Võ Hồn Điện ba vị này ra, không một ai có thể nhìn ra.

Bên cạnh lại tiếp tục đi theo Nham Kiều, Tần Vô Dạ nghe vậy ánh mắt co rút lại, lẩm bẩm "Hư Tịnh cùng Khi Thiên tông một mực thần bí vô cùng, nay thực lực cao thâm lại ẩn giấu không màn danh lợi, ắt hẳn có mục đích gì"

"Khi thiên đạo lý, mang thiên quá hải che lắp thật hoàn mỹ vô khuyết, nếu không phải vị này ở đây, thiên hạ này đều không ai phát giác được"

"Miện hạ, người này ẩn nhẫn lâu như vậy, tất nhiên có bí mật lớn, nếu không thì trừ bỏ xớm để an tâm" Trác Thanh Thanh ôm lấy cánh tay Nham Kiều, nói nhỏ.

"Không cần, mục đích của hắn ta cũng rất hiếu kỳ, không tốt lại có lợi cho chúng ta không chừng"

"Các ngươi cứ yên tâm, cho dù hắn thật đột phá Hợp Đạo thì cũng chỉ như vậy, không thể thoát được bàn tay của chúng ta" Nham Kiều mỉm cười tự tin nói.

Nghe hắn tự tin lời nói, cộng thêm lạnh nhạt thần sắc mà nhìn thiên hạ.

Chúng nữ đều ánh mắt mê ly, nam nhân này thật sự lúc nào cũng có thể hấp dẫn các nàng thật sâu.

La Thiên Tuyết cùng Trác Thanh Thanh ôm lấy Nham Kiều cánh tay càng chặt hơn.

Nhạc Tiểu Thiền cũng ngẩn người nhìn xem Nham Kiều, một hồi lâu mới lắc lắc đầu, xua tan ý nghĩ trong đầu mình.

Tần Vô Dạ ánh mắt chăm chú Nham Kiều, đôi mắt lắp lóe, không biết suy nghĩ gì.

...

"Ồ, lại là Lục Phiến Môn kim bài bộ đầu, Viêm Dương tông đại tổng quản Tiết Mục cũng tại đây"

"Không biết Tiết tổng quản hiện tại dự định mang theo Viêm Dương tông xen vào việc này, đứng ở chính đạo một bên mà cùng ma môn là địch sao?" Hư Tịnh liếc nhìn Tiết Mục, nhe răng âm hiểm nói.

Tiết Mục ánh mắt híp lại.

Viêm Dương tông vẩn là thuộc ma môn đấy, nếu hiện tại giúp chính đạo các phái, tất nhiên về sau phải chịu ma môn thù hận.

Tuy có Tinh Nguyệt tông cái này tấm da hổ không đến nỗi bị diệt, nhưng bị đủ thứ nhằm vào là không thể tránh khỏi, về sau thỏa thỏa nữa bước khó đi.

Mà nếu đứng nhìn không quản, như vậy lại trái với chức trách kim bài bộ đầu của mình, về sau đều không thể giải thích được với triều đình.

Dù sao thì bên trong triều có số lớn quan viên mật thiết cùng chính đạo bát tông lui tới.

Nghĩ hết thảy, Tiết Mục nắm chặt nấm đấm.

Đây rõ ràng là ngay từ đầu không phải nhằm vào đại hội hay chính đạo bát tông gì đấy, mà là nhằm vào hắn Tiết Mục.

...

Trong bóng tối Nhạc Tiểu Thiền cũng rõ ràng nhận ra được.

Khuôn mặt nàng lo lắng không thôi, nhưng thân phận của nàng lại không tiện mà xen vào đấy.

Nàng bây giờ đại biểu là Tinh Nguyệt Tông, mỗi một hành động đều có thể thể hiện lập trường của cả tông môn.

...

Mà bên phía ngoài, Ngọc Lân cùng Thạch Lỗi cùng chính đạo nhân sĩ ánh mắt đều tập trung tại Tiết Mục trên thân.

Bọn hắn không ngờ vị này lại là Tiết Mục cái kia lục phiến môn Kim Bài bộ đầu.

Nhất thời áp lực của Tiết Mục càng lớn hơn, ánh mắt lắp lóe nhìn về Hư Tịnh, muốn nhìn ra mục đích thật sự của hắn là gì.

Chợt hắn linh quang lóe lên, nhìn xem mặt ý cười Hư Tịnh, như hiểu ra điều gì, cắn răng nhìn thẳng Hư Tịnh nói.

"Ta Tiết Mục lấy thân lục phiên môn kim bài bộ đầu, lấy triều đình danh nghĩa mời các vị ma môn tham gia vào lần này thiên hạ đại hội, không biết chư vị có hài lòng"

Hư Tịnh, Hoa Tử Mị, Tiền Đa Đa, Lệ Cuồng, Nhạc Trung Hành đều lộ ra nụ cười như ý, mục đích của bọn hắn đã đặt đến.

"Tiết tổng quản quả nhiên là thông minh người, ha ha ha" Lệ Cuồng ánh mắt khát máu cười to.

Bọn hắn liên hợp lại mục đích cũng không phải thật phá đi danh dự của Bát Tông, mà là chỉ muốn tham dự vào sự kiện thiên hạ đại sự này, phá vỡ quy củ suốt ngàn năm này mà thôi.

"Như vậy chư vị cứ thoải mái rời đi, chúng ta còn phải chuẩn bị một chút để tham gia thiên hạ đại hội đây ...ha ha.." Hư Tịnh chấp tay cáo từ chuẩn bị rời đi.

"Tiết Mục cùng Lục Phiến Môn không có quyền đại biểu Chính Đạo bát tông thay đổi quy tắc thiên hạ đại hội"

"Chúng ta Vấn Kiếm tông không đồng ý" chưa đợi ma môn nhân thủ quay người rời đi, trong rừng vang lên giọng nói kiên nghị.

Chỉ thấy Mộ Kiếm Ly cổng lấy Phi Quang chậm rãi bước ra.

...

Nhìn nàng xuất hiện tại đây, hai phe nhân thủ đều hơi ngẩn ra, sau đó không khí lâm vào quỷ dị.

Hư Tịnh ánh mắt hơi híp, nữ nhân này xuất hiện tại đây nhưng hắn lại không có phát hiện gì, là do hắn vô ý hay có nguyên nhân gì khác.

"Ma môn sử dụng hèn hạ như vậy mưu kế, chẳng lẽ các vị đều cúi đầu mà nhận thua"

"Về sau tin tức truyền đi, người thiên hạ nhìn như thế nào chính đạo chúng ta" Mộ Kiếm Ly nghiêm mặt hướng về chính đạo đoàn người hô lớn.

Tiết Mục nhìn xem nàng, khuôn mặt không mấy đẹp đẽ mà nói "Không lẽ Mộ tiên tử muốn nhìn đồng đạo tại đây tử thương thảm trọng hay sao".

Mộ Kiếm Ly lời nói quả thật không đem hắn xem là cái gì.

Nghe hắn nói vậy, chính đạo bên này đúng thật có nhiều người nhìn về phía nàng bất thiện đứng lên, đã có thoái ý bọn hắn hiện tại chỉ muốn nhanh chóng rời đi nơi này.

"Kiếm tiên tử, tình hình hiện tại tình thế không thể không cúi đầu, chúng ta cũng là bất đắc dĩ thỏa hiệp"

Ngọc Lân thở dài nói, hắn cảm thấy Mộ Kiếm Ly quá ngay thẳng rồi, tình hình hiện tại dù có thêm Mộ Kiếm Ly cũng không có quá nhiều khác biệt.

Hư Tịnh chấp tay hắc hắc cười "Kiếm tiên tử quả nhiên ngay thẳng, nhưng cho dù có ngươi thì tình huống nơi đây cũng không thể thay đổi"

"Đã các ngươi cúi đầu tham sống sợ chết, như vậy Kiếm Ly cũng không nhọc lòng vì chư vị" Mộ Kiếm Ly đem hết thần sắc của mọi người thu hết vào mắt, thở dài nói.

"Kiếm Ly tuy không thể thay đổi, nhưng ta chỉ muốn nói rõ lập trường của Vấn Kiếm Tông mà thôi"

"Nói rõ triều đình không thể đại biểu chúng ta, cho dù Hạ Hầu Địch đều không được, huống chi một kim bài bộ đầu của Lục Phiến Môn".

...

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Lượt thích 27
Lượt đọc 1055

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.