Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bình thường

Tiểu thuyết gốc · 2073 chữ

Tại Cơ Tuyết Nhạn các nàng ánh mắt buồn cười nhìn chăm chú, Mộ Dung Khuynh Thành mỹ nhan nổi lên một chút yên hà, trái tim non nớt không ngừng nhảy loạn!

Nhưng tại nhìn thấy Nham Kiều đang chăm chú nhìn mình sau, nàng vẫn chầm chậm dời lấy thướt tha cơ thể của mình đi tới, nhẹ nhàng kề sát đến bên cạnh Nham Kiều mà ngồi xuống.

Nàng trên thân lụa mỏng lưu tiên váy dài cũng tùy ý phất phới đến trên thân Nham Kiều, tựa như muốn đem nàng cùng hắn nối liền cùng một khối vậy!

Cảm nhận được cơ thể mềm mịn của mình có lần thứ nhất cùng Nham Kiều tiếp xúc trực tiếp, nàng thiếu nữ cơ thể thoáng một lát hơi cương cứng...sau đó mới chậm rãi thả lòng mà tựa vào lấy!

Nếu đã quyết tâm muốn ở bên cạnh cái này nam nhân, nàng cũng không muốn chỉ vì thiếu nữ ngượng ngùng biểu hiện mà làm hắn hiểu lầm mình không muốn gần gũi với hắn.

Còn nữa...bàn tay ấm áp của nam nhân này đặt tại eo thon của nàng, tựa như có một lực đạo vô hình kì dị, gắt gao mà đem một trái tim non nớt của nàng đều cho kéo đến bên cạnh hắn rồi!

"Lão gia~ đây là Khuynh Thành mới tự tay làm đến canh thang!"

Tay nhỏ tỉ mỉ cùng ôn nhu kết hợp mà chú tâm đút lấy canh thang cho Nham Kiều, toàn bộ quá trình ánh mắt của Mộ Dung Khuynh Thành đều không thể dời khỏi khuôn mặt có phần lạnh lùng của Nham Kiều đâu!

Chỉ cần ở gần hắn như thế này, nàng nơi sâu trong tâm hồn luôn có thể đạt được bình yên cùng mãn nguyện đến lạ thường!

Thật sự chỉ muốn ở bên hắn, chuyên tâm mà vì hắn hầu hạ mãi mãi như thế này là đủ!

"Hay là của ta Khuynh Thành ngoan ngoãn!!"

Nham Kiều thích ý híp lại hai mắt, tựa đầu vào mềm mại đùi ngọc của Tô Uyển Tình mà chầm chậm hưởng dụng giai nhân ôn nhu.

Bàn tay cũng ôn nhu vuốt ve lấy da thịt như ngọc vòng eo của thiếu nữ này.

Da thịt của Mộ Dung Khuynh Thành rất thủy nộn cùng ấm áp, chọc cho hắn yêu thích đến khó mà thả tay ra.

"Hừ...hiện tại chỉ có Khuynh Thành ngoan ngoãn rồi, công tình bọn thiếp đều không còn ngoan!?" La Tiểu Thiến miệng nhỏ phồng lên, mỹ lệ tuyệt luân khuôn mặt kề xát lấy bên mặt Nham Kiều, nũng nịu một dạng mà hờn trách.

Nham Kiều nội tâm buồn cười, nhưng cũng không nói chuyện, chỉ cúi người một miệng trực tiếp hôn lên môi đỏ mộng nước của nàng, cường thế chiếm lấy lưỡi thơm ngọt ngào của nàng.

Cái này một hôn, nháy mắt đem tiểu yêu tinh này cả cơ thể cho trực tiếp mềm nhũn mà gối đầu lên của hắn lồng ngực, tay nhỏ như ngọc của nàng cũng gắt gao quấn lấy hắn không thả.

"Thiên Tuyết tỷ...Tiểu Thiến thật biết cách quấn lấy lão gia đâu!" Cơ Tuyết Nhạn khuôn mặt hơi hiện lên ngại ngùng nhìn chăm chú, bất đắc dĩ hướng về bên cạnh mình hiện tại tốt khuê mật nói nhỏ.

La Thiên Tuyết nhìn xem khuôn mặt mê ly hưởng thụ muội muội, cái kia biểu tình xem xét đã không quan tâm xung quanh rồi...đối với cái này, nàng cũng không nói thêm được gì.

Lấy nàng cùng Cơ Tuyết Nhạn tính cách yên tĩnh cùng có phần thanh lãnh, rất khó có thể để cho hai nàng chủ động tại trước mặt nhiều tỷ muội như vậy mà câu dẫn cung quấn lấy lão gia!

Đương nhiên, nàng một khi có cơ hội ở riêng một mình với lão gia...kia thì không đồng dạng rồi!

Ôm lấy Nham Kiều khuôn mặt Tô Uyển Tình, nhìn xem cái kia mèo tham ăn đồng dạng bá đạo đoạt lấy lão gia tiểu yêu tinh, nàng tức giận mà trên mông tròn mềm mại đã bại lộ trong không khí của nha đầu này đập một cái thật mạnh.

Khi xưa tốt thanh thuần một cái thiếu nữ ngây thơ, làm sao không nhìn ra biến thành nữ nhân lại yêu mị đến như vậy đây!

Mà bị tức giận cùng ủy khuất nhiều nhất, cũng chính là Mộ Dung Khuynh Thành nha!

Nhìn xem lão gia cư nhiên bị La Tiểu Thiến dùng 'mưu hèn kế bẩn' cho kéo đi, Mộ Dung Khuynh Thành cũng rất muốn học theo Tô Uyển Tình mà một cái tát chụp đi lên cái kia mông tròn đáng ghét!

Nhưng nàng cuối cũng vẫn là không có động thủ...dù sao mình hiện tại xem xét cũng là tiểu muội muội, còn cần cái này 'tỷ tỷ' về sau chíu cố một chút đâu!

May mắn Nham Kiều rất nhanh cùng La Tiểu Thiến tách ra, chỉ ôm lấy nữ nhân này mà bắt đầu hưởng dụng của nàng mỹ vị canh thang, nếu không ôn nhu thiện lương giai nhân này đều có thể gấp đến ra nước mắt đây!

Cứ như vậy, Nham Kiều một bên ăn lấy ái tâm bữa sáng của giai nhân, một bên cùng La Thiên Tuyết các nàng ở bên cạnh tâm sự, thỉnh thoảng lại đùa giỡn Mộ Dung Khuynh Thành một chút!

"..."

Nhìn xem nam nhân đã đem nàng ăn xong lau sạch, hiện tại lại ở nơi xa bị đủ loại tuyệt mỹ lại non nớt giai nhân cho bao quanh mà đầu tình, Phương Minh Nguyệt vốn đang nhắm mắt dưỡng thần cũng hơi tức giận lườm tới.

Trong miệng ngọc của nàng còn nói nhỏ lấy "Bại hoại...sắc lang, đáng chết hỗn đản!!"

Nếu không phải đã biết rõ mình không thể nào là đối thủ của hắn, thân là khi xưa bá đạo nữ đế nàng, đã sớm một tay trấn áp mà đem Nham Kiều cho biến thành của riêng với mình đây!

Nhìn xem khuôn mặt lạnh lùng của Nham Kiều, Phương Minh Nguyệt lại bất chợt nhớ đến hắn vì nàng mà hao phí mấy đêm liên tục vận dụng vượt qua thế giới này hạn mức sức mạnh.

Nhớ đến hắn hằng đêm đều chú tâm ngưng tụ lượng lớn nguyên chi khí, ôn nhu tiến hành chữa thương cho nàng từng chút một...những hình ảnh ấm áp lại có phần kiều diễm kia, làm cho khóe miệng của nữ nhân này cũng hơi hiện lên một đường cong thích ý.

Tên này tuy bại hoại cùng háo sắc như mạng...nhưng đối xử với nữ nhân của mình lại luôn luôn hết lòng cùng thật tâm yêu thương, điều này cũng là nguyên nhân chủ yếu để cho nàng cứ như vậy mơ mơ hồ hồ nguyện ý làm nữ nhân của hắn!

Hơn nữa, nàng cũng nghe qua Nham Kiều chân chính đại lão bà lại chính là một vị cùng hắn ngang nhau cấp bậc phong hoa tuyệt đại nữ nhân, tuyệt thế vô song!

Chuyện này làm cho nàng cao ngạo tâm lý cũng dễ chịu hơn rất nhiều...dù sao nữ nhân cường thế như vậy đều nguyện ý cùng nhiều nữ nhân khác ở bên cạnh hắn, nàng làm sao lại không thể đâu?

Cứ như thế, nàng hiện tại sau khi biết được Huyết Đế tên kia bị nam nhân này vì nàng nguyên nhân mà xóa đi, lại tại Nham Kiều nói lời ngon ngọt mà không quay về Phương gia.

Cũng tại Phiêu Tuyết cái kia Phương gia hậu nhân ánh mắt quái dị cùng bất đắc dĩ mà cư ngụ tại đây, hằng ngày yên ổn bồi bạn bên cạnh nam nhân đáng ghét này!

Nữ nhân nha...một khi đã quyết tâm đi theo ngươi, như vậy nàng ta sẽ tự nghĩ ra đủ loại lấy cớ để mà thuyết phục bản thân mình.

...

Nắng ấm buổi sáng xuyên qua hoa đào cổ thụ táng cây, tùy ý chiếu xạ lên phía trên bàn đá từ ngọc thạch trạm khắc ti mỉ mà thành, lóe lên từng đạo quang mang mờ ảo.

Xung quanh từng cánh hoa đào đêm qua rơi rụng, tại sơn phong nhẹ nhàng lướt qua mà lưu luyến theo sau, mang theo hương thơm dịu nhẹ làm lòng người thanh thản!

Diễm Cơ tóc dài mềm mượt tùy ý xỏa tung sau lưng ngọc, khuôn mặt vốn đã mỹ lệ tuyệt luân lại mang theo trời sinh mị hoặc, càng làm cho nàng tựa như không nên tồn tại ở thế gian thần nữ.

Trên thân giai nhân yêu dị này chính mang lấy lụa mỏng lam nhạt váy ngắn, để lộ thon dài đùi đẹp trắng nõn mê người trong nắng ấm ban mai, thân thể yểu điệu tùy ý mà ngồi trên ghế mềm xung quanh bàn đá.

Nàng một bên hưởng dụng thị nữ cung kính đưa lên điểm tâm, một bên không quên nhìn xem lấy trên tay một chút sổ sách.

Đối với cuộc sống cùng hoàn cảnh hiện tại, Diễm Cơ nội tâm tương đương hài lòng cùng thỏa mãn!

Có thể tự tay đem nổi danh cả đại lục Vân Lam Thương Hội cho quản lý cùng sắp đặt ngây ngắn rõ ràng, kia quả nhiên chính là chung cực ước mơ của nàng từ khi còn bé.

Chỉ cần nhìn xem những loại trân quý tuyệt thế chí bảo bị thu vào hằng ngày, nội tâm nàng chưa từng có được thảo mãn...để cho nàng hằng ngày đều mê luyến tại vô số sổ sách ghi chép bên trong!

Mà nam nhân kia quả thật cũng tuân thủ hứa hẹn ban đầu với nàng, hắn thật sự chỉ xem trọng nàng kinh doanh thiên phú mới cường thế mang nàng đến đây mà thôi, chưa từng đối với nàng tuyệt sắc dung mạo cùng ma quỷ dáng người lộ ra tham lam cùng ý đồ xấu.

Có kinh khủng nhân vật như vậy làm nơi nương tựa, lại có thể hoàn mỹ thực hiện mơ ước bao nhiêu năm của mình...Diễm Cơ nội tâm thật sự rất yên ổn cùng nhẹ nhỏm.

Nhìn xem cũng đang tiến đến nơi đây yêu dị tự sinh Du Phi Nhã, nàng môi đỏ kiều diễm mỉm cười, nhẹ giọng hỏi "Sớm như vậy?"

Đối với cái này bàn về dung mạo cùng tài trí đều không thua kém hơn mình một chút nào kỳ nữ, Diễm Cơ cũng rất thưởng thức.

Hiện tại đi qua thời gian này chung đụng, hai người cũng xem như quen thuộc lẫn nhau tính cách, độ ăn ý trong xử lý thương hội sự tình cũng càng thêm tăng lên.

Du Phi Nhã treo lấy nắng ấm mà đi đến cổ thụ bên dưới, trên thân nàng chính là màu đỏ lưu tiên váy dài ưu nhã, thon dài trắng như tuyết đùi ngọc theo chậm rãi bước đi mà như ẩn như hiện!

Tư thái yêu diễm tự sinh, làm cho xung quanh không ít thị nữ đều mê ly hai mắt.

Ám hồng như thác nước tóc mềm của nàng tùy ý tại bên vai xỏa tung, yểu điệu đến cực điểm cơ thể hợp với có thể điên đảo chúng sinh dung mạo tuyệt mỹ, hoàn toàn không chút thua kém Diễm Cơ.

Hai người lúc này đứng gần nhau, nháy mắt làm cho xung quanh cảnh sắc xinh tươi nơi này đều cho phai nhạt không ít.

Nghe Diễm Cơ câu hỏi, Du Phi Nhã ánh mắt mang theo hơi nước hơi liếc về nơi xa phòng ngủ rộng lớn kia, trên thân còn hiện lên một chút khác lạ thần sắc.

Nàng khuôn mặt cũng mang theo yên hà, mềm mại giọng nói như có ý riêng nói "Không sớm cũng không được rồi!!"

"Mấy cái kia nữ nhân kia thật sự là...tất cả đều tựa như đòi ăn tiểu mèo nhỏ, ngươi nói ta làm sao có thể tiếp tục ngủ lấy!"

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 29
Lượt đọc 560

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.