Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhàn nhã

Tiểu thuyết gốc · 2068 chữ

Tiểu Y Tiên tại Nham Kiều đặt thân ngồi bên cạnh lúc, thần sắc cùng ánh mắt lập tức có một chút biến hóa, lộ ra mềm mại cùng ôn nhu hơn rất nhiều.

Nàng hiện tại trong mắt tựa hồ chỉ có Nham Kiều thân ảnh đồng dạng, cái đầu nhỏ mang theo mái tóc mềm mượt trắng bạc tuyệt mỹ, môi đỏ mộng nước tiến đến hôn Nham Kiều trên mặt một ngụm, sau đó mới hài lòng híp mắt mà yên ổn gối lên hắn bả vai.

Nàng lúc này tựa như tìm đến tất cả của mình mục đích sống, chỉ muốn cứ như vậy mà bên hắn.

Nham Kiều trong ngực là Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên đang mê ly ngủ say, hai nàng hiện tại hai tay còn chăm chú quấn lấy hắn eo hổ, cả người ngọc đều ngồi trên đùi hắn, cơ thể trẵng nõn ấm áp không tự chủ rúc vào nơi mà các nàng lưu luyến nhất.

Nham Kiều hai cánh tay hiện tại đã thông thoáng, cũng đi theo ôn nhu đem Tiểu Y Tiên cùng Thải Lân hai vị lão bà trắng nõn như ngọc, mềm mại đến lạ thường bàn tay cho nắm lấy thật chặt, chậm rãi vuốt ve từng ngón tay mảnh khảnh lại non mềm của hai nàng.

Tiểu Y Tiên mở ra ánh mắt, bên trong mang theo sương mù nhìn xem bàn tay của mình nhỏ bé tựa như chí bảo tuyệt thế, được Nham Kiều gắt gao bắt lấy mà nâng niu.

Giây phúc này, nàng nội tâm càng thêm ngọt ngào, cơ thể cũng càng nhích tới mà dán thật xát với Nham Kiều, tiếp đó lần nữa yên ổn híp lại hạnh phúc mỹ mâu.

Nham Kiều đối với Tiểu Y Tiên tính cách như vậy thật sự yêu thích đến không được, nội tâm ấm áp mà khẽ cúi người, chú tâm trên trán của giai nhân hôn một ngụm.

Đương nhiên, hắn cũng tại bên cạnh Thải Lân vị này một dạng nữ vương lão bà nguy hiểm ánh mắt bên trong, cúi người trên môi mềm kiều diễm của nàng hôn lấy thật lâu.

Hai người sau đó chậm rãi tách ra, Thải Lân ý cười trong mắt đã khó có thể che giấu được, mềm mại ôn nhu đem bàn tay còn lại của mình bao trùm lấy bàn tay to lớn của Nham Kiều phía trên.

Ánh mắt tùy lườm một chút tựa như từ nước tạo thành hai sư đồ Vân Vận, biết rõ hai người này thật sự bị phu quân hắn sủng ái đến mê ly cả tâm thần rồi.

Nàng môi thơm khẽ mở, nhẹ giọng hờn trách "Ngươi chỉ biết rõ sủng các nàng hai người!"

Bên cạnh Nhã Phi chúng nữ che miệng cười khúc khích, Thải Lân phu nhân lại bắt đầu hướng lão gia nũng nịu đâu, phu nhân biết rõ lão gia luôn rất yêu thương mình, nhưng lại không nhịn được muốn hắn càng thêm quan tâm.

Các nàng xem như quen thuộc, hằng đêm đều là dạng này.

Nham Kiều trừng mấy cái nha đầu này một chút, sau đó cúi người nhẹ hướng về Thải Lân trấn an "Tốt tốt...đêm qua một nữa thời gian, vi phu không phải đều là bồi ngươi hay sao?"

"Bại hoại...nói cái gì đó, không biết xấu hổ!" Thải Lân khuôn mặt trắng nõn mỹ lệ lập tức hơi nổi lên yên hà, nhẹ giọng hờn trách.

Nhớ đến đêm qua, nàng thế mà mang theo bụng nhỏ đã nhô lên thật cao, nhu thuận cùng mị hoặc bày biện đủ loại tư thế trên giường mà hầu hạ Nham Kiều, nhớ đến đây nàng cũng không nhịn được có một chút ngượng ngùng.

"Đều là lão phu thê...còn ngượng ngùng cái gì nha!!!" Nham Kiều vuốt ve Thải Lân một đầu ngón tay tinh xảo, mỉm cười nói.

Nghe hắn nói mình như vậy, Thải Lân trái tim liền mềm nhũn, nội tâm ngọt đến không được, nàng trực tiếp đem khuôn mặt mỹ lệ động lòng người tựa ở Nham Kiều bờ vai, môi đỏ kiều diễm nỉ non "Thiếp nghe phu quân!!"

Nàng hiện tại nào còn là khi xưa bá đạo Mỹ Đô Toa Nữ Vương phong phạm cơ chứ, hoàn toàn chính là một vị ngoan ngoãn tiểu kiều thê nha!

Cùng Tiểu Y Tiên, Thải Lân hai nàng tâm tình một lúc lâu.

Nham Kiều đưa mắt nhìn về Nhã Phi chúng nữ, mỉm cười nói "Hiện tại Tây Vực tình thế xem như đi vào khuôn khổ định ra, các ngươi tỷ muội chú ý điều động số lớn nhân thủ đi vào, dù sao nơi đó so Bắc Vực giàu có hơn nhiều!"

"Lão gia ngươi yên tâm là được, chúng ta sớm đã chuẩn bị thích hợp nhân thủ, số lượng đầy đủ nắm giữ mấy cái kia vừa thành lập phân bộ!"

Nhã Phi lắc lấy eo thon trẵng nõn tiến đến sau lưng Nham Kiều, tay ngọc mềm mại cho hắn xoa lấy bả vai, ngoan ngoãn đáp.

"Lão gia, chuyện này chúng ta so với ngươi càng thêm chuyên nghiệp rồi...!" Tiêu Mị đôi mắt lung linh đều một mực dán trên người Nham Kiều, nghe vậy cũng ngọt ngào cười nói.

Hàn Tuyết hai tỷ muội cùng Yêu Dạ, Tiêu Ngọc cũng yêu mị trợn nhìn nam nhân bại hoại này một mắt.

Các nàng hiện tại đều biết rõ, lão gia chính là không muốn quản sự chuyện này, cơ hồ đem tất cả quyền thế cùng quyền quyết định dều đưa cho các nàng.

Nhất là nhớ đến vị kia chính cung phu nhân Bỉ Bỉ Đông từng nói với các nàng rằng 'Các người đừng chờ mong hắn chú tâm quản sự lấy cái gì, chuyện này so với bắt hắn không được đi ra bên ngoài tiêu sái còn khó hơn!'

Nhìn xem các nàng ánh mắt trêu ghẹo, Nham Kiều hơi khục một tiếng cười khan, đuối lý a!

Bất chợt nhìn xem Hàn Tuyết chúng nữ bên cạnh, nơi đó đều chất thành từng đống cao ngọc giản cùng đủ loại quyển trục.

Nham Kiều giả bộ nghiêm mặt, trầm giọng nói "Về sau đem phần lớn công việc phân ra bên ngoài cho thủ hạ thị nữ đi làm, đừng đem chính mình cho mệt mỏi chết rồi!"

Nghe hắn trách cứ giọng nói hướng về mình, nhưng Yêu Dạ chúng nữ trong lòng lại cao hứng cùng vui vẻ vô cùng.

Dù sao lão gia mục đích sau cùng, cũng chỉ là không muốn các nàng mệt mỏi cùng không có thời gian tu luyện mà thôi!

"Các ngươi đại tỷ cũng đã nói với ta từ lâu, về sau các ngươi nhất định là đi theo ta quay về thể nội thế giới đấy!

"Hôm nay Vân Lam Thương hội tuy mới bắt đầu mở rộng ở Tây Vực, nhưng các ngươi cũng nên chuẩn bị tất cả...cho đến khi đó, không cần sảy ra hỗn loạn!" Nham Kiều hơi nhắc nhở lấy.

Nghe vậy, Tiêu Ngọc cùng Hàn Nguyệt chúng nữ cũng ngoan ngoãn nhẹ gật đầu.

Các nàng biết, chính mình sớm muộn cũng sẽ theo lão gia quay về thể nội thế giới kia, đó mới chính là nhà của các nàng tại vô tận năm tháng về sau bên cạnh Nham Kiều.

Việc chuẩn bị để có thể quản lý thương hội từ xa, thật sự cũng nên sắp xếp dần lấy.

So với trước kia có phần khẩn trương cùng lo lắng, hiện tại các nàng đối với chuyện này lại lộ ra vô cùng yên tâm cùng mong chờ.

Bởi vì Bỉ Bỉ Đông cùng Tiết Thanh Thu những vị phu nhân này đều đã cùng các nàng gặp mặt qua, hoàn toàn không có chút nào đối với các nàng bài xích cùng khúc mắc.

"Chậm rãi trù tính là được, đừng làm cho bản thân mình bận bịu cả một ngày rồi!" Nham Kiều biết các nàng năng lực cho nên cũng vô cùng an tâm, ôn nhu dặn dò.

Hắn chỉ lo lắng các nàng suốt ngày đều phải xem lấy cả núi ngọc giản cùng quyển trục, từ đó mệt mỏi tự thân mà thôi!

Nghe lão gia chú tâm lo lắng cho chính mình, Hàn Nguyệt chậm rãi đi đến bên cạnh Nhã Phi, tay ngọc tỉ mỉ cho hắn xoa lấy huyệt thái dương, nở nụ cười mê ly mà nói "Chỉ cần có lão gia ngươi ở bên cạnh, thì bọn thiếp làm sao có cái gọi là mệt mỏi cơ chứ?!"

Các nàng tuy bình thường gọi Nham Kiều là lão gia, nhưng có lúc cũng sẽ gọi hắn là phu quận cùng tự xưng là thiếp.

Nham Kiều đối với cái này đương nhiên không có ý kiến, Thải Lân cùng Vân Vận các nàng cũng chỉ hơi để ý một chút, nhưng cũng không có ngăn cản.

"Tiêu gia cùng Gia Mã bên kia hiện tại như thế nào rồi?"

Nham Kiều cùng các nàng tâm sự một lúc lâu, cuối cùng như nhớ ra điều gì mà hướng về Tiêu Ngọc, Tiêu Mị cùng Yêu Dạ các nàng hỏi.

Đối với hắn, quan tâm cùng thương yêu cũng chỉ giành riêng cho bản thân Tiêu Mị cùng Yêu Dạ các nàng mà thôi, còn về thế lực phía sau của các nàng, hắn lại hoàn toàn không để trong mắt.

Đừng thấy hắn lúc nào cũng ôn nhu cùng vui cười, nhưng đó là vì hắn bên cạnh lúc nào cũng là nữ nhân của mình mà thôi.

Hắn Nham Kiều từ xưa đến nay, chính là cao cao tại thượng, ánh mắt có thể nói luôn đứng ở quan sát chúng sinh góc độ, hoàn toàn không để vào mắt hay quan tâm những gì ngoài nữ nhân của mình!

Nghe hắn nhắc đến chuyện này, Tiêu Ngọc ánh mắt hiện lên một chút cảm thán, sau đó mới nhẹ ngàng nói "Tiêu gia hiện tại ở Gia Mã hoàng thành đã xem như ổn định, tuy không tính là đại tộc gì, nhưng cũng xem như trở về khi xưa!"

"Ân...gia gia bọn hắn hiện tại cũng không còn khi xưa lo lắng, đều thoái vị nhượng chức mà an hưởng tuổi già, mọi người sống rất bình thản!" Tiêu Mị cũng nhu thuận góp lời, thanh âm mang theo hài lòng.

Tiêu gia các nàng hiện tại thật sự đã khôi phục về khi xưa bộ dáng, càng là an ổn tại Gia Mã hoàng thành mà định cư lại.

Nói thật ra, lấy các nàng thân phận bên cạnh lão gia hiện tại, nếu muốn Tiêu gia một bước lên trời, đó cũng chỉ là một câu nói sự tình mà thôi.

Nhưng Tiêu Mị cùng Tiêu Ngọc lại không làm vậy, các nàng chỉ cần Tiêu gia một mực yên ổn như khi xưa là đủ.

Bởi vì một khi để Tiêu gia đi đến địa vị quá cao, các nàng khó mà đảm bảo trong gia tộc sẽ không có ngu xuẩn người nảy xinh ý đồ không nên, thậm chí ỷ thế hiếp người cùng đắc tội thế lực khác.

Ngược lại có các nàng tồn tại, cả Tây Bắc địa vực nơi đó đều không một ai có lá gan gây hại cho Tiêu gia.

Yêu Dạ tay ngọc sửa sang lại một chút mái tóc mượt mà của mình, mỹ mâu chăm chú nhìn xem Nham Kiều khuôn mặt, mỉm cười nỉ non nói "Yêu Dạ có cùng gia gia nói qua một lần, hiện tại hắn cũng đã tập trung vào việc tu luyện!"

"Gia Mã đế quốc hiện tại cũng rất bình ổn, không có quá lớn thay đổi!"

Nàng cùng Tiêu Mị hai người cũng nhiều lần trò chuyện với nhau, suy nghĩ cũng vô cùng thống nhất.

Nham Kiều đương nhiên nhìn thấu trong đó ý tứ, đối với các nàng khôn khéo cùng tính tình vô cùng hài lòng.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 33
Lượt đọc 568

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.