Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cần bỏ ra!

Tiểu thuyết gốc · 2104 chữ

Hai nàng ta nếu đặt tại ngoại giới, đương nhiên đều là có thể mê đảo chúng sinh tuyệt sắc giai nhân, thân phận cao quý có lẽ cũng có thể làm cho vô số người khiếp sợ cùng quỳ liếm.

Nhưng tại nơi đây nha...tại Tử Nghiên cùng Tô Uyển Tình các nàng đi qua Nham Kiều hằng đêm sủng ái mà biến càng thêm mỹ lệ kiều diễm sau, hai nàng ta lại không có khoa trương như vậy biểu hiện.

Hoặc đơn giản là...không có một chút nổi bậc nào có thể đem ra được.

Hiện tại càng là một bộ khiếp khiếp, cẩn thận từng li từng tí tại nơi xa cúi đầu không dám nhìn loạn.

Nghe Tử Nghiên phu nhân nghi hoặc, La Ngọc vô tình hay cố ý lắc lấy bờ mông căn tròn mê người của mình, mang theo ý cười đôi mắt tiến tới bên cạnh bàn đá.

Lại ôn nhu cho Nham Kiều đút lấy một viên linh quả, sau đó nàng mới mỉm cười hướng về Tử Nghiên nói "Thưa phu nhân, đây là Xích Luyện bọn người đối với Phỉ Thúy Cốc kế hoạch trong quá trình phát sinh ngoài ý muốn đưa tới!"

"Hai vị đây thân phận có một chút đặc thù, bọn hắn sau khi suy tính mà không thể giải quyết, cuối cùng Lôi Uyên nàng ta là tự thân đưa lấy hai người này đến đây nha!"

Tô Uyển Tình nghe vậy, ôn nhu nhẹ hôn lấy đang nhắm mắt dưỡng thần Nham Kiều một ngụm, sau đó nhíu mày nhìn về Hi Nguyệt hai người nói "Các nàng dám xen vào hành động của Vân Lam Tông?"

"Đúng vậy, tại Côn Ô thành trận chiến kia..."

La Ngọc chậm rãi đem sự tình tại Côn Ô thành tỉ mỉ nói lại một lần cho lão gia, phu nhân cùng Tô Uyển Tình chúng nữ nghe lấy!

Cơ Tuyết Nhạn vốn đang cho Nham Kiều hầu hạ, lại nghe đến La Ngọc nói về một chút mục tiêu lần này của Vân Lam Tông tại Tây Vực.

Đáy mắt của nàng hiện lên một chút phức tạp, ánh mắt nhu hòa cùng ôn nhu nhìn xem tùy ý hưởng thụ lấy mình hầu hạ lão gia.

Nàng biết, lão gia đột nhiên muốn đối với Phỉ Thúy Cốc ra tay, trong đó có chín thành cũng là vì cho nàng xuất khí đấy!

Lại nghĩ đến ở cùng với vị này thời gian qua cảm xúc mỹ mãn, tay ngọc của nàng càng thêm chăm chú cùng ôn nhu.

La Thiên Tuyết ở bên cạnh đương nhiên chú ý tới chi tiết nhỏ này, nhìn xem tính cách có phần tương tự với mình Cơ Tuyết Nhạn, ý cười trong mắt của nàng càng đậm!

"Thiên Tuyết tỷ...đêm nay xin nhờ tỷ rồi!"

Cơ Tuyết Nhạn khuôn mặt đột nhiên nổi lên đỏ bừng ướt át, giọng nói mềm yếu hướng về bên cạnh đang cười trộm vị này tỷ tỷ mà nỉ non!

La Thiên Tuyết đương nhiên biết rõ nàng lời này là có ý gì, nội tâm cũng biết Cơ Tuyết Nhạn là vì đêm nay quyết định mà lộ ra khẩn trương, dù sao cũng là lần đầu tiên muốn cùng lão gia bên nhau trên giường đây!

La Thiên Tuyết tiếp tục lộ ra mỉm cười ôn nhu, trấn an nói "Ngươi cứ an tâm là được, lão gia rất ôn nhu cùng quan tâm đâu!"

"Ân..." Cơ Tuyết Nhạn ý cười hơi hiện lên, ngượng ngùng mà liếc nhìn cái này bình thường rất quan tâm nàng lão gi.

Nếu có thể vĩnh viễn mà đi theo bên cạnh hắn như hiện tại...thật tốt!

Mà sau đêm nay, có lẽ ước mơ này cũng nên thành hiện thực rồi!

Cứ như vậy, hai nàng không một chút nào quan tâm đến chuyện xảy ra tại Côn Ô thành, một bên bắt đầu nhỏ giọng nói nhỏ lấy cái gì...làm Nham Kiều khóe miệng không nhận ra khẽ câu lên ý cười!

Hai cái cái này có phần đơn thuần lại thánh khiết tiểu yêu tinh, thật sự làm cho hắn yêu thích không được mà!

...

La Tiểu Thiến không giống với tỷ tỷ của mình thiện lương cùng an tĩnh như vậy, nàng càng thiên về tinh nghịch cùng gây rối một chút!

Nàng vốn đang an ổn tựa vào bờ vai của Nham Kiều một bên còn lại, nghe La Ngọc nói vậy, không tự chủ lộ ra nụ cười tinh ngịch, mang theo không rõ ý vị nói nhẹ "Nói như vậy, cái kia Lý gia tội là không thể tha thứ rồi"

"Hai người này lại chủ động cầu tình cho bọn hắn, đây là không muốn đem Vân Lam Tông cùng lão gia cho bỏ vào trong mắt nha?"

"Vị tiểu thư này...chúng ta tuyệt đối không có ý đồ đó, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi!" Tóc bạc trắng nữ nhân bên cạnh Hi Nguyệt kia không thể tiếp tục im lặng, vội vàng ngẩn đầu mà giải thích.

Những nữ nhân trước mặt này, rõ ràng chính là muốn khó xử chính mình hai người!

Nàng trong mắt hiện tại đều là bất đắc dĩ cùng lo lắng, kèm theo một chút giận dữ bị che lấp!

Tại Côn Ô thành trận chiến kia, sau khi nhìn thấy đột nhiên xuất hiện thêm bốn vị không thua nàng cùng Áo Gai lão giả một chút nào cường giả sau, nàng biết sự tình lần này là không phải nàng cùng Hi Nguyệt có thể lẫn vào rồi!

Vốn nghĩ cứ như vậy mang theo Hi Nguyệt nha đầu này âm thâm rời đi.

Nhưng nha đầu bên cạnh này lại vì tên khốn kiếp Lý Tiêu Dao kia cầu cứu mà khăn khăn muốn nàng ra tay, mà nàng cũng tại Hi Nguyệt dùng tính mạng uy hiếp bên dưới, chỉ có thể bất đắc dĩ lộ diện!

Mà kết quả đâu?

Hai nàng xuất hiện tại đây, đã là kết quả cuối cùng!

Những tên kia cường giả kia thật sự quá kinh khủng, mỗi một người vậy mà đều là chỉ kém một chân thì có thể thành công bước vào Bán Thánh chi cảnh cái chủng loại kia.

Nếu không phải bởi vì xuất thân của các nàng có một chút bất phàm, từ đó làm cho mấy tên kia không dám ra tay hạ sát thủ, hai nàng hiện tại cũng có thể đã giống với áo gai lão giả kia kết cục...bị cường thế mà chém giết tại thương khung đi.

Mà sau khi biết thân phận chân thật của thế lực đứng sau Nhiếp gia, nàng càng thêm hận...hận không thể sớm một chút tự thân chụp chết tên Lý Tiêu Dao mang lấy tai tinh kia.

Cứ ngỡ sau lưng của hắn có áo gai lão giả cấp bậc kia cường giả, thì có bao nhiêu bất phàm cùng tiền đồ đâu, nhưng kết quả lại quay đi đắc tội với đại lục tối không thể đắc tội thế lực...hại nàng hiện tại cũng thân hãm hiểm cảnh bên trong.

Nha đấu chết tiệt bên cạnh này càng làm nàng thêm giận, chỉ vì Lý Tiêu Dao tên kia bị phế đi tu vi mà biến thành phế nhân tại Côn Ô thành, nha đầu ngốc này vậy mà lâm vào khốn khổ cùng bi thương.

Một khuôn mặt tuyệt mỹ tuyệt trần khi xưa cũng không còn, hiện tại lại tựa như một cái xác không hồn tùy ý tại đó...thậm chí vì muốn lưu lại Lý Tiêu Dao một mạng cùng Lý gia trên dưới, càng là tự thân quỳ xuống tại đây một ngày liền!

Đơn giản làm cho nàng muốn tức điên mà!

Tóc bạc giai nhân này tên là Hoàng Y, nàng ánh mắt lắp lóe không yên mà hơi đánh giá trước mặt một nhóm kinh diễm thế nhân nữ tử, nhất là vị kia tựa như là trung tâm của thiên địa nam nhân!

Trước mắt nam nhân trái ôm phải ấp này, thân phận tuyệt đối cao đến dọa người, nếu không mấy cái kia một chân bước vào Bán Thánh cánh cửa cường giả của Vân Lam Tông, cũng không cần phải đưa nàng đến đây!

Hiện tại không nói đến vì Lý gia cầu tình Hi Nguyệt, nàng có thể bằng cách nào thoát khỏi nơi đây cơ chứ?

Không nói đến hai nàng là bí mật rời đi thế lực của mình, hành tung còn chưa từng tiết lộ qua...thậm chí càng thêm bết bát chính là, cho dù thế lực của các nàng biết chuyện này đi nữa, khả năng tiến đến cứu ra các nàng cũng vô cùng thấp.

Nên làm sao đây?

...

Tại Hoàng Y nữ tử đang lâm vào vô lực cùng lo lắng bên trong, La Tiểu Thiến cùng Tô Uyển Tình các nàng lại mang theo một chút ý cười mà hơi liếc nhau một mắt.

Đã lão gia không thèm để ý đến chuyện này cùng hai cái tuyệt sắc giai nhân tại nơi kia, các nàng đương nhiên muốn đùa một chút hai cái này đến từ Trung Vực thế lực thần bí nha!

Hừ...dám không để ý lão gia mặt mũi, nhất định phải dạy các nàng một bài học mới được!

Nhìn xem Tử Nghiên phu nhân rất nhanh mất đi hứng thú, híp mắt ôm lấy lão gia mà nũng nịu sau, Tô Uyển Tình mang theo ý riêng mà hướng về Hoàng Y nữ tử nói "Đến hiện tại, các ngươi vẫn còn muốn xin tội cho Lý gia?"

Hoàng Y nữ tử ánh mắt khẽ biến mà định nói lời gì.

Nhưng bên cạnh Hoàng Hi Nguyệt lại đột nhiên ngẩn đầu, tiều tụy khuôn mặt hiện lên hi vọng mà nói nhỏ "Chư vị là đại nhân vật của cả đại lục, kính xin không nên chấp nhất với Tiêu Dao hắn cùng với nhỏ bé Lý gia!"

"Chỉ cần chư vị nguyện ý buông tha cho bọn hắn...Hi Nguyệt tuyệt đối sẽ thiếu chư vị một đại ân tình!" Hoàng Hi Nguyệt nói đến đây, đôi mắt tuyệt mỹ mang theo bất lực cùng đau khổ!

Tận mắt chứng kiến người trong lòng của mình trở thành phế nhân, nàng lúc đó chỉ có một ý nghĩ trong đầu...đó là nhất định phải quay về Trung Vực, cố gắng kế thừa tất cả thế lực, sau đó quay lại trả thù cho hắn.

Nhưng sự thật cùng hiện thực lại cho nàng một cái tát vào mặt, đem nàng vốn bị thù hận cùng đau khổ cho thiêu đốt tâm trí nháy mắt nguội lạnh.

Vân Lam Tông! một cái tên thôi cũng đủ để cho bất cứ một bá chủ thế lực nào của đại lục này trở nên kiêng kỵ...huống chi là thế lực phía sau của nàng cơ chứ?

Nàng ý định trả thù nay đã không còn, chỉ muốn bảo toàn mạng sống cho tình lang của mình mà thôi!

"Sự tình khi đó ngươi hẳn so chúng ta tinh tường, Lý gia năm lần bảy lượt muốn tìm đường chết!" La Ngọc ôm lấy cánh tay, ánh mắt nguy hiểm nhìn xem cái này bất lực nữ nhân.

"Thậm chí cái tên không biết trời cao đất rộng kia, còn định dựa vào tên dư nghiệt của ma giáo kia mà trấn sát Vân Lam Tông trưởng lão, ngươi nghĩ chúng ta có thể bỏ qua được hay sao?"

Nghe vậy, Hoàng Hi Nguyệt cổ họng khô khốc, nghẹn lại nơi đó không nói ra lời, ánh mắt thê lương mà cúi xuống người.

Hoàng Y nữ tử ở bên cạnh hơi nắm chặt nấm đấm của mình, ánh mắt mang theo khuất nhục cùng không cam lòng.

Nàng cùng đứa cháu gái này từ khi nào bị người khác quát mắng như vậy qua, đám nữ nhân đáng hận này đang cố tình đùa bỡn các nàng!

"Chư vị muốn như thế nào?" Hoàng Y thanh âm bởi vì khuất nhục mà run rẩy, cố nén đau thương mà khẩn cầu nói.

Nàng có thể không sợ chết, nhưng đứa cháu gái của mình này tuyệt đối không thể chết vô ích tại đây!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 24
Lượt đọc 617

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.