Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ở chung 2

Tiểu thuyết gốc · 2082 chữ

"Lão gia ngươi thật là...vừa đem nhân gia cùng tỷ tỷ làm cho bất tỉnh, hiện tại lại trêu chọc tỷ ấy!" Hàn Tuyết trong mắt đẹp cũng hiện lên hướng tới thần sắc, nũng nịu hờn trách lấy Nham Kiều.

"Khục...ha ha...!"

Nham Kiều đột nhiên cảm nhận được một vài đạo nguy hiểm ánh mắt mờ mịt hiện lên, vội vàng chê cười ho khan một tiếng.

Cúi đầu hôn lấy vẫn một mực im lặng tựa vào lòng của hắn nghĩ ngơi Tiểu Y Tiên trên môi mềm một ngụm, sau đó trực tiếp nhắm mắt mà gối đầu trên đùi ngọc của Thải Lân giả chết.

Trêu đến vị này nhu thuận kiều thê ý cười trên mặt càng thêm đậm.

Gặp hắn vô lại như vậy hành vi, Thải Lân tức giận mà dùng hai ngón tay thon dài bóp lấy cái mũi của hắn, cười như không cười nói "Đem chúng ta mỗi một tỷ muội đều làm cho chết đi sống lại còn chưa đủ, hiện tại nhanh như vậy muốn giở trò xấu rồi?"

"..." Nham Kiều quyết tâm không động đậy, trực tiếp im lặng giả chết.

"Hì hì...lão gia thật là!"

Nhìn xem lão gia lại giở trò xấu cùng Thải Lân phu nhân đùa giỡn, Hàn Tuyết cùng Tiêu Mị các nàng đều nhịn không được che miệng cười khúc khích.

Nhìn xem hắn ý cười khuôn mặt đặt ở nơi đó tùy ý cho mình bày bố, Thải Lân trong lòng vừa tức vừa buồn cười đấy.

Nàng đùa giỡn một lát, ánh mắt cũng biến trở lại ôn nhu mà tiếp tục cho hắn vuốt lấy mái tóc như tuyết trắng này.

Nam nhân này...thật sự hết mực mà đối đãi với các nàng đâu!

"Phu quân...chúng ta còn chuyện nói với ngươi đây!"

Vận Vận buồn cười nhẹ hôn lấy Nham Kiều trên lồng ngực một ngụm, mềm mại giọng nói không thể hình dung được ôn nhu.

Sau đó nàng cũng cho bên cạnh đối diện mình Tiểu Y Tiên một ánh mắt.

Người sau nhẹ chóp chóp mắt to, đáy mắt hiện lên yêu thương mà dùng môi mềm trên miệng Nham Kiều hôn một ngụm "Phu quân~ đừng đùa nữa, các tỷ tỷ đang chờ ngươi nói đây!"

Giọng nói của hai nàng tựa như tiếng trời đối với Nham Kiều, một tiếng phu quân này gọi đến hắn nội tâm mềm nhũn đến không được.

Hắn cũng không mở mắt, chỉ là tỉ mỉ hướng về chúng nữ nói "Một tên Đấu Đế lão quái muốn triệt để phục sinh nào có dễ như vậy?"

"Đó đã là một chuyện vô cùng phức tạp cùng trắc trở, chứ đừng nói đến việc hắn thực lực sau khi sống lại sẽ có thể khôi phục đến tình cảnh khi xưa...đó là chuyện không thể nào!"

"Nếu vi phu đoán không lầm, cho dù có được hậu nhân chuẩn bị kế hoạch vô số năm đi nữa, hắn một khi có thể phục sinh...cùng lắm chỉ có thể khôi phục lại cửu tinh Đấu Thánh đã là cực hạn!"

"Mà với thực lực đó, đối phương cũng chỉ có thể làm cho những thế lực khác như Cổ tộc kiêng kỵ mà thôi...hoàn toàn không có đủ thực lực để mà làm ra động tĩnh quá lớn!"

"Theo như lão gia nói như vậy, Tây Vực nơi đó sẽ không có kinh thiên đại chiến xảy ra?" Yêu Dạ cũng quản lý qua Gia Mã đế quốc một đoạn thời gian, cho nên nàng rất nhanh nghe ra trong đó ý tứ.

"Dạ nhi nói rất đúng, cho nên các muội đừng lo lắng...sẽ không có biến động quá lớn xảy ra, cùng lắm là thế cục trên đại lục càng thêm vi diệu mà thôi!" Nham Kiều cười cười xác nhận.

Nghe Nham Kiều chậm rãi giải thích, chúng nữ trong lòng lo lắng cũng nhẹ thả xuống một chút.

Chỉ cần không gây nên Đấu Khí đại lục lâm vào hỗn loạn là được, như vậy chuyện khác các nàng không quan tâm.

Mặc kệ bọn này sống vô số năm lão yêu quái như thế nào giày vò đều được!

"À đúng...Đông nhi có nói, thời gian tới sẽ đến đây để cùng các muội trò chuyện một chút!" Nham Kiều đột nhiên nói thêm một câu, làm cho Vân Vận các nàng ánh mắt lóe lên khẩn trương.

Dù sao gặp mặt bà lớn nha...các nàng nội tâm luôn có một loại khẩn trương cảm xúc.

"Tại sao không nói sớm? chúng ta còn chưa chuẩn bị gì để gặp các tỷ ấy!" Thải Lân bản tính vô cùng tự tin bá đạo, nhưng hiện tại cũng không nhịn được chột dạ rồi.

Nàng tức giận mà dùng nấm đấm nhỏ mềm yếu của mình nện Nham Kiều một cái.

Ngay cả bình thường vô cùng nhu thuận Tiểu Y Tiên ánh mắt cũng nhẹ cáu hắn một chút, dùng như ngọc ngón tay nhỏ của mình nhéo hắn bên hông thịt mềm.

Tiêu Ngọc, Tiêu Mị các nàng cũng không tốt đến đâu, ánh mắt đều mang theo một chút chột dạ.

Nham Kiều cảm nhận được các nàng nội tâm khẩn trương, buồn cười nói "Đông nhi các nàng đều rất tốt...làm sao lại cần chuẩn bị gì cơ chứ, cứ như bình thường các nàng tâm sự với nhau mà thôi!"

Nạp Lan Yên Nhiên cùng Vân Vận các nàng không nói chuyện, đồng loạt kiều mị mà lườm nam nhân này của mình một mắt.

Mặc dù biết là như thế, nhưng các nàng vẫn có một chút khẩn trương đâu.

Cứ như vậy, Nham Kiều một mực cùng các kiều thê của mình trò chuyện lấy một chút sự tình, thỉnh thoảng lại trêu chọc một chút các nàng.

Theo thời gian trôi qua.

Tiêu Mị cùng Tiêu Ngọc các tiểu yêu tinh này cũng dần dần uốn éo lấy cơ thể trắng nõn như ngọc của mình, chú tâm kề sát bên cạnh Nham Kiều mà chìm vào mộng đẹp.

Dù sao lúc nãy lão gia đã đem các nàng đặt dưới thân mà đưa lên vu sơn chi đỉnh không biết bao nhiêu lần...tuy có song tu công pháp hỗ trợ, nhưng các nàng vẫn có một chút mệt mõi đấy.

Mà Vân Vận cùng Thải Lân các nàng tố chất thân thể rất tốt, cho nên lúc này vẫn im lặng hưởng thụ cùng Nham Kiều bên nhau ấm áp.

Đột nhiên, một thanh âm dâm mỹ quen thuộc cùng tiếng rên tỉ tiêu hồn của nữ nhân đem Vân Vận các nàng ánh mắt đều cho hấp dẫn tới.

"Ộp...ộp!"

"Hừ...ngô...phu quân~!"

Nhìn xem trong mắt xuất hiện cảnh tượng, Vân Vận chúng nữ ánh mắt lập tức hiện lên bất đắc dĩ cùng buồn bực.

Lúc này Nạp Lan Yên Nhiên chẳng biết lúc nào đã híp lại mỹ mâu mà cong lên thướt tha uyển chuyển cơ thể, bên dưới mở rộng hai chân thon dài mà ngồi trên người Nham Kiều.

Đẩy đà bờ mông căn tròn đã bắt đầu tăng lên tốc độ mà nâng lên hạ xuống.

Eo thon mê người cùng bờ mông mỹ miều liên tục uốn éo, theo đó Nham Kiều thô to cự vật cũng nhanh chóng mà di động ra ra vào vào, mạnh mẽ mà lấp đầy bên trong mật huyệt béo mập của nàng.

Một đôi ngực sữa lung linh như ngọc, đi theo kịch liệt vận động mà lắc lư lên xuống bên trong không khí...không nói lên được mỹ diệu.

"Nha đầu này!!!"

Vân Vận ánh mắt lập tức hiện lên sương mù, gắt gao nhìn xem phu quân cự vật dũng mãnh mà đem đồ đệ này của mình béo mập nộn huyết làm cho ngọc dịch văng tung tóe.

Nàng nhất thời nhịn không được giận trách.

Thải Lân cùng Tiểu Y Tiên cũng mang theo buồn bực cùng bất đắc dĩ mà nhìn về Nạp Lan Yên Nhiên.

Hiện tại Nhã Phi, Hàn Nguyệt các nàng đều đã mang theo thỏa mãn mà ngủ say, lúc này nếu phu quân lại bị nha đầu này câu lên hứng thú thì phải làm sao bây giờ?

Các nàng mấy người đều vừa đi qua cao trào liên tục, lúc này lại khó mà có thể hầu hạ cho Nham Kiều tận hứng.

Dù trong lòng đối với Nạp Lan Yên Nhiên phiền muốn, nhưng rất nhanh Thải Lân các nàng cũng nhu thuận đến không được, tuần tự mà thay lấy thảm hề hề cầu xin tha thứ Nạp Lan Yên Nhiên hầu hạ Nham Kiều.

Ngay cả tựa như tiên nữ một dạng khí chất Tiểu Y Tiên đều không ngoại lệ, cũng yêu mị đến không được mà nâng lên nộn huyệt chứa đầy ngọc dịch của mình, vô hạn phong tình mà chào đón lấy Nham Kiều cường thế xâm nhập.

Tiêu hồn thực cốt thanh âm rên rỉ liên tục nổi lên, lại một lần nữa quẩn quanh bên trong phòng lớn.

...

Không biết đi qua bao lâu!

Hiện tại Nham Kiều đang đứng bên mép giường, mỉm cười ôn nhu mà nhìn xem Vân Vận các nàng cơ thể mê người quấn chặt lấy nhau, đang yên ổn tại bên dưới lớp lụa mỏng mà nghĩ ngơi lấy.

Từng đạo đường cong ý cười trên miệng như có như không ẩn hiện, bên trong mang theo hạnh phúc cùng thỏa mãn chi ý của các nàng...càng làm cho hắn nội tâm vui vẻ.

"Sư phụ..."

Đột nhiên bên ngoài vang lên một giọng mềm yếu nhu nhược nhẹ kêu, làm cho ý cười trong mắt Nham Kiều càng thêm đậm.

Nham Kiều lại chú tâm cho các kiều thê đắp kỹ lại chăn mềm, sau đó mới cất bước đi ra khỏi phòng.

Rơi vào mắt của hắn chính là một đạo thướt tha yểu điệu thân ảnh, tựa như hoa sen nở rộ một dạng giai nhân đang dùng nhu mì ánh mắt nhìn mình.

Nàng hiện đang đứng tại bên dưới ánh trăng mà chờ lấy hắn, thon thả dáng người bên dưới hồng y lụa mỏng váy dài tại sơn phong nhẹ thổi, hiển lộ từng đạo đường cong lã lướt của giai nhân.

Người này không ai khác, chính là Cổ Huân Nhi.

Thân hình lung linh của nàng hợp với mỹ lệ khung cảnh được tô đậm bởi ánh trăng, làm cho Nham Kiều nhất thời không muốn rời mắt.

Cổ Huân Nhi nhìn xem sư phụ xuất hiện bên cạnh mình, nơi sâu trong đáy mắt lập tức hiện lên vui sướng thần sắc.

Thân hình thon dài mềm mại của nàng theo thói quen tựa như, chậm rãi đi đến mà dung nhập đi vào lồng ngực rộng lớn của sư phụ bên trong.

Hai cánh tay ngọc của nàng cũng gắt gao ôm lấy eo hổ của Nham Kiều, khuôn mặt tuyệt mỹ mang theo dịu nhẹ nụ cười mà mềm yếu áp thật sát vào lòng ngực của hắn, lắng nghe của hắn tiếng tim đập hữu lực.

Lồng ngực của sư phụ không biết tự bao giờ, đã trở thành nơi mà nàng mỗi một ngày đều muốn rút lấy cả cơ thế mà ở lại bên trong.

Nơi đây chính là nơi mà nàng cảm thấy an toàn cùng quyến luyến nhất!!

Nham Kiều một tay trên tấm lưng ngọc của nàng ôn nhu vuốt ve, một cánh tay khác thì trên mái tóc như thác nước mềm mại của nàng nhẹ chải chuốt lấy.

Hai người cứ như vậy không nói chuyện, yên lặng bên dưới ánh trăng mà ôm ấp lấy nhau.

Qua thật lâu, Cổ Huân Nhi khuôn mặt tuyệt mỹ mới khẽ ngẩn lên, ánh mắt như mỹ ngọc mà chú tâm nhìn lấy Nham Kiều khuôn mặt có phần lạnh lùng kia, bàn tay nhỏ bé mềm mại nhẹ vuốt ve của hắn rắn chắc cơ thể.

Nàng sâu trong đáy mắt hiện lên chờ mong mà nói nhỏ "Sư phụ bồi các nàng lâu như vậy...hiện tại có thể cùng Huân Nhi ngắm trăng sao?"

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 33
Lượt đọc 730

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.