Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỗ dựa

Tiểu thuyết gốc · 2137 chữ

Vì một số nguyên nhân đặc thù...nàng hoàn toàn không thể nhớ về quá khứ của mình, cũng không rõ vì sao lại tồn tại bên trong linh hồn của La Thiên Tuyết.

Nàng chỉ biết rõ mình khi xưa từng trãi qua một trận chiến...cuối cùng đến lúc có lại ý thức thì đã quên hết tất cả.

Vốn nghĩ có thể dựa vào nha đầu này, từ đó tìm hiểu về thân thế cùng quá khứ khi xưa của mình.

Nhưng hiện tại cái này nha đầu ngốc vậy mà bị một vị Bán Đế cho bắt lấy trái tim, hiện tại trong đầu càng là suy nghĩ đến làm sao để hầu hạ nam nhân vui vẻ.

Nàng làm sao có thể dựa vào La Thiên Tuyết, từ đó tìm hiểu về quá khứ cơ chứ?

Nếu như Nham Kiều tên này chỉ là một tên ĐBán Thánh, hay thậm chí là bình thường Đấu Thánh cường giả đi chăng nữa.

Hắn cũng sẽ không làm cho nàng lâm vào quẩn cảnh như lúc này, nàng cùng lắm là thúc ép La Thiên Tuyết rời đi mà thôi.

Nhưng thế sự trêu ngươi chính là...Nham Kiều tên này lại là Bán Đế cảnh giới cường giả, là chân chính một chân bước và Đấu Đế siêu cấp lão quái vật!!!

Nàng vẫn biết rõ khi còn sống mình tuy đã là chân chính Đấu Đế, nhưng hiện tại dù sao chỉ còn là một đạo không trọn vẹn linh hồn thể mà thôi.

Thực lực có thể phát huy chỉ là mười không còn một, nàng làm sao có thể cùng tên đáng ghét này so tay chứ?

Thời gian này nàng đều không dám hiện thân trước mặt hắn đâu, huống chi muốn làm ra hành động gì để nhắc nhở La Thiên Tuyết trợ giúp mình tìm lại trí nhớ chứ?

Càng nghĩ, linh hồn thể này càng thêm phiền muộn vô cùng.

Qua hồi lâu nhìn xem phong lưu Nham Kiều tùy ý hưởng thụ giai nhân hầu hạ, nàng chỉ có thể nghiến răng mà đem ý thức của mình đóng lại.

Không tiếp tục nhìn lấy tên đáng ghét này, dù sao mắt không thấy tâm không phiền!

Nàng cho là mình che giấu rất tốt, nhưng trong mắt Nham Kiều lại là rất thô sơ thủ pháp rồi.

Hắn tuy chỉ một mực híp mắt mà ôm lấy giai nhân, nhưng khóe miệng lại là câu lên một nụ cười như có như không.

Nham Kiều đương nhiên có thể cảm nhận được một chút đạo linh hồn kia phiền muộn tâm tình, mà cố ý trêu chọc một vị tồn tại như vậy, cũng là một chuyện thú vị chứ!

Chậm rãi về sau lại cùng nàng hỏi rõ một chút chuyện, cũng là không tệ.

...

Đứng tại một bên, nhìn xem hai người cháu gái của mình, đều đã thuận lợi nhận được Tử Nghiên phu nhân ngầm đồng ý thân phận.

La Ngọc trong lòng là vừa cao hứng, lại vừa có phần thất lạc lấy.

Có như vậy, La Thiên Tuyết hai nữ về sau liền không cần lo nghĩ thêm.

Nhưng bản thân nàng, hiện tại tuy đã khôi phục trở về trên dưới ba mươi tuổi mỹ miều dung mạo khi xưa.

Một thân xung mãn dáng người, được bao khỏa bởi bó sát phục sức tơ lụa vô cùng dụ người, thục phụ khí chất càng thêm nồng đậm.

Nhưng nếu so với mấy vị phu nhân tuyệt thế xuất trần dung mạo cùng với Tiêu Ngọc, Tiêu Mị,...dạng này thị nữ thanh xuân tịnh lệ, nàng lại là còn kém đi một chút gì đó.

Lão gia tuy cũng có lúc thưởng thức nàng cái này tràn đầy thục phụ khí chất thân thể, nhưng lại chưa từng làm ra hành động gì quá đáng.

Mà nàng vì nguyên nhân đó, cho nên hoàn toàn không có dũng khí để mà dán lấy gần với lão gia tựa như La Tiểu Thiến các nàng như vậy.

Nàng hiện tại chỉ hi vọng, mình bí mật phục dụng số lớn Ngọc Linh Quả hằng ngày, có thể đem nàng mỹ mạo cho khôi phục về lúc trẻ tuổi năm xưa.

Còn nhớ khi đó, nàng La Ngọc được gọi là La gia vài trăm năm mới có đệ nhất mỹ nhân...dù sao cũng là nổi danh Trung Vực kỳ nữ đây.

Đến khi đó, nàng lại có dũng khí mà tiến tới gần lão gia!

La Ngọc nhìn xem Nham Kiều híp mắt hưởng thụ hai đứa cháu gái hầu hạ hình ảnh, trong mắt nàng xuân ý chập chờn.

Chỉ hận không thể thay thế Tử Nghiên phu nhân vị trí, thích ý mà hưởng thụ lấy lão gia ôm ấp hoài bảo.

Nhất định có một ngày...nàng sẽ để cho lão gia đem nàng cho đặt dưới thân!

...

Không giống với ở bên kia nhẹ nhàng bầu không khí!

Một bên khác.

Tô Uyển Tình cùng Hồ Điệp Các mọi người đang chăm chú nói về lúc trước một chuyện.

Bầu không khí lại là phá lệ kìm chế.

"Tại sao Hồ Điệp Các tại Tây Vực, lại đắc tội với Tà Huyết Giáo kinh khủng như vậy một thế lực?"

Tô Uyển Tình nhìn xem trên người mang lấy thương thế Yên Trần trưởng lão cùng Mộ Dung Khuynh Thành các đệ tử, nàng cau mày hỏi.

Nàng mặc dù không biết Tà Huyết Giáo, cái thế lực này nội tình kinh khủng đến nhường nào?

Nhưng chỉ từ lão gia nơi đó một chút lời nói, nàng cũng có thể đoán được một ít da lông.

Nàng chắc chắn, cho dù là Hồ Điệp Các tổng các tại Trung Vực, một khi đứng ở Tà Huyết Giáo trước mắt đều không tính là gì!

Nghe vậy nàng nghiêm túc câu hỏi, Mộ Dung Khuynh Thành khuôn mặt biến hơi trắng.

Nhớ đến tình cảnh nguy hiểm khi nãy, nhớ đến sư phụ cùng chư vị tỷ muội đứng trước sinh tử tình cảnh.

Nàng ánh mắt lóe lên kiêng định mà nhẹ giọng nói "Thưa thánh nữ đại nhân...tất cả là do ta gây nên!"

"Không phải...tất cả đều do chúng ta quyết định, không chỉ riêng khuynh thành sư tỷ nàng!"

"Đúng vậy thánh nữ đại nhân, tất cả chúng ta đều có lỗi trong chuyện này!"

"Thánh nữ có trách phạt, xin hãy trách phạt tất cả chúng ta!"

"..."

Mộ Dung Khuynh Thành còn chưa dứt lời, các nữ đệ tử còn lại đã nhao nhao đứng ra nhận lỗi cùng với nàng.

Có thể thấy được, các nàng quan hệ ở giữa không những không có bị nguy cơ trước kia làm cho rạn nứt, ngược lại càng thêm gắn kết.

"Ngừng!!!"

"Nhao nhao như vậy còn ra thể thống gì sao?" Tô Uyển Tình nhịn không được trầm giọng quát.

Nàng chỉ muốn biết đầu đuôi sự tình mà thôi, chưa từng có nhắc đến việc trách phạt hay đổ lỗi cho ai một chuyện nha!

Lúc này lại chú ý tới nơi xa La Tiểu Thiến cùng La Thiên Tuyết hai cái kia mèo ăn vụng không biết xấu hổ hành vi, nàng nội tâm phiền muộn đến không được.

Nếu không phải vì đám người này, nàng hiện tại vốn nên tại bên cạnh lão gia hầu hạ đây!

Nghe Tô Uyển Tình nghiêm khắc giọng nói, các nữ đệ tử hay thậm chí là Mộ Dung Khuynh Thành cái này 'Hoa Khôi', đều hơi trắng khuôn mặt.

Các nàng ngoan ngoãn ngồi xuống, tựa như đứa bé phạm lỗi mà chờ đợi trách phạt.

Các nàng cho dù là hạch tâm đệ tử, nhưng cũng chỉ là tại Hồ Điệp Các Tây Vực một nơi này phân các mà thôi.

Chân chính đối mặt với từ tổng các mà đến thánh nữ Tô Uyển Tình, quả thật không có chút nào thân phận đem ra so sánh được.

Huống hồ...vị này thánh nữ hiện tại đã đi theo một nam nhân kinh khủng đến như vậy, thì uy thế càng là không thể phớt lờ.

Không thấy hiện tại thân là Đấu Tôn Yên Trần trưởng lão, đều không dám cùng ngang hàng mà ngồi với Tô Uyển Tình hay sao?

Bình thường tới nói, dù cho Tô Uyển Tình có là thánh nữ của tổng các đi nữa, nhưng đối mặt thân là tổng các trưởng lão Yên Trần Tôn Giả, cũng phải cung kính hành lễ mà nghe theo mới phải.

Nào giống như hiện tại, nàng ta đang lấy ánh mắt tùy ý mà nhìn về Yên trưởng lão, hoàn toàn không còn như xưa sợ hãi.

Bị Tô Uyển Tình dùng hỏi thăm ánh mắt nhìn tới, Yên Trần tôn giả cũng chỉ đành cười khổ, từ tốn nói lại tất cả đầu đuôi sự tình mình biết.

"Sự tình bắt đầu từ Thanh Vân Môn bị diệt một chuyện..."

Hiện tại vị này thánh nữ có chỗ dựa, trong lòng chắc chắn đã không đem cái kia lão tổ xem như trời như lúc trước rồi.

Nàng thân chỉ là trưởng lão càng không dám lên mặt để gây nàng bất mãn, dù sao nam nhân kinh khủng kia hiện tại đang là tại bên kia quan sát đây.

Qua thật lâu.

Sau khi nghe hết tất cả sự tình, Tô Uyển Tình đưa mắt nhìn về Mộ Dung Khuynh Thành cái này Tây Vực Hồ Điệp Các người đứng thứ hai..

Nội tâm lâm vào suy tư đứng lên.

Mà bị nàng nhìn chăm chú như vậy, Mộ Dung Khuynh Thành bất an mà nắm chặt tay ngọc, chờ đợi trừng phạt.

Dù sao cũng vì mình, mà trên dưới nơi đây tỷ muội kém một chút bị diệt đi.

Bên cạnh đó cũng gián tiếp làm cho Hồ Điệp Các nằm vào tầm mắt của Tà Huyết Giáo, cái này kinh khủng thế lực.

Đang lúc Yên Trần tôn giả muốn cho đệ tử của mình xin tội, Tô Uyển Tình lại dời đi ánh mắt mà nhìn về nơi xa Nham Kiều thân ảnh.

Nhìn xem cái kia mang theo ý cười khuôn mặt, nàng nội tâm lo nghĩ cũng không còn nhiều như vậy.

Có lão gia tại, mọi chuyện đều không tính là chuyện.

"Các ngươi có thể liên hệ với Vương Tiên Nhu nàng ta sao?" nàng nhẹ giọng hỏi.

Tô Uyển Tình hỏi ra một câu này, quả thật nằm ngoại dự đoán của Yên Trần tôn giả cùng Mộ Dung Khuynh Thành các nàng.

Làm cho người tại đây đều hơi ngẩn người một lúc lâu.

Tô Uyển Tình nghe xong tất cả, không nên là sẽ tức giận cùng sợ hãi cảm xúc đan xen mới đúng chứ?

Dù sao Hồ Điệp Các hiện tại đối mặt, chính là cái kia thần bí Tà Huyết Giáo.

Thế lực này chỉ hiển lộ một góc băng sơn, thì đã xuất hiện kinh khủng như vậy Huyết Sứ.

Đồ đần đều sẽ biết, bọn hắn tại phía sau có bao nhiêu mạnh mẽ!

Yên Trần tôn giả cùng Thanh Y mỹ phụ phản ứng lại nhanh nhất, hai người hơi chú ý một chút Tô Uyển Tình vẫn giữ lấy bình tĩnh khuôn mặt mỹ lệ.

Hoàn toàn không có một chút nào hoảng sợ cùng bất an nên có.

Sau đó hai nàng ánh mắt không tự chủ nhìn về nơi xa, nơi kia đang ngồi lấy một nam nhân trẻ tuổi, người mà tùy ý bóp chết chín tên kinh khủng Huyết Sứ kia.

Có lẽ...chính là người nam nhân này, đã để cho Tô Uyển Tình có được không sánh gì được tự tin.

"Thánh nữ...vị kia đại nhân là từ viễn cổ các tộc xuất thân công tử?" Yên Trần tôn giả hạ thấp giọng, nhịn không được nhẹ hỏi.

Nàng phản ứng đầu tiên chính là Nham Kiều người này, chính là từ bên trong mấy cái kia viễn cổ các tộc nơi kia đi ra.

Cũng chỉ có như vậy, nam nhân này mới có đầy đủ thực lực cùng bối cảnh để cho Tô Uyển Tình xem nhẹ tất cả uy hiếp từ bên ngoài như hiện tại.

Không trách nàng đầu tiên nghĩ đến, lại là viễn cổ các tộc.

Dù sao những cái kia bộ tộc cường đại hình tượng, sớm đã in sâu vào tâm trí của các nàng từ khi xuất sinh cho đến hiện tại.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 39
Lượt đọc 770

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.