Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Tinh Thành

Tiểu thuyết gốc · 2232 chữ

Đợi cho Sát Lang đoàn người rời đi, tại một vị lão tổ của Nhiếp gia cung kính dẫn đường mà tiến đến nơi khách quý nghĩ ngơi.

Đại điện bên trong Nhiếp gia trên dưới người mới nhẹ thở ra một hơi.

"Phách nhi...nói cho chúng ta một chút sự tình khi các ngươi ở bên ngoài a!"

Phía trên đài cao, đệ nhất tổ tâm tình vui sướng hướng về Nhiếp Phách nhẹ nói.

Hiện tại bọn hắn đều nhẹ nhõm mà ngồi tại trung ương đại điện, muốn tâm sự cùng cái này công thần của gia tộc.

Xung quanh chính là vô số tộc nhân khác, tất cả mang theo hưng phấn cùng vui mừng khuôn mặt ở bên tham gia náo nhiệt.

Bọn hắn đều đã được thông báo về chuyện vừa xảy ra, không ngoài ý muốn đều bị kinh hỉ cho đập choáng.

Đại nạn bất ngờ đi qua, đã không còn lo lắng gia tộc an nguy như trước, Nhiếp gia trên dưới nhẹ nhõm mà muốn nghe lấy một chút về thế lực kinh khủng tên là Vân Lam tông kia.

Nhiếp Phách tâm tình cũng rất hưng phấn, âm thanh kích động nói "Vân Lam Tông tuy mới quật khởi thời gian gần đây, nhưng..."

Cứ như vậy tại Nhiếp Y cùng vô số Nhiếp gia người sợ hãi khuôn mặt , hắn chậm rãi đem tất cả những gì mình biết cùng nghe được khi đi đến Trung Vực rồi sau đó là Bắc Vực kể lại chi tiết.

"Tê...lại là Bán Đế từ viễn cổ tồn tại đến nay tọa trấn?"

"Hô...chẳng thể trách có thể để cho Hồn Điện đều không dám vuốt râu hùm tồn tại!" đệ nhất tổ khiếp sợ đi qua, run rẩy cảm khái.

"Ha ha, cho nên thúc tổ các ngươi không nên lo lắng gì thêm"

"Vị kia đã đối với Huyền Thiên Tuyết Liên sinh ra hứng thú, như vậy không ai có thể sờ tay đi vào mà bình an trở ra, chúng ta Nhiếp gia tình thế đã vững như bàn thạch!" Nhiếp Phách sùng bái nói.

"Đó là đương nhiên!! Vốn ta còn lo lắng Huyền Thiên Tông một khi đem tin tức truyền ra, sẽ kéo đến vô tận phiền toái đến cho chư vị thượng sứ"

"Nhưng hiện tại xem ra, nơi đây ai tới ai chết a!" có nhiếp gia lão giả kính sợ than thở.

"..."

Nghe các vị thúc thúc bá bá vừa kính sợ vừa nhẹ nhõm bàn luận, lại nhìn thấy tộc nhân mang theo vui mừng thần sắc, Nhiếp Y một bên ôm lấy muội muội, nhưng trong lòng lại không thể yên tĩnh.

Nàng hiện tại có chút lo lắng cho Phương Trần sẽ bị Huyền Thiên Tông tham lam cho liên lụy đi vào.

Dù biết rõ hắn thân phận vô cùng bí ẩn cùng cường đại, nhưng sau lưng hắn người có thể vượt qua Bán Đế loại này chúa tể cả đại lục sao?

'Phương Di a Phương Di, các ngươi tự tin cùng dốc tâm vô số năm sắp đặt, thực sự còn có thể vượt qua dạng này tồn tại sao?"

Nghĩ đến khi đó đứng tại nàng phía trên mang theo khuôn mặt tự tin người kia, nhớ đến nữ nhân kia lộ ra cao cao tại thượng tư thái, hiện tại Nhiếp Y chỉ cảm thấy nàng ta lộ ra phá lệ ngây thơ rồi!

...

Tây Vực phía trên thương khung.

Một đạo thân ảnh khổng lồ đang lấy tốc độ mà mắt thường khó mà có thể thấy rõ lướt nhanh qua không gian, cấp bảy đỉnh phong ma thú khí tức làm cho xung quanh phi hành ma thú khác đều nhượng bộ lui binh.

Trên lưng đầu này kinh khủng ma thú vậy mà đang ngồi lấy một vài thân ảnh, phía trước hai đạo thân ảnh càng là rút vào nhau mà tùy ý quan sát bên dưới đại địa.

Tử Nghiên yểu điệu cơ thể hiện tại đang rút trong ngực Nham Kiều, hơi uể oải thu hồi ánh mắt.

"Bại hoại...nhân gia tốt muốn ngủ một giấc!" nàng miệng nhỏ khẽ ngáp một cái, giọng nũng nịu hô.

Nham Kiều buồn cười nhìn lấy trong ngực tiểu yêu tinh này, bất đắc dĩ nói "Lần sau không được ăn một lúc nhiều như vậy rồi, sẽ đau bụng!"

Nói xong đem nàng ôm chặt hơn, chuẩn bị lấy lồng ngực của mình làm nơi cho nàng chộp mắt.

Nha đầu này vừa mới đem hai mai bát phẩm đan dược xem như đường kẹo mà nhai lấy, hiện tại dược lực khổng lồ làm nàng phải chìm vào giấc ngủ mới có thể luyện hóa.

Tử Nghiên nghe vậy, đôi mắt yêu mị nhìn nam nhân chú tâm ôm nàng này một mắt.

"Ân, nhân gia tất cả đều nghe ngươi...bại hoại!!" nàng môi đỏ mộng nước khẽ nâng mà hôn lấy hắn khuôn mặt một ngụm, than nhẹ.

Thời gian này du ngoạn khắp nơi tuy hơi ngắn ngủi, nhưng nàng tại hắn bồi bạn bên cạnh mà tâm càng thêm bị hắn cho tù binh rồi, hiện tại thật sự chỉ muốn mãi mãi rút trong lòng hắn như hiện tại mà thôi.

Chỉ muốn vĩnh viễn yên tĩnh cùng hắn tiêu diêu tự tại sống qua vô tận tuế nguyệt, tựa như cuộc sống hiện tại ở Vân Lam Sơn.

Nham Kiều thần sắc hơi động nhìn lấy nàng ẩn chứa vô tận tình ý mỹ lệ hai mắt, bổng nhiên một ngụm đè lên đôi môi đỏ mê người này, tham lam mà hôn lấy.

"Ngô..."

Tử Nghiên ánh mắt hơi hiện lên ý cười, tùy ý mở ra miệng nhỏ mê người cho hắn hưởng dụng lấy chiếc lưỡi non mềm của mình, một bên vô cùng nhiệt tình mà đáp lại.

Nàng mê luyến cảm giác này...chỉ cần mỗi ngày được hắn yêu thương như vầy thì đã đầy đủ, cái gì thân thế, cái gì tranh đấu đều không còn quan trọng!

Một lát sau hai người mới tách môi ra, lưu lại trên miệng đối phương dấu vết của mình.

Tử Nghiên hai cánh tay kiều tiểu đặt tại Nham Kiều rộng lớn lồng ngực, híp lại ánh mắt mà thâm tình nỉ non "Bại hoại...đừng phụ ta!"

"Ân, nhất định!" Nham Kiều một bàn tay vuốt ve lấy mái tóc màu tím mượt mà của nàng, chú tâm nói.

"Tử Nghiên thật sự rất yêu ngươi...thật sự, ngươi bại hoại này cứ như vậy đem tâm nhân gia cho bắt đi từ lúc nào!"

"Về sau phải chịu lấy trách nhiệm mà yêu ta...yêu ta thật nhiều!"

Hạnh phúc nỉ non một câu như vậy, nàng lại đem cái đầu nhỏ của mình tựa lấy trên ngực Nham Kiều, hai tay ngọc ôm lấy eo hổ của hắn, cứ như thế rút vào trong vòng tay của người mình yêu mà ngủ lấy.

Nhìn xem nàng khi ngủ vẫn gợi lên một đạo ý cười khóe miệng, Nham Kiều chú tâm đem nàng cho bế lên, cứ như vậy làm một đạo giường mềm di động cho giai nhân nghĩ ngơi.

Thiếu nữ tình yêu luôn ngọt như vậy, luôn làm cho người ta thương tiếc như vậy!

Ôm lấy cái này tiểu kiều thê mê người cơ thể một lúc lâu, Nham Kiều cũng không quay đầu mà hướng về phía sau nhẹ giọng nói "Hiện tại đã đến Tây Vực, các ngươi có ý kiến gì không?"

La Ngọc cùng La Thiên Tuyết bốn người nữ nhân này tại phía sau, toàn trình ngại ngùng mà lẳng lặng quan sát hai người tình ý mật mật, ánh mắt một mực hiện lên không hiểu cảm xúc.

La Ngọc còn tốt, dù sao cũng đã quen thuộc lão gia cùng các phu nhân sinh hoạt thường ngày.

Nhưng La gia tỷ muội cùng Tô Uyển Tình lại hoàn toàn khác, các nàng không thể ngờ tới vị này lại có thể ôn nhu đối đãi với nữ nhân như vậy, trong ánh mắt nhìn về Tử Nghiên đều có một chút hâm mộ chi ý.

Một đường cùng nhau từ Bắc Vực đi đến nơi đây, các nàng đối với Nham Kiều cái này chí cường giả đã dần chuyển từ kính sợ trở thành hiếu kỳ rồi lại sùng bái.

Tại một thế giới mà cường giả nắm giữ tất cả này, Nham Kiều sở hữu sức mạnh cùng tính cách thân cận quả thật là một đạo lực hút, vô tình tác dụng rất lớn đối với các nàng dạng này thiếu nữ.

Nghe hắn hỏi tới, Tô Uyển Tình phản ứng lại mà vội vàng nói "Lão gia, Hồ Điệp Các của chúng ta tại Tây Vực có mở lấy một phân các!"

"Nó tọa lạc tại Tây Vực đệ nhất hùng thành...Thiên Tinh Thành bên trong, lão gia có muốn đi đến đó du ngoạn~?"

Giọng nói của nàng quả thật mang theo một loại yêu mị đến tận xương, làm cho La Tiểu Thiến ở bên cạnh bĩu môi ghét bỏ.

Các nàng tại La Ngọc vị này tiền bối hữu ý hay vô ý nhắc nhở mà từ sớm đã dùng 'lão gia' cách gọi này gọi lấy Nham Kiều.

Người sau cũng không thèm để ý một chút tâm tư của các nàng, ngầm đồng ý.

Hiện tại La Thiên Tuyết các nàng đều biến thành xưng hô với hắn như vậy, cũng xem như muốn tỏ ý theo sau.

Nghe đến đệ nhất hùng thành cái danh hiệu này, Nham Kiểu nổi lên hứng thú cười nói "Thiên Tinh Thành? nói nghe một chút!"

Một bên vuốt ve trong ngực kiều thê, một bên xoay người lại muốn nghe một chút sự tình mới lạ này.

Gặp hắn nổi lên hứng thú nhìn tới, La Tiểu Thiến mềm mại tiếp lời "Đúng vậy thưa lão gia...chính ngay tại Tây Vực trung ương nhất khu vực, Thiên Tinh Thành một mực đã tồn tại ở đó vô số năm!"

"Nghe đồn chính là thời kỳ viễn cổ một vị đã một chân bước vào Đấu Đế lão quái có danh hiệu là Thiên Tinh Thánh Giả cho xây dựng nên, vô cùng hùng vĩ!"

Nói đến đây, La Ngọc các nàng nhịn không được ánh mắt khẽ loan nhìn xem nam tử trước mặt này một chút.

Vị này cũng là một vị Bán Đế siêu cấp lão quái đâu, không biết so với vị kia Thiên Tinh Thánh Giả lại như thế nào? hoặc có lẽ chính vị này có thể đến từ cùng một thời đại với vị kia?

"Nơi đó tuy được xưng là thành trì, nhưng diện tích lại không thể dùng bình thường từ ngữ để hình dung!" La Ngọc dời thân đến bên cạnh cho Nham Kiều xoa lấy bã vai, nhẹ gọng nói tiếp.

"Tổng thể mà nói, nơi đó có thể cùng Trung Vực Thánh Đan Thành so sánh!"

"Có thể cùng nơi kia so với? đúng thật không đơn giản!!" Nham Kiều nghe vậy ánh mắt hơi sáng, hứng thú đại tăng.

Thánh Đan Thành chính là địa bàn hạch tâm của Đan Tháp, lại đi qua mấy lão quái vật bên trong Tiểu Đan Tháp vô số năm mở rộng, hiện tại đã có thể nói bao la vô ngần.

Chính là đem mười cái Thiên Bắc sơn mạch của Vân Lam Tông bỏ đi vào, đều không tạo nên chen chúc loại kia rộng lớn, có thể thấy nó có bao nhiêu hùng vĩ.

"Một nơi như vậy...Tây Vực này còn chưa có thế lực nào có tư cách độc hưởng nó chứ?" Nham Kiều như có thâm ý cười nói.

"Lão gia ngươi nói đúng, Thiên Tinh Thành từ xưa đến nay đều là một nơi vô chủ, vô số thế lực lớn đều sẽ đặt thế lực của mình tại đó!" La Thiên Tuyết một bên nhẹ giọng đáp.

"Trung Vực rất nhiều gia tộc cũng đem một bộ phận sản nghiệp kinh doanh của mình chuyển đến Tây Vực, cố ý đặt bên trong Thiên Tinh Thành, tựa như Hồ Điệp Các của Uyển Tình!"

Nàng đã một thời gian không có cùng linh hồn sư phụ của mình liên hệ, bởi vì bên cạnh nàng thời gian này luôn có Nham Kiều bên cạnh, cho nên sư phụ nàng một mực không có mạo hiểm hiện thân.

Cũng vì vậy thời gian này nàng lâm vào không có mục đích mà đi theo bên cạnh vị này nam tử, dần dần cảm thấy thời gian nhàn nhã như vậy thật sự không tệ một chút nào.

Không có tranh quyền đoạt lợi trong gia tộc, không cần đối mặt với ghen ghét ánh mắt của những người cùng thế hệ, lại không cần chịu lấy gia tộc ép buột thông gia.

Nàng trong lòng vì vậy mà không có chút nào ý định rời đi, nếu cứ như vậy một mực trôi qua thật tốt!!!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 33
Lượt đọc 636

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.