Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiếp gia tự lực!

Tiểu thuyết gốc · 1951 chữ

Tây Vực giáp giới cùng Bắc Vực một khu vực, một tòa thành trì hùng vĩ phía trên thương khung.

Một nhóm người bất thình lình từ bên trong không gian vết nứt bước ra.

Khí thế kinh khủng đột nhiên xuất hiện khuấy đảo không gian, làm cho bên trong thành người đều kinh hãi mà nhìn lên bầu trời.

Những người này trên thân đều mang lấy nồng đậm không gian năng lượng bám vào, nhất là mười vị mặc lấy đồng dạng hắc y phục sức kia trên thân càng là phủ lấy dọa người không gian ba động.

Nếu có cường giả đủ sức quan sát, đương nhiên lập tức có thể nhìn ra những vị này đã tại không gian nơi sâu bên trong di chuyển lấy rất lâu đấy.

Mà có thể xé rách không gian đồng thời làm một chuyện như vậy...tất nhiên cũng chỉ có thể là Đấu Tôn lão quái không thể nghi ngờ.

"Các vị đại nhân, nơi đây đã là Tây Vực địa giới"

Một tên trung niên nhân cung kính hướng về phía trước nhóm người nhẹ giọng nhắc nhở nói.

"Hướng về phía tây mà đi, chính là Nhiếp gia chúng tiểu nhân cư ngụ sơn mạch!"

Còn lại bốn người khác đều thật tốt im lặng mà đứng tại sau lưng trung niên nhân, thần sắc đều cung kính không dám có cử động dư thừa nào.

Cho dù bất cứ ai đều có thể nhìn ra bọn hắn nội tâm lúc này căng thẳng đến cực điểm.

Nhưng điều này cũng là dễ hiểu, bởi vì bọn hắn hiện tại đang đi cùng chính là Vân Lam Tông mười vị Hộ Pháp cấp trưởng lão.

Đây là đích thị mười vị hàng thật giá thật Đấu Tôn cường giả, bọn hắn làm sao có thể bình tĩnh cơ chứ.

Không nói đến thân phận, chỉ việc đội hình này nên có thực lực, cho dù là tại toàn bộ Tây Vực này đều có thể hoành hành ngang dọc.

Bên trong nội tâm có phần sợ hãi, nhưng một khi nghĩ đến sắp có mười vị Đấu Tôn âm thầm bảo hộ lấy Nhiếp gia trên dưới an toàn, bọn hắn lại cảm thấy yên tâm vô cùng.

Nha, cảm giác cũng không có đáng sợ như vậy!

"Nơi đây là phạm vi thế lực của ai?"

Sát Lang cảm nhận được một số đạo linh hồn lực không hè tầm thường đang tại nơi xa thận trọng dò xét, cau mày hướng về Nhiếp Phách hỏi.

"Thưa Sát trưởng lão, nơi đây thành trì chính là phụ thuộc thế lực của Tuyết Nguyệt Thành!" Nhiếp Phách hơi nhìn lấy bên dưới nguy nga hùng thành, xác định một chút thì cung kính nói

"Tuyết Nguyệt thành? Tây Vực mấy cái bá chủ một trong?" Sát Lang bọn người hơi ngẫm lại, sau đó thản nhiên lắc đầu "Như vậy không muốn gây thêm chuyện, trước đi đến Nhiếp gia a"

"Ân...lão nhân gia ông ta nhiệm vụ mới là quan trọng, chúng ta cũng đừng thêm lãng phí thời gian!"

"Sát trưởng lão nói phải, nên tránh sinh ra ngoài ý muốn!" những người còn lại đều đồng ý.

Không sai, nhóm người này chính là Vân Lam tông mười vị Hộ Pháp trưởng lão phụng mệnh đi đến Nhiếp gia một đoàn người, mà dẫn đầu thình lình chính là Sát Lang tôn giả.

Hắn cũng chính là người cùng thời gian với La Ngọc gia nhập vào Vân Lam tông lúc vừa quật khởi.

Bên cạnh Nhiếp Phách bọn người đương nhiên càng thêm muốn về tới Nhiếp gia báo bình an, cho nên cũng không dám xen đi vào.

Đoàn người cứ như vậy yên lặng biến mất tại chỗ.

Tại bọn hắn xé mở không gian mà biến mất không lâu, tại vị trí này cũng có một vài đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện, sắc mặt ngưng trọng.

"Khí tức quá xa lạ, không phải Tây Vực nhân!" một người trong đó nhíu mày, trầm giọng nói.

"Thôi được rồi...mười vị Đấu Tôn, cái này chín phần là Trung Vực đỉnh tiêm thế lực đi ra đại nhân vật, cũng đừng tìm hiểu rồi!"

"Đúng vậy...Tây Vực đã đủ loạn, đừng làm cho những người này có cớ gây chuyện a"

Những người còn lại nhao nhao thở dài, thân ảnh chậm rãi biến mất.

...

Không như đa phần các thế gia đại tộc khác cư ngụ bên trong các tòa hùng thành, Nhiếp gia sơn môn lại được xây dựng gần với một tòa sơn mạch bên cạnh.

Nằm ở vào nữa ẩn cư trạng thái.

Đoạn thời gian trước, Hắc Thiên Cung vì không muốn chèn ép Nhiếp gia quá gấp mà cố ý đem cả tòa sơn mạch này đều cho bao vây đi vào trận pháp.

Cái này xem như chừa một chút không gian sống cho Nhiếp gia sinh hoạt, tránh Nhiếp gia cá chết lưới rách mà làm ra chuyện ngu xuẩn.

Nhiếp gia nguy nga nghị sự đại điện bên trong!

Nơi này hiện tại đang tập trung tất cả tộc nhân có địa vị đầy đủ cao của Nhiếp gia, hiển nhiên đang tiến hành nghị sự.

Nhưng đại điện bầu không khí đã duy trì im lặng hồi lâu, lộ ra vô cùng nặng nề cùng kiềm chế.

Trung ương đại điện phía trên cao nhất, đang ngồi lấy bốn tên già nua lão giả, ánh mắt đục ngầu quan sát bên dưới động tĩnh, trên thân mang theo một cổ tang thương ý vị.

Mà bên dưới một bậc chính là gia chủ bảo tọa, rồi mới đến các trưởng lão vị trí.

Về phần những người còn lại đều giữ lấy im lặng đứng tại một bên, khuôn mặt nghiêm túc lắng nghe.

"Gia chủ...Nhiếp Phách bọn người đã rời đi lâu như vậy mà vẫn không có động tĩnh truyền về...ta e sợ..."

Trưởng lão vị trí bên trong có một tên râu tóc hoa râm lão giả đột nhiên đứng lên, hơi khom người hướng về gia chủ vị trí nghiêm trọng nói.

Nghe hắn lời nói còn chưa trọn vẹn, nhưng trong đại điện người đều có thể hiểu được ý nghĩ của hắn, bầu không khí càng thêm nặng nề.

Ngồi tại vị trí gia chủ chính là Nhiếp Thái.

Một trung niên nhân bề ngoài vô cùng nho nhã lễ độ, khuôn mặt mang theo một cỗ ổn định thần sắc.

Nghe tên này trưởng lão lời nói, hắn nhịn không được cau mày ngắt lời "Ly nhi bọn người tuyệt đối không xảy ra chuyện!"

Thanh âm tuy vang dội, nhưng ai ai ở đây đều có thể nghe ra lo lắng từ bên trong đó.

Bên cạnh đại điện, một vị mỹ phụ nắm lấy một tinh xảo tuyệt mỹ nữ tử bàn tay, nhẹ giọng lầm bầm "Đúng vậy...Ly nhi tuyệt đối không thể xảy ra chuyện được...tuyệt đối!"

"Mẫu thân...muội muội nàng thông minh như vậy, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì, muội ấy rất nhanh sẽ trở về!" nữ tử cũng vội vàng ôm lấy mỹ phụ mà trấn an.

Trung ương đại điện, lão giả vẫn nhẹ thở dài chậm rãi nói "Nhưng cứ tiếp tục như thế này cũng không phải là cách, nếu không gia chủ cùng chư vị lão tổ đem Huyền Thiên..."

"Ngậm miệng...ngươi biết mình đang nói cái gì không?" còn không chờ Nhiếp Thái tự thân ngăn lại, ngồi trên cao một vị lão giả đã quát lớn.

Thanh âm uy nghiêm cuồn cuộn làm cho thân thể tên trưởng lão này nhịn không được run một cái.

"Lão tổ xin bớt giận...tứ đệ chỉ là vì quá lo lắng cho chúng ta!"

"Tứ trưởng lão, chúng ta biết ngươi là lo cho gia tộc, nhưng chúng ta một khi giao ra Huyền Thiên Tuyết Liên...như vậy đối mặt cũng chính là họa diệt tộc!"

"Lão tứ...chư vị lão tổ đương nhiên đã suy tính qua chuyện này, ngươi cũng đừng nói thêm hồ đồ"

"..."

Trưởng lão vị trí liên tục có những người khác liên tục khuyên ngăn.

"Tứ thúc...ta biết là ngươi đang rất lo lắng an nguy gia tộc"

"Nhưng chúng ta Nhiếp gia nếu muốn giữ lấy hi vọng sống cuối cùng mà nói, thì không thể giao ra Huyền Thiên Tuyết Liên!!!"

Nhiếp Thái nhìn xem khuôn mặt lo nghĩ tứ trưởng lão, nhẹ giọng trấn an lấy vị này tiền bối.

Nghe vậy, hoa râm lão giả mới nhẹ thở ra một hơi.

Kích động đi qua, hắn vội vàng hướng về phía trên bốn vị lão tổ hành lễ "Xin các vị lão tổ tha thứ cho ta nông cạn ngôn ngữ!"

"Nhớ kỹ, về sau cho dù sự tình như thế nào đi nữa cũng không thể để đầu óc loạn lên!" thấy vậy, phía trên bốn tên già nua lão giả mới nhẹ gật đầu.

Đối với tiểu bối vì gia tộc lo lắng, bọn hắn cũng sẽ không quá khắc khe.

Theo tứ trưởng lão tở dài ngồi xuống, đại điện lại rơi vào trầm mặt trong chốc lát.

Hiện tại bọn hắn cũng không có con đường nào khác có thể đi, hi vọng duy nhất có thể chính là chờ mong vào đã được bốn vị lão tổ hao hết khí lực mới đem đưa ra bên ngoài đại trận, Nhiếp Phách bọn người mà thôi.

Nhưng mọi người đều đối với cái này không mang hi vọng gì!

"Gia chủ...trước khi rời đi, Nhiếp Phách bọn người là có ý định đi đến Trung Vực?" một tên trung niên nhân trưởng lão cau mày, trầm lặng nói.

"Đúng vậy, chỉ có nơi đó mới có thể tìm đến cơ hội!" Nhiếp Thái than nhẹ gật đầu, sau đó giải thích.

"Nếu muốn dẫn theo thế lực khác đi vào giao dịch, như vậy yêu cầu tất yếu chính là đối phương phải nắm giữ thực lực cường hoành đến độ có thể quang minh chính đại nắm giữ Huyền Thiên Tuyết Liên!"

"Chỉ có như vậy, Nhiếp gia chúng ta mới có thể tránh đi việc bị đối phương diệt tộc để che đi bí mật hạ tràng!"

Nghe vậy, trung niên nhân nhịn không được cau mày thở dài "Thế lực như vậy...trên đại lục này cũng không nhiều, nào có dễ dàng như vậy tìm tới đối phương!"

"Cũng chỉ hi vọng bọn hắn có thể thành công...cũng chỉ có thể như vậy!!" những trưởng lão còn lại cũng lắc đầu than thở.

Không chỉ các trưởng lão, những người còn lại cũng không có quá nhiều lòng tin, dù sao Đấu Khí đại lục bao la như vậy, làm sao có thể đơn giản tìm đến một thế lực như vậy cơ chứ?

Bên cạnh đại điện thiếu nữ đang ôm lấy trung niên phụ nhân trấn an kia kia, hơi cảm nhận được tất cả tộc nhân bắt đầu đều mang theo bi thương chi ý, khuôn mặt hiện lên chần chờ lo nghĩ.

Sau một lúc do dự, nàng đột nhiên cắn răng tiến lên một bước, tại tất cả tộc nhân chăm chú mà hướng về chư vị lão tổ chấp tay, nghiêm mặt nói "Các vị lão tổ, Y nhi còn có một cách!"

"Cái gì?"

"Là thật?"

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 24
Lượt đọc 635

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.