Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chết?

Tiểu thuyết gốc · 2084 chữ

Cho nên biện pháp duy nhất hiện tại, bọn hắn bốn người chỉ có tự bạo linh hồn cùng nhục thể.

Nhằm cản lại đối phương dù chỉ một giây.

Chờ đợi tộc trưởng tiến đến cứu lấy tiểu thư, cứu lấy Cổ tộc hoàn mỹ đế cấp huyết mạch.

Nơi đây là Đông Vực, động tĩnh lớn như vậy tuyệt đối có thể đem bên trong Cổ tộc rất nhiều lão quái đều cho kinh động.

Đó là con đường thoát duy nhất cho Cổ Huân Nhi vào lúc này.

...

Cổ Huân Nhi hiện tại đã lấy lại tinh thần, một bên thiêu đốt đấu khí lướt nhanh rời đi đại thủ phạm vi.

Nàng ánh mắt lúc này vẩn còn mang theo khó có thể tin cùng bi thương xen lẫn.

Bản thân nàng biết, mình ở lại cũng chỉ là vướng bận mà thôi, huống chi đối phương chính là hướng về mình mà tới!

Mà Bạch lão bọn người đối mặt đại thủ kinh thiên kia...đương nhiên cũng chỉ có một con đường chết!

Bốn vị tiền bối trong tộc này vì cho nàng kéo dài một giây cơ hội mà lựa chọn tự bạo, cả thân thể cùng linh hồn đều quy về tịch diệt.

Đây là biết bao bi ai!

Mà nàng rất khó có thể tin là vì, ngay tại Đông Vực lại có Đấu Thánh lão quái công nhiên hướng nàng ra tay?

Đây là từ đâu xuất hiện thế lực, chẳng lẽ là kẽ thù của Cổ tộc, Hồn Tộc?

...

Nói thì chậm, nhưng từ khi đại thủ kinh khủng kia phá vở không gian mà xuất hiện, cho đến lúc Cổ Huân Nhi lướt nhanh rời đi.

Tất cả diễn ra chỉ trong tích tắc mà thôi.

"Các ngươi phải trả giá, Cổ tộc tuyệt đối sẽ đem các ngươi đánh vào vạn kiếp bất phục!"

Nhìn thấy đại thủ một đường phá vỡ không gian đã đến ngay trước mặt, bốn tên lão giả bi thống mà rống lớn, thân thể vào lúc này cũng bành trướng đế cực hạn.

"Ầm"

"Ầm"

"Ầm"

"Ầm"

Bốn đạo kinh khủng dư ba từ bốn tên Đấu Tôn trung kỳ lão giả tự bạo mang lại, vô cùng cuồng mãnh hướng về đại thủ kia đánh tới.

"Hừ...sâu kiến tồn tại!!!"

Thanh âm khinh thường từ không gian loạn lưu vang lên.

Quả nhiên, đại thủ huyết sắc kia chỉ bị chậm lại một nhịp, sau đó nhanh chóng tiếp tục đem Cổ Huân Nhi cái này kiều tiểu thân ảnh rời đi chưa xa cho nắm vào tay.

Cho dù trên người của nàng Kim Đế Phần Thiên Viêm cũng trong nháy mắt bị ma diệt!

Dù sao người nắm giữ còn chỉ là Đấu Tông cảnh giới, không thể phát huy ra bao nhiêu tác dụng, nhất là trước mặt một tên kinh khủng Đấu Thánh.

Nếu là toàn thịnh thời kỳ Kim Đế Phần Thiên Viêm uy lực, cho dù là Đấu Thánh cấp độ lão quái đều phải tạm tránh phong mang, tuyệt đối không thể nhẹ nhỏm như hiện tại.

"Ngươi đáng chết...các ngươi nhất định phải trả giá, ta Cổ Huân Nhi xin thề!!!"

Cổ Huân Nhi bị kinh khủng đại thủ bắt lấy, nhưng nàng lúc này lại không có một tia sợ hãi cũng như bất lực.

Nàng hai mắt thiêu đốt hoàng kim ngọn lửa, hận ý như thủy triều hướng về không gian loạn lưu chỗ mà cắn răng quát lớn.

Chính mắt chứng kiến vì mình mà chết đi bốn vị tiền bối, Cổ Huân Nhi hiện tại trong lòng chỉ có vô tận hối hận cùng giận dữ cho lắp đầy.

Nếu...nếu nàng không tự ý rời đi Cổ giới, thế lực thần bí này cũng sẽ không có cơ hội hướng nàng ra tay.

Như vậy Bạch lão bọn người cũng sẽ không vì nàng mà tự bạo, triệt để biến thành tro bụi trong thiên địa này.

Nhưng cũng tại trong lúc này, bên trong không gian phong bạo thân ảnh kia thân hình hơi căng cứng, sau đó khó có thể kinh nghi hô "Đáng chết, không ngờ đến nhanh như vậy!"

"Kế hoạch thay đổi, ngươi trước đem nàng bản mệnh huyết mạch cho trực tiếp rút đi, nhanh!"

Một thanh âm khác cũng đột nhiên xuất hiện, mang theo khẩn trương tâm tình mà quát lớn.

"Cái gì?...hô! cũng chỉ có thể như vậy!"

Mơ hồ thân ảnh có phần không quá cam lòng, nhưng cũng vô cùng nhanh chóng ra tay.

Hắn biết nếu cứ chần chờ không bỏ, một tên cửu tinh Đấu Thánh lửa giận có thể đem bọn hắn cho triệt để thiêu rụi tại đây.

"Phệ huyết thuật...Phệ Mệnh!"

Quát lớn ở giữa, một cổ vô hình chi lực đột nhiên xuất hiện, theo kinh khủng đại thủ mà bắt đầu lan tràn đến trên người Cổ Huân Nhi, triệt để đem nàng cho bao phủ bên trong.

"Các ngươi muốn làm gì..."

Chỉ thấy bên trong huyết sắc đại thủ, Cổ Huân Nhi một câu nói còn chưa kịp dứt lời, một cỗ tựa như là năng lượng sinh mệnh chi nguồn đặc thù, chậm rãi từ nơi sâu nhất của cơ thể lẫn linh hồn bên trong nàng bị cưỡng ép cho rút ra ngoài.

Cổ năng lượng kia mang theo một tia uy thế, thậm chí còn mang theo mênh mông sinh mệnh chi lực, dần dần ngưng tụ thành một đoàn huyết châu mỹ lệ.

Huyết châu tựa như lỗ đen không ngừng thôn phệ tất cả năng lượng bị rút ra từ cơ thể nàng, liên tục xoay tròn trước mặt Cổ Huân Nhi.

"Cổ đế hoàn mỹ huyết mạch quả nhiên bất phàm!"

"Có cái này bản mệnh huyết mạch gia nhập đi vào, chúng ta đại kế nhất định có thể thành công!"

Giây lát sau đó, huyết châu dễ dàng bị thân ảnh tại không gian loạn lưu cho cách không nắm lấy.

Nháy mắt đó, sắc mặt của Cổ Huân Nhi cũng lập tức chuyển thành trắng bệch, hai con ngươi vốn như bầu trời tinh thần mỹ lệ cũng triệt để mất đi thần thái.

Cổ Huân Nhi nàng tựa như đã lâm vào sinh mệnh hồi cuối, khí tức phù phiếm như ngọn đèn nhỏ phiêu phù trong gió lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể dập tắt.

Nàng có thể cảm thấy sinh mệnh của mình trôi đi một cách nhanh chóng, cơ thể hoàn toàn bất lực, chỉ có mơ hồ mà nỉ non "Cứu muội...Tiêu Viêm...ca ca...ngươi...ngươi ở đâu...?"

"Ta sắp phải chết rồi sao...?"

Thanh âm của nàng im bặt mà dừng, đi theo đó là cơ thể mềm yếu của nàng vì đã không có trợ lực mà từ thương khung rơi xuống.

Kiều tiểu thân ảnh tựa như một cánh hoa đào, yếu ớt vì mất đi nguồn sống mà theo gió phiêu đãng.

...

"Nhanh rời đi, người kia đã đến!!!!" Bên trong huyết sắc không gian, thanh âm ồn ồn vang vọng nhắc nhở thân ảnh mơ hồ đang thu lấy huyết châu kia.

Nhưng chưa chờ người sau phản ứng, sự tình đột biến phát sinh.

"Huân Nhi...!!!"

"Sao các ngươi lại dám...đáng chết!!!"

Thanh âm cuồng nộ như xé rách thương khung vang vọng cả Đông Vực bầu trời, Cổ Nguyên mang theo vô tận lửa giận cùng uy thế xé rách tầng tầng không gian mà tiến đến.

Tận mắt nhìn xem nữ nhi tựa như thi thể một dạng thân ảnh chậm rãi rơi xuống, hắn không thể quan tâm chuyện khác mà vội vàng đem nàng cho ôm vào tay, hai mắt đỏ bừng rống lớn.

"Huân Nhi...Huân Nhi..." thanh âm bi thống làm cho Đông Vực vô số sinh linh đều mồ hôi lạnh thấm ướt cả lưng, nhao nhao sợ hãi nhìn về thương khung.

Ôm lấy con gái vào lòng, Cổ Nguyên rất nhanh mà cảm nhận được bản mệnh huyết mạch của nữ nhi đã bị đối phương cưỡng ép cho rút đi.

Hắn ánh mắt càng thêm đỏ như máu, trên thân đấu khí không ngừng tỉ mỉ rót vào cơ thể yêu ớt của Cổ Huân Nhi, cố gắng duy trì lấy của nàng cuối cùng một hơi thở mong manh.

Sau khi làm xong, Cổ Nguyên không dài dòng chút nào mà một tay hướng về huyết sắc không gian loạn lưu chính là một chưởng.

Nhất cử muốn đem hung thủ đã đoạt đi đồ vật cho cầm trở về.

Cổ Nguyên vô cùng tinh tường, hiện tại chỉ có làm như vậy mới có thể đem nữ nhi sinh mạng cho cứu trở về, nếu không cho dù là hắn cũng vô pháp vì nữ nhi kéo dài tính mạng.

Bản mệnh huyết mạch bị cưởng ép rút đi, tâm mạch toàn thân đều đã đứt gãy, linh hồn càng là đi vào tịch diệt trạng thái.

Nếu không kịp thời bổ túc bản mệnh huyết mạch, như vậy Cổ Huân Nhi chỉ có một con đường chết mà thôi, hắn là thân gần với Đấu Đế cấp độ lão quái đều phải thúc thủ vô sách.

Cổ Nguyên đã triệt để bị lửa giận cho thiêu đốt, trên đời này lại có thế lực cả gan mưu đồ cướp đi sinh mệnh của con gái duy nhất của hắn.

Vì thế một chưởng này uy thế tựa như có thể đem thương khung cho ép sập, mạnh mẽ đem huyết sắc không gian loạn lưu cho chấn thành hư vô, một đường đuổi theo hai đạo thân ảnh đã trốn vào không gian nơi sâu kia.

...

Bên trong huyết sắc thông đạo, hai cỗ thân ảnh thần bí đang điên cuồng xé mở hư không mà đào tẩu.

Lại cảm nhận được phía sau lưng đang lấy thế như lôi đình mà tiếp cận vô biên chưởng ấn, trong đó một người kinh hãi gần chết mà nói "Không được, cứ tiếp tục như vậy cả hai chúng ta ai đều đi không được"

"Cổ Nguyên người này vậy mà đã đạt đến Cửu Tinh hậu kỳ cấp độ!"

Người còn lại cẩn thận mang lấy huyết châu, một bên điên cuồng xé mở không gian đào tẩu, một bên tức giận nói "Các ngươi không phải đã đem hắn lực chú ý cho kéo ở hay sao, tại sao lại để hắn tiến đến nhanh như vậy?"

"Cổ tộc nội tình quá mức kinh khủng!"

"Lão ngũ đều bị ép phải tự bạo tại Cổ giới lối vào, nhưng đều không thể đem tất cả lão quái của Cổ tộc cho dẫn đến"

"Hắn Cổ Nguyên càng là như vậy, ngay lúc ngươi ra tay đã có cảm ứng được!!" người kia mang theo nghĩ mà sợ thần sắc trả lời.

Nói xong, hắn cắn răng mà nhẫn tâm nói "Chỉ có thể theo kế hoạch dự trù hành động, ngươi mang huyết châu đi trước, ta thay ngươi đoạn hậu"

"Đại kế nhiều năm, tuyệt không thể sơ xuất!"

Vừa dứt lời, thân ảnh của hắn mạnh mẽ dừng lại, tại vô tận không gian loạn lưu ở giữa đứng thẳng tấp, hai mắt gắt gao nhìn xem đạo kia chưởng ấn như có thể đè sập tất cả đánh tới.

Trên thân Đấu Thánh tam tinh khí thế như thủy triều cuống tới, huyết khí thiêu đốt đến cực hạn, khắp cơ thể đều là huyết sắc chú văn hiện lên, hai mắt biến thành huyết hồng dọa người.

"Tốt...chúng ta sẽ thay ngươi đem mọi thứ cho hoàn thành!!!" nghe vậy, người kia mang theo huyết châu cũng không dừng lại.

Trực tiếp thiêu đốt tinh huyết của bản thân mà đem tốc độ cho kéo đến tầng thứ mới, càng thêm điên cuồng chạy trốn.

Nhìn xem biến mất huyết sắc thân ảnh, người còn lại nhẹ giọng lẩm bẩm "Vì chủ thượng, ngăn lại cho bản tọa!"

Nháy mắt sau đó, thân thể cùng cả linh hồn của hắn đều đi theo bạo trướng, vô tận năng lượng bị tích xúc đến cực hạn.

Người này vậy mà quả quyết lựa chọn tự bạo!

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 31
Lượt đọc 468

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.