Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Viêm não động

Tiểu thuyết gốc · 2054 chữ

"Ha ha, đa tạ chư vị Vân Lam Tông bằng hữu đã đến ủng hộ, thật sự trướng chúng ta Hắc Hoàng Tông mặt mũi" Mạc Thiên Hành thân hình cũng xuất hiện, hướng về Ngọc trưởng lão nhóm người chấp tay cười to.

"Người đâu, mau dẫn chư vị vào phòng khách quý, nhớ kỹ thật tốt hầu hạ" sau đó hắn ánh mắt hướng về ăn mặc lụa mỏng, xuân quang như ẩn như hiện chúng thị nữ mà ra hiệu.

Lặp tức, nơi xa có bốn vị nổi bật yêu kiều thị nữ lắc lấy eo nhỏ như rắn nước đi đến, cố ý khom người thật sâu để lộ ra nhũ phong to tròn của mình cho bốn vị này đại nhân vật nhìn thấy, cung kính mềm mại hô "Chư vị xin mời đi theo chúng ta"

"Ân" Diêu Mạn nhẹ gật đầu, lại hướng về Mạc Thiên Hành chấp tay.

Sau đó nàng cung kính mang theo Ngọc trưởng lão bốn người đi theo mấy vị thị nữ ăn mặc như không mặc này tiến về phòng khách quý.

"Một đám tiện nhân!" dưới lớp áo bào, Mỹ Đỗ Toa ôm lấy Tử Nghiên kiều tiểu thân thể, nhìn xem bại lộ xuân quang chúng thị nữ, lạnh giọng mắng một câu.

Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tiểu Y Tiên khuôn mặt lúc này cũng lộ ra quái dị thần sắc, hứng thú đại tăng mà nhìn xem trước mặt bốn đạo thân ảnh mềm mại của thị nữ.

Các nàng biết rõ, Mạc Thiên Hành đây là nghĩ chắc rằng bốn người các nàng là bốn vị nam tính lão quái vật, cho nên muốn dùng tuyệt sắc thị nữ để mà lấy lòng các nàng.

"Hừ, may mắn 'sư phụ' không theo tới" Nạp Lan Yên Nhiên lầm bầm nói nhỏ.

Cái này thật sự làm cho ngay cả Ngọc trưởng lão cũng dỡ khóc dỡ cười, ánh mắt thú vị nhìn xem bốn cỗ ăn mặc như thể trần truồng thân ảnh đi tại đằng trước thị nữ.

Nàng một mắt thì nhìn ra tất cả bốn tên thị nữ kiều mị này đều vẫn còn là xử nữ đấy, trong miệng phát ra giọng cười quái dị khàn khàn.

Mà nghe nàng hơi khàn khàn giọng cười từ hắc bào truyền ra, Mạc Thiên Hành nơi xa còn tưởng rằng mình sắp xếp mỹ nhân đã hợp ý mấy vị này, nụ cười trên mặt càng thêm nồng đậm.

...

"Tử Nghiên nàng tại sao lại ở trên tay của nhóm người này?"

Tại một gian phòng khách quý khác bên trong, Tiêu Viêm nhìn xem bị ôm vào trong lòng Tử Nghiên, khuôn mặt kinh biến đứng lên.

Hắn nhìn thấy kiều tiểu mỹ nhân bại hoại Tử Nghiên vậy mà bị một nam nhân khác ôm vào trong lòng, nội tâm lóe lên giận dữ vô cùng. (Hắn hiện tại cũng giống như Mạc Thiên Hành, nghĩ rằng dưới áo bào kia là một tên nam tính cao to đen hôi, khặc khặc!!!)

"Tam đệ bình tĩnh, từ Tử Nghiên nàng thần sắc biểu hiện, đó chỉ ngủ say mà thôi, không phải hôn mê" Tiêu Lệ vội vàng kéo lại muốn lao ra ngoài Tiêu Viêm, nhanh chóng nhắc nhở.

"Đúng vậy, khí tức trên người nàng rất bình thản, chỉ là vì quá mệt mỏi mà thiếp đi mà thôi" Dược Trần từ giới chỉ bên trong xuất hiện, hơi cảm nhận một chút, vuốt râu nói.

"Nhưng Tử Nhiên nàng lúc nào cũng tràn đầy năng lượng mới đúng, làm sao lại bị mệt thành dạng này a, thật quái lạ" Tô Thiên nhẹ lẩm bẩm.

Hắn tuy có một chút lo lắng, nhưng phát hiện nha đầu kia chỉ ngủ say mà không có bất kỳ thương tổn gì, cũng đè xuống ra tay đoạt lại nàng ý niệm.

Nếu vì vậy mà dẫn đến hiểu lầm lại là vô cùng phiền phức, tốt nhất nên để Tử Nghiên tỉnh lại rồi mới quyết định cũng không muộn, đây cũng là ý nghĩ hiện tại của tất cả mọi người lúc này.

Mọi người ở đây không có liên tưởng gì, nhưng Tiêu Viêm là một tên người hiện đại xuyên việt a, trước khi xuyên việt cũng là hơi lớn tuổi.

Một ít 'tiểu hoàng văn' vẩn đọc qua không ít, lúc này nghe Tô Thiên lẩm bẩm một câu như vậy, trong đầu hắn vậy mà không tự chủ não bổ ra một số hình ảnh làm hắn khuôn mặt biến thành khó coi.

Đó là Tử Nghiên vì mỹ lệ khuôn mặt mà dẫn đến có sở thích kỳ lạ người nhìn thấy, nổi lên ý đồ xấu.

Tử Nghiên lại vì quá tham ăn, người khác chỉ dùng dược liệu trân quý thì đã dụ dỗ được nàng, sau đó lại lừa gạt nàng mà làm ra một số chuyện vô cùng cầm thú, dẫn đến nàng hiện tại vô cùng mệt mỏi ngủ say.

Càng nghĩ đến những hình ảnh đen tối kia, Tiêu Viêm càng khó mà không nghĩ đến phương diện đó, nội tâm bắt đầu thiêu đốt lửa giận vô hình.

Lúc này, Tử Nghiên đột nhiên tại trong lòng nam nhân (Tiêu Viêm nhận định) tỉnh lại, mở ra nhập nhèm đôi mắt, tay nhỏ vậy mà xoa xoa lấy bụng nhỏ của mình, nhăn nhó khuôn mặt hướng về hắc ý nhân đang ôm nàng phàn nàn nói một số lời gì.

Mà sau đó, hắc y nhân vậy mà dùng bàn tay tại trên mông nhỏ của Tử Nghiên vỗ một cái, lặp tức Tử Nghiên ủy khuất mà cúi đầu trên vai của Hắc Y nhân.

Tay nhỏ của nàng vẩn không ngừng xoa lấy bụng nhỏ của mình, một bộ uể oải thần sắc.

Lúc này, đang tự động não bổ ra một kịch bản có phần ác liệt 'tiểu hoàng văn' Tiêu Viêm, thấy như vậy thì nộ khí bùng lên, đấu khí cuồng bạo tuông trào mà ra, lập tức muốn phá lấy cửa phòng hướng về Vân Lam Tông nhóm người này lao đến.

"Tiêu Viêm, ngươi bình tĩnh một chút, Tử Nghiên xem xét có vẻ quen thuộc với người nọ, ngươi không nên lỗ mãng như vậy" Tô Thiên bọn người quá mức sợ hãi, vội vàng ngăn lại Tiêu Viêm lao ra thân hình.

Lúc này bọn hắn đều không rõ tại sao Tiêu Viêm lại phản ứng kịch liệt đến như vậy, theo bọn hắn thấy thì Tử Nghiên hoàn toàn nguyện ý đi theo nhóm người kia, lại không có dấu hiệu nào bất thường cả.

Rõ ràng là nàng nhận biết những người kia a, như vậy cũng có thể càng yên tâm hơn lúc trước mới phải chứ.

"Các ngươi buông ta ra...Vân Lam tông...các ngươi thật đáng chết, lại dám làm vậy với nàng...ta thề sẽ không bỏ qua cho các ngươi!!!!" Tiêu Viêm lúc này đâu còn nghe thấy lời gì khác, hai mắt đỏ bừng tơ máu, hướng về hội trường rống lên giận dữ.

Một bên hô lớn, hắn một bên cố gắng vùng vẫy ra khỏi lôi kéo của Tiêu Lệ cùng Tô Thiên bọn người, trong đầu chỉ có ý niệm duy nhất, đó là muốn đem đám người kia cho thiêu đốt thành tro bụi.

Hắn cảm thấy đầu mình có chút xanh biếc, lại xanh một cách quỷ dị.

...

Mà khí thế cùng tiếng rống giận của Tiêu Viêm cũng vang vọng khắp yên tĩnh hội trường, làm cho vô số người tại đây nhíu mài nhìn lại.

Mạc Thiên Hành ý cười trên khuôn mặt vốn đang chuẩn bị tuyên bố bắt đầu đấu giá hội, lại bị âm thanh của Tiêu Viêm làm cho ngưng kết lại, ánh mắt lóe lên âm trầm thần sắc.

"Ồ, đó hình như là Tiêu Môn khu vực, giọng nói vừa rồi là Tiêu Môn môn chủ, Tiêu Viêm?" có người kinh nghi nói.

"Nghe nói hắn khi xưa từng cùng Vân Lam Tông có thù oán rất lớn, hiện tại xem ra là nhìn thấy cừu nhân mà muốn ra tay báo thù đi, chậc chậc"

"Nhưng nơi đây là Hắc Hoàng Tông tổ chức đấu giá hội, lại có số lớn đứng đầu thế lực tham dự, hắn làm như vậy là không nể mặt mũi tất cả mọi người tại đây hay sao?"

"Đúng vậy, bên trong đây không thiếu thế lực là sinh tử kẻ thù của nhau, nhưng hiện tại đều tạm gác lại, hắn Tiêu Môn tuy gần đây quật khởi rất mạnh mẽ, nhưng còn không đến mức càn rỡ như vậy đi"

"Chẳng trách Tiêu Môn hiện tại đắc tội vô số người, ngay cả Ma Viêm Cốc cùng Già Nam học viện thù oán cũng vì đó mà ra đâu"

"Hừ, lại còn không biết tự lượng sức của mình, tuy truyền ngôn nói hắn thực lực có thể so với Đấu Tông cường giả, nhưng nhân gia có cả gần với Đấu Tôn lão quái vật tại nơi đó đâu, hắn đây là tìm đường chết a" có người cười lạnh nói.

"..."

Nhất thời bên trong hội trường vang lên vô số tiếng nghị luận, mọi người đều đối với Tiêu Viêm lỗ mãng hành vị rất bất mãng, một số lão quái vật cũng đưa mắt nhìn một chút Tiêu Môn khu vực.

Mạc Thiên Hành cảm thấy đấu khí cùng uy áp của Tiêu Viêm còn chưa thu hồi lại, hắn khuôn mặt lạnh xuống, giọng nói hơi biến âm trầm, khí thế trên thân hơi bạo động

"Tiêu môn chủ, nơi đây là Hắc Hoàng Tông địa bàn, ngươi như vậy hành động có phải quá không nể mặt mũi Mạc mỗ hay không?"

Hắn vừa dứt lời, vô số cường giả của Hắc Hoàng Tông cùng với một số mạnh mẽ minh hữu của bọn hắn cũng lộ ra một chút khí tức kinh khủng, cùng nhau hướng về Tiêu Viêm cho ra cảnh cáo.

Mạc Thiên Hành thân là Đấu Tông lâu năm tại Hắc Giác Vực, lại kinh doanh Hắc Hoàng Tông vô số năm, minh hữu của hắn đến đây duy trì cùng cổ động cũng không ít, thực lực lại vô cùng mạnh mẽ.

Thấy Mạc Thiên Hành ra mặt, vô số thế lực khác bắt đầu lộ ra xem việc vui thần sắc nhìn về phía Tiêu Viêm phương hướng, bọn hắn không ngại nhìn một chút Tiêu Môn mất mặt tràn cảnh.

"Hừ, tên nhãi ranh như ngươi thật sự không biết sống chết, lúc trước vì nể tình Tiêu gia một chuyện, tông chủ đã không đối với các ngươi ra tay khi còn tại đế đô"

"Hiện tại ngươi lại tự mình muốn chết đúng không? nếu muốn ta có thể giúp ngươi một đoạn đường?" lúc này từ Vân Lam Tông phòng khách quý vang lên giọng nói khàn khàn, làm cho người nghe lạnh run.

Kèm theo đó, một cỗ đấu khí như bài sơn đảo hải từ nơi đó bộc phát mà ép về phía Tiêu Môn khu vực.

Cảm nhận được cỗ khí tức mênh mông này, ở đây vô số cường giả đều nhận thấy áp lực như núi đè tại trên thân mình, một số lão quái vật cũng ngưng trọng vô cùng, trong mắt tràn đầy e ngại chi sắc.

"Đúng thật là vô cùng gần với Đấu Tôn cảnh giới, vượt hơn xa bình thường Đấu Tông cấp độ" Mạc Thiên Hành cũng cảm nhận rõ ràng khí tức của Ngọc trưởng lão, nhẹ giọng than.

"Tiêu Viêm tên kia không phải lỗ mãng như vậy người mới đùng, có lẽ còn có ẩn tình gì khác?"

"Hy vọng ngươi có thể vượt qua lần này a Tiêu Viêm, hắc hắc" vị kia áo bào tro trong nhóm người của Ma Viêm Cốc ngưng trọng nhìn về hướng Vân Lam Tông một chút, sau đó nhẹ giọng lẩm bẩm.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 51
Lượt đọc 928

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.