Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chờ mong

Tiểu thuyết gốc · 2115 chữ

Đại điện rộng lớn bên trong, bầu không khí vô cùng ngưng trọng.

Mỹ Đỗ Toa ngồi trên ngai vàng, nhíu mài nghe bên dưới những thủ lĩnh của các bộ lạc nói lên ý kiến của mình.

"Nữ vương, Vân Lam tông hiện tại hoàn toàn không cần lừa gạt chúng ta a" Nguyệt Mị cười khổ nói.

"Đúng vậy, với thực lực kia, chúng ta vốn không có cơ hội phản kháng, bọn hắn không cần phiền phức như vậy" một người khác phụ họa.

"Sa mạc này quá khắc nghiệt, chúng ta nếu có thể tại Ma Thú sơn mạch bên kia định cư cũng là chuyện tốt"

"..."

"Nhưng các ngươi thật sự muốn tự bỏ đi kiêu ngạo của mình hay sao?" Mỹ Đỗ Toa lớn tiếng hỏi.

Mà nghe lại vấn đề này, ở đây không ai lại lên tiếng nữa, ngay cả lo cho an nguy toàn bộ tộc đàn tứ đại trưởng lão đều trầm mặt.

Qua thật lâu, một người bên trong nhẹ giọng nói "Nhưng nếu đi đến con đường cùng, chúng ta cũng không thể vì tự thân kêu ngạo mà để cho tộc đàn hủy diệt mất"

"Chúng ta có thể di chuyển rời đi nơi đây!" Mỹ Đỗ Toa nữ vương lạnh nhạt nói.

"Mỹ Đỗ Toa nữ vương, ngươi là hồ đồ sao?" một lão giả xà nhân tộc tức giận hô.

"Toàn bộ đại lục lúc này, hầu như mọi nơi đều có tồn tại thế lực chiếm giữ, ngươi không thấy ngay cả Vân Lam tông muốn mở rộng địa bàn cũng phải hướng xung quanh khai chiến hay sao?" người này tức giận nói.

"Đúng vậy a Mỹ Đỗ Toa, ngươi đây là bị tình cảm chi phối"

"Nếu chúng ta toàn tộc di chuyển đến địa bàn khác, đây không thể nghi ngờ đã đạp lên lằng ranh cuối cùng của các thế lực lớn ở nơi đó, đến khi đó chúng ta đối mặt chính là vô tận tranh đấu" một trưởng lão trầm giọng nói.

"Một khi bị kéo vào vũng bùn tranh đấu này, khi đó đừng nói là đặt chân phát triển lâu dài, chúng ta Xà Nhân tộc rất có thể bị dần dần làm cho kiệt sức, như vậy kéo dài đến khi triệt để bị xóa tên trên đại lục này"

"Ngươi tại sao không thể nghĩ đến chuyện này a, Mỹ Đỗ Toa!"

Cái này đến lượt Mỹ Đỗ Toa trầm mặt, quyết định di chuyển quả thật do nàng quá chủ quan mà nói ra, trong nội tâm lúc này vậy mà chỉ nghĩ làm sao để Xà Nhân tộc không đầu nhập vào Vân Lam tông.

"Tiêu Viêm cùng Vân Lam tông không phải vốn là kẻ thù hay sao? bệ hạ lúc trước từng ra tay trợ giúp hắn vô số lần"

"Hiện nay hắn tại Hắc Giác vực cũng có thế lực rất mạnh, bệ hạ không ngại liên hệ hắn trợ giúp chúng ta"

Lúc này, Mị Xà bộ lạc thủ lĩnh Nguyệt Mị đột nhiên lên tiếng.

"Ta đã phái người liên hệ hắn" Mỹ Đỗ Toa nhẹ gật đầu, giọng nói không được tự tin.

Mà nhớ đến tên kia thiếu niên, nàng bàn tay không tự chủ mà đặt lên trên bụng của mình, vốn nên bao hàm sát khí ánh mắt khi nhắc đến chuyện lúc trước, hiện tại đã ít hơn rất nhiều.

Trên đời này hiện tại chỉ có nàng biết được, tại nơi đó một sinh mệnh đang chậm rãi hình thành.

...

Bên cạnh Tiêu Viêm có Dược lão là Đấu Tông cấp độ, lại thêm hắn cũng có thể ngắn ngủi bộc phát so với Đấu Tông sức mạnh, nếu thêm vào nàng thì có ba vị Đấu Tông.

Tuy chất lượng không sánh được, nhưng con số này đúng là có thể để cho Vân Lam tông kiêng kỵ, không dám dễ dàng ra tay với Xà Nhân Tộc.

Nàng mặc dù đã phái người liên hệ Tiêu Viêm, nhưng chính nàng không dám nói chắc, liệu hắn có thể vì mình mà bốc lên nguy hiểm hay không?

Liệu hắn có thể vì mình mà nguyện ý để bên dưới các thuộc hạ Tiêu Môn của hắn hi sinh vô ích hay không?

Dù sao thì, Tiêu Môn là vốn liếng Tiêu Viêm cùng Tiêu gia khó khắn lắm mới kinh doanh đến tình trạng hiện tại, mục đích quan trọng nhất là để sau này trợ lực cứu phụ thân của hắn.

Mặc dù trước đây nàng đã ra tay cứu hắn vô số lần trong hiểm cảnh, lại thêm việc xảy ra ở dưới đáy dung nham lúc trước, nhưng nàng hoàn toàn không thể nắm chắc được.

Mà suy nghĩ miên man, nàng bàn tay lại không tự chủ xoa nhẹ nơi bụng của mình.

Động tác này bị chú ý nàng bốn tên trưởng lão bén nhạy bắt gặp, bốn người phức tạp liếc nhau một chút, đều thấy trong mắt đối phương thở dài.

"Thôi, thôi...nếu ngươi ý đã quyết, như vậy chúng ta cũng đành đem hi vọng ký thác vào Tiêu Viêm tên kia vậy" một tên trưởng lão thở dài một hơi, than nhẹ nói.

"Chúng ta còn có mười ngày, nếu Tiêu Viêm có thể mang người đến, như vậy mọi chuyện đều an tâm hơn rất nhiều, nhưng nếu..." một người khác hơi hướng tới mà nói.

Chưa đợi nàng nói xong, Mỹ Đỗ Toa đôi mắt hiện lên hàn quang, chăm chú nói "Hắn nếu như không tới, bản vương tự nhận lỗi với chư vị"

"Đã ngươi tin tưởng hắn như vậy, chúng ta cũng chờ mong vậy" một trưởng lão khác lắc đầu mà nói, nàng không có quá nhiều hi vọng vào chuyện này.

Theo như cách này, nếu Tiêu Viêm chịu bốc lên mạo hiểm mà tiến đến trợ giúp, như vậy thì thật tốt.

Nhưng nếu hắn không đến, như vậy các nàng Xà Nhân tộc quy thuộc vào Vân Lam tông cũng còn kịp lúc, đến khi đó có thể để cho Mỹ Đỗ Toa nhìn rõ sự việc với Tiêu Viêm cũng là chuyện tốt.

Đợi cho đại điện chỉ còn lại một mình, Mỹ Đỗ Toa ngồi trên ngai vàng, ánh mắt lắp lóe nhìn về Hắc Giác vực phương hướng, nhẹ giọng nói

"Hi vọng ngươi không làm cho ta thất vọng, nếu thật sự vì tương lai của mình mà ngươi không đến, như vậy ngươi cũng không nên biết chuyện đứa nhỏ này rồi"

Vừa nói, nàng mềm mại bàn tay cũng không ngừng trên bụng nhẹ vuốt, nơi đó xuất hiện là do lần kia tai nạn.

...

Hắc giác vực, Phong thành.

Nơi đây hiện tại ở toàn bộ Hắc Giác vực đều vô cùng nổi danh, bởi vì thế lực nắm quyền tại đây chính là Tiêu Môn, một thế lực tuy mới quật khởi không lâu, nhưng thực lực lại vô cùng mạnh mẽ.

Không chỉ vậy, nghe đồn rằng môn chủ của Tiêu Môn tên là Tiêu Viêm, bản thân hắn là một gã Lục phẩm luyện dược sư, thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ.

Mà quan trọng nhất, Tiêu Viêm là đệ tử đi ra từ 'Nội Viện' của Già Nam học viện, nghe nói hắn có được Đại trưởng lão của Già Nam học viện Tô Thiên, Đấu Tông cường giả cực lực ủng hộ.

Từ những điều trên cộng lại, các thế lực lớn còn lại của Hắc Giác vực vô cùng kiêng dè đối với Tiêu Môn, không dễ dàng mà có ý đồ nhúng chàm.

Tiêu Môn đại điện bên trong, bầu không khí lúc này cũng vô cùng trầm thấp.

Tiêu Viêm nhìn xem trong tay mình một phong thơ thật lâu, ánh mắt lắp lóe không yên nói lên hắn lúc này vô cùng không bình tĩnh, lâm vào chần chờ.

Dược Trần bên cạnh cũng nhìn thấy nội dung bức thư, than nhẹ "Không nghĩ ra, Vân Lam tông thời gian ngắn đã mạnh đến bước này"

"Ngươi định làm như thế nào? Mỹ Đỗ Toa nàng tuy giúp ngươi nhiều lần, nhưng đó là do đan dược thúc ép nàng làm như vây"

"Chưa kể, ta vẫn có thể cảm nhận được nàng đối với ngươi sát ý" dừng lại một chút, Dược Trần lại nhắc nhở thêm một câu.

"Nữ nhân như vậy rất khó khống chế, một khi có bất ngờ sẽ làm ngươi đối mặt nguy hiểm khôn lường"

"Tam đệ, hiện nay Vân Lam tông tại Vân Vận nữ nhân kia nắm quyền đã hiện ra răng nanh, tại Xuất Vân đế quốc mạnh mẽ ra tay với Độc tông, tuyệt không hiền hòa như ngươi nói" bên cạnh Tiêu Lệ nhẹ nhắc nhở.

Phong thơ này chính là do Mỹ Đỗ Toa sai người mang đến hôm nay, Tiêu Viêm khi nhận được thì lâm vào xoắn xuýt rất lâu.

Tiêu Lệ ở bên cạnh cũng ngưng trọng nói "Nếu chúng ta lúc này giúp đỡ Xà Nhân tộc, như vậy rất có thể lâm vào nguy hiểm, có trời mới biết vị thần bí Đấu Thánh kia sẽ ra tay hay không"

"Chúng ta Tiêu Môn tuy cao thủ không ít, nhưng hiện tại đối mặt với Vân Lam tông lại không có một chút phần thắng nào, nếu liều lĩnh như vậy, có lẽ Tiêu Môn sẽ tổn thất nặng nề...thậm chí là bị quét sạch"

"Đây là chỗ dựa duy nhất của chúng ta để mà về sau cứu phụ thân a, Tam Đệ" Tiêu Lệ nói đến đây, thanh âm đã cao vô cùng, đối mặt với việc cứu phụ thân, hắn không thể để cho đệ đệ mình bị tình cảm chi phối được.

"Nhị đệ, đừng nói như vậy, cơ nghiệp hôm nay là do tam đệ tự tay đánh xuống, mọi chuyện để tam đệ quyết đinh" Tiêu Đỉnh ngăn lại nhị đệ của mình.

Sau đó hướng về Tiêu Viêm nói "Ngươi cứ quyết định theo bản tâm của mình, chúng ta huynh đệ luôn ủng hộ ngươi, nên nhớ hiện tại ngươi mới là người dẫn đầu cả gia tộc"

Tiêu Viêm khi nghe nhị ca nói đến lợi hại trong đó, vốn đã có chút do dự, hiện tại lại nghe đại ca nói lời như vậy, hắn cắn răng, trầm giọng nói "Ta biết, hiện tại việc quan trọng nhất ta phải làm chính là từ Hồn Điện trong tay cứu ra phụ thân, báo thù cho gia tộc"

"Nhi nữ tình trường hiện tại không phải là thứ ta Tiêu Viêm nên quan tâm"

Hắn biết mình hiện tại là ngọn đuốc tinh thần cho cả gia tộc, mà cũng chỉ có hắn mới có hi vọng từ Hồn Điện quái vật khổng lồ kia cứu ra phụ thân Tiêu Chiến.

Nếu bởi vì chuyện nhi nữ tình trường mà đem bản thân đẩy vào hiểm cảnh không đường sống, hắn thật sự không cách nào đối mặt với yêu thương hắn phụ thân, tin tưởng hắn hai vị ca ca cùng vô số tộc nhân còn sót lại của Tiêu gia.

"Tốt, không hổ là tam đệ, ngươi suy nghĩ được như vậy, nhị ca rất vui mừng" Tiêu Lệ vui mừng mà lớn giọng nói.

Hắn sợ tam đệ nhất thời vì nóng lòng mà đem cả Tiêu Môn này kéo sập, khi đó hi vọng cứu phụ thân càng xa vời rồi.

Mà hắn càng lo lắng hơn là an nguy của Tiêu Viêm, hiện nay Gia Mã đế quốc đối với Tiêu Viêm quá mức nguy hiểm, một khi để hắn bước vào, đó chẳng khác nào tự bước vào vô tận thâm uyên.

Tiêu Đỉnh bên cạnh chỉ đành thở dài, hắn cũng không nói thêm được lời gì.

Bởi vì cái này quá thiệt thòi cho tam đệ, nhưng hắn cũng không muốn Tiêu Viêm gặp nguy hiểm, hi vọng cứu phụ thân cũng mất đi.

Hắn rất tinh tường, hiện tại cả Tiêu gia hi vọng chỉ dựa vào Tiêu Viêm một người chèo chống.

Dược Trần ở bên cạnh cũng trầm mặt, chuyện này hắn thật sự không tốt xen vào, chỉ có thể cho đồ đệ của mình nói ra lợi và hại ở trong đó, để hắn tự mình quyết định.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 28
Lượt đọc 997

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.