Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1107 chữ

Chương 4   lời mời thách thức

Tiêu Chiến cậu  thích Khả Hân sao ...hắn vừa nghe Bạch Mai nghe nói Tiêu Chiến thích Khả Hân , làm cho hắn càng ngày càng tức giận mà lên tiếng nói 

-"Chiều nay tao muốn mày hẹn cậu đó tới công viên  .tao  sẽ đợi cậu ta , còn nữa mày kêu Lưu Hải Khang  đi theo tao nữa"

Vâng .. lão đại..

Hắn vừa nói xong khiến cho Ả Bạch Mai và Minh Bạch.. Vui vẻ mà chạy ra ngoài tìm Tiêu Chiến mà nói...  Còn hắn bấm chặt năm ngón tay mà nói

-TIÊU CHIẾN  mày đợi đấy...tao không để yên cho mày đâu..

Tan học Tống  Kế Dương và Uông  Trác Thành  chạy ra ngoài  tìm Tiêu Chiến  định rủ cậu ấy   đi đến quán ăn gần nhà...

Ê... Tiêu .....Chiếnnnnnnn..... mày đi ăn với bọn tao không vậy . Lâu lắm  tao với mày chưa vào quán bác Hà nhỉ , hay hôm nay chúng ta đến đó ăn đi có được không

Tống Kế Dương cất giọng nhõng nhẽo đến nổi Trác Thành đứng bên cạnh  rùng mình lên tiếng nói

-Tống Kế Dương mày không cần phải nói cái giọng  trời đánh đó đâu,tao mmuốn nghe mày nói xong làm cho muốn đột quỵ bây giờ . Tao chỉ  muốn  nghe giọng của mày nói ngọt ngào như mật ong mà cùng anh  anh Hạo Hiên kìa ,chứ tao đéo muốn nghe cái giọng  điệu ỏn à ỏn ẻn của mày đâu. Mày nên  dẹp  dùm tao cái giọng này đi .....cho tao nhờ..

-"Đúng đó. Đúng đó. ..Trác Thành

Tiêu Chiến bồi thêm một câu như châm dầu vào lửa khiến Tống Kế Dương đứng  bên cạnh cậu mà  thẹn quá hóa giận quay lưng bỏ đi trước ,không thèm nhìn Uông Trác Thành và Tiêu Chiến dù chỉ một dây..

Tiêu Chiến với Trác thành  hoảng hốt mà ôm cặp chạy tới Tống kế Dương mà đưa tay choàng vai cậu mà đi. 3 người vừa đi vừa giỡn thì   gặp hai tên côn đồ chặn đường quát ...

-"Đại ca tao đang chờ bọn mày ở trong bãi đất trống đó. Khôn hồn tụi bây   đi theo bọn tao nếu không..... Đừng trách đại ca tao không khách khí..

Tiêu Chiến thản nhiên đứng mà lên tiếng khi 2 thằng kia chưa nói hết... (_Tác giả... Lịch sự... Chiến Chiến...

Chiến Chiến.... Lịch sự  ...cái con mẹ nó... Đang đi gặp thứ cô hồn... Sao mà lịch sự....nổi ..__. )

-"Tao đéo  muốn biết thằng nào con nào mà gọi tao đến bãi đất trống ,nếu  bọn tao nói  không đi theo bọn mày, thì bọn mày làm gì được bọn tao hả ....

Tiêu Chiến vừa nói xong cậu đưa chân tung một cước  nhe nhẹ,khiến cho bọn chúng nằm xuống đất mà đau đớn.... Uông Trác Thành với Tống Kế Dương bất ngờ mà hoảng hốt  mà ôm chầm lấy nhau .Trác- - Dương - vừa mở miệng lên mà nói- lắp-ba..lắp bắp  - Thành lên tiếng

Ti...ê...u....Ch..i..ế...n...M.....mà.......m..à...y... làm vậy có ác quá không hả.. ,con nhà người ta  chưa nói xong, mà mày chơi một cứu.. Con mẹ nó nằm xả lay  như con cá cạn nước vậy... Trác Thành... Mày thấy Tiêu Chiến nó ác quá không .Tao nhìn thấy tội bọn chúng qu.....quá...mày ơi...

Tiêu Chiến  nhìn 2 thằng mà đưa mắt giết người, rồi bước từng bước roi 2 thằng ra bãi đất trống ,..bỏ mặc 2 thằng nằm dưới đất mà ú ớ...

Tiêu Chiến và Uông Trác Thành cùng Tống kế Dương mà bước Đi đến bãi đất trống,thì nhìn Hắn mà  liếc mắt qua chỗ anh  đứng mà không quan tâm lép  mép đi qua xem như hắn  không tồn tại  mà đi

(Tác giả... Chiến Chiến... Thấy chồng mà không hôn hít đi ...sao thấy người ta.. Mà làm ngơ vậy... Sau này.. Đừng trách người ta độc ác đừng có méc tôi nha.  ....tôi không giúp đâu ạ....nội tâm Tác giả..   )

Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến xem hắn như không khí đã đen mặt lại , từ đó tới giờ không có  người nào dám lơ  hắn, vậy mà hôm nay cậu   là người đầu tiên dám đi ngang qua  mà đi. Nghĩ đến đó hàn khí trong hắn  muốn bức chết người, mà tay bấu víu vào nhau mà lên tiếng nói

LƯU HẢI KHANG..  mày mau lại "mời cậu  ta tới đây cho tao . NGAY LẬP TỨC...

Hắn  cố nhấn mạnh ba chữ cuối khiến  mấy tên theo sau lưng hắn  mà phải  rùng mình đến hoảng sợ...

Lưu Hải Khang vừa  nghe xong ...liền bước tới  trước mặt Tiêu Chiến, Kế Dương và Trác Thành từ lúc nào ...mà 3 người không hay không biết...

Nè....  Tiêu Chiến ..anh mời em  đến bãi đất trống một chút nhé...nếu em  không muốn bạn của em phải  gặp chuyện gì thì không tốt đâu..  Nếu em  nghĩ cho bạn của  em  ,thì em  hãy theo anh ...

Anh nói nhiều quá.. Đi là được chứ gì  ..

Tiêu Chiến đưa gương mặt nhìn  Trác Thành, Kế Dương rồi nở nụ cười nham hiểm nhìn 2 người họ...Trác Thành và Kế Dương hiểu y mà bước theo cùng cậu...

  ( .Thành...Dương ...không đi theo..cậu ta ... Một lát về tới nhà... Cậu ta đánh  chết nhừ tử là thiệt đó ..con thỏ thành tinh rồi... Muốn giết chết ai là giết àk... Huhuhu.....con..sợ quá.. Má ơi...

3 thằng vừa tới nơi.... Thì có một giọng muốn đánh mà cất lên

-" Không biết ...Anh  mời tôi đến đây làm gì nhỉ" cậu  vừa nói vừa liếc 1 con bánh bèo và thằng sợ sệt ... Không ai khác chính lại Minh Bạch và Bạch Mai chứ ai....

Nè... Tôi muốn biết anh   mời tôi tới đây là để trả thù giúp mấy người bọn họ  sao. ...Thế thì nhanh lên.. . tôi không có thời gian rảnh rỗi mà đôi  co với mấy người , tôi còn phải đi ăn với mấy đứa bạn  của tôi  nữa"

Tiêu Chiến vừa nói vừa quay sang Uông Trác Thành và Tống Kế Dương nở nụ cười ma mị, khiến cho 2 thằng rùng mình mà cười ngượng ngạo   mà không nói nên lời..

Tiêu Chiến  không biết  có một người từ nãy giờ cứ nhìn cậu mà tim đập thình thịch thình thịch, rồi  chệch đi một nhịp trong tim . Vương Nhất Bác thấy vậy liền  ho khan một tiếng nói

Tiêu Chiến... Cậu muốn thách đấu với ai .. .hay là cậu đánh với Lưu Hải Khang đi  ,sao rồi tới lượt tôi

Cũng được...

Bạn đang đọc Tiêu Chiến Người Xuyên Không Rồi sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.