Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổ cú

Tiểu thuyết gốc · 1670 chữ

Mọi chi tiết, đơn vị, tổ chức trong truyện đều là giả tưởng.

Chapter 1 : Tổ Cú.

Năm 2015, phiến quân nổi loan tại Nhật Bản đứng dậy chống lại chính quyền Liên Bang Châu Á với mục tiêu hình thành một chính quyền riêng biệt không bị kiểm soát bởi Liên Bang. Một cuộc chiến ngầm nổ ra tại mặt trận phía Bắc Nhật Bản để không làm ảnh hưởng đến người dân giữa chính quyền và quân nổi loạn.

Phòng chỉ huy phiến quân nổi loạn Nhật Bản, ngày 21/07/2015.

-Báo cáo! Đội Alpha tại mặt trận phía Bắc đề nghị được viện trợ thưa đại úy. – Tên lính người dính đầy máu me chạy vào phòng chỉ huy với một thái độ đầy gấp gáp.

-Cái gì? Chỉ mới 2 tiếng mà đã yêu cầu viện trợ sao? Các ngươi được đào tạo kiểu gì thế? – Lão già đại úy tức tối đập bàn.

-Xin lỗi đại úy...nhưng...

-Đừng nói với ta...lại là tên Cú phá đám nhé.

Tên lính chỉ biết cúi đầu im lặng thay cho lời đồng tình khó nói.

Choang..

-MẸ KIẾP! – Lão ta ném ly trà xuống đất, mặt tím lên đầy giận dữ. Trông lão chẳng khác gì một cỗ máy chiến đấu có thể giết người ngay lập tức vậy. Có vẻ tên lính cũng nhận ra điều đó nên lặng lẽ lui ra. Anh ta biết rằng chỉ cần nhiều lời một chữ nữa thôi cũng phải trả giá bằng mạng sống cho cơn giận dữ của gã đại úy bặm trợn kia.

......................

Mặt trận quân sự phía Bắc Nhật Bản. Phòng điều hành quân đội Liên Bang.

Hộc...hộc...

Mark chạy thật nhanh về phía phòng điều hành. Vẻ mặt anh lộ rõ niềm phần khích:

-Báo cáo đội trưởng! Chúng ta đang gặp khó khăn ở tiền tuyến, quân địch đang tập trung hết quân lực để phòng thủ. Tuy nhiên đúng theo dự đoán của ngài, cửa hậu đã được quân ta chiếm đóng một cách dễ dàng. Nếu tiếp tục theo kế hoạch thì hôm nay sẽ là ngày tàn của phiến quân nổi loạn. - Anh đưa tay lên trán báo cáo một cách nghiêm túc.

Một nụ cười nửa miệng hé dần trên gương mặt trẻ măng của gã được gọi là đội trưởng kia. Có vẻ như hắn ta không bất ngờ về kết quả này cho lắm.

-Thay đổi sang kế hoạch KA.- Nụ cười ẩn ý vẫn trên môi.

-Ơ... tại sao? Mọi thứ vẫn đang đúng như ý định ban đầu mà? Tại sao phải thay đổi kế hoạch? – Mark ngơ mặt ra không hiểu tên đội trưởng của mình đang nghĩ gì trong đầu.

-Anh quên tôi là ai sao ? – Hắn ta nheo mắt.

-Xin lỗi...tôi hiểu rồi...- Mark tuy mở miệng xin lỗi nhưng vẫn không hài lòng cho lắm. Anh miễn cưỡng rút bộ đàm ra liên lạc với phòng chỉ huy : « Toàn bộ lực lượng nghe lệnh. Lập tức thực hiện kế hoạch KA....Theo mật lệnh của...Cú... »

............................

Ngày 23/07/2015. Liên Bang Châu Á đập tan cuộc nổi dậy của quân nổi loạn. Dập tắt mọi ý định xấu xa chống lại chính quyền Liên Bang tại Nhật Bản. Tuy nhiên thương vong của quân Liên Bang còn nhiều gấp 10 lần quân địch, Còn lý do tại sao...thì chẳng một ai biết cả. Nó mãi mãi sẽ là bí mật quân sự không được tiết lộ. Thứ còn đọng lại trong lòng mọi người khi đó chỉ là một cái tên đáng nguyền rủa, để lại sự căm phẫn cho cả hai phe... Đó là : « Cú ».

................

5 năm sau khi kết thúc cuộc chiến. Mọi thứ dần trở về với đúng quỹ đạo của nó. Công nghệ và pháp thuật dần dần phát triển mạnh mẽ và song hành với nhau. Hàng loạt trường học quân sự mọc lên trên khắp mọi nước châu Á nhằm hiện thực hóa ý định cạnh tranh tiềm lực quốc phòng với các nước châu Âu. SEF school ( Special Elite Forces school) là một trường top đầu trong số đó. Đây là trường học được đầu tư bởi chính quyền 5 nước Châu Á bao gồm : Nhật Bản, Hàn Quốc, Việt Nam, Thái Lan và Singapore. Tất cả mọi học viên tại đây đều được nhận những phúc lợi, trợ cấp cao hơn một người bình thường. Đó cũng là lý do để vào được ngồi trường này là một vấn đề khó hơn cả tán đổ Crush.

Reng....Reng....

Tiếng chuông báo thức reo ỉnh ỏi đầu giường khiến Gufo không tài nào ngủ được. Hắn với tay đập 1 cái...RẦM.... nhưng đâu vẫn vào đấy. Chuông vẫn cứ tiếp tục kêu, còn hắn thì....

-AHHHHHHHHH!!! – Gufo ôm lấy tay mình hét lên đầy đau đớn.

Chắc hẳn hắn không biết rằng cô em gái xinh xắn Fiore của mình đã cường hóa đồng hồ lên vài tấc sắt bằng "thuật gia cố". Bực dọc và đầy cay cú nhưng hắn ta vẫn phải lết xác dậy. Âu cũng vì hắn biết rằng cô em gái mình làm thế vì muốn tốt thôi. Hôm nay là ngày nhập học của hai anh em mà. Gufo và Fiore sống chung đã được hơn 5 năm rồi. Hắn được ba mẹ của Fiore nhặt về nuôi nên thật lòng mà nói hắn chẳng dám bố láo bố toét đâu. Như thế thì phụ lòng 2 ông bà ở dưới suối vàng lắm. Mang mối nợ được cứu sống hắn yêu thương con bé còn chưa hết nói gì giận dữ với nó.

-Gufo!! Anh hét to vậy chắc là dậy rồi hả? – Con bé đứng ngoài cửa nói lớn.

-Em được lắm! Cứ chờ đấy có dịp anh sẽ trả thù.

-Thôi đừng có mà bày trò bắt nạt em nữa. Thay đồ mau đi còn đi học. Em nghe bảo trường mình mà đi trễ là bị chạy 10 vòng khắp sân trường đấy. – Fiore nói với giọng run run.

-Anh biết rồi! Ra ngoài dọn bữa sáng đi, đồ ăn tối qua anh nấu còn trong tủ lạnh đấy, thay đồ xong rồi anh xuống. – Hắn ta gõ đầu cô em gái mình 1 cái rồi đóng cửa lại.

Khoác lên mình bộ đồng phục màu xanh của ngồi trường SEF danh tiếng, hắn ngắm nghĩa mình trong gương một lúc rồi tặc lưỡi ra vẻ ưng ý lắm. Bước xuống nhà thấy cô em gái mình hắn càng trầm trồ hơn gấp bội. Khỉ thật, bộ đồng phục này hợp với con bé quá. Áo quân nhân, chân váy màu xanh làm nổi bật cặp đùi trắng nõn nà của nó. Hắn nuốt nước bọt cái ực một cái rồi tự nhủ lòng, đọc thần chú: " Anh em như thể chân tay...không được ăn...không được ăn....phụ lòng ông bà già dưới suối vàng..."

Ngồi lẩm bẩm một lúc cho nguôi đi lượng testosterone trong người hắn mới bình tĩnh ngồi xuống ăn cơm trước ánh nhìn khó hiểu của Fiore.

...............

-MAU...MAUUU... CHÚNG TA TRỄ RỒI. – Fiore đập tay liên tục vào lưng Gufo thay cho lời hối thúc khiến hắn kêu oai oái.

-Anh biết rồi !!!! Đang lái hết tốc lực này, ai bảo em đau bụng chứ có phải tại anh đâu. –1 tay ôm lưng 1 tay lái xe, hắn hét lên ra vẻ đau đớn lắm.

-Tại anh nấu đồ ăn chưa chín mà sao lại đổ cho em đau bụ...

-TỚI RỒI !!!!- Gofu hét lớn.

Ngồi trường quân sự danh tiếng dần hiện ra trước mặt hai anh em. Không còn từ gì để miêu tả ngoài 2 chữ hoành tráng. Tuy nhiên không còn thời gian để trầm trồ nữa rồi. Hắn phóng xe vào bãi rồi cả 2 phóng lên phòng học với tốc độ của một quả tên lửa.

RENG...RENG...

Tiếng chuông vang lên vừa kịp lúc hai anh em đạp cửa phòng vào lớp. May quá, thế là không phải chạy 10 vòng quanh sân rồi.

Một lúc sau giáo viên lững thững bước vào, một bà cô xinh đẹp, trông khá là trẻ trung với mái tóc đuôi gà cột cao lên khiến bao nam sinh trong lớp điêu đứng. Tuy nhiên hắn chẳng có vẻ gì là hứng thú cho lắm khi mà đang bận cắm mặt xuống bàn để thực hiện nốt giấc ngủ còn dang dở lúc sáng.

-Chào cả lớp. Cô là Hato đến từ Nhật Bản. Cô sẽ đảm nhiệm vai trò giáo viên chủ nhiệm và giáo viên vũ trang cho lớp mình từ thời điểm bây giờ. Có ai còn câu hỏi gì không ? – Thay vì vẻ mặt có phần trẻ trung kia thì phát ngôn của bà cô này lại nghiêm túc và già dặn hơn nhiều.

-Nếu không có ai ý kiến gì thì chúng ta bắt đầu buổi học đầu tiên nhé...à mà khoan... Lớp mình ai tên là Gofu ? – Bà cô gằn giọng hỏi.

Nghe đến tên mình hắn giật nảy mình bật dậy, vẻ mặt đầy ngơ ngác.

-Dạ, là em. –Hắn lấy lại bình tĩnh rồi đứng dậy đáp.

-Mời em đi ra ngoài. – Bà cô khoanh tay nói.

Hả ? Chuyện gì vậy ? Đã ngơ ngác giờ còn hoang mang nữa. Ngay bữa đầu tiên đi học đã bị đuổi ra ngoài rồi. Do hắn ngủ gật à ? Không phải, như thế chỉ bị nhắc nhở thôi chứ. Với cả...tại sao bà cô lại biết tên hắn ? Hàng ngàn câu hỏi nảy số liên tục trong đầu Gofu.

-Em nghe không rõ à ? MỜI EM ĐI RA NGOÀI. – Bà cô bắt đầu nói với giọng đe doa.

-Xin lỗi...Nhưng cô hơi quá đáng rồi đấy.......- Hắn nheo mắt đáp trả khiến cả lớp sửng sốt.

..........................

Bạn đang đọc Tiếng khóc của loài cú sáng tác bởi cupidnolove21
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cupidnolove21
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.