Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi thế mà thèm thân thể của lão tử!

Phiên bản Dịch · 1533 chữ

Ai có thể nghĩ đến Cố An từ một nam nhân biến thành nữ nhân?

Về phần Họa Mi chân chính, Cố An cũng đã xử lý tốt, giờ phút này hắn đang đóng cửa ở trong nhà vệ sinh.

Cố An cho Họa Mi một khoản tiền, nếu Họa Mi dám rời khỏi nhà vệ sinh trước khi mình trở về, vậy thì làm thịt nàng.

Họa Mi không dám phản kháng, nàng cũng không phản kháng, chỉ có thể nhìn quần áo của mình bị Cố An lột sạch, nàng còn tưởng rằng thật sự sắp xảy ra chuyện gì, kết quả Cố An căn bản không liếc mắt nhìn thân thể nàng một cái, chỉ thay quần áo.

Bước ra khỏi nhà xí trong nháy mắt Cố An cũng đã biến thành bộ dáng Họa Mi, mà trong mắt Họa Mi chỉ có một nam tử biến thái đoạt quần áo của nàng, quả thực chính là cầm thú!

Không đúng, sau khi lột sạch quần áo của mình nam nhân kia dĩ nhiên nhìn cũng không liếc mắt một cái, cầm thú không bằng!

Thân nữ tử như Họa Mi, các nàng đối với dáng người của mình có tự tin rất lớn, nàng thà rằng bị Cố An làm gì đó cũng không tình nguyện bị lột sạch sau đó không nhìn, đây là đối với nàng vũ nhục...

Thôn xóm chung quanh kinh thành cũng không nhiều, Cố An ăn mặc thành bộ dáng Họa Mi về sau cũng không mở miệng nói chuyện, hắn ở trên một tờ giấy viết xuống lời sau đó lần lượt hỏi thăm, làm bộ mình là người câm.

Nếu là trong thôn có yêu mà nói nhất định sẽ lộ ra tin đồn, thôn xóm lớn như vậy, chỉ cần có tin đồn mỗi một hộ gia đình đều sẽ biết.

Điều này khiến Cố An trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Không biết có phải bởi vì dáng người và khuôn mặt Họa Mi đều tương đối hoàn mỹ hay không, khi Cố An hỏi nam thôn dân thì hiệu quả rất tốt.

Hỏi liên tiếp ba thôn cũng không có đáp án, cho đến thôn thứ tư. Thôn này tương đối giàu có, bọn họ thậm chí không có người ở nhà cỏ, đều là dùng gạch đá xây dựng.

Nam tử khóe miệng dâm tà cười:

- Cô nương, ban đêm trong thôn cũng không an toàn, chỗ này của ta lớn, nếu không ngươi ở lại chỗ ta một đêm?

Cố An lắc đầu, tiếp tục viết trên giấy:

- Trong thôn đã xảy ra chuyện gì?

- Bên ngoài rất đáng sợ, có người chết một cách khó hiểu, hoa màu mấy ngày nay cũng không phát triển, ban đêm còn có tiếng trẻ con khóc, cô nương, mọi người đều nói trong thôn có thể có yêu quái.

Tay người đàn ông dần dần vươn về phía hông Cố An:

- Cô nương, ở lại nhà ta đi, rất an toàn."

Cố An bình tĩnh lắc đầu.

- Cô nương, ngươi đây là mời rượu không thích thích uống rượu phạt a, dù sao ngươi đã câm điếc, coi như đem ngươi quẹo trở về thì có thể thế nào?

Nam tử trực tiếp động thủ, tốc độ cực nhanh.

Nhưng điều này trong mắt Cố An giống như chậm lại mấy trăm lần.

Cố An đưa tay nhẹ nhàng đẩy về phía trước, đẩy người đàn ông ra xa.

- Ơ, tiểu bướng bỉnh, xem hôm nay lão tử bắt ngươi như thế nào.

Cố An thật sự nhịn không được, che trán mình:

- Bằng hữu, lên giường ta móc ra lớn hơn ngươi

???

- Ngươi là nam nhân?

Người đàn ông há miệng, không thể tin nhìn Cố An.

- Không có khả năng a, dáng người hoàn mỹ như vậy, có lồi có lõm, làm sao có thể là nam?

- Tại sao ngươi không sớm nói mình là nam nhân?

- Ngươi cũng không hỏi a.

- Không phải ngươi câm sao? Vì sao bây giờ lại có thể nói chuyện?

Cố An nhún nhún vai:

- Ta nói mình câm lúc nào? Ta chỉ sợ giọng nói và hình tượng không phù hợp hù dọa các ngươi mà thôi.

Người đàn ông biến sắc, xanh đến dọa người.

Hắn đột nhiên nắm chặt nắm đấm, như là hạ quyết tâm gì đó.

- Mẹ kiếp, mặc kệ người là nam hay nữ, dù sao dáng người cũng đẹp như vậy, tắt đèn cũng giống nhau.

Cố An:??

Mình giẫm lên ngựa!

- Đến đây nào cưng!

Người đàn ông dang rộng hai tay chạy về phía Cố An.

Hắn làm sao nghĩ nhiều, một nữ tử gầy yếu như thế, a phi, nam tử, có thể có bao nhiêu khí lực a, chính mình mỗi ngày làm việc nhà nông sao lại không bắt được?

Không đợi hắn kịp phản ứng, Cố An đã đập tên này xuống đất, giữ chặt đầu hắn.

- Người trong thôn các ngươi đều biến thái như ngươi sao?

Cố An có chút không nói gì:

- Nói một chút đi, các ngươi cùng yêu quái trong thôn có cấu kết gì?

Có từng lấy được ngọc bội trên người Chu Thanh.

Khối ngọc bội kia đối với yêu vật có năng lực trấn áp rất mạnh, đồng thời còn có một ít năng lực kiểm tra đo lường.

Khi nói chuyện với người đàn ông này, Cố An có thể nhận ra ngọc bội bên hông mình mơ hồ nóng lên.

Không hề nghi ngờ nam tử này là người, chỉ là trên người của hắn dính yêu khí, hắn cùng yêu vật có cấu kết.

- Ta.

Bang!

Cố An dùng sức đem đầu của hắn hướng bên cạnh đập một cái:

- Miệng thật cứng rắn, xem ra còn phải cho ngươi chút giáo huấn.

- Ngươi…

Cố An giật đầu của hắn nhét vào bể nước bên cạnh.

Rào!

Bong bóng không ngừng bốc lên, Cố An gắt gao ấn đầu xuống.

Một phút sau, Cố An kéo người này lên khỏi mặt nước.

Người này thở hổn hển:

- Ta...... ta...…

- Còn không nói? Đậu má, trong số phàm nhân ta quen biết ngươi là người mạnh miệng nhất.

Lúc này đây Cố An không có lưu tình, ấn đầu người này vào vại nước đồng thời còn đem củi lửa đặt ở dưới chân hắn, châm lửa, đốt lên!

Băng hỏa lưỡng trọng thiên, nam tử dục tiên dục tử.

Chờ lúc lần thứ hai hắn từ trong vại nước nổi lên mặt nước, nam tử vội vàng hô:

- Ta nói!

- Còn cứng miệng...... Ừm? Rốt cục chịu khai a.

Ngay từ đầu hắn đã muốn khai, nhưng căn bản không có cơ hội a, chính mình một câu cũng chưa nói xong đã bị ấn vào.

- Yêu vật sẽ xuất hiện vào buổi tối, nó chỉ ăn hoa màu.

- Chỉ là ăn hoa màu? Vậy còn những lời ngươi vừa nói thì sao?

Cố An cau mày.

- Chỉ ăn hoa màu, là thật…ta không lừa ngươi.

Yêu vật bây giờ đều kỳ quái như vậy? Lần đầu tiên Cố An nghe nói yêu vật chỉ ăn hoa màu.

- A, cũng không phải rất kỳ hoa, dù sao trong nhà nuôi một con ăn rác rưởi, nghĩ như vậy yêu vật ăn hoa màu này đã rất tốt.

- Vậy giao dịch của các ngươi với nó là gì?

- Chúng ta không có giao dịch, chúng ta chỉ nghe lời nói mà thôi.

Cố An chú ý tới tầm mắt của người này bắt đầu dời xuống.

- Yêu vật sẽ xuất hiện khi nào?

- Giờ tý, sẽ xuất hiện trong ruộng lúa.

- Nó trông như thế nào?

Người đàn ông lắc đầu:

- Ta cũng không biết, ta chưa thấy nó.

- Được rồi, cũng không trách ngươi.

Nghe Cố An nói, người đàn ông thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng sống sót, hắn vốn dĩ vì mình mà biến thái, kết quả người này còn biến thái hơn cả mình.

- Còn lời nào chăng chối nào không?

Đồng tử người này trừng lớn:

- Đại nhân, ta, ta đã nói.

- Ngươi...

Cố An đưa tay chọc đầu của hắn:

- Ngươi biết ta là nam, còn cùng yêu vật có giao dịch, quan trọng nhất là, ngươi mẹ nó lại thèm thân thể của lão tử, ngươi cảm thấy ta sẽ thả ngươi đường sống?

Độc Xà xâm nhập thân thể, chất độc nhanh chóng lan tràn, người này chỉ kịp sùi bọt mép rồi ngã ngửa xuống đất trước kia máu tươi nhuộm đỏ.

Cố phủ.

Tô Mị Nhi xinh đẹp cười không ngậm miệng lại được.

Vượng Tài thầm nghĩ: Vui vẻ như vậy, đại vương đây là gặp phải chuyện tốt gì?

Vượng Tài len lén liếc mắt một cái, trong tay Tô Mị Nhi cầm một cái gương, trong gương cũng không phải khuôn mặt của nàng, mà là một vị nữ tử.

Dỏng lỗ tai lên, Vượng Tài mơ hồ nghe được âm thanh gì đó.

Cái gì mà thèm thân thể lão tử...... Cách quá xa, nó nghe không rõ lắm.

Bạn đang đọc Tiên Tử, Xin Tự Trọng, Ta Có Gia Đình (仙子请自重,我有家室) của Hoa Thượng Khai Giang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy27387371
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.