Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiên ngoại Hạ sư huynh ăn dấm

Phiên bản Dịch · 506 chữ

Ôn Lật và một đồng nghiệp khá là thân thiết khiến Hạ Kỳ ghen, hai người giận dỗi nên cô muốn làm món điểm tâm nhẹ lấy lòng anh.

Ôn Lật nhớ đến bánh Crepe ngàn lớp làm cho A Giai lần trước có vẻ đơn giản, liền quyết định cũng làm Crepe ngàn lớp cho Hạ Kỳ.

Chuẩn bị kỹ càng nguyên liệu cùng dụng cụ, Ôn Lật lần đầu tự làm mà không có người hướng dẫn ở bên cạnh.

Đánh trứng gà, bỏ đường, rây bột mì rồi cho bơ đã đun chảy vào. Lấy bơ đã cân từ trước lên bếp đun cách thủy, rồi… “Sau đó thì sao nữa…” Ôn Lật nhìn đống nguyên liệu bên cạnh bồn rửa mà hoa mắt choáng váng. Rất lâu chưa có làm nên cơ hồ đã quên hết trình tự. Đúng lúc này nước đã sôi, Ôn Lật hoảng hốt dùng tay cầm lên, “A nóng quá!” Vội đặt cái nồi xuống dùng tay sờ lỗ tai để hạ nhiệt. Chờ tới khi tay đã bớt phỏng liền cầm khăn nắm lấy tay cầm nồi rồi đem bơ cho vào hỗn hợp trứng đã đánh. Tiếp đó cô liền thấy trứng đã nổi bọt khí giống như canh trứng. Ôn Lật ngơ cả người “lần trước rõ ràng không phải như thế này nha!” Cô lẩm bẩm.

Sau khi Hạ Kỳ về đến nhà không thấy người trong phòng khách liền vào bếp phát hiện một đống hỗn độn. Mở tủ lạnh ra đã thấy một cái bánh Crepe ngàn lớp không rõ hình dạng.

“Két” Ôn Lật từ phòng ngủ đi ra, “Xin lỗi, em giống như lại gây họa rồi!” Lời nói nức nở kèm theo tiếng khóc.

“Bánh này là làm cho anh? Dùng để xin lỗi!” Hạ Kỳ hỏi

“Ừm, nhưng mà giống như làm hỏng rồi!” Ôn Lật trả lời

“Không sao, anh không tức giận.” Hạ Kỳ ôm lấy Ôn Lật “A” “Sao vậy?” Hạ Kỳ đem Ôn Lật đang núp ở phía sau kéo lên trước liền phát hiện trên tay cô có vết phồng rộp lớn, sưng đỏ. Hạ Kỳ thật hối hận vì sao lại giận dỗi cô. Đã biết cô là cái người vô tâm vô phế, cái gì cũng thèm không để ý.

Hạ Kỳ vừa xử lý vết thường vừa giáo huấn cô “Lần sau không được lỗ mãng như thế nữa, đã biết nóng mà còn chạm vào!” Hạ Kỳ nói làm Ôn Lật càng thêm ủy khuất, nước mắt rơi xuống. Hạ Kỳ một phen bận bịu ôm Ôn Lật vào lòng dỗ dàng “Anh không phải trách em, chỉ là em bị thương, anh sẽ đau lòng, có biết không?” “Vâng, biết” Ôn Lật nằm trong ngực Hạ Kỳ gật đầu.

Vì vậy việc giận dỗi cũng kết thúc với ngón tay bị bỏng của Ôn Lật và sự đau lòng của Hạ Kỳ. Còn chiếc bánh ngàn lớp không rõ hình dạng kia, ai còn nhớ tới nữa!

Bạn đang đọc Tiên Sinh Bánh Ngọt Của Tôi của Cấp Ngã Nhất Khối Ngưu Yết Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi shancha6
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.