Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thượng Cổ công pháp.

Phiên bản Dịch · 1375 chữ

“Có Trảm Nguyệt Tiên Trục, Thiên Vu Thánh Pháp, Huyễn Linh Kinh và Hạo Thiên Quyết! Đều là nội công tâm pháp thượng cổ phù hợp yêu cầu tám linh căn đồng tu, chỉ có tàn thiên của Luyện Khí kỳ, ngươi tùy ý chọn.”

Dưới mũ rơm rách, ánh mắt thâm thúy, giọng nói lãnh đạm của người này khiến Diệp Lăng không đoán ra được.

Diệp Lăng trong lúc nhất thời không cách nào phán đoán, cuối cùng chỉ nhìn tuổi thọ cao hay không, nhặt được một cái ngọc giản phong cách cổ xưa nhất, chính là Hạo Thiên Quyết! Sau đó hắn đi theo Huyền Vũ Đại Đạo một mạch không quay đầu lại.

Diệp Lăng rời khỏi phường thị Bắc thành, không có đi Nam thành mua linh tửu, sợ đụng phải thiếu tông chủ Nam Thánh tông kia, dứt khoát đi đến khu vực phồn hoa nhất ở trung tâm phường thị, bỏ ra hơn ngàn linh thạch, mua về lượng lớn Kim Lộ Linh Tửu, mặt khác còn mua chút ít nhị giai Ích Độc Đan, Ngự Hàn Đan, chính là các loại cực phẩm đan dược đặc thù.

Ngoại trừ đan dược Linh tửu ra, Diệp Lăng còn lấy được rất nhiều hạt giống Nhị giai cùng Tam giai Linh thảo, phần lớn là lấy giá mấy khối Linh thạch mua được một viên, tiện nghi đến cực hạn, vì là trồng ở trong Tiên Phủ.

Chuyển tới trấn tây thành Phong Kiều, Diệp Lăng ngoại trừ Nam Thánh thương hội do Nam Thánh tông quản lý, gần như đã đi dạo hết các đại Luyện Khí các. Lần này, Diệp Lăng quyết định chủ ý không thể để cho bất luận kẻ nào nhìn ra mình có tiền, nếu không sẽ gây nên tai hoạ vô cùng vô tận! Cho nên Diệp Lăng luôn thông qua thần thức truyền âm, cùng chưởng quỹ Luyện Khí Các trao đổi, cực phẩm pháp khí đều vụng trộm lệnh chưởng quỹ cất vào trong túi trữ vật, sau đó lại giao dịch.

Tu tiên giới tàn khốc, cạnh tranh sinh tồn ác liệt, lại lấy cường giả vi tôn, giết người đoạt bảo thường xuyên xảy ra. Thiếu tông chủ Nam Thánh tông phái người đuổi giết, làm Diệp Lăng càng cảm nhận được rõ ràng hơn đạo lý này!

“Pháp khí trung phẩm mang theo để ngụy trang thì phải có, pháp khí nhị giai cực phẩm để dùng thật sự cũng phải có!”

Dựa vào biện pháp này, Diệp Lăng dùng giá tiền xa xỉ, mua được mấy món pháp khí cấp hai cực phẩm, có Phong Vũ Phiến, U Tuyền Kiếm cực phẩm, một bộ pháp y kháng lôi hệ, kim hệ cực phẩm, còn có phù triện hoàng ngọc cấp hai chống đỡ được đại lực công kích cùng thổ hệ pháp thuật. Về sau lại tốn một chút linh thạch, mua vài thanh pháp khí bậc hai trung phẩm, để có cần thì giả bộ trước mặt người khác dùng.

Sau khi mua thỏa đáng tất cả, Diệp Lăng thông qua Truyền Tống Trận rời khỏi phường thị, trở về Dược cốc, vẫn như cũ ẩn giấu tu vi đến Luyện khí tầng ba.

Vừa tới trạch viện, sớm đã có sư huynh Trang Lương Thọ chờ ở ngoài đại môn của hắn đã lâu, thấy Diệp Lăng như thấy được chí bảo, vội nói: "Diệp sư đệ! Ta nhưng chờ ngươi trở về rất khổ a, sư tôn gọi đến.: "

Diệp Lăng nao nao, hỏi Trang sư huynh cũng không biết nguyên cớ ra sao, vì vậy vội vàng cùng hắn đi tới chỗ tông chủ Triệu Nguyên Chân tĩnh tu.

“Lương Thọ, ngươi lui ra.”

Trang Lương Thọ đồng ý, cung kính rời khỏi, trong động phủ chỉ còn lại Triệu tông chủ cùng Diệp Lăng hai người.

Diệp Lăng khom người thi lễ, hỏi: "Không biết Tông chủ gọi đệ tử chuyện gì?”

Triệu Nguyên Chân nhíu mày, trầm ngâm thật lâu mới nói: "Ngươi và Chu Trùng Chu trưởng lão có khúc mắc gì sao?”

Tâm thần Diệp Lăng chấn động, hắn không khỏi có chút tâm thần bất định, thầm nghĩ không tốt! Chẳng lẽ lão hồ ly Chu Trùng kia nói chuyện dị bảo từ trên trời rơi xuống cho tông chủ nghe?

Bất quá trên mặt Diệp Lăng lại không toát ra nửa điểm khác lạ, thần sắc vẫn hướng tới tự nhiên, thản nhiên nói: "Chu trưởng lão? Không có a! Đệ tử chưa từng đắc tội Chu trưởng lão. Nhìn thấy trưởng lão Trúc Cơ trong tông, đệ tử đều giữ lễ tiết cẩn thậnchu toàn, chưa từng quá phận dù chỉ một chút.”

Triệu tông chủ gật đầu: "Quái, vậy vì sao từ khi ngươi vào nội môn đến nay, Chu trưởng lão nhiều lần nói với vi sư về chuyện của ngươi như vậy, tựa hồ rất có thành kiến đối với ngươi, thậm chí hoài nghi ngươi tu luyện công pháp nghịch thiên của tà tu ma tu gì đó.”

Diệp Lăng chỉ có thể cười khổ, thầm nghĩ cũng may Chu Trùng không có nói với tông chủ về chuyện bảo quang từ trên trời rơi xuống, huống chi Chu Trùng cũng không biết bảo vật mình lấy được là ngọc bội tiên phủ, còn tưởng rằng là công pháp nghịch thiên gì, khiến người ta có thể bật cười.

Diệp Lăng trầm tư một lát, đáp: "Có lẽ là bởi vì đệ tử đoạt được hạng nhất đệ tử ngoại môn trong thi đấu, chiến thắng đệ tử được Chu trưởng lão coi trọng, trên mặt hắn không có ánh sáng, đây mới là lời phê bình kín đáo đối với đệ tử.”

Triệu tông chủ tinh tế suy tư tình hình ngày đó thi đấu, cũng từng lưu ý đến sau khi Diệp Lăng chiến thắng, biểu hiện trên mặt Chu Trùng cổ quái kia, liên tục gật đầu nói: "Đúng rồi! Ta nhớ ra rồi, nói có lý! Nhưng vi sư vẫn phải nhắc nhở ngươi, sau này gặp gỡ Chu trưởng lão nhất định phải tất cung tất kính. Bởi vì Chu Trùng mặc dù chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng thân phận khác với các trưởng lão khác, y là đệ tử đời thứ hai do Thiên Đan tiên môn phái tới, nhiệm vụ của tiên môn giao cho là đến Dược Cốc tông chúng ta làm trưởng lão hai năm, đồng thời phụ trách tuần tra nơi đây. Chu trưởng lão ở một mức độ nào đó đã đại biểu cho Thiên Đan tiên môn, ngay cả vi sư cũng phải nể mặt hắn ba phần. Ngươi tốt nhất cách hắn xa xa một chút, miễn cho chọc hắn tức giận, hiểu chưa?”

“Vâng! Đệ tử ghi nhớ! Đệ tử xin lệnh đi ra ngoài hái thuốc rèn luyện, hy vọng như vậy sẽ ít chạm mặt Chu trưởng lão. Ách... Đệ tử còn có mấy vị hảo hữu, có thể cùng nhau đi tổ đội rèn luyện, giữa hai bên cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.”

Triệu tông chủ gật đầu cười nói: "Được! Vi sư cũng kiến nghị ngươi đi ra ngoài hái thuốc rèn luyện, nhanh chóng tấn thăng làm hái dược sư, vì tương lai học tập luyện đan, trở thành đệ tử luyện đan mà xây dựng tốt cơ sở. Linh căn của ngươi có tư chất tầm thường, không sánh bằng các sư huynh của ngươi, nhưng con đường luyện đan lại không liên quan tới thiên tư linh căn! Vi sư hy vọng ngươi có thể đi xa hơn trên con đường luyện đan này.”

Diệp Lăng vâng vâng dạ, cáo lui ra ngoài, thở dài một cái, lúc này đi tìm Hà Cảnh Thăng, Mạnh Xương và những đồng môn quen biết, thương nghị chuyện ra ngoài rèn luyện.

Không lâu sau, năm người của Thanh Trúc Viện lại tụ họp với nhau, đều đến trạch viện của Diệp Lăng.

“Hì hì, nhiều ngày không gặp, tiểu muội còn tưởng rằng sau khi Diệp đại ca phát tích, đã quên chúng ta!”

Bạn đang đọc Tiên Phủ Làm Ruộng (Bản Dịch). của Tư Đồ Minh Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanTrinhTuan97
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.