Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đứng đầu bảng!

Phiên bản Dịch · 1139 chữ

“Trận đấu ngoại môn đệ tử, vòng thứ ba, bắt đầu!”

Triệu tông chủ Dược Cốc Tông có chút lưu ý nhìn thoáng qua Diệp Lăng, phảng phất đối với hắn có chỗ chờ mong, sau đó thanh âm trong trẻo quanh quẩn toàn bộ đạo đàn!

Trên đạo đàn chỉ còn lại hơn một trăm hai mươi tên đệ tử ngoại môn, lập tức phân tán ra, tìm đối thủ, đấu pháp từng cái.

Không có ngoại lệ, Diệp Lăng đối đầu, lại là cường giả Luyện Khí tầng ba!

Một thân ảnh cao lớn uy mãnh cúi đầu nhìn xuống Diệp Lăng, mọi cách xem thường, hừ lạnh nói: "Đối thủ này cũng quá yếu! Ta chính là Tứ công tử của tu tiên gia tộc Hàn thị, Hàn Tuấn Hùng! Ngươi là tu tiên gia tộc nào?”

“Tại hạ Diệp Lăng, xuất thân bần hàn, trước khi vào cốc thường ở Phong Kiều trấn ngoại ô mà thôi.”

Diệp Lăng không lạnh không nhạt nói, hỉ nộ không hiện, chẳng qua là đang trần thuật một sự thật mà thôi.

“Ha ha ha! Thì ra là một con quỷ nghèo. Ngươi tự động nhận thua đi, bản Tứ thiếu gia thưởng ngươi mấy khối linh thạch, xem như thương hại ngươi, ha ha! Ha ha!”

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, Hàn Tuấn Hùng cao lớn uy mãnh như diều đứt dây, bay ra xa xa! Hắn lộn nhào mấy vòng trên đạo đàn, rầm! Ngã xuống, bất tỉnh nhân sự!

Một cỗ khí tức Luyện Khí tầng ba mạnh mẽ ầm ầm bộc phát trên người Diệp Lăng! Hơn nữa trên người Diệp Lăng còn có sát khí kinh người, kích động ra chiến ý cùng uy áp vượt xa cùng giai!

Trên dưới toàn bộ đạo đàn, người từng chỉ trỏ chú ý Diệp Lăng, tất cả đều là thân hổ chấn động, mở to tròng mắt, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin! Trong lòng nổi lên sóng gió động trời!

“Trời ơi! Hàn Tứ công tử đại danh đỉnh đỉnh, rất có hi vọng lọt vào top mười của ngoại môn đại bỉ, làm sao trong nháy mắt đã bại!”

“Vậy người thắng áo dài màu trắng Nguyệt Bạch tên là Diệp gì? Thật sự là lợi hại! Đáng sợ!”

“Diệp Lăng của Thanh Trúc Viện!”

“Cái gì? Diệp lão đệ là Luyện Khí tầng ba! Hắn vậy mà lại là Luyện Khí tầng ba!” Hà Cảnh Thăng vừa rồi thật vất vả mới chiến thắng một Luyện Khí tầng hai, nghe vậy bỗng nhiên quay đầu, kinh hãi nhìn một màn này!

Khuôn mặt anh tuấn của Hà Cảnh Thăng hung hăng co quắp, suýt nữa hất cằm đi! Linh áp và sát khí tản mát ra trên người Diệp Lăng, làm hô hấp của hắn đều có chút dồn dập!

Hai tròng mắt như nước mùa thu của Tố Cầm, tràn ngập phức tạp nhìn qua Diệp Lăng, nửa ngày cũng không có lấy lại tinh thần!

“Diệp đại ca ra tay như thế nào? Cái này, cái này thật không thể tưởng tượng nổi a!” Tử San vui mừng lộ rõ trên mặt, mắt to lóe lên vẻ kích động cùng hưng phấn!

“Là Diệp Lăng ở trong chớp mắt, tu vi ầm ầm bộc phát! Thi triển Ngự Phong Thuật thuần thục đến cực điểm, đóng băng pháp lực trong cơ thể Hàn Tuấn Hùng, trực tiếp ném hắn xuống đạo đàn!” Huyền Thanh thân là Trúc Cơ Kỳ nữ trưởng lão, ôn nhã giảng giải cho Tử San nữ đệ tử mới thu nhận.

Tu sĩ áo vàng đã giao thủ với Diệp Lăng lần thứ hai, vẻ mặt nghĩ mà sợ, ngoài kinh hồn táng đảm, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, có chút đồng tình cùng thương hại nhìn Hàn Tuấn Hùng hôn mê bất tỉnh, thầm nghĩ mình thật sự là thua một chút cũng không oan uổng, vị Diệp đại ca này, tuyệt đối là hạ thủ lưu tình!

Triệu tông chủ vừa mới ngồi xuống trên đài cao, bỗng nhiên đứng lên, khẽ kêu: "Luyện Khí tầng ba sao? Ẩn tu thuật thật cao minh! Nhất định là vừa rồi thần thức bổn tông chủ vội vàng đảo qua, chủ quan, vội vàng không nhìn ra a. n, nhất định là như vậy.”

Chu Trùng trưởng lão mày rậm mắt to, sắc mặt âm trầm phảng phất như muốn vặn xuống nước, siết chặt nắm đấm, phảng phất toàn thân cao thấp đều đang run rẩy!

“Hảo tiểu tử! Ngày đó thiên tướng bảo quang, hắn nhất định là che giấu lão phu, đạt được truyền thừa hay là tạo hóa gì đó! Bằng không lấy tư chất toàn bộ linh căn bình thường của hắn, đặt ở xung quanh trấn Phong Kiều, không có một vạn cũng có tám ngàn! Tư chất tầm thường như vậy, ai cũng không có khả năng trong hai tháng ngắn ngủi tiến giai đến Luyện Khí tầng ba! Thật sự là không thể tưởng tượng! Đáng hận! Đáng giận!”

Sau ba vòng đầu của cuộc thi đấu đệ tử ngoại môn, trên đạo tràng chỉ còn lại sáu mươi người thắng, đến vòng thứ tư mấu chốt nhất!

Vòng này quyết định cường giả trong những đệ tử ngoại môn đi con đường nào!

Người thắng, dựa theo lệ cũ của Dược Cốc Tông, góp đủ số lượng ba mươi thứ hạng đầu, bái nhập nội môn!

Kẻ bại, tiếc thua xuống đài, vẫn là đệ tử ngoại môn!

“Ta muốn khiêu chiến Diệp Lăng!” Một tiếng nói đầy khí phách vang lên, chấn nhiếp toàn trường!

Khiến người ta lấy làm kỳ chính là, một tiếng này không phải đến từ sáu mươi tên đệ tử ngoại môn trên đạo tràng, mà là từ trên đài cao truyền đến!

Tâm thần mọi người chấn động, theo tiếng nhìn lại, thấy trước người Tống trưởng lão chủ tu Lôi hệ kia, thình lình đứng ra một thiếu niên ung dung hoa quý!

“Là thiếu chủ của Viên thị đại tu tiên gia tộc, Viên Hạo! Tổ phụ Viên Quang Hi của hắn, là Kim Đan trưởng lão của Thiên Đan tiên môn!”

“Linh căn của Viên Hạo này đạt tới sáu mươi bảy điểm, là nhân tài mới xuất hiện thiên tư cực cao! Cũng là người mạnh nhất trong đệ tử ngoại môn chúng ta! Nếu không phải được chọn trước, đứng đầu bảng không phải hắn thì còn ai nữa!”

Trên dưới đạo đàn, trong đám người truyền đến từng trận tiếng kinh hô, càng có chút nữ tu buông xuống rụt rè, hai gò má đỏ ửng, kích động mà lại sùng bái hò hét trợ uy!

Bạn đang đọc Tiên Phủ Làm Ruộng (Bản Dịch). của Tư Đồ Minh Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanTrinhTuan97
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.