Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lịch Luyện.

Phiên bản Dịch · 1349 chữ

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, năm người của Thanh Trúc viện đã tổ đội xuất phát, đi đến Trường Khê nguyên phía tây Dược cốc.

Trên bình nguyên không có truyền tống trận, đệ tử Luyện Khí lại không cách nào ngự kiếm phi hành, đám người Diệp Lăng, Mạnh Xương chỉ có thể đi bộ, từ cửa Tây cốc của Dược cốc, xuyên qua sơn lĩnh và hộ sơn đại trận, sau đó mới là Trường Khê nguyên mênh mông bát ngát.

Trường Khê của Trường Khê nguyên, từ Đông Bắc đến Tây Nam, chảy qua Ngự Hư tông ở phía Bắc trấn Phong Kiều, lại chảy đến giữa chính là Vân Thương tông và Dược cốc chính là khe sâu lúc trước hắn nhảy xuống, ngọc bội tiên phủ của Diệp Lăng chính là mò được từ trong nơi này. Qua khe sâu, Trường Khê xuôi dòng đi về phía tây xuyên qua Tùng Dương sâm lâm, đến đây nó uốn lượn xuôi nam, cuối cùng xuyên qua toàn bộ bình Trường Khê nguyên đi về phương xa.

Tiểu đội năm người của Thanh Trúc viện rời khỏi hộ sơn đại trận, bước vào trong Trường Khê nguyên xanh tươi, đến đây bọn hắn đều trở nên cảnh giác, nhao nhao từ trong túi trữ vật đánh ra linh phù pháp khí.

Trên Trường Khê nguyên rải rác yêu thú cấp một thậm chí cấp hai, khiến cho những đệ tử ngoại môn Dược Cốc chỉ mới luyện khí sơ kỳ như bọn họ không thể không cẩn thận, cho dù là năm người tổ đội có thể chiếu ứng lẫn nhau, cũng không thể quá mức sơ suất.

Hà Cảnh Thăng là sư huynh Luyện Khí tầng hai, tu vi lại cao, pháp khí lại là cực phẩm, tự nhiên mà thành đội trưởng chuyến này, đi ở phía trước nhất.

Mạnh Xương là tu sĩ hệ thổ, mặc dù chỉ có tu vi Luyện Khí tầng một, nhưng gia trì thổ giáp hộ thuẫn, cũng không sợ yêu thú trên đồng cỏ đánh lén, theo sát phía sau Hà Cảnh Thăng.

Tu vi của Tố Cầm và Tử San không kém, pháp khí cũng không kém Hà Cảnh Thăng, nhưng thân là nữ tu, vô luận như thế nào cũng là đối tượng được bảo hộ trong tiểu đội. Hai nữ đành phải ở giữa mà đi, một trái một phải, giống như hai cánh của tiểu đội, một khi có yêu thú đến gần, cũng có thể phụ tá Hà Cảnh Thăng và Mạnh Xương công kích.

Chỉ có Diệp Lăng đi ở cuối cùng tiểu đội, kỳ thật hắn am hiểu chính là Ngự Phong Thuật, có thể đi đến trước nhất dò xét yêu thú, ngắt lấy dược thảo. Nhưng đội trưởng Hà Cảnh Thăng cho là tu vi của hắn thấp, không có hộ giáp quang tráo hộ thể, xung phong đi lên chính là cực kỳ nguy hiểm.

Tố Cầm, Tử San thậm chí Mạnh Xương cũng đều nói như vậy, khăng khăng không chịu để Diệp Lăng đi ở phía trước nhất.

Diệp Lăng bất đắc dĩ, cũng không tiện nói rõ tu vi của mình là Luyện Khí tầng hai, đành phải đi theo tiểu đội, một mình bọc hậu. Tuy rằng tương đối an toàn, nhưng cuối cùng việc ngắt lấy dược thảo cơ hồ không có chuyện của mình, khẳng định người đi ở phía trước đầu tiên sẽ phát hiện, trên bình nguyên phân bố nhất giai nhị giai linh thảo cũng không phải số ít a.

“Chúng ta ra khỏi hộ sơn đại trận của Dược cốc, ở trên Trường Khê nguyên cũng đi được vài dặm, hẳn là sắp đến nơi tụ tập của yêu trư cấp một, yêu trư cấp một thuộc loại yêu thú cấp thấp nhất, nó bẩm sinh hệ thổ, ngoại trừ da dày thịt béo, phòng ngự khá mạnh, trên lưng yêu trư còn có thể bắn ra địa thứ, mọi người phải lưu ý nhiều hơn!”

Hà Cảnh Thăng ngóng nhìn Trường Khê nguyên xanh tươi, phân phó mọi người tăng cường đề phòng.

Mạnh Xương vừa khẩn trương vừa hưng phấn nhìn quanh bốn phía, đây là lần đầu tiên hắn lên Trường Khê nguyên lịch lãm, ngày bình thường chỉ nghe các sư huynh nói đến nước bọt văng tung tóe, bây giờ cũng có thể tự tay săn giết yêu thú, để hắn nhịn không được cảm xúc bành trướng!

Diệp Lăng tuy rằng cũng là lần đầu tiên đi sâu vào Trường Khê nguyên tổ đội lịch lãm rèn luyện, nhưng hắn thường thường xuất cốc hái thuốc, gặp qua không ít nhất giai yêu thú, mỗi lần đánh không lại liền thi triển Ngự Phong Thuật bỏ chạy, chạy không lại liền đánh một tấm linh phù xong sẽ tiếp tục chạy.

Diệp Lăng nhiều lần ma luyện ra trong nguy hiểm, dưỡng thành tính cách lãnh nghị quyết đoán, kinh nghiệm đối mặt với yêu thú phong phú hơn bất kỳ một ai trong bọn hắn.

Khò khè!

Một con yêu trư cấp một từ trong bụi cỏ thoát ra, hình thể tròn xoe màu vàng nâu, so với lợn rừng còn cường tráng hơn ba vòng! Mắt heo hung hãn như chuông đồng trừng lên, bị năm người quấy nhiễu, bộc lộ bộ mặt hung ác!

Hà Cảnh Thăng và Mạnh Xương tâm thần phấn chấn, vội vàng vây quanh chém giết, đằng sau Tố Cầm cùng Tử San cũng đánh ra băng trùy cùng thủy cầu thuật, chờ Diệp Lăng đi lên, yêu trư không biết lượng sức đã hấp hối.

Diệp Lăng hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ: "Hôm nay coi như làm quen hoàn cảnh, quan sát kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ, ngày mai tuyệt đối không thể lại cùng bọn họ lịch luyện, ta muốn một mình lịch luyện tại trên Trường Khê nguyên này!”

Tiểu đội tiếp tục xuất phát đi sâu vào trong Trường Khê nguyên, dọc theo đường đi có hái linh thảo, cũng có chém giết với yêu thú cấp một.

Nhìn mặt trời ngả về tây, Hà Cảnh Thăng đề nghị hạ trại, tìm một gò đất nhỏ, dựng lều trại của mọi người ở nơi này, bốn phía bày ra trận kỳ bậc một, có thể ngăn cản yêu thú xâm nhập.

Tất cả mọi thứ đã được sắp xếp xong xuôi, ai nấy đều phải tĩnh tọa nghỉ ngơi, không tổ đội ra ngoài lịch luyện nữa.

Diệp Lăng nhìn trời còn sớm, cách lúc mặt trời lặn còn một hai canh giờ nữa, liền nói với mọi người: "Các ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta đi phụ cận hái thuốc, trước khi trời tối sẽ trở lại.”

Mạnh Xương nhìn sắc trời, mặt trời đã lặn về phía tây, lại nhìn về phía bình nguyên mênh mông bát ngát, vừa nghe Diệp Lăng muốn một mình ra ngoài doanh địa hái thuốc, bị hù dọa không nhẹ, vội vàng khuyên can: "Diệp huynh! Ngươi mê muội hái thuốc hay sao! Nơi này là nội địa của Trường Khê nguyên, bốn phía có Yêu thú ẩn hiện, một mình ngươi ra ngoài hái thuốc, không muốn sống nữa sao?”

Hà Cảnh Thăng cũng không lạnh không nhạt nói: "Chắc hẳn dọc theo con đường này, Diệp sư đệ thấy chúng ta đi phía trước ngắt lấy linh thảo ven đường, có chút đỏ mắt rồi? Như vậy đi, hôm nay hái linh thảo đều ở chỗ ta, phân cho ngươi một ít, ngươi không cần đi.”

Diệp Lăng lắc đầu, khăng khăng muốn đi.

Hắn tu luyện đạo thuật phong nhận, còn chưa có hảo hảo thí luyện a; còn có nhất giai cực phẩm pháp khí Xích Hỏa Nhận cùng Băng Huyền kiếm, cũng chưa kịp thử xem uy lực lúc giết yêu như thế nào, cho nên Diệp Lăng ước gì có thể rời mọi người, tự mình đi tìm yêu thú thí luyện.

Bạn đang đọc Tiên Phủ Làm Ruộng (Bản Dịch). của Tư Đồ Minh Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanTrinhTuan97
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.