Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1954 Một lần hành động, thiên hạ chấn kinh (4)

Phiên bản Dịch · 2373 chữ

Người này năm xưa ta đã nhận ra là hắn bất phàm, không tới trăm năm lại có thể xông qua tầng chín, có thể thu vào dưới trướng! Thôi, năm đó hắn dù có cự tuyệt một lần nhưng lúc này phân thân của ta đi tới, hắn nhất định biết ta coi trọng hắn!

Trong Đạo Nhất Tông, dưới thác nước như thiên hà đổ xuống từ chín tầng trời, hai mắt Đạo Nhất Đại Thiên Tôn sững lại. Nụ cười trên mặt càng đậm.

Ở dưới dòng sông băng tại Bắc Châu, Võ Phong Đại Thiên Tôn nhìn cảnh tượng trước mặt, hai mắt nhắm lại.

Người này trải qua kiểm tra tại Sơn Hải. Liên tục xông tới tầng chín, chiến lực đã không kém nhiều so với Dược Thiên Tôn... Đạo Nhất coi trọng người này, nhất định cướp đoạt nhưng tính cách Đạo Nhất cao ngạo, hắn tuy sẽ không dùng thần niệm đi mời nhưng nhiều nhất cũng chỉ dùng một khối phân thân... lúc này ta dùng bản thể tự mình tới mời, người này nhất định thấy ta coi trọng hắn hơn!

Trên Đế Sơn, nữ tử tuyệt mỹ mỉm cười vui vẻ, giống như Vương Lâm qua được tầng chín nàng lại còn cao hứng hơn cả bản thân hắn.

Chẳng qua ánh mắt lão già bên cạnh đảo qua phiến lá cây, thần sắc vẫn không để ý chút nào như trước.

Tầng thứ chín mà thôi. Thiên Tôn đỉnh phong mà thôi. Xông qua tầng thứ mười mới là Dược Thiên Tôn. Mà dù có xông qua tầng thứ mười thì cũng chỉ là Dược Thiên Tôn tầm thường, còn kém Minh Đạo Tôn xa.

Lão già lắc đầu, chậm rãi nói.

Sư tôn!

Nữ tử tuyệt mỹ xoay người, sẵng giọng nói.

Lão già này hơi sững lại, cười khổ nói:

Thôi được rồi, nếu hắn có thể xông qua tầng thứ mười thì ta sẽ đi hỏi hắn xem hắn có đồng ý về dưới trướng của ta hay không.

Ôi, Thiên Tôn Niết, tầng thứ chín Thiên Tôn có thể xông lên, nhưng tầng thứ mười lại là ranh giới giữa Thiên Tôn và Dược Thiên Tôn. Qua được tầng mười thì là Dược Thiên Tôn, còn ngoài tầng mười một, so với chín tầng trước là hoàn toàn bất đồng, ngoài tu vi và chiến lực ra còn cần có minh ngộ với đạo.

Thiên Tôn Niết này chỉ một chữ Niết chính là bao hàm chín tầng sau! Chín tầng sau xông qua một tầng liền có được một cơ duyên. Vương Lâm này...

Lão già nọ nhìn đồ nhi một cái, đơn giản không nói gì thêm.

Vẻ mặt Hải Tử Thiên Tôn hưng phấn, hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, thần thức tản ra phóng thẳng lên tận chín tầng trời!

Trong hoàng thành Trung Châu, trong tòa cung điện không người, trong nháy mắt khi tấm màn hư ảo hiện lên hình ảnh Vương Lâm vượt qua tầng thứ chín Thiên Tôn Niết, một tiếng cười lạnh như băng vang vọng trong cung điện này.

Đây không phải là người Đạo Phi nhớ mãi không quên sao... Đúng là coi thường hắn rồi...

Trong Thất Đạo Tông tại Đông Châu, tu sĩ trung niên kia một mình nhìn vào gương, không để ý chút nào tới tiếng kêu thảm thiết mơ hồ từ bên ngoài truyền tới, hai mắt lấp lánh.

Nhất định phải mời chào cho được hắn! Đại Thiên Tôn từ sau khi lần trước chuyển thế phân ra, lúc này đã trải qua nhiều năm, uy tín không còn như trước, Thiên Tôn và Dược Thiên Tôn trước kia mời chào hầu hết đã rời đi... Lúc này Đại Thiên Tôn lại sắp chuyển thế một lần nữa, nếu người này trở thành người dưới trướng thì sẽ có tác dụng bảo vệ nhất định!

Cùng lúc đó, tại Thiên Tôn Niết, sau khi Vương Lâm xông qua tầng thứ chín, tất cả tu sĩ nơi này đều đồng loạt vái một cái. Ngay sau đó, có gần trăm người ôm quyền nhanh chóng rời khỏi nơi này, thần thức sau khi trở lại cơ thể liền lập tức báo cho những Thiên Tôn quen biết.

Dù sao chuyện có người xông qua tầng chín trong Thiên Tôn Niết là việc cực kỳ trọng yếu. Việc này không ngừng truyền ra khiến cho không bao lâu sau bất ngờ có rất nhiều tu sĩ Thiên Tôn từ mọi nơi trên đại lục của Tiên Tộc bay thẳng tới Thiên Tôn Niết.

Trong kim quang tỏa ra từ tầng chín, Vương Lâm đi ra. Hắn khoanh chân ngồi giữa không trung, không tiếp tục đi lên tầng mười nhưng cũng chưa bỏ cuộc mà hạ xuống.

Cả Thiên Tôn Niết đều bị kim quang chiếu rọi. Hễ là đám tu sĩ Thiên Tôn vừa được thông báo mà chạy tới nơi này, vừa xuất hiện ở Truyền Tống Trận lập tức bị kim quang bao phủ, ngẩng đầu nhìn lên tầng đại điện thứ chín đang tỏa ra kim quang vô tận, đồng thời cũng nhìn thấy thân ảnh đang khoanh chân ngồi trong trong kim quang.

Thần sắc bọn họ ngưng trọng, lại càng có một tia chờ mong!

Giờ phút này hơn phân nửa Thiên Tôn ở nơi này không còn ai có ý trào phúng nữa, thậm chí sự khinh thường trong nội tâm đã bị nghiền nát. Bọn họ tôn trọng cường giả, nhất là người có thể xông qua tầng thứ chín lại càng là Thiên Tôn đỉnh phong!

Thời gian dần dần trôi qua. Tu sĩ Thiên Tôn tới nơi này ngày càng nhiều. Từng đạo cầu vồng từ Truyền Tống Trận xa xa bay nhanh tới, hầu như khiến ánh sáng từ thần thức không ngừng lại chút nào.

Rất nhanh Thiên Tôn Niết này đã có tới gần bảy trăm tu sĩ Thiên Tôn, hầu như chiếm toàn bộ bảy phần tổng số Thiên Tôn trên đại địa của Tiên Tộc.

Mà bên trong Truyền Tống Trận vẫn có những tu sĩ Thiên Tôn nhận được tin tức sau đang nhanh chóng đi tới.

Việc này gây ra chấn động rất lớn. Người tới Thiên Tôn Niết càng ngày càng nhiều rồi...

Một khi vượt qua tầng thứ mười, hắn sẽ trở thành tu sĩ Dược Thiên Tôn... chẳng qua tầng thứ mười này nghe nói khó khăn gấp mấy chín tầng đầu. Nếu không thì cũng không phải tới mấy vạn năm này mãi vẫn không có vị Dược Thiên Tôn thứ bốn mươi chín...

Phỏng chừng có chút khó khăn. Tuy nói xông qua tầng thứ chín Thiên Tôn Niết có khả năng cực nhỏ nhưng vẫn có một chút. Những người năm đó không phải đều thanh danh hiển hách, cũng từng xông qua tầng thứ chín Thiên Tôn Niết này, cũng khiến chúng ta chấn động, dưới sự chờ mong của rất nhiều người nhưng đều thất bại ở tầng thứ mười... lúc này rất có khả năng cũng sẽ như thế.

Trong Thiên Tôn Niết, hơn bảy trăm Thiên Tôn phân tán ra, nhìn thân ảnh đứng trong kim quang từ tầng chín trên không trung, hoặc suy tư hoặc dùng thần niệm trò chuyện, hoặc hỏi thăm danh tính và những chuyện trước kia của Vương Lâm.

Trong hơn bảy trăm Thiên Tôn này có một số người thần sắc cực kỳ bình tĩnh. Bọn họ không giống người thường, dù đứng nơi này nhưng những Thiên Tôn bốn phía đều cực kỳ khách khí.

Những người này không có tới mấy chục người. Bọn họ toàn bộ đều là người đã xông qua tầng thứ chín, giờ dừng lại ở tầng thứ mười, đến nơi này cũng để nhìn một chút xem Vương Lâm có thể bước được nửa bước mà bọn họ mơ ước hay không!

- Triệu huynh, ngươi thấy người này có thể xông qua tầng thứ mười hay không?

- Khó lắm! Tầng thứ mười ta và ngươi đã từng thử rồi. Người này nếu thật có lòng tin xông qua được tầng thứ mười thì đã không phải ngồi xuống đả tọa thế này.

Lại sau thời gian nửa nén hương, số lượng tu sĩ ngưng tụ tại nơi này đã lên tới gần tám trăm người. Hầu như toàn bộ Thiên Tôn của Tiên Tộc đều bỏ qua mọi chuyện mà chạv tới nơi này, chứng kiến sự kiện trọng đại này.

Trong đám người này có một nữ tử. Tướng mạo nữ tử này tuyệt mỹ, chính là Hải Tử. Nàng không ở Đế Sơn nhìn qua chiếc lá cây mà tự mình tới đây, nhìn thân ảnh trong kim quang trên bầu trời, khuôn mặt lộ nụ cười.

Người này sau khi rời khỏi Sơn Hải mất tích hơn mười năm, không ngờ tới vừa xuất hiện lại kinh người như vậy!

Ngay lúc gần tám trăm Thiên Tôn đang chờ đợi Vương Lâm xông tới tầng thứ mười thì đột nhiên trong Truyền Tống Trận xa xa lại liên tục lóe lên. Chỉ thấy một nam tử trung niên mặc bạch y cất bước đi ra. Thần sắc người này lạnh lùng, sau khi xuất hiện không nhìn mọi người chút nào mà thân thể bay lên đứng giữa không trung nhìn về phía Vương Lâm.

- Tuyết Vũ Dược Thiên Tôn!

Không ngờ ngay cả Dược Thiên Tôn cũng bị kinh động tới đây!

- Không chỉ có Tuyết Vũ Dược Thiên Tôn, ngươi xem, đó là Đạo Luân Dược Thiên Tôn!

Dược Thiên Tôn xuất hiện lập tức khiến Thiên Tôn chú ý. Chỉ thấy trong Truyền Tống Trận liên tục lóe sáng, lại có một người nữa đi ra. Người này là một lão già, vừa cau mày thân thể vừa bay lên không trung, nhìn nam tử mặc bạch y kia, hơi gật đầu một cái liền nhìn về phía Vương Lâm trên bầu trời.

- Mạnh Song Dược Thiên Tôn!

- Đó là Tử Dịch Dược Thiên Tôn. Là hắn, hắn có hình dạng đồng tử, nhất định là hắn! Nghe đồn hắn đã vượt qua tầng thứ mươi hai!

Những luồng thần niệm truyền ra tiếng đàm luận vang vọng trong Thiên Tôn Niết. Trong Truyền Tống Trận xa xưa kia, Dược Thiên Tôn tổng cộng xuất hiện bốn người. Bốn người này không ai nói chuyện với ai, sau khi xuất hiện lập tức nhìn về giữa không trung.

Đúng lúc này, đột nhiên bốn phía trở nên yên tĩnh. Chỉ thấy trên bầu trời, Vương Lâm đang ngồi khoanh chân trong kim quang tầng chín đứng lên. Cử động này của hắn khiến tất cả ánh mắt đều ngưng tụ lại.

Vương Lâm cúi đầu nhìn đám người phía dưới, nhướng mày nhưng rất nhanh liền giãn ra. Mục đích của hắn là một lần hành động, thiên hạ chấn kinh, lúc này càng nhiều người càng tốt.

Trong đám người nọ có bốn người khiến Vương Lâm nhìn lại. Bốn người này chính là bốn Dược Thiên Tôn vừa tới đây. Trong khi Vương Lâm nhìn bọn họ, bọn họ cũng nhìn lại Vương Lâm, thần sắc bình tĩnh, không có chút tâm tình giao động.

Ánh mắt vừa tiếp xúc liền bị Vương Lâm thu hồi, ngẩng đầu lên, thân thể hướng về phía tầng thứ mười bước đi. Bước chân vừa chuyển động, thân thể hắn liền dùng tốc độc cực nhanh lao thẳng lên tầng thứ mười, thân thể nhoáng một cái liền biến mất!

Xông lên tầng thứ mười rồi!

Tầng thứ mười này nếu có thể nói là long môn, một khi xông qua thì sẽ trở thành vị Dược Thiên Tôn thứ bốn mươi chín của Tiên Tộc ta!

Tất cả tu sĩ phía dưới đều ngưng thần nhìn chăm chú, sợ nhìn sót chút gì đó.

Thậm chí vào giờ phút này, trên mặt đất của Tiên Tộc, Võ Phong Đại Thiên Tôn và mọi người ở trong hoàng thành cũng đều quan sát cảnh tượng Vương Lâm đi vào trong tầng mười!

Cả trong Tử Dương Tông. Nam tử trung niên kia hít sâu một hơi, ánh mắt không chớp một chút nào.

- Hắn có thể vượt qua không...

Đây là một ý niệm dâng lên trong đầu rất nhiều tu sĩ Thiên Tôn lúc này!

Thời gian trôi qua. Vương Lâm tiến vào tầng thứ mười này đã tám nhịp thở!

Nhịp thở thứ chín, thứ mười...

Tất cả ánh mắt đều ngưng tụ trên tầng cung điện thứ mười mơ hồ trên bầu trời. Tầng cung điện này mấy vạn năm qua chưa bao giờ tỏa ra kim quang!

Nhưng trong lịch sử của nó, mỗi lần tỏa ra kim quang đều khiến cho trên Tiên Cương đại lục có thêm một vị Dược Thiên Tôn!

Tiên Cương đại lục lúc này chỉ có bốn mươi tám vị Dược Thiên Tôn. Một khi xuất hiện thêm một người, lập tức cả Tiên Tộc, thậm chí cả Cổ Tộc cũng sẽ biết tới tên tuổi người đó. Tu sĩ như vậy đủ khiến cả Tiên Cương chấn động!

Nhịp thở thứ mười, thứ mười hai, mười ba... cho tới nhịp thở thứ hai mươi!

- Hẳn là thất bại rồi...

Tu sĩ Thiên Tôn phía dưới lập tức có người truyền ra tiếng thở dài.

Nhưng vào lúc này lại có tiếng kinh hô vang lên, trong Thiên Tôn Niết yên tĩnh này giống như sóng biền cuồn cuộn, cuốn tới tận trời xanh!

- Kim quang! Đó là kim quang!

Kim quang tầng thứ mười! Mấy vạn năm rồi, tầng thứ mười này lại một lần nữa tỏa ra kim quang!

- Hắn... xông qua rồi!

Trên bầu trời, tầng thứ mười mơ hồ bị mây mù che phủ hơn một nửa, sau nhịp thở thứ hai mươi, trong ánh mắt tập trung của mọi người bất ngờ tỏa ra kim quang kinh thiên động địa!

Thần sắc bốn Dược Thiên Tôn lập tức sững lại.

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 33
Lượt đọc 2514

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.