Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Theo Đuổi Thần Tượng

Phiên bản Dịch · 1666 chữ

- Tề Lâm, đưa khẩu súng cho ta.

Tôn Ngộ Không đi rồi, thời không liền khôi phục bình thường, Tề Lâm đột nhiên nghe được Úy Trì Khê muốn khẩu súng tiên của hắn.

Tề Lâm thật bất ngờ.

Nhưng hắn cũng không cảm thấy Úy Trì Khê sẽ gây hại cho mình, cho nên ngay lập tức đưa khẩu súng cho nàng.

Để cho Tề Lâm không nghĩ tới chính là Úy Trì Khê giơ súng lên nhắm ngay vào Lâm Hàm Vận.

- Khê nhi, đừng...

Tề Lâm nói còn chưa dứt lời, Úy Trì Khê đã bóp cò.

Cuộc đời trọng sinh của Lâm Hàm Vận đã chấm dứt từ đây, trên đường xuống địa phủ chắc sẽ gặp được Bộ Đằng Tuấn.

Người bị súng tiên giết chết sẽ không có cơ hội Luân Hồi, điểm ấy "Nữ nhi của hắn" vừa rồi đã nói cho hắn biết.

Úy Trì Khê giết Lâm Hàm Vận, sau đó liền đem súng tiên trả lại cho Tề Lâm.

- Ngươi sẽ không giết ta diệt khẩu phải không?.

Úy Trì Khê buồn bã nói.

Tề Lâm cau mày, không biết nên nói cái gì cho phải.

Hắn phát hiện Úy Trì Khê quả thật là mạnh hơn so với loại bình hoa như Lâm Hàm Vận, nhưng lòng tin của nàng đối với mình cũng quá thấp.

- Khê nhi, em sao có thể nghĩ anh như vậy? Anh làm sao có thể giết em diệt khẩu?

Tề Lâm có chút đau lòng nói.

Úy Trì Khê nhìn Tề Lâm, đồng tử sâu thẳm khó dò, lòng của phụ nữ như kim dưới đáy biển, Tề Lâm đoán không ra.

Hắn chỉ nghe được Úy Trì Khê nói:

- Ta nghĩ ngươi cũng sẽ không làm vậy, nếu không ngươi không cần phải tới cứu ta. Có thể cho ngươi nắm được nhược điểm của ta, ngươi cũng yên tâm hơn phần nào.

- Em quá lý trí, điều này nói rõ em đối với anh đúng là không có một chút cảm giác nào.

Tề Lâm cười khổ.

Phụ nữ ở trước mặt người đàn ông mình thích trước, tuyệt đối sẽ không lý trí đến mức như vậy.

Bất quá cũng không ngoài ý muốn của Tề Lâm, nam nữ thời nay khi chia tay người nào sẽ ngu ngốc đến mức cho người còn lại sẽ nhớ mãi không quên mình đây.

Sẽ không có người không thể quên.

Như vậy kỳ thực cũng tốt.

Sau khi việc này xong xuôi, hắn và Úy Trì Khê coi như là triệt để thanh toán xong, từ nay về sau hắn sẽ không quấy rầy cuộc sống của nàng nữa, cũng không cần lo lắng chuyện của nàng.

Tiên đạo dài đằng đẵng, Tề Lâm tạm thời không có dự định tìm tình yêu thật lòng.

Úy Trì Khê tạm thời cũng không có có loại ý nghĩ này.

Nhưng lần này nàng đúng là bị kích thích không nhỏ.

Cho nên nàng tới gần Tề Lâm, hai tay ôm lấy cổ Tề Lâm, cả người dính chặt vào Tề Lâm.

Tề Lâm phát giác thân thể của nàng đang run rẩy.

- Tề Lâm, lại yêu em một lần có được hay không?

- Em đang tỏ tình với anh sao?

Tề Lâm biểu tình quái dị.

- Em có chút sợ, em rất muốn được anh an ủi.

Tề Lâm sắc mặt co rút, sớm biết thế tối hôm qua cũng không chơi điên cuồng như vậy với Vu Vũ Chân.

Hắn rất hiểu Úy Trì Khê, loại chuyện này phát sinh trước mặt nàng, mà nàng còn có thể trấn định như vậy, đã rất giỏi rồi.

Nam nữ phát sinh quan hệ sau chuyện kinh khủng như vậy cũng là điều rất bình thường.

Chỉ là Tề thiếu gia lúc này có chút vô lực.

- Tề Lâm, em nhớ anh rất thích thân thể em.

Úy Trì Khê thấp giọng nỉ non bên tai Tề Lâm.

Nàng quả thực đã không còn yêu Tề Lâm, nhưng chuyện này cũng không đồng nghĩa với chuyện hai người không thể tiếp tục quan hệ.

Tề Lâm chưa kết hôn nàng cũng chưa gả cho ai, cho dù có chuyện gì cũng rất là bình thường.

Tề Lâm khẽ thở dài một hơi, không có biện pháp, làm đàn ông chỉ có thể cúc cung tận tụy phục vụ phụ nữ, cho dù có hi sinh cũng phải hoàn thành nghĩa vụ.

Hắn ôm lấy Úy Trì Khê, đi về phía phòng ngủ.

Trước đây hắn và Úy Trì Khê đã từng mây mưa ở đây, đối với nơi này vẫn rất quen thuộc.

- Tề Lâm, một hồi dùng sức một chút, dập mạnh một chút...

Quả nhiên là người mạnh mẽ.

Một người là trọng sinh, một người là xuyên qua, nàng đánh một, nàng giết một.

Nếu mà sợ hãi thì mới là lạ đấy.

Tề Lâm đáp ứng hết thảy yêu cầu của nàng.

Thuận tiện nói một chút, Úy Trì Khê có khẩu vị rất lớn.

...

Sau nửa giờ.

Úy Trì Khê trần truồng nằm ở trong lòng Tề Lâm, cả người đỏ lên, có nhiều chỗ thậm chí tím xanh.

Nhưng lông mày của nàng cũng đã thư triển ra, không còn cảm giác bực bội, nóng nảy như vừa rồi.

- Anh tối hôm qua có lên giường với người phụ nữ khác.

Úy Trì Khê không phải dùng câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.

Tề Lâm không có phủ nhận, ở phương diện này phụ nữ lúc nào cũng có trực giác chuẩn xác kinh người.

- Ghen tị?

Tề Lâm chỉ là cười hỏi.

Úy Trì Khê nhìn Tề Lâm, nháy mắt:

- Nàng cũng có khẩu vị nặng giống như ta phải không? Cho nên cho ngươi tại trên người ta đều lực bất tòng tâm?

Tề Lâm lão mặt đỏ lên:

- Sai sót sai sót, có muốn thử lại một lần nữa không?

- Dối trá, rõ ràng đã không được rồi.

Úy Trì Khê rất khinh bỉ.

Tề Lâm lúng túng.

Phụ nữ có khẩu vị lớn thực sự là đáng ghét.

Hắn là một người đàn ông bình thường, đối với nhiều tư thế mới lạ tất nhiên là mau chóng đầu hàng hơn các tư thế truyền thống.

Nhưng đàn ông là không thể giải thích chuyện này được, càng giải thích càng mất mặt.

Hắn chỉ có thể nói sang chuyện khác:

- Khê nhi, vừa rồi người đàn ông kia...

- Quên đi, em không muốn biết.

Úy Trì Khê đem ngón tay mình đặt trên môi Tề Lâm, cắt đứt lời nói của Tề Lâm:

- Chúng ta là tình cũ không rủ cũng tới, củi khô lâu ngày lại cháy thôi, không có chuyện gì khác xảy ra cả.

Tề Lâm nhìn Úy Trì Khê, sau một lát cười sang sảng:

- Đúng vậy, không chuyện gì phát sinh cả.

- Tề Lâm, chúng ta dừng ở đây.

- Tốt.

Tề Lâm trả lời không chút do dự.

Hắn đứng dậy, rửa mặt, mặc quần áo, quét dọn gian phòng, sau đó rời đi.

Từ đó về sau không Tề Lâm không còn gặp lại Úy Trì Khê.

Mỗi người khi còn sống đều có thể có rất nhiều khách qua đường, không nên cưỡng cầu tất cả mọi người có thể cùng ngươi đi tới sau cùng.

Giữa hàng tỷ người mà có thể gặp nhau, có kỉ niệm đẹp với nhau, vậy là đã đủ.

...

Năm phút đồng hồ sau, Tề Lâm nhận được điện thoại của Vu Vũ Chân.

- Tề Lâm, anh ở đâu? Mau trở lại, chúng ta còn phải lên máy bay, sắp trễ giờ rồi?

Tề Lâm:

-... Em không phải là không thể hoạt động được sao?

- Em không sao, anh trở về em lại cùng anh nói.

Sau khi trở về, Tề Lâm rốt cuộc biết được nguyên nhân Vu Vũ Chân đột nhiên thay đổi chủ ý.

Fan cuồng đúng là danh bất hư truyền.

Tề Lâm rất ghét bỏ:

- Không phải là chỉ một ngôi sao thôi mà? Em có cần phải điên cuồng như vậy không?

Vu Vũ Chân sở dĩ thay đổi chủ ý, nguyên nhân rất đơn giản, nữ thần của nàng ngày mai sẽ tới Hong Kong, hơn nữa ở lại một ngày, là vì quay bộ phim Tân Thiện Nữ U Hồn.

Nữ thần chính là diễn viên từng đóng vai Nhiếp Tiểu Thiến, sắc đẹp phải nói là phong hoa tuyệt đại, chinh phục biết bao nhiêu người, Vu Vũ Chân chính là fan của nàng. Về sau bởi vì vấn đề tình cảm rời khỏi giới giải trí di dân ra nước ngoài, lần này đạo diễn Hong Kong phục chế Thiện Nữ U Hồn, áp lực dư luận rất lớn, khán giả đều biểu thị Tiểu Thiến chỉ có một, đừng... hủy đi kinh điển nữa. Đạo diễn không có biện pháp, chỉ có thể mời nữ thần ra.

Đạo diễn cho cát – xê rất hậu, nữ thần đã đáp ứng rồi, nhưng thanh minh trước chỉ quay một ngày, đồng thời trong một ngày này nữ thần còn phải gặp gỡ, giao lưu với fan.

Lực lượng của tình yêu là vô địch.

Vu Vũ Chân bỏ ra hai vạn đồng, mua một tấm vé ở chợ đen, chỉ vì để thấy mặt nữ thần.

Tề Lâm khiếp sợ tốc độ làm việc của Vu Vũ Chân, rõ ràng lúc mình ra khỏi cửa nàng còn ngủ mà...

Thấy Tề Lâm có thái độ như vậy, Vu Vũ Chân rất tức giận.

"Lẽ nào anh không có nữ thần?"

Tề Lâm suy nghĩ một chút, rất nghiêm túc nói:

- Maria Ozawa có tính không?

Vu Vũ Chân:

-...

Tề Lâm tiếp tục giáo dục nàng:

- Nữ thần không dính bụi trần thì không phải là nữ thần tốt.

Vu Vũ Chân:

-... Lão nương muốn cùng tên cầm thú này chia tay, chia tay!

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.