Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Các Thần Tử âm thầm tính toán.

Phiên bản Dịch · 1386 chữ

Dù vậy, Thần Tử áo đen lại cười ha ha:

“Diệp Thành, tu vi của tôi không giống như kẻ phế vật Tô Ma. Nếu cậu chỉ có chút năng lực này thì hôm nay đã định trước cậu sẽ bị tôi giết chết. Đừng phản kháng nữa, ngoan ngoãn chết dưới kiếm của tôi đi thôi! Bốn đạo thống Chân Tiên bọn tôi đều đã đến đây, các Chân Tiên đã bàn bạc với nhau, ai có thể giết cậu thì người đó sẽ là chủ của Địa Cầu. Đại cơ duyên của ngôi sao này cùng với người thân, tộc nhân mà cậu bảo vệ đều sẽ thuộc về tôi…”

“Đến lúc đó, tôi sẽ tiễn bọn họ xuống dưới gặp cậu!”

Thần Tử áo đen vừa cười vừa vung sát kiếm đen nhánh trong tay không ngừng.

“Hừ!”

Diệp Thành chỉ hừ lạnh một tiếng, thần kích đánh ra, từ một góc độ không thể tin nổi, giống như linh dương treo sừng, chuẩn xác lướt qua sát kiếm đen nhánh, chém lên người Thần Tử áo đen.

“Ầm!”

Trên người Thần Tử áo đen bùng lên thần quang vô tận màu đen, nhưng vẫn không chặn được một đòn của thần kích hình rồng, bị chém thành hai nửa. Mặc dù hắn rất mạnh, mạnh hơn cả Tô Ma, là một tồn tại chân chính đứng trên đỉnh cao lĩnh vực Nguyên Anh, là tu sĩ Nguyên Anh mạnh nhất mà Diệp Thành từng gặp từ khi anh sống lại trở về, nhưng chung quy trong võ đạo, hắn vẫn thua Diệp Thành quá nhiều.

Có thể nói Diệp Thành đánh hắn giống như người lớn đánh một đứa con nít. Mỗi một chiêu, mỗi một thức của Thần Tử áo đen vào trong mắt Diệp Thành đều chứa đầy sơ hở, nhấc tay là có thể phá.

Dù thực lực của Thần Tử áo đen không thua kém gì phân thân của Diệp Thành, nhưng hắn vốn không chặn được đòn tấn công của Diệp Thành, chỉ có thể hứng chịu đòn đánh mới có thể gây một ít thương tổn nhỏ cho anh.

May là Thần Tử áo đen còn có hai lá thần phù thế mạng, cho nên mau chóng ngưng tụ xác thịt trở lại. Thế nhưng trên mặt hắn vẫn lộ vẻ sợ hãi, biết sự chênh lệch giữa mình và Diệp Thành khi đánh khoảng cách gần, lập tức hét lên:

“Hổ huynh giúp ta!”

“Gào!”

Thôn Thiên Ma Hổ nhảy từ hư không đến, chân đạp ma văn vô tận, lửa quanh người thiêu đốt không gian, chụm người lao xuống. Khí tức đáng sợ quanh người nó khiến hư không rung chuyển, vũ trụ chấn động. Một đòn của nó không hề thua kém tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong, thậm chí là hơn.

“Ầm!”

Ngay cả Diệp Thành cũng không muốn dùng xác thịt đón đỡ, chỉ có thể hóa thân thành Thần Mộc Vương Đỉnh, va chạm với Thôn Thiên Ma Hổ.

Rầm một tiếng, Thôn Thiên Ma Hổ kêu rên, bị tông văng xa mấy nghìn trượng. Nó không hổ danh là dòng dõi thần thú, xác thịt mạnh đến mức không thể tin nổi. Sau khi lay chuyển Thần Mộc Vương Đỉnh của Diệp Thành, nó chỉ hơi váng đầu, chậm rãi đứng dậy. Nếu những kẻ như Thần Tử áo đen đứng ở đây thì đã bị một đỉnh của Diệp Thành đụng chết từ lâu.

Nhưng Thần Tử áo đen cũng nhân cơ hội này khôi phục xác thịt, lại cầm sát kiếm xông tới lần nữa.

“Ầm ầm!”

Diệp Thành tiếp tục rơi vào sự vây công của Thần Tử áo đen và Thôn Thiên Ma Hổ. Mặc dù thực lực anh mạnh, vững vàng áp đảo cả hai, nhưng hiển nhiên nhất thời không thể làm gì được bọn họ.

Các Thần Tử đứng ngoài quan sát đã phán đoán ra thực lực của Diệp Thành.

“Cũng chỉ đến thế thôi, tuy thực lực cao hơn tôi một chút nhưng cũng không mạnh đến đâu. Có vẻ tương đương với Vân Lam mà thôi”.

Các thần tử âm thầm tính toán.

" Đây là Diệp Thành sao? Thật khiến người ta thất vọng".

Vân Lan cũng lắc đầu

Nhưng nghĩ lại thì cũng là đương nhiên, suy cho cùng Diệp Thành cũng chỉ xuất thân từ hành tinh bị quên lãng, có thể mạnh đến đâu được chứ? Nguyên Anh đỉnh phong đã là giới hạn của cậu ta, trên đó nữa là cảnh giới Bán Bộ Hợp Đạo, dù là trong các đại thần giáo cũng chỉ có những Thái thượng trưởng lão sống năm vạn năm mới có thể miễn cưỡng tiếp cận mà thôi.

“Ầm!”

Vào lần thứ ba Diệp Thành đánh chết Thần Tử áo đen.

Một vị Thần Tử hét lên, gia nhập cuộc chiến.

“Để tôi!”

Thần Tử mới gia nhập chính là Nhị Thần Tử Trùng Dương của Vô Cực Tông. Hắn đứng trên Đạp Tinh Ngưu, lưng mọc hai chiếc cánh màu bạc, trong mắt âm dương giao thoa, quanh người giống như có hàng tỷ ngôi sao đi theo. Nếu nói trong các đại giáo, ngoài Trường Sinh Giáo ra, tông môn nào có thù hận sâu nhất với Diệp Thành thì chắc chắn đó là Vô Cực Tông.

“Hỗn Độn Vô Cực Hoàn!”

Trùng Dương vừa ra tay đã sử dụng phép thần thông tối cao của Vô Cực Tông. Hai luồng khí tức một đen một trắng giống như xiềng xích quấn quanh, nháy mắt hội tụ vào một chỗ. Tử khí vô tận và sinh cơ cuồn cuộn hóa thành hỗn độn, giống như con cá âm dương, bao phủ về phía Diệp Thành.

Phép thần thông nổi tiếng của hắn là Cửu U Nhãn, nhưng hắn sử dụng Hỗn Độn Vô Cực Hoàn lại không hề thua kém Tô Ma, thậm chí là hơn.

“Răng rắc!”

Hư không đều bị hai luồng khí tức trắng đen đó luân chuyển, đè cho run rẩy vang lên tiếng xèo xèo, giống như con đường không chịu được vật nặng vậy. Khác với Tô Ma, Hỗn Độn Vô Cực Hoàn của hắn rõ ràng trông dày nặng hơn, khí thế cổ xưa hơn.

Hai khí tức trắng đen di chuyển trong hư không, giống như hai chiếc chiến xa ầm vang, một trước một sau bao vây Diệp Thành lại.

“Biến đi!”

Diệp Thành không thể không từ bỏ ý nghĩ thừa thế truy sát, trường kích hình rồng trong tay chợt hóa thành thần thương thẳng tắp. Sau đó, Diệp Thành vung một kích ra, vô cùng nghiêm túc, trên trán cũng đã toát mồ hôi, vẻ mặt nghiêm nghị. Anh nắm thanh thần kích nhẹ như lông hồng mà như đang nâng cả Thái Sơn trong tay, nhìn chậm nhưng thật ra lại nhanh, nhẹ nhàng đâm vào trung tâm của hai luồng khí tức trắng đen.

“Bùm!”

Trung tâm của hình âm dương như hai con thần long hội tụ kia bị Diệp Thành đâm trúng, Hỗn Độn Vô Cực Hoàn được mệnh danh vô cùng kiên cố, có thể che phủ vạn vật, phong tỏa mọi thứ, lúc này lại bị Diệp Thành đâm nhẹ một cái đã vỡ tan. Hai luồng khí tức nổ tung, bay ra bốn phương tám hướng, không thể tạo thành hình cá âm dương thêm lần nào nữa.

“Hả?”

Trùng Dương nhướng mày.

Diệp Thành đâm một cách chuẩn xác vào nơi mạnh mẽ nhất cũng là nơi mỏng manh nhất của Hỗn Độn Vô Cực Hoàn, cho nên dễ dàng đánh tan toàn bộ Hỗn Độn Vô Cực Hoàn, khiến nó trở lại thành hai luồng khí tức trắng đen, không còn đặc tính kiên cố nữa.

Hắn không biết Diệp Thành trùng hợp đâm trúng hay là thật sự có bản lĩnh, thế là lại hét lớn:

“Tiếp tục!”

Trùng Dương tiếp tục sử dụng Hỗn Độn Vô Cực Hoàn, hai luồng khí tức trắng đen còn mạnh hơn, to lớn hơn trước kia tạo thành Sinh Tử Thần Đồ, hoàn toàn bao phủ Diệp Thành vào trong. Dù là thần tướng Nguyên Anh rơi vào trong thần đồ này cũng sẽ chết chắc.

Bạn đang đọc Tiên Đế Trùng Sinh (Dịch) của Lam Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MeoMeo9194
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.