Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

“Tôi sẽ không thua!”

Phiên bản Dịch · 1119 chữ

Chỉ trong chớp mắt, chín dòng sông Hoàng Tuyền lớn đã ngưng tụ lại thành một, tạo thành một cây thương Hoàng Tuyền. Trên cây thương được khắc rất nhiều đường vân, hoa văn thần bí của Cửu U Ma Thần, lại có cả một con rắn Hoàng Tuyền lớn đang ngửa mặt lên trời gào thét. Cây thương dài này vừa xuất hiện, thậm chí còn có Hoàng Tuyền thấp thoáng xuất hiện phía dưới Cửu U, mang theo năng lực cổ xưa vô cùng tà ác.

“Oành!”

Lăng Tiêu Chân Tiên dựa vào cây thương này, một thương xuyên thủng chín phép đại thần thông, xuyên qua cả xác thịt Diệp Thành ngay tại chỗ, nổ tung lên trời.

Ngay khi Diệp Thành lại định hình thân thể lần thứ tám thì dùng Nhất Kiếm Cách Thế chém một kiếm tới, rốt cuộc Lăng Tiêu Chân Tiên cũng không còn kiên nhẫn, hắn vung tay đẩy lưỡi đao thần binh đã gãy, ánh mắt lạnh nhạt nói:

“Diệp Thành, sức cùng lực kiệt rồi nhỉ!”

“Chém!”

Diệp Thành chỉ đáp trả mỗi một chữ, đồng thời lại đánh ra một đòn Nhất Kiếm Cách Thế, mang theo tinh thần không do dự thiêu đốt thần hồn của chính mình, miễn cưỡng dùng đến lưỡi đao thần binh đã gãy, lại ngưng tụ hư ảnh để phóng ra cho dù hư ảnh của nó đã vô cùng mờ nhạt, có thể biến mất bất cứ lúc nào nhưng Diệp Thành cũng không hề do dự chút nào.

“Ầm!”

Lăng Tiêu Chân Tiên trực tiếp đánh ra một chưởng đè ép xuống, pháp tắc thần thánh vô mạnh mẽ, chống trời đỡ đất, dời núi lấp biển, giống như một ngọn núi thần Thái thượng cổ sụp xuống, trực tiếp đè ép Diệp Thành như bánh thịt.

“Diệp Thành, nếu như chỉ có chút mánh khoé này thì cậu vẫn nên mau chóng quỳ xuống xin tha đi, bản Chân Tiên tâm tình tốt, có thể tha cho đệ tử tông môn!”

Lăng Tiêu Chân Tiên cao đến hơn chín tầng trời, đưa đầu nhìn Diệp Thành ở dưới chân, khoé miệng có chút châm chọc.

“Vù vù!”

Diệp Thành khó khăn định hình lại thân thể, mặc dù Hải Hoàng Chân Linh là phép đại thần thông nhưng thân thể bị huỷ hoại liên tục chín lần, có mạnh cỡ nào thì Diệp Thành cũng có phần khó khăn. Đầu tóc anh lúc này đã biến thành nửa đen nửa trắng, hơn phân nửa mái tóc dài đã trở thành màu xám, đồng nghĩa với tuổi thọ dồi dào của Diệp thành trong trận chiến này đã giảm đi gần một nửa rồi!

“Tôi sẽ không thua!”

Diệp Thành mở lời, từng giọt thần huyết màu vàng, từng đoạn xương cốt khó khăn hướng về phía Nguyên Anh của Diệp Thành để hội tụ. Giọng nói của anh khàn khàn, đôi mắt không buồn không vui, bình tĩnh mở lời như thể người rơi vào tình thế nguy hiểm không phải là anh.

Nhưng trong lòng tất cả mọi người chỉ còn lại bi thương.

Cho dù có nói thế nào nữa thì Diệp Thành đã đi đến bước đường cùng, cho dù là Vua Viên Ma cũng không thể tìm ra hoa dưới Ngũ Chỉ Sơn… Kết cục của thần thoại, cuối cùng anh cũng phải thua thôi!

“Sẽ không thua?”

Lăng Tiêu Chân Tiên cười lạnh, hắn giẫm một chân xuống, thân thể cao lớn cả tỉ mét giống như một Thiên Trụ cổ xưa sừng sừng chọc trời, Diệp Thành ở dưới chân hắn thật sự giống như những con kiến nhỏ bé vừa mới khó khăn định hình lại thân thể thì đã bị một chân giẫm nát thành bánh thịt!

“Không thua thì có thế nào, cũng vẫn bị bản Chân Tiên giẫm nát ở dưới chân giống như giẫm phải kiến mà thôi!”

Lăng Tiêu Chân Tiên lạnh nhạt cúi đầu, lạnh giọng nói.

“Thả chủ nhân tôi ra!”

Aokawa Sakura kích động liền phóng lên cao, xông về phía người thanh niên mặc quần áo đen này.

Lần này, ngay cả Trùng Lâu cũng không ngăn lại mà để Aokawa Sakura xông thẳng ra khỏi Địa Cầu, vận khí Cửu Huyền Vạn Kiếm Quyết, chém thẳng về phía Lăng Tiêu Chân Tiên, cả người như hoá thành vầng sáng mặt trời vàng rực rung chuyển đất trời, như chiến xa của thần Mặt Trời, mạnh mẽ dâng lên.

Nhưng mặc dù cô đã tu luyện đến Kim Đam Thần Phẩm thì cũng chỉ là một tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu mà thôi, chỉ cách Lăng Tiêu Chân Tiên trong vòng trăm mét thì đã bị một sức lực vô hình trực tiếp đè ép trong không trung, một ngón tay cũng không động đậy được.

“Đây chính là thị nữ sao? Diệp Thành, ngay trước mặt thế này, ta sẽ nghiền nát toàn bộ từ đầu đến chân, từ thần hồn cho đến thể xác, từ khí hải đến tử phủ, ta xem thử có thể chịu được đến khi nào!” Lăn Tiêu Chân Tiên lạnh lùng nói.

“Chủ nhân, đừng khuất phục hắn, không cần lo cho tôi!”

Aokawa Sakura run lẩy bẩy nói, cả cơ thể cô đang bị ép buộc quỳ xuống trong không trung, cúi đầu về phía Lăng Tiêu Chân Tiên, trên lưng như có cản hàng nghìn ngọn núi đè lên.

Nhưng Aokawa Sakura vẫn rất khó mà ngẩng đầu lên cho dù chỉ là một chút, vì vậy phải trả cái giá là cả nửa người như vỡ nát, xương cốt đều vỡ vụn, nhưng vẫn kiên trì ngẩng đầu lên. Ánh mắt cô vô cùng kiên định, có chết cũng không hối hận.

“Niềm tin đúng là đáng khen, thế nhưng, tin tưởng nếu có tác dụng, thì cần gì đến sức lực? Tôi khổ tu mười vạn năm, mỗi một ngày đều là nước chảy đá mòn, hấp thụ nguyên khí trời đất, tìm hiểu pháp tắc, trải qua rất nhiều năm tháng để đổi lấy sức lực, nếu như bị niềm tin đánh bại dễ dàng như vậy thì còn có ý nghĩa gì nữa đây?”

Lăng Tiêu Chân Tiên cười nhạt, bàn tay nhẹ nhàng đè xuống.

“Ầm!”

Thân thể Aokawa Sakura nhỏ nhắn đột nhiên vỡ nát, nổ tung thành vũng máu. Chỉ còn linh hồn thuần khiết màu vàng lấp lánh mờ nhạt cũng bị Lăng Tiêu Chân Tiên thu vào trong tay.

“Không!”

Lúc này, rất nhiều đệ tử phái Sương Diệp trên Địa Cầu đều đỏ mắt.

“Chị Sakura!”

“Thần nữ Sakura!”

“Dì Sakura!”

“…”

Bạn đang đọc Tiên Đế Trùng Sinh (Dịch) của Lam Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MeoMeo9194
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.