Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Mật Chia Rẽ Uyên Ương

Tiểu thuyết gốc · 2059 chữ

Buổi thi đấu kết thúc toàn bộ học viên đều được hoạt động tự do. Không và Vy không có chào hỏi mọi người mà theo Trương Khải Lâm đi nhận một số tài liệu cần thiết của học viện rồi trở về ký túc xá của mình.

Đám người đội Quy thì không hiểu ra sao tự dưng lại mất đi mấy trăm điểm tích luỹ cho nên kéo nhau đi kiên cáo. Cuối cùng phát hiện có hai người mới gia nhập đội của mình nên đành ngậm đắng nuốt cay, hậm hực trở về phòng của mình.

Bên trong căn phòng ký túc xá của mỗi người, là một không gian rộng mười tám mét vuông gồm có một giường ngủ, một bàn học, một tủ quần áo, một tủ lạnh mini, một nhà vệ sinh.

Không và Vy đang ngồi trên giường ở bên trong phòng của nó. Đem tài liệu mà Trương Khải Lâm ra nghiên cứu. Bên trong ngoài một số quy định của Học viện còn có bản đồ học viện và một số thông tin bổ ích như lịch học, điểm tích luỹ, nhiệm vụ, khảo thi…

Có một điều hết sức đặc biệt đó là học viên có thể không cần lên lớp nhưng cần hoàn thành một nhiệm vụ cùng cấp mỗi tháng. Ngoài ra làm nhiệm vụ còn được thưởng thêm điểm tích luỹ.

Điểm tích luỹ có thể đổi được tiền mặt, địa vị, vũ khí, đan dược, công pháp, võ kỹ…

Chỉ cần kiếm đủ điểm tích luỹ là có thể đổi được thứ mình muốn.

-Chuyện vào học viện em có nói với nhà em chưa?

-Em có nói với ông nội rồi. Anh có dự định sau này làm gì chưa?

-Bây giờ anh phải cố gắng tu luyện và tìm thêm tài nguyên tu luyện cho anh và em. Hôm nay để anh dạy cho em cách luyện đan, luyện khí và bày trận pháp đi. Để anh có ra ngoài làm nhiệm vụ thì em cũng tự bảo vệ được mình.

-Vậy thì từ mai chúng ta bắt đầu nha.

-Sao không bắt đầu bây giờ luôn đi em.

Nghe Không nói Vy liền quay người đè nó xuống giường, hai má đỏ ửng không cần nói cũng biết nàng muốn gì.

Không nhẹ nhàng kéo nàng xuống, hai người quấn quýt lấy nhau cả buổi tối hôm đó. Mãi đến sáng hôm sau mới bắt đầu tỉnh dậy.

Hai người cũng không có rời phòng, Không bắt đầu dạy cho Vy những kiến thức cơ bản mà mình biết được. Mang ra rất nhiều dược liệu và nguyên liệu luyện khí để nàng thực hành.

Mấy ngày sau đó, ngoài lúc dạy học cho Vy ra thì nó có tiến vào Thư viện của Quốc Tử Giám vài lần để tìm hiểu tư liệu tu luyện, ẩn môn cổ võ và tài liệu cơ mật khác.

Do linh hồn cường đại cho nên khả năng ghi nhớ của nó cũng tốt hơn trước rất nhiều. Rất nhiều sách bên trong thư viện bị nó càng quét liên tục. Từ sách văn hoá, sách lịch sử, công pháp tu luyện, võ kỹ… Mà số điểm tích luỹ của nó cũng đã tiêu hao hết cho việc đọc sách này.

Tổng cộng sáu trăm điểm gồm ba trăm điểm được nhận lúc vừa nhập học và ba trăm điểm thi đấu lúc trước được hưởng ké.

Nó cũng đã cùng với Vy đến lớp một vài lần để chào hỏi mọi người. Cũng may là Vy rất nhanh được mọi người yêu thích nếu không chắc ai cũng sẽ có ác cảm với nó.

Một tháng này tu vi của Vy cũng đã đạt đến Trúc Cơ Trung Kỳ, còn Long lực lúc này của nó cũng đạt đến con số ba trăm bốn mươi sáu rồi. Chỉ cần tối hôm nay là có thể đột phá Long Tạng Biến. Mà nếu như ở bên trong học viện đột phá sẽ gây ra động tĩnh lớn cho nên nó muốn đi ra bên ngoài một chuyến.

-Vy ơi! Anh sắp đột phá rồi. Tối nay anh phải ra ngoài một chuyến.

-Em đi cùng với anh. Lâu rồi không được ra ngoài em cũng muốn chết ngợp rồi.

-Vậy thì mình xin nghỉ phép vài ngày, anh đột phá xong sẽ dẫn em đi chơi luôn.

-Dạ. Để em dọn dẹp lò luyện đan với dược liệu đã. Anh đi xin phép thầy Thiên trước đi.

-Ừa. Anh đi đây.

Sau đó nó đến văn phòng của thầy Thiên. Do chỉ ẩn giấu một phần khí tức cho nên đã bị ông ấy phát hiện. Chưa kịp gõ cửa thì đã nghe tiếng thầy mời vào.

-Thầy nghe nói em và Vy chưa lên lớp học lần nào?

-Dạ. Em đang bận đọc sạch ở thư viện.

-Thầy biết nhưng em cũng nên đến lớn chào hỏi mọi người một lần.

-Dạ. Lần sau em sẽ nghe thầy đến chào hỏi mọi người. Hôm nay em tới là muốn xin thầy cho em và Vy xin nghỉ vài ngày.

-Có việc?

-Dạ. Tụi em lâu rồi không về nhà nên muốn về thăm người nhà một lần.

-Được rồi. Khi nào xong việc nhớ quay trở lại ngay đấy.

-Vâng. Em cám ơn thầy. Em về đây.

Vừa ra khỏi cửa thì Không đụng phải Mạc Tuyết Tình đang từ ngoài đi vào. Do không chú ý hai người ngã nhào ra đất, thân thể của Không đang đè ép trên người của Mạc Tuyết Tình.

Một tiếng thét chói tai vang lên, con bé dùng hết sức bình sinh đẩy Không ngã văng vào tường.

Nó đứng dậy muốn mắng người nhưng nhìn thấy là Mạc Tuyết Tình thì lời ra tới miệng bị nó nuốt trở vào.

-Lại là ngươi. Lần nào đụng phải ngươi ta cũng gặp xui xẻo.

MạcTuyết Tình vô cùng khó chịu nhìn nó. Nó lại không muốn trêu chọc vô cái ổ kiến lửa này nữa cho nên quay đầu bỏ đi.

-Ta nói ngươi đứng lại cho ta.

Nhưng mà Không không có đứng lại mà còn tăng tốc chạy nhanh. Mạc Tuyết Tình không có đuổi theo mà chỉ mắng một câu rồi đi vào phòng thầy Thiên. Có lẽ cô cũng đang có việc gấp nói với thầy.

-Chào thầy, Vừa rồi Nguyễn Không tìm thầy có việc gì vậy thầy?

-Em ấy xin nghỉ mấy ngày.

-Cái tên này đúng thật là… Đây là tài liệu về vụ việc bí cảnh thần bí ở Hoàng Sa mà bọn em điều tra được.

Vy muốn mắng người một phen nhưng trước mặt thầy giáo có chút bất tiện nên lời muốn nói bị cô nuốt xuống. Sau đó tranh thủ bàn giao công việc của mình.

-Được rồi. Em cũng nghỉ phép một thời gian đi. Tranh thủ về nhà một chuyến đi.

-Em không muốn về đó.

Bởi vì một số lý do cho nên Mạc Tuyết Tình không muốn về nhà mà chỉ thích ở học viện nghiên cứu, tu luyện hoặc ra ngoài làm nhiệm vụ.

-Không về thì cũng nghỉ ngơi vài ngày đi.

Do cô rất nghe lời thầy Thiên cho nên cũng không dám cãi lại.

-Vậy em sẽ bàn giao công việc lại cho Ngọc Diệp. Có việc thì thầy cứ gọi cho chị ấy nha.

-Em trở về sắp xếp đi.

-Dạ. Em xin phép thầy.

Tối đó, Mạc Tuyết Tình mang theo ba lô đi ra ngoài tầng hầm thì bắt gặp Không và Vy cũng đang ở đó.

-Hai người trở về Phú Mỹ Hưng à?

Không không muốn tiếp xúc với cô gái này nên không nói gì. Còn Vy thì không biết quan hệ không bình thường của họ nên chào hỏi một câu:

-Tụi em đi ra Vũng Tàu nghỉ phép. Sư tỷ là?

-Tôi là Mạc Tuyết Tình, lần trước có ghé qua nhà hai người một lần. Thật trùng hợp tôi cũng trở về Vũng Tàu nè.

Không nghe vậy thì mở miệng nói:

- Nếu cô ở Vũng Tàu vậy thì chúng tôi đi Đà Lạt du lịch.

-Ngươi đây là có ý gì?

-Không có ý gì chỉ là không muốn ở gần sư tỷ cô mà thôi.

Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ như chó với mèo trừng nhau. Vy ở một bên không hiểu ra sao, có chút buồn cười nói:

-Nếu cùng đường vậy thì đi chung đi.

Mạc Tuyết Tình mặc dù chán ghét Không nhưng cô đặc biệt có cảm tình với Vy. Không hiểu sao những ai tiếp xúc với Vy đều yêu thích không thôi. Chưa thấy có ai tỏ ra chán ghét nàng cả. Mạc Tuyết Tình cũng không kháng cự được mị lực thiên phú này của nàng.

Trong bất tri bất giác cô gật đầu đồng ý:

-Vậy thì đi chung đi. Để tôi gọi taxi.

Vy ngăn cản cô lại nói:

-Có phi công ở đây thì chúng ta cần gì gọi taxi nữa. Đúng không anh yêu?

Không có chút sởn hết da gà, nhưng mà cũng không có cãi lại lời của Vy. Nó nắm tay nàng đi thẳng đến chỗ thang máy. Mạc Tuyết Tình mang theo ba lô đi theo sau lưng hai người.

Sau khi lên đến sân thượng của toà nhà, Mạc Tuyết Tình nhìn ngó xung quanh như tìm kiếm cái gì đó.

Thấy vậy Vy buồn cười hỏi:

-Chị đang tìm gì vậy Tuyết Tình sư tỷ?

-Trực thăng a! Chẳng phải em nói chúng ta có phi công hay sao?

Vy chỉ chỉ Không nói:

-Phi công này không lái trực thăng đâu sư tỷ?

-Nếu không lái trực thăng thì chúng ta bay bằng cái gì? Chả lẽ máy bay chiến đấu?

Lúc này Không cũng không nhịn được mà phụt cười ra tiếng. Vy cũng cười thật tươi kéo tay cô ta lại nói:

-Chị đến đây. Anh đừng trêu chọc sư tỷ nữa mau lên nào.

-Ừm.

Sau đó Tinh Kiếm bay ra lơ lửng giữa không trung, Không một bước bước lên trước. Vy như thói quen nhảy lên đứng ở trước người của nó.

Mạc Tuyết Tình sửng sờ tại chỗ “Chả lẽ tên này có tu vi Kim Đan Kỳ hay sao?” Trong lúc mơ hồ cô đã đứng sau lưng của Không, hai tay không tự chủ giữ lấy eo của nó.

Ba người thẳng hướng Vũng Tàu bay đến.

Do tư liệu mà Quốc Tử Giám điều tra Không là từ lúc nó tiêu diệt một tiểu đội quân TC trên hòn đảo ở Hoàng Sa. Mà lúc đó tu vi của nó còn rất thấp, về sau nó liên tục mất tích. Đến lúc lộ diện thì luôn che giấu tu vi, mãi đến khi trận chiến cuối cùng với Thiên Cương Quỷ thì nó mới để lộ ra tu vi của mình. Nhưng lúc đó cũng chỉ có bà Yến và Vy nhận ra là nó, ngoài ra chỉ có Trần Viễn Siêu mơ hồ cảm ứng được mà thôi.

Mà tư liệu mới nhất đưa về cho thầy Thiên cô còn chưa có quyền xem qua. Cho nên việc không nắm được tu vi của Không là điều dễ hiểu.

Mà lúc này bên trong phòng làm việc của mình, thầy Thiên đang tròn xoe đôi mắt nhìn vào tư liệu mà Mạc Tuyết Tình đưa đến.

Người dùng một chiêu kiếm chém nát thân thể của quỷ vật là Nguyễn Không. Hơn nữa bên trong tình báo ghi rõ ràng tu vi của nó là Kim Đan Sơ Kỳ.

Sau đó, thầy Thiên nhìn lại tư liệu kiểm tra đầu vào của nó hiển thị trên màn hình máy tính thì ông ta lắc đầu không thôi.

“Cái tên này vậy mà ẩn giấu tu vi để được ở chung một chỗ với giai nhân. Lần này trở về nhất định phải tách hai người này ra mới được. Suốt ngày xem cẩu lương của tụi nó đến mình còn không chịu nổi thì nói gì đến những bạn học khác. Đúng vậy phải cho nó lên lớp Siêu cấp mới đúng”.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.