Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta đã trở về

Tiểu thuyết gốc · 950 chữ

Vũ Phố. Tháng 11, không gian trắng xóa, bầu trời xám xịt và lạnh lẽo. Dường như người của nơi đây đã quen với thời tiết này, dòng người vẫn đi lại trên đường phố mặc cho cơn mưa đang rơi xối xả. Bên đường là những dãy nhà bình thường đang lấp lóe ánh đèn mờ trong màn mưa. Ở vũ phố người ta chẳng tìm thấy một kiến trúc lớn nào, do nơi đây nằm ở một vùng hẻo lánh phía tây bắc đại lục, trực thuộc thành phố Bắc Ngọc. Nghe nói Bắc Ngọc mới chính thức là một thành phố lớn còn Vũ Phố chỉ là một khu dân cư khá sầm uất ở vùng này mà thôi. Diện tích Vũ Phố ước chừng 2000 ki-lô-mét vuông bất quá so với toàn bộ đại lục thì con số này là không đáng kể. Người Vũ Phố trải trên 2000 ki-lô-mét vuông ấy một cách chật chội nhưng dân bản địa rất ít, hầu như toàn bộ là những nhà du hành, mạo hiểm giả đến đây dừng chân, mua hàng tiếp tế để khai phá khu vực hoang vu phía tây bắc.

Tại tây bắc đại lục thời tiết rất lạ, quanh năm mưa không ngớt không tìm ra một ngày nắng. Điều này làm nơi đây sinh ra vô số thảo mộc và sinh vật kì lạ trong khu rừng rậm hoang sơ, về sau gọi là rừng Hoán Vũ, cũng là thiên đường để thảo dược có đặc tính đặc thù sinh sống. Mà mỗi ngày các khu vực trong rừng lại có thể đỗi chỗ cho nhau đồng thời những chủng loài mới lại được sinh ra. Khi một mạo hiểm giả phát hiện ra điều này kể từ nhiều năm trước đã làm vô số người kéo đến đây mong tìm được vận may. Bắc Ngọc Thành và Vũ Phố cũng được trả giá lớn lập ra trong những đợt khai phá ấy nhưng Vũ Phố chỉ là nơi sinh sống tạm thời, người tuy đông, đến nhiều nhưng đi cũng nhiều.

Tại Vũ Phố cũng có vài gia tộc sinh sống lâu năm, cắm gốc rễ nơi đây, nhà họ Nguyễn là một trong số đó. Tổ tiên gia tộc nhà Nguyễn năm ấy là một đệ tử tông môn lớn được cử đến đây khai phá trong những ngày đầu. Về sau người này không biết đạt được duyên số gì tu vi tăng mạnh nhưng lại không trở về tông môn hưởng vinh hoa phú quý mà ở lại lập ra gia tộc. Tuy gia tộc họ Nguyễn được lập ra từ những ngày đầu, là một trong những gia tộc lâu đời thế nhưng người biết đến nó không nhiều, người họ Nguyễn cũng rất ít xuất hiện. Mà lúc này, khí trời lạnh lẽo và không gian còn chưa sáng hẳn, nhưng trong một tòa phủ của gia tộc họ Nguyễn, lại tụ tập khá đông người. Mọi người đang bận rộn tổ chức một cuộc họp, một tòa trận pháp đặc biệt được dựng lên lấp lánh sáng trong không gian u ám.

"Anh, một tháng rồi mà chúng ta vẫn không liên lạc được với nhóc Phi ư?" Một người trung niên dáng vạm vỡ, da ngăm đen, trên đôi tay mọc lên những lớp vảy hỏi.

"Ừ, anh vẫn chưa nhận được tin gì hết." Một người trả lời, khuôn mặt hiện lên vẻ phong trần vì bao mùa mưa đã đi qua, trong giọng nói ẩn dấu niềm lo lắng cho con trai. Rồi ông đưa tay, trận pháp xuất hiện một bản đồ lơ lửng kèm theo vài dòng nhắn.

"Đây là những điểm và dòng tin cuối cùng chúng ta nhận được." Ông nói và để mọi người thảo luận.

"A..." Chợt một tiếng kêu phát ra trong cuộc họp làm tất cả chú ý.

"Có chuyện gì sao?" Người trung niên dáng vạm vỡ hỏi và nhìn về hướng phát ra tiếng kêu.

"Không, không có gì, chỉ là cơ thể cháu hơi lạ thôi." Một cậu bé ấp úng trả lời, nó là một thiên tài trong gia tộc nhưng cũng là lần đầu được tham gia cuộc họp lớn như thế này.

Ông nhíu mày, định nói gì đó nhưng lại trở nên ngạc nhiên, nhìn xung quanh, mọi người trong trận cũng bắt đầu có người có vẻ mặt khác lạ.

"Chuyện gì thế này" Ông thì thầm và cảm thấy máu huyết ngày càng sôi trào và lớn mạnh, công pháp ông tu luyện của gia tộc không nghe theo mà tự động vận chuyển, làm tu vi đã đạt đến cảnh giới dừng lại khá lâu lúc này lại dần tăng tiến.

Đồng thời ở một nơi rất sâu trong khu rừng Hoán Vũ, lộ ra một khu vực im ắng vô cùng, ngay cả mưa vậy mà cũng tách ra khỏi một khoảng nhìn rất quái lạ. Ngoài ra trong khu vực này còn có vô số con sông của rừng Hoán Vũ chảy về giao nhau hình thành nên một tế đàn, tế đàn trông giống toàn bộ đều làm bằng nước nhưng không phải trong suốt mà lại có sắc tím khá quỷ quái. Kì lạ hơn trên tế đàn vậy mà xuất hiện một thanh niên yêu dị, hắn ngồi im, dường như đang lẳng lặng cảm thụ không gian chung quanh rồi nở một nụ cười tà: "Ta đã trở về."

Lời tác giả: Chương 1 là chương đầu tiên mình viết nên có thể không ổn, mong mọi người đọc tiếp, các chương sau sẽ dần cải thiện hơn!

Bạn đang đọc Tiên Chủ sáng tác bởi removed_4yGjh3Cjd4
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi removed_4yGjh3Cjd4
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.