Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Tiểu thuyết gốc · 1276 chữ

Ông Năm Tín được biết đến là một doanh nhân và một người nổi tiếng có địa vị và tiếng tăm không chỉ ở đất Sài Gòn mà còn là nhiều tỉnh thành khác trải dài mảnh đất hình chữ S nên lãnh đạo tỉnh Dak Lak đặc biệt coi trọng vụ án lần này.

Đội Cảnh sát Hình sự tỉnh Dak Lak được phân công đến để điều tra về vụ án của ông Năm Tín và người dẫn đầu là Tùng Quân. Và với những báo cáo của bộ phận pháp y thì Tùng Quân nhanh chóng xác định ông Năm Tín chết là do cơn đau tim đột ngột.

Nhưng những bằng chứng xung quanh lại cho Tùng Quân một kết quả ngược lại hoàn toàn so với kết quả của pháp y. Hiện trường có dấu hiệu lật tung lên và trên tường có xuất hiện dấu hiệu của ẩu đả nên tính tới thời điểm hiện tại, đội Hình sự vẫn chưa thể nào kết luận được cái chết của ông Năm Tín là do đâu.

“Trời phạt, trời phạt hắn ta rồi. Đỉnh đầu của hắn, có ấn tín của trời. Hắn bị trời phạt rồi.”

Lúc này, bên ngoài dây phong tỏa hiện trường, một người đàn ông lem luốc bỗng gào lên khiến ai nấy đều giật mình. Không những vậy, hắn ta còn làm những hành động kì lạ như khua tay múa chân, lầm bầm trong miệng thứ âm thanh kì lạ.

“Gã kia là ai vậy? Hắn ta đang nói điều gì trong miệng vậy?”

Tùng Quân thắc mắc với già làng về kẻ bí ẩn điên điên khùng khùng kia và nhận được câu trả lời rằng hắn ta tên A Bí, làm nghề đốn củi ở trong rừng, ngày thường thích rượu chè nên lúc nào cũng trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê như vậy, nhưng bản thân già làng cũng không hiểu vì sao hắn ta lại nói cái chết của ông Năm Tín là do trời phạt.

“Chắc hắn ta lại mơ mơ màng màng rồi nói bậy rồi.”

Tùng Quân nghe thấy hắn ta là một con sâu rượu nên cũng chẳng màng để ý đến hắn thêm nữa mà tiếp tục công việc của mình với thi thể của ông Năm Tín và khung cảnh hỗn loạn xung quanh hiện trường.

Bất thình lình, A Bí xông vào hiện trường bất chấp sự ngăn cản của cảnh sát, không ngừng hướng về phía thi thể ông Năm Tín mà kêu gào thảm thiết rồi khua chân múa tay làm cho ai nấy đều dọa cho một phen.

“Nhờ anh kiểm tra giúp đỉnh đầu của nạn nhân.”

Tùng Quân cũng đành bất lực trước sự phiền hà ấy của A Bí nên cũng “chiều” theo ý hắn mà kiểm tra vùng đỉnh đầu của ông Năm Tín. Ngỡ đâu đó cũng chỉ là những câu nói có phần ngờ nghệch và hoang tưởng của A Bí thì bất ngờ nhân viên pháp y đã nhìn thấy một hình xăm tựa giống con rồng màu đỏ đang ngậm viên long châu trong miệng.

Vốn dĩ phải đợi về trung tâm giải phẫu thì nhân viên pháp y mới có thể phát hiện ra chi tiết này nhưng vì A Bí nên chứng cứ quan trọng này nhanh chóng được phát hiện và khiến cho vụ án bây giờ đã chắc chắn là một vụ giết người.

“Trời phạt, hắn ta bị trời phạt rồi.”

Nhìn thấy hình xăm con rồng đỏ ấy trên đỉnh đầu của ông Năm Tín, A Bí tỏ ra hả hê và múa tay múa chân rời khỏi hiện trường và biến mất trong đám đông hỗn loạn ở phía bên ngoài dây phong tỏa.

“Tại sao hắn ta lại biết chi tiết này? Hông lẽ chính hắn là hung thủ?” - Tùng Quân thắc mắc, định cho cấp dưới đưa A Bí về hỏi cung thì bị già làng ngăn lại.

“Không cần đâu đồng chí cảnh sát. Có đưa thằng A Bí về cũng chẳng hỏi được gì đâu mất công các đồng chí, với lại tối hôm qua nó ở đây cùng với tôi cả đêm, nên không phải nó đâu.”

A Bí được già làng chứng minh chứng cứ ngoại phạm của hắn ta nên thoát được sự tình nghi nhưng vì sao hắn ta lại biết trên đỉnh đầu của ông Năm Tín lại có hình xăm thì lại là một bí ẩn mà Tùng Quân chẳng tài nào giải thích được.

“Xưa cô có biết nạn nhân có hình xăm này không?”

Tùng Quân dùng tấm hình chụp lại hình xăm rồng đỏ trên đỉnh đầu ông Năm Tín đến cho Thùy Linh xem, người đến lúc này vẫn chưa hết bàng hoàng về cái chết của bố mình và đang được các thành viên trong đoàn an ủi.

“Không, bố tôi chưa từng có hình xăm này. Và bố cũng cực kì không thích xăm mình nên chắc chắn không phải là bố tôi xăm lên.”

“Có thể là vậy, vì vết xăm cho thấy hình con rồng này chỉ vừa mới xăm cách đây chưa đầy 24 tiếng nên có thể là do hung thủ sau khi giết nạn nhân đã xăm lên cho ông ta để tạo ra một lời nguyền chăng?”

Nhân viên pháp y ở gần đó lên tiếng, quả đúng là như vậy, vết xăm vẫn còn mới, máu vẫn chưa khô hẳn trên đỉnh đầu của ông Năm Tín. Điều đó càng khiến cho hướng điều tra của Tùng Quân càng trở nên mơ hồ.

Thẩm vấn tất cả những người trong đoàn khảo cổ đều có chứng cứ ngoại phạm vào tối hôm qua, thời điểm ông Năm Tín được xác định là bị sát hại. Duy chỉ có Trường Thắng là bị Tùng Quân đưa vào diện tình nghi, không phải là vì chứng cứ ngoại phạm có vấn đề gì mà là vì thái độ có phần lơ đễnh và hoang mang của hắn từ nãy đến giờ, như thế hắn ta đang sợ điều gì đó vậy.

“Người kia có thân phận gì?”

Tùng Quân chỉ về phía Trường Thắng đang đứng nép mình vào một góc, nhìn về phía ông Năm Tín và cắn móng tay một cách trầm ngâm, anh hỏi Thùy Linh. Cô đáp rằng bản thân cô cũng không rõ Trường Thắng là ai, chỉ biết anh ta là một nhân vật có tiếng trong giới khảo cổ và được đích thân ông Năm Tín mời về đoàn khảo cổ.

Vừa dứt câu, Tùng Quân hướng sự chú ý của mình về phía Trường Thắng thì bất ngờ, anh ta đứng thẳng người dậy, cứng ngắc như một bức tượng lạnh lẽo rồi bước chân ra khỏi phòng một cách kì lạ.

Ra tới ngoài sân bên ngoài hiện trường, Trường Thắng vẽ vẽ một thứ gì đó lên mặt đất và ghi ghi chép chép gì đó một hồi lâu. Tùng Quân cảm thấy kì lạ liền bước đến, phát hiện ra thứ mà Trường Thắng đang vẽ là một hình ngũ hành tương ứng với đó là 4 mốc thời gian bí ẩn và một dấu chấm hỏi to lớn ở “Thủy”.

Tùng Quân ban đầu không hiểu ý nghĩa của tất cả những gì mà Trường Thắng đang vẽ lên trên mặt đất, nhưng già làng hiếu kì đứng sau lưng Tùng Quân thì lại giật mình khi nhìn thấy những con số ấy mà không thốt được nên lời.

“Đây là….”

Bạn đang đọc Tiệm Đồ Cổ - Cửu Phẩm Liên Hoa sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.