Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 970 chữ

Editor: SCvitao

Thẩm Ái Quốc cầm di động xuống dưới đón người, nhìn WeChat đối phương nói đã tới cửa, hắn mang mắt kính nhìn một lần lại một lần, cũng không thấy được người.

Từ Tiểu Khê click mở ảnh chân dung đối phương so sánh một chút, hình như là người đang đứng phía trước, tiến lên chào hỏi.

“Xin chào, xin hỏi ngài là Thẩm tiên sinh sao?”

Thẩm Ái Quốc nhìn cô gái trước mắt, mặc váy dài đơn giản, buộc một cái đuôi gà thấp, thoạt nhìn còn rất trẻ.

“Cô, cô chính là Từ sư phó?”

Từ Tiểu Khê gật đầu, “Vâng, chúng ta đi vào trước đi.”

Thẩm Ái Quốc còn chưa kịp phản ứng lại, có thể làm ra điểm tâm ngon như vậy lại là một cô gái trẻ, tay nghề còn tốt hơn sư phụ già có kinh nghiệm mấy chục tuổi, thấy thế nào cũng không đúng?

“Vậy, vậy đi vào trước đi.” Hắn cứ cảm thấy lão gia tử không quá đáng tin cậy, thông minh cả đời, có phải lần này bị người lừa rồi không? Đậy thật sự là đầu bếp?

Từ Tiểu Khê biết hắn không tín nhiệm mình, không quan hệ, cô cũng đã thành thói quen, đời trước cũng như vậy.

Trên đường Thẩm Ái Quốc mang theo Từ Tiểu Khê đi vào, còn than thở với em gái, nói lão gia tử không đáng tin cậy, vạn nhất khách nhân tới đông đủ mà đầu bếp nấu nướng không ra sao, sẽ rất lộn xộn.

Thẩm Ái Cầm thấy anh trai nói là một cô gái trẻ thì rất tò mò.

“Ai quy định đầu bếp phải lớn tuổi chứ, còn phải làm đàn ông, mập mạp.” Nhắn xong cô liền tắt di động, thực chờ mong.

Hai vị đầu bếp khác đã tới, ở trong phòng bếp bận rộn chuẩn bị nguyên liệu.

Từ Tiểu Khê tiến vào, Thẩm gia trừ bỏ lão gia tử không kh·ếp sợ, Hứa Trác cùng Thẩm Ái Cầm đều có chút sửng sốt.

“Tiểu Từ tới rồi à, mau tiến vào, hôm nay cháu phải vất vả rồi, tổng cộng mười mấy món.”

Từ Tiểu Khê đã từng làm những bàn tiệc lớn hơn, “Vâng, cháu sẽ cố gắng.” Ở trong phòng khách giới thiệu xong, cô cũng vào phòng bếp.

Thẩm Ái Quốc tiến lên giới thiệu, “Đây là hai vị tôi mời tới giúp việc bếp núc, hỗ trợ cô, hơn nữa rất nhiều đồ ăn ngày hôm qua cũng đã xử lý một ít.”

“Tốt, vậy không có vấn đề gì.”

Thẩm Ái Quốc cũng không ở trong phòng bếp đợi.

Chỉ là trên mặt hai vị đầu bếp trong phòng bếp có chút không quá đẹp.

“Không biết đầu bếp Từ học nghề từ nơi nào?”

Từ Tiểu Khê biết bọn họ là chướng mắt mình, “Lúc trước ở thủ đô, lão sư là một vị đại lão, ở chỗ này không tiện nói ra thân phận của sư phụ.” Vì tránh phiền toái không cần thiết, cô dứt khoát tự vẽ cho bản thân một thân phận.

Hai vị đầu bếp nghe Từ Tiểu Khê nói, tuy rằng nghi hoặc, nhưng cũng biết thân phận Thẩm gia, phỏng chừng là hai bọn họ mắt chó xem người thấp.

Từ Tiểu Khê muốn trấn trụ bọn họ, chủ yếu là vì có thể làm việc thuận lợi, cô nhìn nguyên liệu trong phòng bếp, sau đó liền lấy ra bao gia vị từ trong túi, mỗi một đầu bếp sẽ có bao gia vị tự chế riêng.

Hôm nay mười mấy món ăn, đầu tiên là rau trộn, sau đó là món xào nóng, cuối cùng món chính là giò hầm, cá sốt chua ngọt, canh gà, đồ ngọt chính là bánh hoa quế.

Đầu tiên Từ Tiểu Khê làm trà ủ lạnh, khoảng hơn mười giờ khách sẽ đến, hơn nữa hầu như đều khá lớn tuổi, trà ủ lạnh để tủ lạnh khoảng một giờ là được.

Toàn bộ quá trình cô làm nước chảy mây trôi, năm đó vì học pha trà cô còn cố ý đi bái sư, cô học tập một năm mới xem như xuất sư.

Bên cạnh, hai đầu bếp xem tư thế động tác của cô cũng đã biết bản thân thua chỗ nào, kỳ thật nhân người ta và bọn họ căn bản không cùng trình độ.

Trong lòng Từ Tiểu Khê có tính toán, rau trộn phải đủ tươi giải ngấy, còn phải ngon miệng, vừa làm xong phải cho lên bàn ăn ngay mưới ngon, món đầu tiên cô nấu chính là giò hầm.

Bên ngoài khách đã đến đông đủ, rất nhiều người thậm chí đều đến từ nơi khác.

Bạn bè nhiều năm của Thẩm lão gia, thêm cả lãnh đạo đều có mặt.

Hơn 10 giờ, Thẩm lão gia tử kêu Từ Tiểu Khê bưng trà ủ lạnh ra cho mọi người.

Thẩm Ái Quốc cầm ấm trà ở trong phòng khách rót ra chén trà, nháy mắt toàn bộ phòng khách đều là hương trà, thấm vào ruột gan.

Trong đó một vị tóc bạc nhắm mắt lại tinh tế ngửi ngửi, “Trà ủ lạnh này làm thực không tồi.”

Thẩm lão gia tử chỉ cười duỗi tay ý bảo hắn nếm thử.

Ông lão bưng chén trà uống một ngụm nhỏ, “Không tồi, xác thật không tồi, tuy rằng chỉ là lá trà bình thường, nhưng tay nghề thực không tồi, hơn nữa xao trà cũng tốt.”

Hắn thích uống trà, uống qua rất nhiều trà.

Những người khác cũng đều bưng lên tinh tế phẩm vị.

Thẩm lão gia tử rất vừa lòng, ông đã nói mà, lần này sẽ không quyết định sai.

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.