Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 919 chữ

Editor: SCvitao

Trong tiệm bên này, Từ Tiểu Khê đang làm bánh hoa quế, bánh hoa quế có hơn ba trăm năm lịch sử, căn cứ theo sách vởghi lại thf nó được phát minh từ Minh triều, mềm mại thơm ngọt mà không ngấy, mùi hương hoa quế rất nồng đậm.

Bánh hoa quế chính tông phải dùng bột nếp, hoa quế tươi, cùng với vụn băng đường, không cho thêm bất luận hương liệu nào khác.

Cô dùng hoa quế khô, khi ngâm hoa quế mùi hương đã lan tràn toàn bộ trong phòng, bánh hoa quế phải hấp trong vòng hai mươi phút.

Ở trong tiệm ăn, hai bàn người đều bị mùi hương này hấp dẫn.

Thầy Cao bọn họ không nói gì, nhưng ông Vương không ngồi yên nổi.

“Tiểu Từ, bác đoán trà ủ lạnh sẽ ăn cùng bánh hoa quế đi.”

Từ Tiểu Khê gật đầu, cô lại vừa nhận được đơn dặt hàng trên app, tiếp tục nấu mì, “Chờ tầm nửa tiếng nữa, trà ủ lạnh cùng bánh hoa quế không sai biệt lắm đều xong, đến lúc đó nhờ bác nếm thử, nếu ổn thì ngày mai cháu sẽ bán trên app giao đồ ăn luôn.”

Mấy người thầy Cao cúi đầu nhìn nhau vài lần, không nghĩ tới sẽ biết được tin mới, bọn họ nhất định phải cướp được trước, chờ ngày mai mở cửa sẽ đặt đơn luôn, tránh chuyện không đặt được.

Lúc này, ông Vương mới vừa lòng gật gật đầu, “Không uổng phí bác Trịnh cháu cứ nhắc về cháu ở nhà suốt.”

Từ Tiểu Khê định đựng bánh trong hộp giấy, một hộp giấy đựng tám khối bánh, kèm một lọ trà ủ lạnh, sẽ bán theo combo như vậy.

Bốn người thầy Cao nhìn thời gian cũng không thể ở lại thêm, còn phải về trường học bên kia soạn bài, còn chuẩn bị bài thi cho tiết học buổi chiều, rất nhiều việc phải làm, chỉ có thể tiếc nuối đi về trước, ngày mai nhất định phải cướp được lượt bánh hoa quế đầu tiên.

Chờ đến hơn mười một giờ, đồ ăn trong tiệm đều bán hết, cô lại đóng cửa như bình thường.

Từ Tiểu Khê rót trà ủ lạnh, sau đó còn cắt bánh hoa quế thành miếng nhỏ cho mấy người, cô nhớ rõ lúc trước xem sách cổ ghi lại, hình dung bánh hoa quế mà dễ chịu mềm xốp, màu sắc rõ ràng.

Ông Vương cầm một khối, gấp không chờ nổi cắn một ngụm, bánh vào miện mềm mại, tinh tế thơm ngọt, có mùi hương đặc trưng của hoa quế, uống một ngụm trà ủ lạnh, trà xanh hương cam, cùng bánh hoa quế hòa quyện với nhau, tư vị trong miệng ngàn vàng không đổi.

Lão Hàn còn kinh hỉ hơn, đập bàn một cái đứng lên.

“Cháu, cái kia, Tiểu Từ, cháu làm nhiều một ít, ta có tiền, ta sẽ gửi đến thủ đô, cho bọn họ nhìn xem cháu lợi hại tới thế nào.” Ông Hàn nói chuyện còn có chút nói lắp.

Từ Tiểu Khê cũng nếm một khối, xác thật không tồi, tay nghề chưa lụi bại.

“Để hôm nay cháu chuẩn bị nhiều một ít, sáng ngày mai sẽ làm, bác Hàn muốn nhiều không?”

Ông Hàn cau mày, đếm đầu ngón tay tính một chút, “Không sai biệt lắm cũng phải hai mươi phần.”

Ông Vương không hài lòng hừ một tiếng, “Bác cũng muốn, bác cũng muốn chuẩn bị, Tiểu Từ, cháu cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia, bác cũng có tiền.” Ông nói xong liền nhìn về phía bạn già, “Bà nói có phải hay không? Con gái mang theo con rể trở về, để con rể cũng nếm thử, tuy huyện Giang chúng ta là địa phương nhỏ, nhưng vẫn có đồ ngon, so với đầu bếp ở mấy thành phố lớn còn ngon hơn.”

Con gái của ông Vương tốt nghiệp đại học xong liền ở lại thủ đô, làm việc ở một công ty lớn, đi làm 996, bận chổng vó, cũng kiếm được không ít tiền, cũng được tăng chức liên tục, vừa mới kết hôn không được bao lâu, hiện tại có kỳ nghỉ, chuẩn bị trở về thăm nhà.

Từ Tiểu Khê làm cái này không quá phiền toái, cũng rất nhanh, “Đưuọc, cháu đi chuẩn bị một chút đồ đóng gói, bất quá cái này nhiều lắm chỉ để được ba ngày, hơn nữa trời nóng, cũng chỉ để được một, hai ngày, đặt trong tủ lạnh sẽ tốt hơn một chút, bác Hàn, nếu bác gửi đến thủ đô thì có lẽ sẽ có chút phiền phức.”

Ông Hàn xua xua tay, “Không cần lo lắng, ta biết có cái chuyển phát nhanh lắm, đắt chút cũng không sao.”

Từ Tiểu Khê chuẩn bị một combo gồm một phần bánh hoa quế cùng trà ủ lạnh, một combo bán 50 đồng.

Giờ nghỉ trưa hôm nay Từ Trì lấy hộp cơm ra, nhìn cơm nắm dì nhỏ chuẩn bị, lại nhìn bạn học chung quanh, cầm lên lại buông xuống, nó không hay chủ động giao lưu với người khác, chuyện này với nó rất khó khăn.

Cậu bé khoẻ mạnh kháu khỉnh lần trước tiến đến bên cạnh Từ Trì, đôi mắt dán vào hộp cơm trong tay Từ Trì, “Từ Trì, nay cậu mang món gì ngon thế?”

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.