Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đó tuyệt đối là ngoài ý muốn

Phiên bản Dịch · 1647 chữ

Vu Hoan ngủ một giấc an ổn, lúc tỉnh lại đã là buổi chiều.

Cô chống đỡ lấy thân thể, đánh giá bốn phía xung quanh, bài trí rất đơn giản, hằn là nhà trọ.

Dung Chiêu chắp tay đứng trước cửa sổ, vầng trăng tròn treo ngoài cửa sổ, ánh sáng thanh lãnh mạ lên người hắn một tầng áng sáng bạc.

Tầm mắt Vu Hoan vừa tiếp xúc lên trên thân ánh hắn, hắn liền quay người, "Tỉnh?"

Vu Hoan khẽ gật đầu, từ giường đứng dậy, "Đây là nơi nào?"

Thành Phong Tuyết bị oán khí bao phủ, tự nhiên không thể nào là thành Phong Tuyết.

Dung Chiêu đi đến bên mép giường, đem y phục trong tay choàng lên người Vu Hoan, thản nhiên nói:" Thành Từ An."

Nhìn thấy áo khoắc màu tím quen thuộc trên người, Vu Hoan có chút ngây người, cái này không phải đang ở trên thân Linh La sao?

"Ta đem màu tóc của nàng ta đổi rồi." Dung Chiêu thấy Vu Hoan không động, lại nắm tay của cô, giúp cô mặc vào.

"Nàng ấy đồng ý sao?"Tên loly chết tiệt kia lúc đó không nguyện ý, cô mới đem áo khoắc này đưa nàng ta mặc vào?

Vẻ mặt Dung Chiêu lạnh lùng, dùng giọng nói khẳng định nói:" Cô biết nàng ấy là ai đúng hay không?"

"Ừm, biết." Vu Hoan gật đầu, một chút ý tứ giấu diếm cũng không có.

Cô căn bản cũng không có ý định che giấu, chỉ là không có ai hỏi, cô cũng không thể la lên, ta biết ngươi là ai đó có biết không?

"Cô có ý đồ với nàng ấy." Vẫn là một câu nói khẳng định.

Đáy lòng Dung Chiêu biết, Vu Hoan lạnh lùng như thế nào, cứng rắn nhiều như thế nào, hắn biết rõ ràng nhất.

Cô sẽ không để cho một người không có lai lịch đi bên cạnh mình, cũng sẽ không làm việc thừa quản chuyện của một người xa lạ.

Thế nhưng, thời điểm Linh La nói ra tên cũng mình, biểu tình Vu Hoan có chút không thích hợp, cô lúc nào cũng thăm dò Loly có gì.

Mà thời điểm rời khỏi không gian kia, Vu Hoan rất rõ ràng đã nhận được đáp án của mình, cho nên cô mới mang theo Linh La.

"Có a, không phải ta ăn nhiều nên mang nàng ta theo sao?" Vu Hoan trợn trắng mắt, cô nhìn giống môt người rất nhàn rỗi sao?

Dung Chiêu nghẹn họng, hắn vẫn còn tường Vu Hoan sẽ dùng 'Liên quan gì đến ngươi' hay 'Cùng ngươi có quan hệ sao' các loại qua loa nói với hắn, ai biết cô lại hào phóng như vậy thừa nhận rồi

"Cô..."

"Ngươi nếu như là muốn hỏi ta có mục đích gì, thật xin lỗi, cái này ta không thể nói cho ngươi." Chí ít là, hiện tại thì không thể.

Dung Chiêu sầm mặc, hắn liền nói nữ nhân này làm sao dễ nói chuyện như vậy, tình cảm trước mặt đều không quan trọng, cho nên nói với hắn cũng không sao.

"Vậy tên quỷ kia?" Tên tiểu quỷ kia cũng không có cái gì đặc biệt, vì sao cô lại để cho hắn đi theo?

Sắc mặt Vu Hoan cứng đờ, khóe miệng co giật mấy cái, "Đó là ngoài ý muốn."

Diêm Tố tuyệt chinh là ngoài ý muốn.

Nhắc tới...tiểu quỷ kia hình như không thấy nữa.

Được rồi, không thấy cũng vừa lúc.

"Ta mặc kệ cô muốn làm cái gì, Linh La ngươi tốt nhất nghĩ cho rõ ràng, nàng ta không phải người bình thường." Ngữ điệu Dung Chiêu cổ quái không nói ra được, giống như vừa nhắc nhở cô, lại vừa như đang cảnh cáo cô.

"Ta cũng không muốn mệnh của nàng ta, người của bộ tộc Linh lạc, ta cũng không dám đụng, sẽ bị trời phạt."

Dung Chiêu ý vị nhìn Vu Hoan, đứng dậy đi ra cửa, "Thanh kiếm kia nàng ta đã tịnh hóa xong rồi, ta để chỗ nàng ấy, cô tới lấy đi."

Cửa phòng vừa đóng lại, Vu Hoan ôm lấy đầu gối cuộn thành một đoàn, ánh mắt tĩnh mịch nhìn về phía cửa sổ "Linh La...Linh Lạc..."

Linh Lạc, ngụ ý linh lực rơi xuống, xua tan hết thảy tà ác.

Sáng chế thần cố ý bày ra một bộ tộc, bộ tộc đó sẽ thay Sáng thế thần hành tẩu thế gian, xua tan bẩn thỉu, ô uế trên thế giới.

Bộ tộc Linh lạc có linh lực cường đại, loại linh lực kia có lực công kích lại không cao, thế nhưng có thể tịnh hóa hết thảy vẫn đục trên thé gian.

Bới vì lực công kích của bọn chúng không ao, cho nên Sáng thế thần mới giao phó cho bọn chúng huyễn thuật, để bảo vệ tính mệnh của bọn chúng.

Linh La, chính là tên của tộc trưởng.

Mặc kệ nam nữ, vị trí kế thừa tộc trường, tên đều phải đổi thành Linh La.

Thế nhưng sau khi Sáng thế thần ngã xuống, bộ tộc Linh lạc cấp tốc tàn lụi, dần dần bị nhân loại lãng quên.

Bộ tộc Linh Lạc cũng là người duy nhất có thể đi vào nơi kia...

"Tiểu Hoan Hoan, nhìn xem, thanh kiếm này hóa ra là có bộ dạng này? Nhìn rất tốt..."Cửa phòng phịch một tiếng bị người đẩy ra, một người nhỏ nhắn dồi dào sức sống khiêng một thanh trường kiếm đi vào.

Vân là một thân y phục đỏ như máu, chỉ là con mắt cùng tóc đều đổi sang màu đen

Vu Hoan nhìn thấy Liu Hồng kiếm, trước tiên nhíu mày, thời điểm Linh La đi đến bên giường, liền trực tiếp đưa tay đem nó rút tới.

Vật liệu của thân kiếm rất kỳ quái, giống như bộ hài cốt nào đó, phía trên khắc rất nhiều hoa văn, vẻ cổ xưa mà tang thương.

"Tiểu Hoan Hoan...Ngươi muốn làm gì?" Linh La đột nhiên cả người đều nhào lên trên thân Vu Hoan.

Người vừa rồi vẫn còn nhìn thanh kiếm, ai biết giây sau liền lấy Thiên Khuynh kiếm muốn chặt tới!

Đây chính là một thanh thần khí, cô phí hết sức lực mới tịnh hóa được nó, làm sao để nó bị hủy như vậy!

"Ngươi cho rằng ta cướp tới nhìn a?" Vu Hoan xốc Linh La ra, Thiên Khuynh kiếm ngay trước mặt Linh La chém xuống.

"Choang_____" Hai thanh kiếm chạm nhau, ngoài thanh âm thanh thủy này, chuyện gì cũng không có.

Vu Hoan nhíu mày, vung Thiên Khuynh kiếm lại lần nữa chém xuống.

Vẫn như vậy, ngoài thanh âm kia, Liu Hồng kiếm ngay cả lớp vỏ ngoài cũng không có rớt ra..

"..." Vu Hoan đem Thiên Khuynh kiếm lên nhìn, có chút khinh bỉ nhìn về phía Dung Chiêu, "Ngươi xác định là sáng thế chi kiếm?"

Dung Chiêu nằm không cũng trúng đạn: "..." Liên quan lông gì đến hắn a, Thiên Khuynh kiếm là Thiên Khuynh kiếm, hắn là hắn.

Thiên Khuynh Kiếm ong ong run rẩy, "..." Mẹ nó nếu không phải hắn tùy tiện rời khỏi thân thể của nó, mang đi đại bộ phận lực lượng, nó hiện tại có thể yếu như vậy?

"Sáng thế chi kiếm?' Linh La kinh hô lên một tiêng, leo tới bên cạnh Vu Hoan, nắm lấy Thiên Khuynh kiếm hung hăng nhìn.

"Làm sao lại xấu như vậy?" Vẻ mặt Linh La thất vong, "Cùng với trong tưởng tượng của ta hoàn toàn không giống...”

Vu Hoan cảm động lây, muốn trách thì hãy trách năm đó Sáng thế thần tạo ra nó quá tùy tiện rồi. Ngay cả các hoa văn để trang trí cũng không có.

Đường đường là một sáng thế chi kiếm vậy mà trưởng thành thành dạng quỷ này, ai tin?

Thiên khuynh kiếm: "..." Xấu xí thì sao, dùng tốt là được rồi!

Linh La phi thường thất vọng đem Thiên Khuynh kiếm ném cho Vu Hoan, leo xuống giường, vẻ mặt đơn thuần nói:"Tiểu Hoan Hoan, đây là Thần khí, cho dù là sáng thế chi kiếm cũng không thể dễ dàng hủy đi."

"..." Sau đó thì sao?

"Hơn nữa, thanh kiếm này hình như có khế ước..." Linh La có chút không xác định, suy cho cùng điểm mạnh của cô là tịnh hóa.

Vu Hoan vỗ ót một cái, lúc này mới nhớ tới, thanh kiếm này cùng Phong Khuynh Dao có khế ước.

Hiện tại Liu Hồng kiếm bị tịnh hóa rồi, nói cách khác Phong Khuynh Dao hẳn là khôi phục lại vẻ bình thường.

Nếu cô hủy đi Liu Hồng kiếm, Phong Khuynh Dao vốn là nhờ thanh Liu Hồng kiếm này sống lại làm người, khẳng định sẽ hoàn toàn biến mất.

Cho nên hiện tại, cô vẫn là nên đi lấy ly hồn thạch.

Quan trọng nhất là, hiện tại cô không có cách nào đi hủy Liu Hồng kiếm.

Đau lòng không muốn nói.

Vu Hoan đem Liu Hồng kiếm đưa cho Linh La, hung dữ nói:"Ngươi bảo quản, không thấy liền bắt ngươi bồi thường."

Linh La rất vô tội, hai tay ôm lấy Liu Hồng kiếm, môi nhỏ vểnh lên, biểu thị không phục:" Chủ nhân của nó triệu hoán nó, ta làm sao ngăn được."

Vu Hoan cười như không cười nhìn nàng ta, "Dung mạo ngươi đẹp như vậy, giữ một cây kiếm cũng không giữ được, cùng mỹ mạo của ngươi chẳng phải là không phù hợp sao?"

Loly nào đó trầm tư, một lát sau ngẩng đầu, "Nói cũng rất có lý."

Thế nhưng cảm giác có chỗ nào kỳ quái

Bạn đang đọc Thượng Vị Công Lược: Bà đây đem vai ác dương oai (Mặc Linh) của Mặc Linh - 墨泠
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maxnt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.