Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Tống Trận

Tiểu thuyết gốc · 1540 chữ

Truyện được phụ trách bởi ღ๖ۣۜTɦυậηღ๖ۣۜTɦĭêηღ๖ۣۜTôηɠღ chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và ủng hộ cả nhóm để cả nhóm có động lực viết tiếp nhen ^^

--------------

Nguyệt Thanh Các là một tòa tiền trang rộng lớn , bao quanh nơi này là những vách núi muôn trùng hiểm trở. Có lẻ nơi này đã bị liệt vào cấm địa của Đại Cẩm Thành, bởi vì nơi này chính là nơi lưu giữ những bí mật mà không ai được phép biết đến ,nhiều năm trôi qua Nguyệt Thanh Các dần mất đi vẻ uy nghiêm của nó không người lui tới cũng chả kẻ nào dòm ngó đến cái tòa tiền trang cũ rít và đầy bụi bẩn này. Có những tên liều mạng lẻn vào với ý định kiếm chát chút ít nhưng cũng chỉ bước ra với 2 bàn tay trắng, người đời thật sự suy nghĩ trong Nguyệt Thanh Các phải có rất nhiều vàng bạc châu báo cho nên người ta mới lưu vào danh sách đen và cấm người khác lui tới.

Theo lời kể của tên trộm thì bên trong chỉ toàn là những kệ sách dính đầy bụi bặm bị phủ dày qua năm tháng. Ngoài ra bên trong cùng còn có một bức ảnh, hình ảnh bên trên sớm đã bị mạng nhện giăng kín cho nên tên trộm cũng lười nhìn nhưng phía dưới tấm ảnh có một thứ khiến hắn lóe mắt, một chiếc ghế khạm vàng tinh tế, kỹ xảo đầy tuyệt vời. Bất quá, chiếc ghế quá nặng hắn có muốn cũng không thể còng lưng vác ra ngoài hắn cũng không muốn chết, vác một thứ như thế này ra ngoài ảnh hưởng tai mắt của người khác là điều không tránh khỏi.

Lời truyền bên trong Nguyệt Thanh Các chỉ có một đống sách vụn từ đó đồn đại khắp Đại Cẩm Thành, lời truyền đồn đến tai một nữ nhân yêu sách tên là Mộng Linh nàng xinh đẹp yêu kiều, luôn xuất hiện với một phong thái tiêu sái và chuẩn mực hơn người. Có thể nói sách là mạng sống của Mộng Linh, nàng luôn dành thời gian của mình để đọc sách tìm hiểu thêm nhiều thứ mới mẻ, vừa nghe đến Nguyệt Thanh Các là một giá sách cổ Mộng Linh không nói hai lời liền nhanh chóng vi hành đến.

Mộng Linh rảo bước tiến vào Nguyệt Thanh Các. Bên trong là từng giá sách lớn được xếp ngay ngắn gọn gàng, nhưng phủ đầy bụi bẩn. Từng kệ sách đặt san sát nhau lại phân ra từng mục để dễ dàng tìm kiếm. Mộng Linh thần sắc bình thản, không hề thay đổi vẻ mặt ,nàng đi qua từng hàng dài giá sách ,ánh mắt đảo qua đủ loại thư tịch lâu đời , chỉ là thỉnh thoảng lại lắc đầu rồi không để ý đến nữa. Mang tâm trạng thất vọng định bước ra khỏi Nguyệt Thanh Các, Mộng Linh khóe mắt chợt lướt qua một góc khuất nhỏ, nàng dừng lại bước chân ,có phần do dự mà tiến về nơi đó.

Bên trong góc phòng, tại một kệ sách nhỏ ít người để ý có một thứ gì đó rất hấp dẫn Mộng Linh cứ kêu gọi cô bước tới.Cầm lên một quyển thư tịch dày cộp , mặt bìa bám bụi giăng đầy mạng nhện , nhẹ nhàng lấy ra một chiếc khăn trắng ,từng ngón tay thanh thoát trắng nõn nà di động trên bìa sách , chẳng mấy chốc đã lau sạch sẽ. Mở ra trang đầu tiên,đập vào mắt là hai chữ Thuận Thiên Tông như rồng bay phượng múa đơn giản mà lại uy nghiêm ,Mộng Linh bỗng chốc cảm thấy hứng thú .Nàng mang thư tịch ra khỏi Các , bước đến con suối nhỏ quen thuộc cách đó không xa . Dựa lưng vào một gốc đại thụ , hít thở không khí trong lành cùng hương cỏ xanh trong mát, ngắm nhìn từng cánh hoa trắng ngần tinh khiết theo gió mà nhẹ nhàng đong đưa rơi xuống mặt nước sau đó lại bị lực đẩy của dòng suối cuốn trôi đi mất , Mộng Linh lấy ra cuốn sách kia mở ra xem.

Mở đầu không có gì đặc biệt ngoài trang giấy trắng tinh khôi còn đọng lại chút bụi bặm chưa được lau sạch. Mộng Linh nhẹ nhàng tách rời hai trang giấy,bởi vì cuốn sách đã trải qua nhiều năm nên lật có chút khó khăn nhưng Mộng Linh rất kiên nhẫn cẩn thận mà không gấp rút.

Nội dung bắt đầu xuất hiện....

Tà Ma Ngoại Đạo

Thiên Địa Hư Vô

Ma Đạo vùng vẫy, Thiên Đạo uy danh.

Người xưa có câu, Thuận Thiên ắt hưng thịnh Nghịch Thiên ắt vong tàn quả thật không sai. Dù cho ngươi mạnh, ngươi giỏi nhưng ngươi nghịch thiên ngươi vẫn phải chết.

''Ba ngàn năm trước, một đại ma tôn chuyển thế xuất hiện với sức mạnh khủng khiếp của mình hắn làm hại bách tích vô tội, giết chóc khắp nơi, mọi người kêu gào khốn khổ tất cả các môn phái lớn nhỏ điều bị hắn huyết tẩy toàn bộ bất kể thân phận, Thuận Thiên lúc đấy là đệ nhất tông môn của Thiên Bình đại lục nhưng cũng không thể địch nổi ma tôn vì khi đó Thuận Thiên bị một tên Thánh Chủ bất tài vô dụng dẫn dắt, hắn chỉ biết cậy quyền thế mà ăn chơi trác táng mặc cho tông môn bị hủy hoại. Khi đó, lão tổ Thuận Thiên Tông là Mạnh lão người được tôn là cường giả tu tiên giới mạnh nhất lúc bấy giờ đang bế quan nghe tin liền lập tức xuất quan. Ngài một thân đơn phương độc mã càng quét ma tông, đại chiến Ma Đầu Hắc Vân, hai bên đánh nhau kéo dài liên tục không dừng 69 ngày vẫn lưỡng bại câu thương Mạnh lão tổ biết mình là không thể giết chết tên đại ma đầu này nên quyết định buông bỏ tu vi và tinh huyết cả đời của mình để phong ấn hắn lại. Vì tổn hại quá nhiều tinh huyết Mạnh lão tổ đã trọng thương nặng ngài từ đó cũng bạt vô âm tín, ma tôn cũng bị phong ấn, bất quá ai cũng nhớ tới câu nói cuối cùng của tên đại ma tôn kia’’ Ngày ta trở lại cũng là ngày đại lục này bị hủy diệt.’’

" Thật sự thú vị... " Mộng Linh mím môi, nhàn nhạt phát ra âm thanh mềm mại. Sau đó tiếp tục đọc câu chuyện!!

Đọc sách mải mê làm Mộng Linh không để ý đến thời gian đã trôi qua khá lâu, lúc nàng ngẩng đầu nhìn lên đã là xế chiều. Định đưa tay đóng lại cuốn sách nhưng vô tình một làn gió thổi qua làm trang cuối của cuốn sách lật tới. Trang giấy được in hình một trận pháp và chữ Truyền Tống trận được để ở đầu trang, giữa trang sách là một hình tròn bát quái bí ẩn. Mộng Linh nhíu mày, ngón tay lướt qua trang giấy chạm đến hình bát quái bí ẩn kia... nhưng vô tình nàng đã khởi động đến Truyền Tống trận thần bí.

Cạch!

Bỗng nhiên bầu trời nổi lên phong quang sáng chói, trên không trung bỗng mở ra một trận pháp lớn , hình ảnh này không khác gì hình ảnh được in trên trang sách cuối. Xung quanh pháp trận nổi cuồng phong, bầu trời bắt đầu chìm dần vào bong đêm vô tận, hình bát quái bắt đầu xoay chuyển theo đó bầu trời truyền đến tiếng sấm chớp dữ dội, sấm sét không ngừng bủa ra tứ phía mà không theo một quy luật nào cả.

Mộng Linh lui lại , sợ hãi nhìn pháp trận kinh diễm trước mắt.

Pháp trận vận chuyển bầu trời vân vũ xuay vần, thiểm điện, lôi minh oanh tạc vòng xoáy không gian vỡ vụn. Truyền Tống trận bạo phát, mở ra một vòng xoáy đáng sợ từ bên trong tỏa ra một sức hút kinh khủng hút tất cả vào, Mộng Linh sợ hãi quay người chạy đi muốn trốn khỏi thứ pháp trận bí ẩn đầy kinh hoàng này nhưng mà cô chỉ là một thiếu nữ yếu ớt làm sao có thể tránh khỏi sức hút mạnh mẽ của Truyền Tống trận, cố gắng vùng vẫy trong tuyệt vọng vài giây sau Mộng Linh hoàn toàn bị hút vào trong. Sau khi hoàn thành sứ mệnh, Truyền Tống trận lập tức biến mất vào khoảng không hư ảo, trả lại bầu trời đầy yên ả và trầm lặng. Giường như nơi này chưa hề xảy ra sự việc gì, chưa hề xuất hiện qua một nữ tử ngồi dưới đại thụ châm chú đọc sách chưa hề xuất hiện cuốn sách Thuận Thiên bí ẩn. Người của Đại Cẩm Thành hoàn toàn đã không còn nhớ gì đến sự kiện kia và ký ức về người con gái Mộng Linh đã bị xóa bỏ.

Bạn đang đọc Thuận Thiên sáng tác bởi lãobàmộngtình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lãobàmộngtình
Thời gian
Cập nhật 𝕿𝖍á𝖎.𝕯𝖔ã𝖓.𝕳𝖎ệ𝖕
Lượt thích 6
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.