Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cờ bạc cờ bạc là bác ai bần cùng đi, hai thắng thua là tại trời chứ không phải tại ta

Tiểu thuyết gốc · 3697 chữ

Tiểu thất ánh mắt đảo quanh sát định không có ai chú ý đến liền kéo thiếu niên vào ngõ hẻm "nói nhỏ văn huynh đệ ngươi muốn rất nhanh kiếm tiền sao.

Muốn muốn a ai mà không muốn tiền từ văn nghi hoặc trả lời

Tiểu thất cười hắc hắc nói ta dẫn người một chỗ kiếm tiền chỉ cần may mắn ta liền dẫn ngươi đi thanh thản lâu chơi nhất định khặc khặc.

tất cả điều tùy ngươi chọn.

Bị tiểu thất kéo đến con hẽm nơi nay rất ít người qua lại.

Hắn cùng tiểu thất đi vào chú ý bên có mấy người tuy đang nói chuyện vui vẻ nhưng ánh luôn nhìn hai người, cho hắn loại cảm giác bất an

cuối con hẻm hai người đến cánh cửa đóng chặt nhìn bên ngoài ngôi nhà vô cùng bình thường sơ sài đi có không ít cỏ mọc màng đêm mờ mờ.

" tiểu thất gõ gõ vào cái của vài tiếng, mã ca mã mã ca mau mở cửa

bên truyền đến giọng nói trầm thấp có tiền sao nếu chơi không có tiền thì đừng vào ngươi vẫn còn thiếu ta đâu

**Có a tất nhiên là có sau câu nói, cánh hé lổ nhỏ có thể cho người vào

Tiểu thất nhìn từ văn biểu thị có thể đi vào hắn vào bên trong dẫn đến căn phòng, hai người đi dọc theo hành lang đi đến một nơi chỗ này không giống yên tĩnh ở ngoài

Phía trong không ngừng vang giọng chuyện.

*,lần này nhất định ta phải thắng, không đúng ngươi có phải dỡ trò không cái kia nhất thử tay ngươi dấu là thứ gì mau..

*đặc vào rút tay ra a mau rút tay ra nếu không chặt luôn ngươi tay

Bên trong dưới ánh nến sáng rõ rất nhiều người ngồi tụ lại nhau ừm là đánh bạc

Huynh đệ có thể cho ta mượn ít đi" cút ra chỗ khác ta đây â .

quay đầu nhìn bên cạnh bóng dáng của tiểu thất sớm đã không thấy, tiểu thất lúc này giống phát điên đang giống như mấy kẻ .

Là tiểu thất sao hôm nay muốn đổi thế.

Từ văn vốn định trở về ngủ đi những mà cảm thấy ở nhìn nhìn chút chắc cũng không sao.

Dù sao đi nữa trên người hắn chi có vài đồng lẻ

Hồi lâu sau đặc ít ít dù sao chỉ vài dồng lẻ mà thôi, nhưng không biết do đâu, càng đặc càng thắng nhiều từ 5 6 đồng thanh 2 3 lượng rồi

Ta mộng nhìn vào tay mình bạc vụn thiếu niên không tin thử tác cho chính mình tác mình chục cái, mấy gã ngồi cạnh hắn điều cười nhạo ngươi a ngươi đây mới thắng có chút như vậy đã không tiếp nhận nổi sao.

mau đặc thêm đi nếu không tranh ra người khác vào dưới sự khiêu khích của đám đông.

Xác định mình không mơ về sau hả

Hừ ta đặc nhỏ đem số tiền vừa thắng được đặc hết vào ô hình con gì đó.

Tên ngồi trên cầm bác hô mau lấy tay ra đặc rồi mau lấy tay ra, nhân lúc đám người không chú ý gả hơi dụng nhẹ vào con súc xắc nhỏ, gã hét lớn a lớn a các vị là lớn

 "chết tiệt tiền của lão tử vô số người ôm đầu gào thét" mau về bán người lão bà nhất định phải rỡ.

Tiền của ta nhìn 3 lượng bạc của chính mình bị, tên kia kéo ánh mắt dần đỏ "không muốn"

kể từ hôm đó hắn cũng tiểu thất cùng với nhau đánh bạc.

Thói quên hàng đêm đọc sách không cần thay thế bằng cờ bạc lớn, nhỏ đi

toàn bộ tiền xin được điều đem đi đánh bạc

từ văn có một loại cảm giác chỉ cần chút nữa có thể trở thành phú ông rồi không cần phải xin ăn nữa

như những khi thời điểm thắng được nhiều tiền nhất muốn rút về như trong lòng luôn có giọng nói a đặc đặc đi a lỡ đâu thắng thì phú ông, kế quả toàn bộ tiền cũng mất không biết từ khi nào hắn bắt chi bất giác trở thành con ma bạc nếu tìm không thấy từ văn sao

chỉ cần đến song bạc tìm nhất định có thể thấy, có thể không ăn không uống như không thể đặc cược nắng mặc nắng mưa mặc mưa điều đến đánh bạc

thời gian đông đi xuân đến dòng người trong tử yến thành càng nhiều số lượng thường nhân cũng vì vậy mà tăng lên.

Không khó bắt gặp những thân ảnh thư sinh đi khắp nơi tựa hồ vô náo nhiệt, đồng thời thời gian ra ngoài nhìn đến vô cùng nhiều các vị tiểu thư khuê các rất ít ngoài những thời gian rất dễ bắt gặp thân ảnh của các nàng..

Ngắm phải nhắm nha

kỳ thi đến rồi sao nhìn lại chính bản thân mình hắn phát hiện mình ngay cả một bộ y phục hoàng chỉnh cũng không có hiện gì chỉ còn cách đi xin tiền thôi.

Tiếp tục công cuộc xin tiền, ngồi bên vách tường nhìn thân ảnh lộng lẫy như cỗ xe ngựa chạy qua lại, chính mình chiếc bác bể, vẫn là không được được đồng xu dính túi

Ê ngẩn đầu trong lại từ văn thấy đến một tên quan sai rất giống.

Gọi ta

Nam tử đánh giá từ trên xuống dưới khát cái cười nhạt móc ra chính mình một đồng xu bỏ xuống bác.

Cảm tạ đa tạ theo thói quen hắn nói cảm ơn.

Hắc hắc nam tử cuối người nhặt lại hai đồng xu vừa bỏ vào bác cười cười bỏ đi .

Ngơ ngác từ văn

Ta cảm thấy rất là khó chịu y thở dài lại muốn ngủ một giất không muốn tiếp nhận hiện tại chính.

ở phía kia tường có hai thiếu nữ nhìn ngó xuân quanh

*xuân nhi mau giúp ta, nghe vậy nữ gọi xuân nhi gấp đến độ dặm chân, tiểu thư không được nếu người ra ngoài, nếu lão gia biết nhất định đánh nô tỳ.

Nhanh lên người nữ tử tiểu thư tựa hồ không quan tâm đến nữ tử, ta phải gặp dương ca của ta sau khi leo bức tường về sau nàng nhìn đến khuôn cảnh bên ngoài bất giác vui vẻ trong lúc vô ý tường bị nức một mảnh răng rắc xong.

Nữ hài kinh hô tiểu thư.

 Hạ Tuyết chỉ cảm thấy phía dưới truyền đến miền mại không có giống như nàng nghĩ

đau phía, dưới mông truyền tiếng nói yêu ớt

từ văn đang ngủ còn đang mờ giấc mơ đẹp trong hắn nhìn chính mình thắng rất nhiều tiền hơn nữa còn có mỹ nữ vay quanh đang lúc cảm chính mình sắp bước lên cuộc đời mới

đột nhiên chỉ cái đau đến mức độ mà đến không biết chuyện gì xảy ra như

Tựa hồ có thể nghe được tiếng răng rắc hình như cái gì đó vỡ rồi, mở mắt ra chỉ thấy nữ nhân trước đó ngồi lên chính mình chân

Aaa

Dơ lên cánh gun rẫy chi về hướng nữ tử a ngươi cái..

Lúc này hạ tuyết cảm thấy sợ hải nhưng nhìn đến chỉ là tên khất cái, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

khinh thường nói không phải chỉ bị gãy vài cái xương thôi sao nói, lấy từ y phục túi **nhiêu đây đủ cho ngươi không coi như tiền thuốc

Thế đã không quan tâm đến người vẫn còn đang nằm trên mặt đất co giật từ văn

Ta nhìn đến nữ tử đi xa, hắn không bị thương nặng cho lắm nhưng về mặt tinh thần chính là 1000% sát thương, chỉ gãy vài cái xương đây là tiếng người sao.

Một cổ tức giận còn chưa nói câu nào mà bị đối phương xem như ăn mài, hình như vậy thôi không chấp nhặt với tiểu hài

Nhìn trên mặt đất bạc không chút để ý nhạc lên bỏ túi áo ,cảm giác đau dưới chân cung bớ không ít.

Ta đây không phải là tham tiền mà cảm thấy so do với 1 tiểu nữ hài thắng thì có làm sao còn không chắc bị nóI là cái đồ thôi bỏ đi.

Nhưng nói như vậy trong lòng đã sớm ghi nhớ đến vị trí căn nhà của nữ tử!ngươi gọi hạ tuyết đúng không! Tốt tốt đợi đo ựm

Nhất chân khập khiễng dần đi xa đau, ta nguyền rủa người bị xe ngựa tông gãy dò a

đi qua con hẽm đột nhiên cơm nghiện hắn lại lên đi nhìn số tiền trong tay chỉ một chút chắc cũng không sao đâu.

nghĩ đến khoa thi lần này lắc đầu

hướng về một cái y quán trong thành đi đến.

Lúc đi ra trên dưới chân thêm cấy nạn nữa chân trái của bị bó đến rất trặc chẻ, nhìn đến tiền còn lại không được bao nhiêu

Ta thật khỗ a nhìn chính mình bộ y phục này cũng đến lúc nên thay đi rồi.

lại tiếp tục đi đến cửa hàng tiệm may sau khi kỳ kèo với lão bản một hồi

cuối cùng ta nhận làm những do tiền có hạn nên chỉ có mai được cái áo

bảo chính mình ba ngày sau đến lấy, lão bản nhìn đến thân ảnh đi xa lại nhìn chính mình vừa nhận tiền cảm khái

Cuộc sống không dễ ta phải cố gắng thêm đúng nhất định phải mở thêm vài cái cửa hàng nữa.

vác theo thân thể mệt mỏi trở lại mày ăn, trên đường trở về ngõ hẻm, không khó nhìn thấy rất người trẻ tuổi nam nữ kết thành đôi không ngừng thân mật trước mắt, không muốn nhìn thấy cảnh này hắn liền ngẩn lên đầu những trên cành cây có đôi chim đang đậu cạnh cùng nhau a â a.

trở về chính mình có phải đã quên hay không mà không cảm .

Ngồi xuống chỗ vách tường bên

có mấy bên khác đang nhỏ giọng nói gì

*ngươi không biết sao nghe nói

thành chủ lần nay rất coi trọng khoa lần còn tuyên bố ai có thể đứng đầu khoa thi lần nay không biết điều ai dù đó là tên ăn mày cũng điều, sẽ gả cháu gái cho người đó.

Thật không, tên ngồi sau nghe được vô cùng hâm mộ cháu gái thành chủ là bao nhiêu người ước mơ ...

nếu ta có thể nếu thi được không phải một bước lên mây rồi

Tên còn lại cười khàng cả giọng như ngươi cũng muốn làm con rể thành chủ sao tốt nhất nên lo ngày mai nên ăn gì a.

 Từ văn cảm thấy rất hứng thú với cái gọi là cháu gái kia, chậm rãi nhít đến bên cạnh hai người

huynh đệ ngươi nói rõ hơn đi cháu gái kia của thành chủ có xinh đẹp không

Hai người đang nói chuyện đột nhiên có người hỏi Cũng không tức giận mà cười

dỉ nhiên là xinh đẹp rồi không chỉ như thế ta còn nghe NÓI nàng ta sinh ra thiên sinh lệ chất, trời còn dáng diềm lành, kia dáng người gã nói đến tựa hồ như đã nhìn thấy người trước mắt như vậy

Dáng diềm lành là gì nha.

Ngã kia hơi mất kiên nhẫn ta cũng chỉ nghe người khác nói nếu ngươi muốn biết đi tìm thành thủ mà hỏi.

Ta không phải chỉ muốn biết thê tử tương lai của mình như nào thôi a trong lòng nghỉ đến, Hắn không phải tự tin mà là tự luyến, mình nhất định có thể được đứng đầu bảng

Như vậy cũng thôi không ngờ là lại nghe được lấy được cháu gái thành chủ sao bây giờ trong. Tưởng tượng đến khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp như hoa đứng trước mắt mình

ngày 8 âm tháng 3 âm thi khoa cử hành sáng sớm dậy hắn chạy đến tiệm may điên cuồng đạp cửa đấy đến ngay lão chạy đến mở của Lão bản ta đến lấy đồ

đồ của ta ở đâu

Lão bản mắt còn lờ mờ người có bị điên không a bây giờ thế là bị mắng một trận cuối lấy được bộ ý phục, không đúng lắm đó là một chiếc áo thôi, do không đủ tiền nên chỉ có mai được cái áo còn quần chỉ mặc đồ cũ ở trên người hắn tương phản vô, cùng ở phía dưới đen giống như mặc hắc bạch phân minh

đến nơi bên ngoài đã chật nít người ở ngoài còn không ngừng có binh lính đứng dữ trật tự

Xếp hàng từng người mau vào

ấy đừng đẩy ngươi cái này dám đạp ta cuối cùng

đoàn người chen lấn mà ra bước vào bên trong nhìn đến đứng đầy người đứng thành từng nhóm người tụ tập với nhau mỗi nhóm như vay quanh một vài người giữa

trong đó làm ngươi chú ý nhất thanh niên mặc hoa phục trên tay cầm lấy chiếc quạt phe phẩy không biết có mát mẻ không như về khí chất đã hơn một đám người.

có thiếu niên bên cạnh nịnh nọt nói ,tam công tử tài hoa hơn người lần này chắc chắn đứng đầu bảng thi a, đúng vậy a không chỉ có danh còn có ôm được mỹ nhân đúng rồi...

Chỉ mình từ văn lẻ lôi đứng một mình nhìn quả thật nhiều người đến thi

Tìm một nơi ngồi xuống, ở ngoài thấp thoáng đứng đầy đầu người hiếu kỳ vay xem chủ yếu người đến xem náo nhiệt còn số ít, còn lại người thân của sĩ tử đến cổ vũ

Chép ca thứ kia ta để dưới chân ngươi nhất định không thể quên

Hắn cảm thấy tim đập hơi nhanh thì phải có chút hồi hộp a, quả thật chính mình rất chịu khó từ nhỏ đã đọc sách như mà, nhìn người nhiều như vậy tự tin cũng mất không ít

Hắn quyết định lấy ra chính mình vũ khí biến mật trên đường mua được vài cây hương chậm rãi đốt lên mời phật phù hộ cho ta từ văn ...

 Nhất định tăng 100 công lực

Nếu nói ra bên tử yến Thành cũng có Phật tự mọi người điều đến nơi đó dân hương bái cầu cho một năm hành làm ăn thuận lợi, nhưng từ văn không có tiền hương khói

Vị huynh đài người không cần phải làm gì vậy giọng vang lên phía trước mắt

nghe được giọng nói thì mở mắt ra nhìn thấy trước mắt đôi chân, ừm ngẩn đầu lên đã thấy đã thiếu niên giống hắn ăn mặc hoa lệ đứng gần đó

Gả này cười xấu hổ huynh đệ không cần phải bái ta đâu a

Từ trên đất đứng dậy đang lúc từ văn đang muốn đá gã này một cái dạng này lúc nhiên trong đầu bắt đầu nảy số âm Q hiện lên, khẽ cười cười cánh tay đặc lên vai đối đối phương huynh đệ ngươi tên gì vậy

Gã thiếu niên cười sấu hổ tạ hạ gọi thành công (lý n)

Thành công sao nghe tên liền biết sẽ thành công kéo lấy thành công huynh đệ

Hắn nhìn quanh phát hiện không chú ý khẽ nói nhỏ này nay kỳ thi người nắm chắc mấy phần sao có thể đứng thứ mấy bảng đề yên tâm ta hiếu kỳ

Lý nhạc gãi đầu cười sấu hổ ta sao, khuôn mặt trở nên tự tin nói riêng chuyện thi lần tại hạ nắm chắc 8 phần(rớt)

đôi mắt phát sáng lên 8 phần sao, phải biết từ văn đến giờ này chỉ có 3 phần

Khuôn mặt lộ miễn cười chân thành, thành công huynh người chút nữa có thể có thể nói tới đây ánh mắt chạm nhau điều hiểu, nhất định sẽ báo đáp

Lý nhạc cười sản khoái được chỉ cần ở gần ta tại hạ biết nhất định chỉ ngươi, sau đó hai người xứng huynh đệ nhau

từ văn huynh lát nữa ngươi yên tâm có ta ở đấy nhất định chúng ta có đổ được đúng . Ta nhất định mời ngươi uống rượu

Đợi khoản hơn canh giờ mặt trời mọc lên

cả đám người trên tay cầm lấy đồ đạc đi vào trong đó có lão già trên tay cầm lấy quyển sách đi ra nhìn bên ngoài ồm ào hơi nhăn mày tất cả điều im lặng lại

Nhìn phía dưới tiếng ồn dần mất đi vẻ mặt lão già hài lòng, giới thiệu chút ta gọi lưu tiến các ngươi gọi lưu đại nhân được được rồi.

, ta biết có những người vượt từ nơi xa sôi đến dự thi vì vậy ta không muốn các ngươi chưa thi đã về, toàn bộ sách vở điều phải bỏ ra ta biết ánh mắt đảo đảo vài vòng

nghe đến cảm đám người vẫn không nhút nhít

Lưu tiến vuốt râu được rồi các ngươi xếp thành hàng chuẩn bị vào đi

cả đám người bắt đầu xếp lại thành hàng dài

Trong đám người hơi hoản loan chút sau đó lưu tiến cầm bút lên người đầu tiên gã đứng đầu hàn bước

Lưu tiến nhìn gã hỏi tên gì sao

thiếu niên kia hơi lắp bấp ta gọi lâm sinh nhà ở ..

Lưu tiến cầm bút nghi vào nhanh như gió qua đi đến bên kia lưu tiến chỉ đến nơi đó có hai tên hộ vệ mắt hung hãn, khi gã kia đi đến liền không nói một lời đã bắt đầu kiểm tra toàn thân không sót gì

chỉ hận không thể cởi hết đồ cửa gã này ra sao khi không pháp hiện gì, mới cho vào trong

"Người tiếp theo, cứ thế người này nối người khác tiến lên

hắn lúc đôi mắt nhìn hàng dài, ta vậy mà đứng cuối cùng

không phải tại hắn nhìn kẻ sau lưng vẫn còn đang nói chuyện chỉ hận không thể bóp cổ tên này

Đột nhiên phía trước có hơi náo loạn, đồng thời văn lên giọng nam tử đại nhân tha cho ta đây là lần đầu cầu xin ngài tha cho ta, ở phía trước

trên tay hộ vệ trên cằm lấy một tờ giấy không nhìn cũng biết viết gì, không có gì bất ngờ tên giấu bị mấy tên đại hán lôi ra ngoài có thể nghe được Tiếng hô tuyệt vọng của gã

Lưu tiến nhìn những người đứng dưới dạm mặc vô cùng

Ta đã nói rồi các ngươi đến được đây không dễ, trên thân các ngươi có gianh đình bạn bè cả ta hi vọng dừng làm điều ngu ngốc kể nào dám gian lận kiểm tra đến liền hủy bỏ tư cách dự thi của hắn

Người tiếp theo ...

ngồi bên dưới chờ rất lâu cuối cũng khi đến được mình

Tên gì* ta gọi từ văn, sống ở yên hà trấn không có gia sư

Lưu tiến khẽ ngật đầu không có gia sư tự học thành tài tốt.

Nhưng khi gã liết mắt qua chân của hắn đôi mắt lại nghiêm nghị, nhìn qua cái chân bó của hắn

Lưu tiến thở dài thiếu niên nghe lời ta không nên tự hủy tiền đồ của mình.

Nghe được như vậy thân thể run lên đây là chuyện gì a ta tại sao lại hủy tiền đồ không nên đùa

Lưu tiến vuốt vuốt chòm râu cười cười tốt lắm có nghi lực hơn người

Thấy thân thể thiếu niên run rẩy đôi mắt lưu tiến hơi đáng tiếc hai người bây giờ lại càng ngày càng tệ, đến cho hộ vệ kiểm tra đi

Hì hì tên kia nhìn từ văn với ảnh mắt xinh lỗi cái tay thô to bắt đầu lục soát hơn 3 4 phút trôi qua không phát hiện gì về sau nam tử chuẩn cho thiếu niên thông qua

giọng lưu tiến vang lên kiểm tra chân của hắn là chân có băng, nhìn về phia chân hắn tên hộ vệ cười hắc tiểu tử thật thông minh a tí nữa lừa được ta

đáng tiết đáng tiếc còn trẻ vậy mà

Ta lừa các ngươi bao giờ a thân thể run lên bần bật không phải gì chỉ vì áp lực tâm lý thôi.

khi tháo hết bang ra vẫn không phát hiện gì gã nhìn về lưu tiến

đại nhân không có!

Lưu tiến hơi nghi hoặc nhìn sang gã đứng dậy đi về hắn sau đó quan sát từ trên xuống dưới nhìn thấy cánh tay run rẩy hắn

Trực tiếp đích thân kiểm tra dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của lão.

chắc chắn gã này trong lòng có quỷ nhưng kết quả vẫn không, nhìn đến đôi mắt thiếu niên thấy trong đôi mắt mảnh sợ hãi

lão thả lỏng cánh tay nắm chân từ văn ra bỏng bật cười được, sau nói một câu không hiểu ra sao

hắn không hiểu , thiếu niên giỏi lắm ngươi gọi từ văn đúng không tốt đừng để lão phu bắt được chân ngươi vào trong nhanh

Cà nhắc đi vào bên trong do vừa rồi tên kia không biết lên cơn gì cứ nhắc chận kiểm tra kết quả động đến vết thương đúng ngay chỗ bầm tím đâu nên nước mắt chảy xuống

Khập khiển bước vào bên trong, chỗ trước mắt vô cùng rộng rãi không giống như tưởng tượng như vậy

Có rất nhiều bàn bên ngoài che lại nhìn rất giống căn trồi xây tạm, hơn nữa còn có màng che khoản cách còn rất xa thế này làm sao hỏi bài đây

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.