Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Đoạn đầu đài rồi

Tiểu thuyết gốc · 1577 chữ

bên này nhìn đến mấy tên nam tử tổng cộng có 5 tên quan sai mặt ai điều giống như táo bón đồng dạng, trong đầu hắn diên cuồng vận động làm thế nào thoát tội đây.

Hắn vốn không chạy vì biết mình không thể nào chạy thoát ra khỏi phủ quận này nên dứt khoát ở lại chờ bị bắt a.

Nhưng bây giờ lại hối hận rồi a tuy vậy xích đã đeo lên làm sao tháo đây.

đường đi trên đám quan binh điều im lặng mắt nhìn bốn phía tựa hồ như đang áp giải trọng phẩm vậy.

Ta là trọng pham nha.

Trong đầu đang suy nghỉ đến cuối cùng chính mình chết như nào

Thì lúc này đột nhiên trong đám người có một đứa tiểu hài chạy đến Nó nhìn thiếu niên bị trói ngây thơ chỉ vào thiếu niên nói mẩu thân bên cạnh chính

mẩu thân

người kia thật lợi hại vậy mà được nhiều như thế quan sai hộ tống ta sao nay cũng muốn như vậy.

Mẩu thân bên cạnh lập tức tái mặt rồi không để ý đây là trên đường đây ta cho ngươi muốn giống hắn nay

A aa

Tiểu hài không hiểu ra bị đánh đến khóc kêu oa òa

Ngẩn đầu nhìn bản ghi bạch minh nha...

Đi vào nhanh lên ! Từ từ làm gì gấp vậy

Bên ngoài có mấy tên nhiều chuyện người chỉ chỏ thật đáng thương nha lại một tên nữa có vào mà không ra đi.

Do chân đã tê dại nên hai tên quan sai chỉ có thể lôi từ văn vào trong

Ở trong bố trí cùng đơn giản hai bên có rất nhiều người trên tay cầm theo gậy gỗ

phía chứng giữa chính là người có khuôn mặt rất dữ tợn đó chính là trong mắt từ văn

Đừng thành hai hàng người ánh mắt từ trên cao trong xuống.

Bị lôi đến chứng giữa ngần đầu nhìn đám ngươi hung tợn trước mắt,

cạnh đó không xa chính là đám ngươi đại hạn trước đó chỉ có điều đại hán hiện giờ đã nằm xuống bên cạnh còn được phủ lên mở tấm vải không phải nha

Hắn nghi hoặc trong lòng cái gì chết nhanh vậy sao chưa gì đã đấp khăn rồi.

Vị quan lão ở trên khẽ đạp bàn hư lạnh ngươi dưới kia là ai

Hắn cuối đấu hướng về người phía trên đài nói hạ dân gọi từ văn xin kinh chào đại nhân

từ văn ngươi biết tội chính mình chưa

Hạ dân không biết!

Người ngồi ở trên cầm lấy cáo trạng, khẽ nhàng nhã đọc lấy ngay ở vừa rồi phủ nha nhận được cáo trạng nói ngươi cố ý giết người

Có việc này sao...

ở dưới có người chạy đến dân lên người kia cầm lấy thanh gỗ mục là gỗ sơn skin .

lão nhân trên cầm thanh gỗ chỉ là vừa cầm lên tiếng ầm

Anh khiết nỗi giận hạ dân từ văn to gan đám bang ngày bang mặt đám cầm hung khí giết người

Ta hỏi ngươi có nhận tội không

Hạ dân biết tội không muốn nói gì thêm chỉ mong được viết lá thư về cho đại ca đi.

Tốt người đâu mang bút đến!!

Không lâu lắm đã có ngươi mang bút đến cầm cây bút tay khẽ gun đại nhân thiếu giấy sao mà viết.

lý thanh ngồi trên liếc mắt nhìn thủ hạ được mang giấy cho hắn

Giấy được đưa đến trước mặt hắn bút pháp như hạt.

Nội dung

Đại ca ta quên nói với ngươi ta không thích ăn cay đúng chính là nhiều đường một chút làm cùng đừng quá cầu kỳ

dạm bạc một chút là được thiếu chuối là không thể... nhớ là chín nha răng đệ không được tốt cho lắm .

Viết xong thư có ngươi cầm đến tâm tờ giấy khác bên trên ghi tri trít tội trang từ văn cũng chẳng thèm nhìn đến lăn tay ấn vào chỉ có thế.

Tên quan nhìn tờ giấy gật gật đầu nói được rồi

Ngươi đâu kéo tử tù từ văn vào đại lao chờ ngày xử lý cùng với tiếng đập bàn

Kết thúc một phen xử tội.

Hắn cũng rất nhanh được được thay được một bộ y phục mới toanh cùng nhà mới rồi rất chi là thoải mái.

Bên cạnh được hai tên quan phục áp giải đến trong căn phòng, cảm giác quen thuộc lần chuyền đến từng khuôn sát cửa

Nhìn ra bên ngoài từng ánh đèn lấp lánh nến

Tuy tiện ngồi xuống một chỗ trong góc tối dưới mông là cảm giác thô cứng rất nhanh đã có ngươi để ý đến hắn

Cạnh cửa sắt nè huynh đệ người sao bị nhốt vào đây

đúng là phạm tội gì có phải hay không là trộm thứ gì

Hắn nhìn kẻ nay tên này có khuôn mặt nhìn đến vô cùng anh tuấn gương mặt phiên phiên làng da trắng hơn từ văn đó trong mắt hắn

Ta sao là giết ngươi mới vào là tử tù đấy ngươi là phạm tội gì nha

Ta sao đang nói đột nhiên gương mặt ngươi kia biến đổi.

giết giết người hắn tái mắt rồi vốn tưởng trộm cướp thông thường muốn làm quên để lúc ra ngoài có thể hộp tác một phen ai ngờ

Thấy ngươi bên kia không còn lên tiếng nữa

hắn cũng chán lấy trong ngực ra một chiếc khóa lại lấy thêm hai sát tranh thủ còn thời gian thử mở xem có mở được khoá nay không...

!Ở bên này có một quan binh đang đi tuần tra nhìn từng nhà sát tội phàm thân thể luôn trong trạng thái cảnh giác.

Hắn đi qua lòng sắt bất giác ngừng lại hắn kinh ngạc nhìn đến trên thiếu cầm một ổ khoá cùng 2 thanh sắt tiếng ót kẹt mặt lập túc nghiệm túc

Không nói gì mở cửa đi vào cướp đi trên tay đang cầm ổ khoá từ văn

Nè ngươi làm cái gì vậy muốn chết sao

Nó là của ta, ngươi còn dành đồ người sắp chết a bỏ ra

 cút cút

Hắn nhìn đến chính mình ổ khoá bị lấy đi trong âm thầm nghi hận lên nay quan sai thế là

Ngươi cứ chờ đó đợi ta thành quỷ nhất định về tìm ngươi

Tên nha dịch còn chưa đi xa nghe được lời nay bắt giấc cảm lấy lạnh ngươi

Có bị điên không a, không gian yên tĩnh ừm thỉnh thoảng cũng có tiếng xì hơi

ngồi ở khung sắt nhưng quan binh uống rượu cười vui trong hắn hơi có vẻ cô đơn.

Hài tử giọng nói đầy vẻ mệt mỏi vang lên ở tai hắn ngẩn đầu quanh đến bốn phía trong từng lòng sát ở đó không xa là lão gia

Lão ta có mái tóc bạc mơ ánh mắt đục ngầu thân thể ngầy gò đến đáng thương ánh mắt lão đầy vẻ mong đợi nói lão phu đã bị nhốt ở nơi nay hơn 24 năm hiện tại ta thật không thể trụ được nữa rồi

Chuyện đó có liên quan gì đến ta sao hắn ánh hiếu kỳ nhìn lão già đã sắp gần đất xa trời trước mắt

Lão già ho ho vài cái cười khẽ người trẻ bây giờ thật là, không giống như lúc xưa nữa ta biết chính mình sống không được bao lâu

trước lúc chết vẫn còn tâm nguyện chưa làm muốn ngươi giúp ta hoàn thành.

Từ văn nhầm chán nghe bên tai nỉ non lão già, ngươi nói với ta có tác dụng gì ta vài ngày liền phải lên đoạn đầu đài rồi di nguyện của còn rất nhiều còn chưa làm nữa là.

Lão già cười típ mắt thiếu niên ta có thể giúp ngươi ra khỏi đây chỉ cần ngươi thay ta hoàn thành tâm nguyện là được

ừm nói thử xem nào

Lão phu cơ cuộc đời rất thảm ta không muốn nói ở đây chỉ là có 1 chuyện vẫn làm ta luôn canh cánh

Từ văn lười biến tựa vào đống rơm nhà ngươi có con gái chưa gả sao

Lão hơi ngơ ra không biết phải nói làm sao nữa

Ngươi tính toán thật giỏi nha muốn ta lấy con gái ngươi sao ánh mắt lộ ra vẻ đã hiểu hắn thò đầu ra ngoài, giọng đầy bình thản nói mấy vị quan sai ở đây có lão già muốn rủ ta vượt ngục nha giọng vừa dứt

Lão già bên cạnh đã học ra bún máu nằm bất động....

Sao có kẻ vượt ngục

Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua 2 ngày bên ngoài phòng giam vang tiếng kết kẹt đa tạ bên ngoài

Mạt lộ đi đến trước cửa lồng sắt đệ đệ a ngươi đâu rồi

Từ văn đang ngồi chờ xem quả thật đồ ăn trong lòng giam ăn không tệ thời điểm còn ngon hơn lúc ở với đại ca thời điểm

bên ngoài vang tiếng gọi đệ đệ nhìn ở cửa sắt đã có thiếu mạt lộ đứng chờ sẵn

Là đại ca à bước đến cạnh cửa nhìn đệ đệ cực khổ cho ngươi rồi a ta có dem đồ ăn cho nè

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.