Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Cưỡng ép uống thuốc

Tiểu thuyết gốc · 1946 chữ

Chính là bốc vác khu.

Thông thường đi các công việc nặng nhọc thì mấy tên lão bản sẽ không làm hay là sẽ không làm tại sao ta phải ta có tiền nhà.

Bọn họ thường đến con đường tìm người cao lớn mạnh khỏe thay vác đến

Dần già về lâu nơi này đã thành chỗ dành cho nhưng người làm thuê chỉ cần giúp bốc vác liền có tiền.

Cũng không cần thứ gì, có sức khỏe liền có thể tiền nhưng tiền được đến cũng không cao chỉ đủ chi trả cuộc sống mà thôi.

Trong tính toán của từ văn chắc còn tháng nữa mới bắt đầu kỳ thi khoa khảo vội vàng làm gì có phải đi lấy vợ đâu mà gấp a.

Muốn trong khoản thời gian rảnh rỗi tìm công việc kiếm ít bạc vụn cũng đỡ nha.

Muốn ở ngoài thành này tìm được công việc phù hợp chính mình cũng rất khó khăn.

chỉ có thể làm việc chân tay đến tuy vậy vẫn phải cố gắng

Trước cửa hàng bên ngoài đứng đầy người từ từ mau đứng chén lấn

Nhìn đám người tụ tập trước mặt lão bản một tên có khuôn mặt tròn bụng tròn mũi tròn mắt cũng tròn nốt hắn khẽ cười

Mấy tên đại hán không ngừng khoe mình thế nào mạnh mẽ

Lão bản trứng trước đám mở miệng Hôm nay ta chỉ muốn tìm 3 kẻ giúp chuyển số hàng kia đến...nói ngón tay gã chỉ đống đồ bên cạnh mình trong đó có thể thấy được từng bao bột mỳ làm mỳ mỳ ngon

Đám người nhau nhau lên tiếng lão bản chọn ta đi mình ta cũng có thể làm vác hết đống này.

Hừ ta chỉ cần ngón tay có nâng hết yếu gà cút ra nào, các ngươi tranh ra ta chỉ cần dùng một chân cũng có thể...

Nhưng cảnh tượng không khó bắt gặp ở khu vực bên ngoài này cạnh tranh còn khóc liệt hơn trường thi khoa.

hắn do không thể nào cạnh tranh lại dám người

Nhìn chính mình cánh tay nhỏ bé lại nhìn bên đám đại hán đi theo đem sách dày cho bọn hắn sao.

Chỉ có ngậm ngùi đi đến một bên chờ đợi nhìn người này đến người khác được chọn từ văn chỉ còn lại hắn trần trần

Đang lúc tưởng không có ai thuê chính mình

Tuy có hơi thất vọng cuối đầu ta đây có nên ra khoe hàng đi không nha nhưng vậy mới có thể cạnh tranh lại.

Trong tâm mắt

1 đôi chân rất dài, ngẩn đầu đứng trước mắt thân ảnh của bà lão khuôn mặt hiền lành nở ra nụ cười

Lão bà miễn cười đánh giá hắn về sau hỏi lại là mới đến đây đúng không.

hắn cũng không có suy nghĩ liền nói ta là mới đến đây không có ai thuê nha bà bà có cần gì sao.

Lão bà tựa hồ hài lòng câu trả lời ngươi mang giúp ta thứ đó nói tựa chỉ cái bao nhỏ cho từ văn cầm lấy túi khá nhẹ u

vui vẻ cầm lấy bao nhỏ!! Bà bà không cẩn để ta

Cuối cũng có đơn hàng đầu tiên nha lại suy nghĩ xem tiếp sau nên mua thứ ăn mấy ngày này không có thứ gì ăn thật chán.

Lão bà bà đi phía trước hắn theo sau bọn họ đi qua vô số con đường dài dòng lượng chiết bang đầu hắn còn ghi nhớ được như về liền dứt khoát mặc kệ

cứ như vậy đi theo bà bà.

Đi đến cuối hẻm thì lão bà Bà lão cũng ngừng lại trước mặt ngôi nhà nhỏ bê mái ngói đỏ thắm

Lão bà khẽ gật đầu ngươi ở đây chờ ta lát nói rồi đi đến cánh cửa gõ gõ vài cái vào cánh cửa rất nhanh

không lâu một trung niên nữ nhân bước ra nàng có một khuôn mặt cà chua môi đỏ tựa như sơn lên trong rất chi là bình dị

Nữ tử mắt liếc lão bà hơi tươi mỉm sao hôm nay lại có hàng rồi sao (0)

Lão bà khẽ cười là kẻ mới đến lần này người phải cho ta giá tốt .

Nữ tử đôi mi hơi nhíu không phải giá cả đã thương lượng từ trước rồi sao lại muốn tăng.

Lão bà đưa ánh mắt hướng về thiếu niên đang đứng ở không xa trên tay cầm lấy túi nhỏ bộ dạng thất thần.

Ngươi nhìn xem người thân rắn chắc không xem đi, hơn nữa còn có thể làm nhiều việc .

Nữ tử thuận theo ánh mắt hình còn giống như người có học.

lão bà bà không tiết lời lẽ ca ngợi thiếu niên mặt ngây thơ.

Nữ tử nhìn thiếu niên quả thật là rất có một bộ thư sinh, nhưng bề ngoài lại rất khỏe mạnh ừm được rồi coi như lần này phá lệ đi.

Nữ tử khẽ lấy từ trong y phục ra túi vải lớn đưa cho lão bà bà

Lão bà vui vẻ nhận lấy động tác vô cùng thuần thục tựa như nước chảy thành biển rồi.

hắn bên này đang đứng cảm thấy rất nhàm chán trong bắt giác nghĩ đến món mỳ, làm xong đơn này nhất định phải đi ăn cơm

Thấy lão lão đi lại cuối cũng có thể nhận tiền rồi sao trong lòng kích động vô cùng kiếm tiền không khó chỉ sợ lòng không bền.

Có hiểu sao

Lão bà bà từ tay hắn tiếp lấy bao vải nói vát vả người rồi dứt câu lấy từ trong túi ra thỏi bạc nhỏ đưa đến trước mặt thiếu niên.

Hắn trợn mắt thật to không ngờ chỉ là cầm giúp ít đồ đã có thể nhận được nhiều như vậy bạc rồi chẳng lẽ trên đời thật sự có...

hơi hơi rời mắt ra khỏi thỏi bạc lại nhìn lại xác nhận mình không hoa mắt vọi vàng đẩy trở lại

Bà bà tuy rằng ta rất nghèo nhưng ta không thể lấy nhiều như vậy được có thể người ta đưa nhầm thì sao trong lòng hắn tự nhủ.

Bà bà ta không lấy cần nhiều như vậy đâu, ngươi cứ cho ta vài đồng được rồi.

bà lão bị phản ứng này hắn làm cho hơi sững sờ ngươi nhưng sau đó càng thêm vui vẻ

Được ta xem bà lão già rồi sau khi cắt đi lại lấy ra 20 đồng xu cẩn thận

từ trong đó lại chia ra lấy đến 7 đồng đưa cho đến trước mắt thiếu niên đủ nha.

Hắn vui vẻ nhận lấy cẩn thận điếm về khi muốn trở lại cảm ơn bà bà thì khi ngẩn đầu như mà trước mắt đã không thấy thân ảnh của bà bà

Thay vào đó là....tâm mắt đó là mấy tên có thân ảnh to lớn ực

các ngươi muốn làm gì ta??

Mấy cái đại hán tựa hồ rất quen thuộc tình cảnh hiện giờ làm việc rất nhanh

thoát cái đã trực tiếp bịp miệng thiếu niên ơ ơ ....

Còn lại hai tên đại hán khác thì cứ thế nhất lên cả chân, đem hắn bước vào trong ngôi nhà kia cánh cửa khẽ dần khẽ kép lại..

Không giang yên tĩnh!! Ruồi bay qua lại giống như tìm thấy gì đó ngon lành nó dụi dụi đầu chuẩn bị thưởng thức món ăn ngon.

Bên ngoài ngỏ hẻm yên tĩnh vô cùng tựa hồ như chưa bao giờ có thiếu niên từng qua đây.

Chỉ còn thân ảnh lão bà bà đi đi xa xa tiếng cười như không ha hả.

Bị mấy tên đại hán đem trong từ văn đến bên trong căn phòng không biến đêm hắn đi đâu

Ở nơi này tối đen không giang u mờ từng lòng sắt bên trong chính là từng thân ảnh tả tơi dưới ánh sáng mờ mờ nến lung lây động bức tường hai bên nhiễm lên rong riu âm nước tiếng nước nhỏ giọt xuống tạo nên một bầu không khí âm trầm.

Trong lòng sắt từng đôi con ngươi sáng nhìn lấy thiếu niên bị bắt không ngừng giãy dụa xem đến vô hồn ánh mắt không biết đã trải qua chuyện gì thành ra thế kia.

Từ văn ngơ ngác nhìn chính mình cánh cửa sắt chạm rãi được đóng lại

Đôi mắt đảo quan xát xuân quanh phát hiện cũng có người giống mình điều bị trói lại rất nhiều ánh mắt đổ dồn về phía thiếu niên.

bọn hắn điều nhìn từ văn dưới ánh mắt đáng thương đúng đúng chính là như vậy .

Còn chỗ khác lạ đó là bọn hắn điều không như là người chết vậy

Mỗi người một góc mạnh ai nấy nằm.

Này lại có tên xui xẻo nữa a, đúng vậy đi tuần này đã có hơn 4 tên rồi.

Người kia thở dài chỉ đáng tiết ai bảo chúng ta quá tham

Một tên hán tử có khuôn mặt bậm trợn trong đó giận dữ nói đừng để lão dinh ta ra được bên ngoài nếu không nhất định sẽ đem cái tên đó đánh nát người hắn.

từ văn bên này nghe đến ngay ngốc

như lời của đám người này bị nhốt ở đây bọn họ điều bị dẫn dụ tới đây  bán rồi. Vẫn chưa hiểu vấn đề thiếu niên trong đầu bắt đầu suy nghĩ

Trong lồng sắt tâm tối hắn nhìn thấy được đĩa cơm không cơm có ăn được a huynh đệ đổi đĩa khác được a

Tên kia nhìn ánh mắt như người chết nói sắp chết còn đòi hỏi.

Sắp chết không được đòi hỏi sao các người cứ chờ đợi ta, một trận đánh đập tàn nhẫn lần nữa được bắt đầu

Trong lòng sát có 4 người do khá nhàm chán

Thời gian rảnh rỗi ngươi tên gì vậy

Đại thúc tên đại thúc sao nhìn mặt không già như vậy

Đại thúc đúng người tại sao bị bắt vào đây thế

Đại hán có gương mặt sầu bi ta là bị một nữ nhân lừa vào đây mà thôi mặc kệ để xem nào

đại hán không biết lấy đâu ra viên phấn trắng liếc nhìn từ văn

Huynh đệ làm 1 ván không

Hắn nghi hoặc ván gì nha

Đại hán cười lấy viên phấn trong tay vẽ vẽ lớn nhỏ sao

ánh mắt sáng lên được

Nhìn quanh huynh đệ sao lại nằm một chỗ thế mau đến chơi vài ván đi từ văn muốn rủ thêm 2 người khác đến nhưng bọn điều không trả lời

đôi mắt trống rỗng kệ bọn hắn đến chúng

ta cược nhỏ

Lồng sắt yên tĩnh có hai tên ngốc chơi cờ bạc

Thời gian cứ thế trôi qua trong yên lặng không biết ngày tháng

từ văn chỉ thế biết đưa theo hắn nghỉ mỗi bữa cơm chính là sáng chiều ăn xong một bữa chính là hết một ngày.

Đến một ngày nọ như bao bữa bình thường khác chỉ có điều khá lạ chỗ từng người nhốt trong lồng có vẻ sợ hãi trên mặt ánh mắt gun.

Kẹt kẹt Cánh cửa sắt được mở, lão già chậm bước đi

Ở bên người cạnh còn có dám người đi theo sau

lão già có ánh mắt xanh lục đôi môi như trì thủy tím tái giống như vừa trải qua một trận bạo bệnh tổng thế mà nói chính là xấu.

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.