Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không xảy ra chuyện gì chứ?

Phiên bản Dịch · 403 chữ

Ánh nắng len lỏi qua khung cửa sổ chiếu tới mặt tôi,đầu tôi đau buốt như muốn nổ tung ra,nhức nhói tôi từ từ mở đôi mắt nặng trĩu ra,căn phòng xa lạ trước mặt làm tôi phải thắc mắc và tôi có cảm giác ai đó đang ôm mình,quay qua thì

-Áááaaaaaaaaaaa……….-tôi hét lên

-Ồn ào quá.-Hyun Woo khó chịu

-Ááaaaa….sao anh lại….còn tôi….ááaaaa..-tôi hét lên lấy ngay chiếc chăn che lại mình khi thấy chỉ mặc chiếc áo sơ mi của ai đó,còn Hyun Woo thì nằm cạnh mình còn ôm nữa

-Tối qua cô say quá nên tôi đưa cô tới đây.-Hyun Woo nói

-Anh…anh có làm gì tôi không?-tôi lo lắng hỏi

-Cô nghĩ xem.-Hyun Woo ngồi dậy hỏi ngược

-Anh…chẳng lẽ….-tôi nói nhưng không dám nghĩ tới

-Nghĩ bậy bạ,tôi mà làm gì cô sao?-Hyun Woo gõ trán tôi

-Thật…thật hả?-tôi rạng rỡ hỏi

-Tin không tùy nhưng đối với cô tôi không có hứng =.=

-Hay quá,coi như anh là người tốt.-tôi cười tít cả mắt

“Nếu tối qua em không gọi Dong Hwa thì hôm nay anh không phải ngày tốt rồi” Hyun Woo thoáng nghĩ,cười phì

-Mấy giờ rồi con đi học nữa.-tôi hỏi

-Mới tám giờ thôi.-Hyun Woo tỉnh queo đáp

-Hả?Tám…tám giờ?-tôi la lên,tá quả chạy nhanh vào nhà tắm

Tằm được ít phút tôi mới chợt nhớ tối qua đi chơi có đem theo đồng phục đầu mà thay,trời ơi chẳng lẽ cầu cứu tên Hyun Woo đó sao?Nhưng tôi làm sao ra ngoài được chứ.Mở hé cánh cửa ra tôi chỉ thò cái đầu ra nhìn thấy Hyun Woo đang ngồi đọc tờ báo

-Này…-tôi gọi

-Hả?-Hyun Woo ngước nhìn hỏi

-Tôi…tôi không có đồ sao thay.-tôi đỏ cả mặt nói,đúng là xấu hổ mà

-Kệ cô tôi không biết.-Hyun Woo đáp câu lạnh lùng

-Anh…anh cũng phải gọi cho Soo Jin hay Ji Ki gì đó đem đồ cho tôi chứ,làm ơn đi.-tôi nài nỉ

-Tự ra mà điện.-Hyun Woo lạnh lùng đáp

-Anh…sao tôi ra được chứ.-tôi hét

-Thì sao?

-Anh….làm ơn đi,tôi thật sự hết cách mới nhờ anh đó.-tôi lại năn nỉ giờ phút này mà làm tên này giận coi như tôi ở trong này luôn

-Ok lần này thôi đó.-Hyun Woo cuối cũng cũng chấp nhận

-Hura cảm ơn.-tôi cười tươi đáp

-Ngốc.-Hyun Woo cười thầm lấy điện thoại của tôi bấm cho ai đó

Bạn đang đọc Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo của Mai Doanh Doanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.