Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

:thắng Thất Hồi Thần Nông Đường

2148 chữ

Người đăng: anpromalong6

Thiên An chậm rải nói : “ Thương Long Hạp lẫn Ảo Âm Bảo Hạp phần sính lể lần trước ta đả nhờ Tố Ảnh đem về, Đông Hoàng cũng đả nhận rồi. Lần này ta đến chính là muốn đem vương phi của mình về”

“Vương phi” Đám người nghe được trong lòng thầm hô lên, đồng thời âm thầm khiếp sợ hai món bảo vật của Âm Dương Gia không phải may mắn đoạt lấy mà là từ vị nam tử này chuyển giao cho.

Đông Hoàng Thái Nhất trên đài cao, vẫn bất động thanh sắc, nhìn về Nguyệt Thần bên dưới bồi rượu cho Thiên An, lại mở lời : “ Không biết vương phi của đại vương nói đến là ai?”

Thiên An đem chung rượu uống lên một ngụm, nháy mắt cho Nguyệt Thần ở một bên gương mặt vẫn trấn định, cười nói : “Tố Ảnh, Đại Tư Mệnh, Thiếu Tư Mệnh đều là thế gian hiếm có mỹ nhân, vương phi ta nói đến chính là ba người họ”

“A” Đại Tư Mệnh khẻ kinh hô một tiếng, vội cúi đầu không dám ngẩng lên, tim đập so với trước còn nhiều hơn, nhưng rất nhanh nàng vội trấn định lại tâm tình mình.

Gương mặt có chút phiếm hồng, nàng hiện tại thân phận chỉ là Hỏa bộ trưởng lảo địa vị còn dưới cả Tinh Hồn, Nguyệt Thần lời của Thiên An để nàng động tâm vô cùng. Vương phi của Đại Việt, so với địa vị thân phận bây giờ có hơn chứ không kém.

Nàng cũng biết Âm Dương Gia thủy trưởng lảo, Đông Quân đều là nữ nhân của người này. Hơn nữa ở bên cạnh y không chỉ một nữ nhân, song Đại Việt hoàn toàn khác với Đại Tần lẫn Âm Dương Gia, nữ nhân của nam nhân này mỗi một người đều có thể tự do chưởng khống sinh mạng, so với phụng sự mà làm theo mệnh lệnh.

Còn bị Nguyệt Thần và Tinh Hồn đè ép một cấp, nói chi là trên họ còn có Nam Công, trong tối còn có Ngủ Đại Ẩn Giả địa vị ngang bằng với lưỡng đại hộ pháp đây. Mà khi làm nữ nhân của nam tử này, từ đây sinh mạng do mình chưởng khống, được hưởng tài nguyên rộng lớn của Đại Việt, trước kia Đông Quân Nguyệt Thần đè ép nàng, khoảng cách lại rút ngắn hơn.

Thiếu Tư Mệnh ánh mắt thoáng thay đổi nhìn qua Thiên An sau đó lại trở về bình thường tĩnh mịch, ai cũng không biết được nàng trong đầu suy nghĩ gì trong đó. Đối với việc này mà nói nàng cũng chẳng mấy quan tâm lẫn hưởng ứng cho lắm, nhưng để ý kỹ lại thấy dưới lớp mạng che lại nhàn nhạt đỏ ửng.

Về phần Nguyệt Thần cũng đồng dạng bị mấy lời của Thiên An lâm vào xoắn xuýt, Diễm Phi phản bội Đông Hoàng thoát ly khỏi sự điều khiển chọn lấy Thiên An, nàng thành công trở thành cao quý vương phi Đại Việt, tuy Âm Dương Gia phụng sự Đại Tần nhưng những tin tức từ Đại Việt vẫn biết được đây.

Đại Việt cường đại đến đáng sợ, Đông Quân tu vị đả bỏ xa nàng rất nhiều rồi, thậm chí tại nhiều năm trước gặp lạy tỷ tỷ mình nàng bại một cách triệt để. Đả bước vào Thiên Nhân cực hạn cảnh giới.

“Tốt” Tinh Hồn thì trong lòng mừng thầm hô lấy, cầu cho Đông Hoàng đồng ý đem Nguyệt Thần gả đi. Khi đó Âm Dương Gia địa vị hắn vững chắc, không có người ngáng đường mình nữa, không chỉ y mà còn cả Vân Trung Quân đồng dạng tâm tư.

Trên đài cao Đông Hoàng ánh mắt thoáng qua lay động, hắn Chiêm Tinh Luật tinh thâm nhưng chỉ có thể thấy được một đoạn thời gian gần mà thôi. Giống như Nguyệt Thần thông qua Chiêm Tinh Luật cho Doanh Chính xem thấy được Thiên Minh một kiếm đâm lấy Cái Nhiếp, nhưng thực chất là Hắc Kỳ Lân ảo hóa mà thành nên nàng lầm tưởng lấy.

Đông Hoàng cũng vậy hắn cũng chỉ thấy được cảnh tượng Nguyệt Thần đạt được Thương Long Hạp, và Ảo Âm Bảo Hạp từ Nguyệt Nhi mà thôi, khi cùng một lúc đạt được hai thứ này hắn đả sớm nghi ngờ từ lâu.

Nhất là Mặc Gia có liên quan đến Đại Việt, đầu quân cho nam tử phía trước này, không lý gì mà y không biết cả. Nhất là khi trong tay y còn có một món bảo vật của Thương Long Thất Túc, trầm ngâm một hồi liền nói : “Nguyệt Thần là hộ quốc pháp sư của Đại Tần, Đại Tư Mệnh Thiếu Tư Mệnh có thể trở thành vương phi của bệ hạ là Âm Dương Gia may mắn”

Thiên An cười nhạt, cái gì mà hộ quốc pháp sư chứ chẳng qua là Đông Hoàng mưu hoa mà thôi, chưa đến lúc trở mặt với Đại Tần hắn sẻ không xé mặt, liền nói : “ Đại Tần diệt vong đả không còn bao lâu nữa, Đại Tần đả sớm là Đại Việt thổ địa nhiều năm trước rồi, Đông Hoàng tinh thông Chiêm Tinh Luật chẳng lẻ không nhìn ra sao?”

Đông Hoàng đứng trên đài cao ánh mắt thâm thúy như sao trời, lên tiếng : “ là”

Đám người còn lại nghe được như sấm rền một dạng, Đại Việt cường đại bọn họ biết lấy, Đại Tần không phải là đối thủ nếu Đại Việt xuất binh. Nhưng từ Tần diệt Lục Quốc cho đến nay, Đại Việt hoàn toàn không có bất cứ động tĩnh nào, xem ra không phải như mặt ngoài bọn họ cứ tưởng.

“ Ván cờ ta đả giăng ra đả đến lúc thu lấy, tương lai dưới gầm trời này thổ địa đều là đất của Đại Việt. Đại Tần chỉ là mảnh đất nhỏ hẹp mà thôi, phía bắc Hung Nô rộng lớn, Tây Vực mênh mông phía xa các nước Thiên Trúc, Ai Cập xa xôi, con song Lưỡng Hà rộng lớn với nhiều nền văn minh rực rở”

Thiên An đứng dậy đem chung rượu uống cạn lấy, rồi lại nói : “ phía nam và đông rộng lớn mênh mông hải vực. Chiến thuyền Đại Việt vượt đại dương trùng khơi viễn chinh, từ tây sang đông rồi bắc xuống nam, năm châu bốn biển đều là thổ địa của trẫm. Gầm trời này chỉ có một chủ duy nhất. Đây là một cơ hội trẫm đưa cho Âm Dương Gia, có phát triển rực rở cường thịnh ngàn năm không suy hay không, phải xem Đông Hoàng rồi”

Đông Hoàng Thái Nhất trên đài cao nhìn nam tử đưa lưng về mình, lại cất lời : “ Đông Hoàng cảm tạ đại vương chiếu cố Âm Dương Gia”

Thiên An xoay người bước ra khỏi đại điện, chiếc vương tọa cũng chậm rải tan biến rời đi, mang theo hai thân ảnh Thiên Minh và Cao Nguyệt, vừa đi vừa nói : “ Thận Lâu cảnh đẹp ta rất ưa thích, làm phiền Đông Hoàng chiếu cố ít ngày”

“ Là” Đông Hoàng cất lời, đợi cho thân ảnh kia rời khỏi, lên tiếng : “ Nguyệt Thần ở lại”

Đông Quận nơi, Thần Nông Đường, tin tức Điền Mãnh bị sát hại cũng lan ra khắp cả Nông Gia, Chu Gia cũng biết được tin tức này.

“ Chu đường chủ, ông không làm một ván sau” Tư Đồ Vạn Lý cầm trên tay một con cốc lớn, bên trong là ba con xúc sắc, trên bàn là vài thỏi hoàng kim, đối diện hắn là một thanh niên trẻ tuổi Lưu Quý phó đường chủ của Thần Nông Đường.

“ Ta thật sự không có hứng thú” Chu Gia lên tiếng, cả người ngồi xỏm trên bàn hai tay ôm lấy tấm mặt nạ trên mặt, hiện giờ tấm mặt nạ này cũng thay đổi trở thành một gương mặt lo lắng.

"Đối thủ lớn nhất tranh giành Hiệp Khôi- Điền Mãnh đả chết rồi, tâm tình của ông còn không vui vẻ là sau" Tư Đồ Vạn Lý trên tay lắc lấy con xúc xắc hỏi.

"Ta cũng muốn vui vẻ một chút, nhưng mà trên dưới Nông Gia ai cũng xem là ta làm" Chu gia bất đắc dĩ nói ra.

"Việc này không phải là ông mời Cái Nhiếp cùng Vệ Trang làm ư?." Tư Đồ Vạn Lý nói xong đem một tay đập xuống mặt bàn dở tay ra nhìn thấy xúc sắc nói “ 5-5-6 , 16 là đại”

Chu Gia lại nói :" Tanào lại thỉnh được hai tôn đại thần này, bọn họ cũng không có nhiều lý do đến thế"

Tư Đồ Vạn Lý liền nghi vấn dò hỏi :“ Vậy thì ai có lý do diệt trừ Liệt Sơn Đường Điền Mãnh nhất?”

"Hình như là ta” Chu Gia đem ngón tay chỉ về mình, thở dài nói : “Xem ra có người muốn đẩy ta đến đầu sóng ngọn gió rồi."

Tư Đồ Vạn Lý suy ngẫm nói :"Đẩy ngài đến đầu sóng ngọn gió e rằng là Nông Gia. Cái chết của Điền Mãnh đả mang việc tranh giành Hiệp Khôi trong bóng tối, trở thành cuộc chiến sống mái của Lục Đường”

Lưu Quý trên tay tiếp tục lắc đi xúc sắc, nói : “ Chỉ cần có một bên trở thành Hiệp Khôi, liền có thể hiệu lệnh trên dưới Nông Gia tiêu diệt kẻ thù của mình”

“Cho nên Thần Nông Lệnh lần này, không chỉ liên quan đến ai có khả năng kế thừa Hiệp Khôi mà còn liên quan đến Nông Gia ai có thể tiếp tục sống tiếp” Tư Đồ Vạn Lý vừa dứt lời Lưu Quý cũng đã một tay đập xuống mặt bàn.

“ Ta chỉ mong muốn vận khí mình không tệ như lảo đệ ngươi thôi” Chu Gia thở dài cảm thán nói lên.

Lời hắn vừa dứt thì một tên Nông Gia đệ tử ở bên ngoài nói : “ Đường Chủ, Thắng Thất đến rồi”

Chu Gia liền cất bước ra bờ hồ, nơi mà cùng với Quỷ Cốc song kiếm câu cá trước đây,tại đó đả có một thân ảnh khôi ngô cao lớn từ một con thuyền nhỏ bước lên hành lang gỗ, là người huynh đệ mà nhiều năm trước kia hắn cứu, y đả trở về rồi.

Đem trên tay túi rượu nhỏ vứt về Thắng Thất, lại thấy y trầm ngâm cầm lấy : “ sao thế? ở bên ngoài quá lâu rồi, nên thấy xa lạ với lảo ca sao?”

“ Từ sau khi rời đi,đệ không động đến một giọt rượu nào” Thắng Thất đáp lại, từ Tang Hải một chuyến, hắn cũng nhận mệnh lệnh của La Võng lên đường đến Đông Quận, khi bước vào địa phận Nông Gia liền có đệ tử thuộc đường của Chu Gia liên lạc.

“ Hầy, lảo ca hiểu, đổi lại nếu là ta, chỉ sợ là ta đả uống thuốc độc rồi”

Thắng Thất đáp lời : “ đệ đả uống, nhưng không có tác dụng”

Chu Gia cười lên một tràng, tấm mặt nạ buồn bã cũng đổi thành hớn hở : “ Còn không phải sao? Bách độc bất xâm,Thần Nông bất tử, huynh đệ Nông Gia chúng ta bất kể gặp bao nhiêu kiếp nạn cũng đều có thể sống tiếp.”

“ Nếu tìm đệ để ôn lại chuyện cũ, vậy đệ xin cáo từ trước”

“ Huynh đệ, gần đây Nông gia xảy ra chuyện lớn rồi”

Thắng Thất xoay người lại, nói : “ đệ đả không còn thuộc về Nông Gia”

“ Nhưng đệ vẫn trở về đấy thôi” Chu Gia tiếp tục nói : “ ta hiểu đệ chính là không bỏ được, chính là huynh đệ sống chết có nhau”

“Có tin tức của hắn?”

“ Ta nghĩ đệ cũng biết rồi, hắn không có chết, hơn nữa còn rơi vào tay của La Võng” bên tai nghe Thắng Thất thừa nhận, tiếp tục nói : “ cho nên đệ tham gia vào La Võng cũng vì lý do này”

“ Không sai”

“La Võng là một tấm lưỡi có thể chiếm đoạt sinh mệnh, một khi rơi vào bẫy rất khó có thể sống sót trở ra”

“ Chỉ cần hắn không chết, đệ sẽ tìm ra hắn”

Chu Gia quay sang nhìn huynh đệ mình : “ thật ra lần này Nông Gia xảy ra chuyện lớn, rất có thể có liên quan đến hắn”

Bạn đang đọc Thứ Nguyên Chi Môn của anpromalong6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.