Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1862 chữ

“Bởi vì cháu đã trưởng thành, ngay cả ngọc bội cũng không ngăn được mệnh cách và dương khí của cháu.” Cố Cẩm Bằng chỉ vào vòng tay của Cố Bách Nhiên và nói: “Đạo trưởng Tử Kim đã dự liệu trước ngọc bội kia căng được nhiều nhất 18 năm, cho nên vào ngày sinh nhật 18 tuổi đó của cháu đã đưa vòng tay này. Đạo trưởng Tử Kim nói đây là một kiện pháp khí có tác dụng phong ấn, chỉ cần cháu không tháo ra thì sẽ không khác gì người thường.”

Biểu cảm của Cố Bách Nhiên nghiêm túc hơn: “Nếu mệnh cách và dương khí của cháu không bị áp chế thì sẽ thế nào ạ?”

Cố Cẩm Bằng thở dài vẻ tiếc nuối: “Cháu sẽ càng thành công hơn cả hiện tại, nhưng đồng thời cũng sẽ gọi tới rất nhiều yêu vật yêu quái muốn ăn cháu.”

Cố Bách Nhiên cảm thấy khó tin nổi, tuy đêm nay anh thấy được một chút hiện tượng không bình thường nhưng nói với anh trên đời này có yêu quái, yêu tà thì anh vẫn cảm thấy khó có khả năng.

Cố Cẩm Bằng vỗ vỗ bả vai của Cố Bách Nhiên: “Trước đây cháu khịt mũi coi thường những điều không khoa học này nên ông cũng không có cách nào nói rõ. Nếu hiện tại cháu đã biết mình đặc thù thì ngoại trừ nhớ rằng bất kỳ thời điểm nào cũng không được tháo vòng tay ra thì cũng có thể tu luyện một ít đạo pháp để tự bảo vệ mình, lấy tư chất của cháu thì dễ dàng hơn nhiều so với người thường.”

Cố Bách Nhiên cảm thấy sau khi thế giới quan của mình sụp đổ lại nhận thức được thế giới mới, cả người có vẻ không thoải mái.

Cố Cẩm Bằng buông chén trà trong tay ra: “Chờ sau khi ăn cơm xong ông đưa cháu đi Thanh Vân Quan, tuy đạo Trưởng Tử Kim đã đi về cõi tiên nhưng đại đồ đệ của ông ấy là đạo trưởng Minh Dương cũng có đạo pháp rất cao siêu, xem ông ấy có đồng ý chận cháu làm đệ tử ngoại môn hay không.”

Cố Bách Nhiên nghe được câu này thì lập tức nhớ tới dáng vẻ vô cùng đáng thương của Hàn Hướng Nhu nói muốn thu mình làm đồ đệ vào tối hôm qua thì không nhịn được nở nụ cười: “Trước không cần làm phiền đạo trưởng Minh Dương, con có quen biết một người……”

Cố Cẩm Bằng khá kinh ngạc nhìn anh: “Ông nhớ rõ cháu vẫn luôn không tin mấy thứ này, sao sẽ quen biết đại sư hiểu biết về phương diện này?”

“Đại sư?” Cố Bách Nhiên cười khẽ một tiếng, đại sư hay không đại sư thì không biết nhưng thấy dáng vẻ đó của cô lại rất muốn làm đại sư.

------

Sáng sớm Hàn Hướng Nhu đã lái xe đến cục điều tra vụ án linh dị, Trương Chiêu Dục vừa thấy cô là chân bắt đầu mềm, sợ cô tới đòi tiền: “Đạo hữu Hàn, báo cáo của bọn chú còn chưa viết xong, tiền thưởng mấy ngày nữa mới có thể phê duyệt được. Nhưng số tiền mua lá bùa của mấy thằng nhóc con tìm đường chết kia sắp gom hết rồi, về chú sẽ chuyển cho cháu.”

“Cháu đến không phải vì chuyện này.” Sau khi Hàn Hướng Nhu cầm Thận châu thì đã không còn quá để ý tới số tiền thưởng này rồi, cô lấy một bao giấy từ trong túi để lên bàn: “Chú nhìn cái này xem.”

Sau khi Hàn Hướng Nhu mua giấy vàng về lại dùng linh lực nuôi dưỡng, chẳng những lúc vẽ bùa có thể làm cho lá bùa ẩn chứa linh lực nhiều hơn, hơn cả là dùng giấy vàng bình thường cũng có tác dụng phong ấn linh lực.

Trương Chiêu Dục mở ra gói giấy, một sợi đen đủi bay ra từ bên trong, ông cau mày ghét bỏ ném gói giấy sang một bên: “Cháu lấy thứ bẩn thỉu này ở đâu vậy?”

“Tối hôm qua cháu gặp một người phụ nữ, theo lý thuyết thì hẳn là người sống mới đúng, nhưng trên người lại bao bọc một tầng đen đủi rất dày, còn có thể dùng đen đủi để tấn công nữa. Cháu thấy dáng vẻ của cô ta đã không thể khống chế được những đen đủi đó, tốt nhất là các chú tìm được cô ta càng sớm càng tốt, bằng không có rất nhiều người thường sẽ bị liên lụy.” Hàn Hướng Nhu ngồi ghế đối diện với Trương Chiêu Dục: “Cô ta tên Cát Tiểu Tuệ, còn những thông tin khác cháu cũng không biết.”

Trương Chiêu Dục mở máy tính ra rồi nhập ba từ Cát Tiểu Tuệ vào hệ thống, lập tức có 1380 ảnh chân dung hiện ra. Trương Chiêu Dục đau đầu click chuột hai lần: “Có tư liệu kỹ càng tỉ mỉ hơn không?”

Hàn Hướng Nhu suy nghĩ xong rồi đáp: “Cháu chỉ biết cô ta là bạn học thời trung học phổ thông của tổng giám đốc Cố Bách Nhiên tập đoàn Thần Huy thôi, còn những thông tin khác cháu không rõ.”

Cố Bách Nhiên nổi tiếng là thương nhân, lý lịch cá nhân đã bị moi ra từ lâu, đặc biệt là ngôi trường mà anh đã từng đi học càng thường xuyên lấy Cố Bách Nhiên coi là học sinh ưu tú làm đại biểu để tuyên truyền. Có tư liệu này làm tham khảo, Trương Chiêu Dục nhanh chóng tìm được tin tức của Cát Tiểu Tuệ: “Cháu xem có phải là cô ta không?”

Tuy người phụ nữ trên ảnh chụp trẻ tuổi hơn một chút so với Cát Tiểu Tuệ mà hôm qua nhìn thấy, nhưng sắc mặt tối tăm và ánh mắt độc ác đúng là giống nhau như đúc. Hàn Hướng Nhu gật đầu đáp: “Chính là cô ta.”

Trương Chiêu Dục xoay màn hình trở về, quan sát ảnh chụp của Cát Tiểu Tuệ một chút rồi tấm tắc bảo lạ: “Đây chính là tướng mạo của người chết mà.”

“Nghe nói lúc còn học phổ thông cô gái này từng tự sát, nói không chừng có lẽ khi đó cô ta gặp phải chuyện gì.” Hàn Hướng Nhu vừa nói vừa tập trung suy nghĩ: “Nhưng nếu nói khi đó lây dính đen đủi thì nhiều năm như vậy mà cô ta không ầm ĩ ra chuyện gì sao?”

Trương Chiêu Dục đóng dấu tư liệu của Cát Tiểu Tuệ rồi sau đó gọi một cuộc gọi nội bộ: “Khương Đào vào đi.”

Rất nhanh có một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi vào: “Sếp Trương, sếp tìm tôi.”

Trương Chiêu Dục đưa tư liệu của Cát Tiểu Tuệ cho anh ta, lại nói qua tình huống một chút: “Cậu dẫn người đi tra người này xem rốt cuộc là tình huống ra sao.”

Khương Đào nhìn địa chỉ hộ khẩu của Cát Tiểu Tuệ, hơi suy tư một chút rồi nói: “Tôi nhớ rõ nơi đó là một khu lều trại, tôi dẫn người đi tìm hiểu ngay.”

Cục điều tra vụ án linh dị đã tiếp nhận chuyện này, Hàn Hướng Nhu không cần để ý đến nữa. Cô tới đây còn có một mục đích đó chính là nhìn xem những đàn em quỷ hồn của Lê Chính Tắc thế nào, Hàn Hướng Nhu đồng ý Lê Chính Tắc muốn đưa bọn họ đi đầu thai.

Mấy cô hồn dã quỷ phiêu đãng trên thế gian đã nhiều năm, về sau lại bị hút vào ảo cảnh, ít nhiều gì cũng ảnh hưởng tới hồn thể của bọn họ, cho nên đã bị Trương Chiêu Dục giữ lại cùng nhau giúp bọn họ nuôi dưỡng hồn thể. Hàn Hướng Nhu hỏi tình huống của mấy cô hồn dã quỷ đó, Trương Chiêu Dục nói: “Đưa đến chùa Vọng Tuyền đi, tuy hồn thể của bọn họ không có tổn thương nghiêm trọng nhưng ít nhất đến mười ngày nửa tháng mới có thể khôi phục bình thường.”

Sau khi Hàn Hướng Nhu biết tình huống thì chuẩn bị trở về, Trương Chiêu Dục lại gọi lại: “Cái người tên Bạc Hà cùng phát sóng trực tiếp tìm đường chết với cháu kia muốn gặp cháu.”

Hàn Hướng Nhu chợt hiểu ra vỗ lên trán: “Muốn chia hoa hồng vụ phát sóng trực tiếp cho cháu phải không ạ?”

Trương Chiêu Dục nhìn cô vẻ một lời khó nói hết: “Đạo hữu Hàn, cháu rất thiếu tiền hả?”

Nhắc tới đề tài này, Hàn Hướng Nhu sắp rơi nước mắt đến nơi: “Chú không biết là nuôi Tổ sư gia phá của tốn tiền đến mức nào đâu. Đúng rồi đạo hữu Trương, chú có biết nơi nào có ngọc thạch thuần trắng không tì vết ẩn chứa linh khí không? Tổ sư gia nhà chúng cháu nói phải dùng thứ đó làm thần tượng cho ngài.”

Trương Chiêu Dục lấy chuyện này nghĩ đến lão tổ nhà mình bèn bị dọa run cầm cập, dù ông có bị táng gia bại sản thì ông cũng không làm nổi nha. Trương Chiêu Dục nghĩ đến đây bèn nhanh chóng cưỡng ép bản thân quên chuyện này đi, nhỡ đâu lão tổ cảm ứng được ý nghĩ của mình rồi gửi qua giấc mộng ngỏ ý muốn một cái thần tượng thì bản thân mình không cần sống cho lành.

Trương Chiêu Dục lấy giấy vệ sinh từ trong túi ra rồi xoa xoa mồ hôi trên đầu: “Đạo hữu Hàn, chúng ta vẫn nên nói về chuyện của Bạc Hà đi. Cậu ta muốn gặp cháu chủ yếu là vì muốn nói lời cảm ơn tới cháu, cha của cậu ta là một trong những người mất tích ở Nhà lớn họ Trương vào 20 năm trước. Từ sau khi cậu ta biết chuyện này liền bắt đầu trở thành streamer đi thám hiểu nhà ma, nghĩ tích lũy kinh nghiệm đi Nhà lớn họ Trương tìm cha cậu ta.”

Hàn Hướng Nhu thở dài: “Anh ta gặp được không ạ?”

Trương Chiêu Dục gật đầu: “Gặp được, nhưng đã không biết cậu ta rồi. Có điều Bạc Hà ở cạnh cha cậu ta cả một ngày cũng coi như hoàn thành tâm nguyện.”

Hàn Hướng Nhu gãi gãi mặt: “Nói lời cảm ơn thì thôi, để cậu ta đừng quên gửi số tiền chia hoa hồng cho cháu là được.”

Đúng lúc này, đột nhiên di động của Hàn Hướng Nhu vang lên, cô mở máy rồi nhận cuộc gọi thì nghe đầu dây bên kia vang lên tiếng của Cố Bách Nhiên: “Suất bảo vệ bên người bản xa xỉ bao nhiêu tiền? Chiết khấu nhiều nhất là bao nhiêu?’

Hàn Hướng Nhu ngẫm nghĩ rồi đau đớn cắn răng: “2 triệu, giảm giá 5%!”

Cố Bách Nhiên: “Ha hả, gian thương!”

Bạn đang đọc Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ (Dịch) của Tín Dụng Tạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.