Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngư Ông Đắc Lợi (2)

Tiểu thuyết gốc · 877 chữ

Quả thực trước đó nó đã xem thường con Trùng kia, đều là bất diệt thể như nhau, nên nó quyết định phải dùng cách thức trấn áp tuyệt đối, mới có thể diệt sát được.

Nếu cứ dây dưa chi bằng tốc chiến tốc thắng.

Thạch Điểu tung đôi cánh khổng lồ đập mạnh vài lần, cả không gian run rẩy như muốn sụp đổ, cuồng phong rít gào thổi cả rừng cây tróc cả gốc bay tứ phía thảm hại, nhiều quái rừng tu vi thấp sợ hãi nháo nhào chạy trối chết.

Một bên, Lý Vệ tim đập chân run, uy áp quá lớn cộng thêm cuồng phong mãnh liệt, khiến hắn khó bảo trụ, kinh mạch muốn đứt đoạn.

Không lưỡng lự, hắn lập tức triệu hồi Vô Ảnh Kiếm, nhờ vào khí thế của Tiên Bảo kháng cự lại, một kim quang nhu hoà toả ra, thân thể hắn dần đi vào ổn định.

Thạch Điểu liếc mắt nhìn thấy, trong con ngươi loé lên dị sắc...

Bên Độc Hoả Trùng do tu vi cao, ảnh hưởng đối với nó không lớn, chỉ thấy bao bộc xung quanh nó là màn sáng màu tro bảo hộ kiên cố.

Thạch Điểu cười lạnh, biến mất bất ngờ, chớp mắt xuất hiện ngay tại vị trí Độc Trùng đang âm tình bất định.

Lý Vệ há hốc mồm, nói ra :

"Súc địa thành thốn?"

Thần thông này hắn từng xem trong truyện tu tiên lúc trước, không khỏi lúc này liên tưởng.

Thạch Điểu dùng móng vuốt nhanh như chớp bấu vào thân thể Độc Hoả Trùng đè xuống, trông khác gì một con giun đất bị làm thịt bởi con gà lớn.

Một cỗ cự lực ầm ầm chèn ép, mặt đất chấn động nứt toạc ra thành nhiều đường rãnh dài ngoằn.

Cự thể Độc Hoả Trùng dần chịu không được áp lực bắt đầu tan rã.

Cảm nhận được hơi thở tử vong, con ngươi Độc Hoả xoay tròn với tốc độ thiểm điện, mây mù màu đen xuất hiện dày đặc kèm theo khí tức chết chóc, thân thể nó phân hoá thành một hắc hải nhớp nháp, trên hắc hải vô số tia sét đen xì diệt tuyệt hàn lâm.

Thạch Điểu hốt hoảng định tháo chạy.

Bằng kinh nghiệm mấy ngàn năm chu du khắp các Địa Vực, sao nó không nhận ra thứ trước mặt là gì.

Đó chính là Hắc Lôi, một trong tứ đại Diệt Thần Lôi, ai nghe tới mà không tim đập chân run.

Dù có là bất diệt thể thì đã thế nào, cũng phải tan thành tro bụi trước uy lực của Diệt Thần Lôi.

Không nghĩ tới, con Trùng này lại nắm giữ được, biết trước nó đã không dại mà dây vào.

Sắc mặt Thạch Điểu tái xám, lông cơ thể xù lên, một tầng hộ tráo đỏ diễm xuất hiện, bao bọc xung quanh ngăn cách hắc hải lôi trì.

Đáng tiếc chỉ cầm cự được chưa đầy nửa khắc, tầng hộ tráo như lớp giấy mỏng bị Hắc Lôi oanh tạc đến bốc hơi, không có chút kháng cự nào.

Phải biết đây chính là thủ đoạn áp rương của Độc Hoả Trùng, một khi thi triển thì gần như là đồng quy vu tận với kẻ địch.

Bởi lẽ, chính nó cũng chưa hoàn toàn nắm giữ được, muốn triệu hồi phải dùng chính bản thể hoá thành Hắc Hải để làm lễ tế, mà một khi như vậy thì tiệt nhiên nó không có đường sống.

Nếu không rơi vào khốn cảnh chắc chắn không thể thoát, thì sao có thể làm liều, trước khi chết ít nhất cũng phải kéo theo kẻ thù tế mạng bồi tội.

Thạch Điều rú lên điên dại:

"Queeéc! Queeéc! Queeéc!....(Ý tứ rõ ràng là: "Trùng ca! Thủ hạ lưu tình! Ta biết sai rồi! Ngươi muốn gì ta cũng chấp nhận! Ta còn mẹ già, con thơ...)

Độc Hoả Trùng lạnh lẽo bỏ ngoài tai, nghe nhiều phiền nhiều.

Hơn nữa, Hắc Lôi một khi sử dùng thì chính nó cũng hết cách, chỉ có cùng xuống hoàng tuyền mà xám hối.

Với lại dù có thể thu hồi thì đã sao, nó dù có ngốc cũng đâu ngốc tới mức mà buông tha, có cơ hội thì kẻ chết vẫn là nó có khác gì hiện tại.

Thạch Điểu gầm thét chưởi cha mắng mẹ con Trùng đáng chết, hộ tráo bảo hộ đã không còn, nó chỉ còn cách dùng thân thể cường hãn chống đỡ.

Có điều trước Hắc Lôi, cơ thể Thạch Điểu từng thớ từng thớ thịt bất diệt thạch tan rã nhanh chóng, trong mắt nó dần dần mất đi tinh quang của sự sống.

Theo thời gian, cả Độc Hoả Trùng và Bất Diệt Thạch Điểu sắp đi gần tới bờ phân hoá cuối cùng, hoá thành thiên địa nguyên khí triệt để.

Lý Vệ ở một bên quan sát cẩn mẩn từ đầu tới cuối, lúc nhìn thấy Hắc Lôi, thần hồn hắn run rẩy kịch liệt, một cảm giác thiên uy như muốn hắn hồn tiêu phách lạc, sự sợ hãi bao trùm muốn quỳ lạy thần phục.

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.