Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết Người Đoạt Bảo (2)

Tiểu thuyết gốc · 1187 chữ

Đợi hồi lâu không thấy hệ thống trả lời, Lý Vệ có phần hụt hẫng, tiếp đó cũng không để ý tới nữa, hắn mở cửa hàng trên giao diện xem qua.

Hắc Lôi vẫn đang treo bán với giá 1 vạn điểm tu vi, hoặc 1 vạn điểm thế lực, hiện tại hắn đã có 1000 điểm thế lực, để đổi được chí ít phải thu thập 18 người dưới trướng nữa.

Nhưng không chắc sẽ thuận lợi như vậy, theo lẽ thì càng về sau, mức độ sẽ càng tăng cao.

Điều mấu chốt là sợi tử sắc của Chủng Hồn Ấn hắn có thể điều động có hạn, hiện tại tối đa chỉ 5 sợi, mà hắn đã dùng hết 3 sợi, giờ chỉ còn lại 2 sợi.

Tất nhiên, nếu thần hồn của Lý Vệ mạnh mẽ hơn, thì sẽ điều động nhiều hơn nữa.

Chỉ là hắn cần phải thăng cấp Luyện Thần Thuật.

Nhìn vào mục kỹ năng, điểm thăng cấp tầng 2 cần 2 vạn điểm tu vi, hoặc 2 vạn điểm thế lực.

Lý Vệ há hốc mồm, than vãn:

"Đây con mẹ nó là bốc lột à! Cao thế này biết đời nào mới đủ!"

Vò đầu bứt tóc không xong, hắn đành nuốt nước mắt bỏ qua, không đi nhanh được vậy thì đi chậm, game mà dễ quá cũng mất vui.

Trước mắt, dùng Chủng Hồn để kiếm điểm thế lực không phải lựa chọn tốt.

Lý Vệ chuyển sang phần quay may mắn, trò này chưa từng khiến hắn thất vọng.

Kích phát quay thưởng, bàn quay xoay tròn vù vù, vài tức sau dừng lại ở một ô trống ngẫu nhiên.

Âm thanh hệ thống:

"Chúc mừng ký chủ nhận được Vong Xuyên Quỷ Quy!"

Dứt lời, giữa không trung mây mù kéo đến dày đặc, một hư ảnh trường hà u ám kéo dài vô tận, từ trong dòng sông tịch mịch, một vật thể đen thui to lớn như chiếc tàu du lịch trồi lên.

Một con rùa đen nổi lềnh bềnh trên mặt nước, đầu trơn bóng, không sừng, cũng không vẩy, cặp mắt lờ đờ như tên nghiện ngập, trái ngược với cái đầu nó là độ gồ ghề gai góc của cái mai, trông như vô số dãy núi nhọn chập trùng.

Tương tự lúc nhận được Tiểu Hắc, từ không gian hệ thống, một bàn tay nữ nhân mềm mại, thon dài hư ảo phóng ra ngoài, xuyên qua vô số quy tắc thời không, động tác nhanh như lôi đình, túm vào một bên chân của Quỷ Quy cường hành kéo mạnh.

Một tiếng la thất thanh kéo dài, chốc lát đã đổ bộ không hề nhẹ nhàng xuống trước mặt Lý Vệ, bụi cuộn bay lên mù mịt, phải tầm một lát sau mới rõ ràng được quang cảnh.

Bàn tay hư ảo ấy cũng hoàn toàn biến mất vô tung vô dạng.

Quỷ Quy chậm chạp ngẩng đầu lên, cặp mắt lờ đờ nhìn ngó xung quanh, thở dài:

"Ta đã trốn tới Vong Xuyên Giới Vực hết 100 ngàn vạn năm! Các ngươi cũng tìm được ra! Thế giới này thật nguy hiểm! Ài dà! Phải tìm một nơi khác trú thân thôi!"

Nói xong, con rùa lớn thổi ra một đám mây mù đậm đặc, lê từng bước chân ì ạch tiến vào, chỉ là vừa đi được vài bước, bàn tay trong hệ thống lại xuất hiện, ghì mạnh vào mai rùa đè xuống:

Âm thanh hệ thống vang lên:

"Ký chủ nhanh chóng hạ Chủng Hồn Ấn lên Vong Xuyên Quỷ Quy!"

Nghe hệ thống nhắc, Lý Vệ không chần chừ, tay rút từ thần hồn ra một sợi tử sắc nhỏ xíu như con trùng, hướng về Quỷ Quy thả tới.

Tức khắc sau đó, sợi tử sắc xâm nhập vào thần hồn nó, xiềng xích lại hoàn toàn.

Bàn tay hệ thống tan biến đi.

Thấy thì dài dòng, nhưng thực tế chỉ vừa qua vài cái chớp mắt.

Đến khi Quỷ Quy phản ứng được, mọi việc đã xong, nó mở bừng mắt, không còn trạng thái lờ đờ, thay vào đó là hoảng hốt cực độ.

Nó là sinh linh cấp bậc gì, cứ thế bị người đè xuống như một con dế dũi, còn bị hạ cấm chế vào thần hồn một cách đơn giản.

Lúc này, Quỷ Quy rầu rỉ vô cùng, trong đầu chỉ duy nhất lờn vờn một ý niệm:

"Thế giới này quá đỗi kinh khủng!"

Giờ muốn đi không thể được, chạy lại càng không thể.

Trốn trốn tránh tránh mấy trăm ngàn vạn năm, cũng không thoát khỏi bị phát hiện lần nữa...

Một bên, Lý Vệ xem qua giao diện hệ thống, nhìn vào thông tin của Vong Xuyên Quỷ Quy:

"Vong Xuyên Quỷ Quy - Sinh Linh Hỗn Độn.

Sinh từ thời hồng hoang sơ khai.

Năng lực hỗn độn - Chưa mở (trạng thái đang phong ấn)

Kỹ năng hiện tại - Kẻ đưa đò Vong Xuyên, thôn phệ ký ức, tạo ký ức."

Lý Vệ mắt toả sáng trầm trồ:

"Sản phẩm hệ thống khủng bố thật! Không biết hỗn độn là nơi như thế nào? Tồn tại những sinh linh thật bá đạo! Một ngày không xa, ta nhất định tới đó!"

"Tuy con rùa ngố này năng lực hỗn độn chưa mở! Nhưng kỹ năng hiện tại cũng đủ nghịch thiên! Rất mong chờ ở kỹ năng hỗn độn của nó, và của cả Tiểu Hắc!"

Mị Hồ ở bên cạnh, nàng quan sát tường tận sự việc, tuy không nhìn thấy hệ thống của Lý Vệ, nhưng cảnh tượng trường hà trên không trung xuất hiện, một con rùa lớn màu đen rơi xuống, nàng đều thấy cả.

Phải nói là quá kinh tâm động phách, đây là cảnh tượng mà nàng có mơ cũng không được trông thấy.

Điều đáng nói, con rùa đen này là được Lý Vệ triệu hồi tới, đôi mắt đẹp như trân châu thoáng gợn lên dị sắc nồng đậm rồi biến mất.

Tiểu Hắc thì khác, nó vô cùng thích thú nhìn chòng chọc vào Quỷ Quy, chốc chốc như nhớ lại chuyện gì đó, nhưng vài tức cứ vậy quên bặt đi.

Có điều, đó không phải vấn đề quan trọng, cái nó quan tâm là Lý Vệ có thêm thủ hạ, một sinh linh hỗn độn giống nó, tức nó có một thêm một tiểu đệ.

Tiểu Hắc nhảy khỏi người Lý Vệ, đậu vào trên cái mai của Quỷ Quy, ưỡn ngực ra vẻ nói:

"Tiểu Quy à! Từ giờ về sau Tiểu gia sẽ bảo vệ cho ngươi! Nếu ai ăn hiếp ngươi! Tiểu gia sẽ mổ chết hắn!"

Quỷ Quy lờ đờ ngáp dài lười biếng:

"Minh Không à! Trí nhớ ngươi thật là kém! Cũng tại tâm ngươi không bình khí hoà! Chẳng phải ta luôn nói ngươi sao! Làm một con chim đức độ mới sống khoẻ, trí nhớ mới tốt! Sao cứ phải làm tiểu nhân suốt ngày đi trộm vặt!"

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.